Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

Chuyển ngoại tệ cho mục đích chữa bệnh ở nước ngoài

Chuyển ngoại tệ cho mục đích chữa bệnh ở nước ngoài
Giấy tiếp nhận khám chữa bệnh của cơ sở chữa bệnh nước ngoài hoặc giấy giới thiệu ra nước ngoài chữa bệnh của cơ sở chữa bệnh trong nước.
Giấy thông báo chi phí hoặc dự tính chi phí của cơ sở chữa bệnh nước ngoài.
Bản sao hộ chiếu của người bệnh.
Lưu ý:  Trường hợp cơ sở chữa bệnh nước ngoài không có thông báo về tiền ăn, ở, sinh hoạt và các chi phí khác có liên quan thì ngoài số tiền viện phí đã được thông báo, khách hàng được chuyển thêm tối đa không quá 15.000 USD cho một người bệnh, cho một lần đi chữa bệnh.
 

Chọn giới tính cho trẻ bằng sàng lọc phôi

Chọn giới tính cho trẻ bằng sàng lọc phôi

(Dân Việt) - Được quảng cáo là một công nghệ sinh sản dành cho con người của thế kỷ 21, công nghệ chẩn đoán giới tính bằng cách sàng lọc phôi (PGD) đã giúp cho nhiều gia đình có được hướng lựa chọn giới tính cho con mình.

Từ dịch vụ bị cấm thành ngành công nghiệp “hợp pháp”
Megan Simpson luôn hy vọng rằng chị sẽ là mẹ của một bé gái. Chị lớn lên trong một gia đình có 4 chị em gái. Megan khéo may vá, nướng bánh, làm tóc và trang điểm. Chị hy vọng một ngày nào đó chị có thể chia sẻ những sở thích này với một cô bé nhỏ nhắn.
Hầu hết các cặp vợ chồng đều muốn con trai. Nhưng ở Mỹ, các gia đình lại đang sử dụng các thủ tục sinh sản đắt tiền để có thể lựa chọn sinh con gái.
Megan đang làm y tá tại một bệnh viện ở Toronto (Canada), đã ngạc nhiên khi biết rằng đứa con đầu tiên của chị sinh vào năm 2002 là một bé trai. Cũng chẳng sao, Megan tự nhủ, đứa kế tiếp sẽ là con gái, trừ khi không thể sinh đẻ nữa. Hai năm sau đó, Megan lại mang thai và lần này cũng là một bé trai.
Hụt hẫng trong nỗi cầu mong về một đứa con gái, Megan cùng chồng lái xe 4 giờ đồng hồ để đến một phòng khám sinh sản ở bang Michigan (Mỹ). Chọn lựa giới tính là một hành vi bất hợp pháp ở Canada, đó là lý do khiến hai vợ chồng đến Mỹ.
Họ trả 800USD cho các thủ tục bao gồm việc đón nhận các tinh trùng với giả định rằng tinh trùng mang nhiễm sắc thể Y sẽ bơi nhanh hơn trong dung dịch chất đạm hơn là tinh trùng với một nhiễm sắc thể X. Megan đã được thụ tinh với tinh trùng chậm hơn cùng ngày. 15 tuần sau đó, Megan vào siêu âm tại bệnh viện. Kết quả khiến cho Megan mở to mắt hết cỡ vì ngạc nhiên: lại là con trai.
Với một sự lựa chọn, phần lớn các cặp vợ chồng thích con trai, điều đó là chắc chắn, đặc biệt là tại các quốc gia như Trung Quốc và Ấn Độ, nơi các cặp vợ chồng thường siêu âm để loại bỏ các bào thai nữ. Nhưng ở Mỹ, những bà mẹ như Megan vẫn đang sử dụng các thủ tục sinh sản đắt tiền để có cho bằng được một cô con gái.
Chỉ cách đây hơn một thập niên, một số bác sĩ đã nhìn ra những món lợi nhuận tiềm năng mà có thể kiếm ăn từ những phụ nữ như Megan, một thị trường còn bỏ ngỏ, hết sức màu mỡ từ các bà mẹ trẻ. Các bác sĩ sinh sản bằng nhiều cách ma mãnh đã biến một dịch vụ vốn bị ngăn cấm thành một cái gì đó tương tự như phẫu thuật thẩm mỹ.
Lựa chọn giới tính ngày nay đạt doanh thu trên toàn nước Mỹ ước tính khoảng 100 triệu USD/năm. Giá trung bình cho một thủ tục lựa chọn giới tính tại các phòng khám chuyên biệt bắt đầu từ 18.000USD, và ước tính có khoảng từ 4.000 - 6.000 đơn đặt hàng như thế trong một năm.
Con người đã tước quyền của Tạo hóa
Bên trong một căn phòng ở tầng 4 trên tuyến đường rợp bóng cọ ở Encino (bang California) là một phòng thí nghiệm phôi thai, có hai người đàn ông đang chăm chú dán mắt vào màn hình kính hiển vi công nghệ cao.
Giáo sư Jeffrey Steinberg
Họ đang tiến hành thụ tinh cho các quả trứng người với các mẫu tinh trùng được thu thập một ngày trước đó. Sau thụ tinh và mất 3 ngày ấp trứng, một chuyên gia phôi học sẽ sử dụng tia laser để cắt một cái lỗ xuyên qua lớp màng bảo vệ của một phôi thai và gắp một trong số 8 tế bào tại đó.
Thuốc nhuộm huỳnh quang cho phép nhà phôi học xem xét các nhiễm sắc thể và quyết định liệu cái phôi đó đang mang một cặp nhiễm sắc thể XX lớn hay một cặp nhiễm sắc thể XY nhỏ hơn. 7 tế bào còn lại sẽ phát triển bình thường nếu cái phôi được chọn và cấy vào trong tử cung của khách hàng.
Phòng thí nghiệm này là một phần của Viện Sinh sản, một phòng khám được thành lập bởi Jeffrey Steinberg, một trong những bác sĩ chọn lựa giới tính nổi tiếng nhất nước Mỹ. Phòng khám của ông là nhà tiên phong toàn cầu trong kỹ thuật lựa chọn giới tính này, được biết đến dưới cái tên gọi “Phương pháp chẩn đoán giới tính bằng cách sàng lọc phôi” (viết tắt PGD).
Mỹ là một trong số ít các quốc gia vẫn đang cho phép sử dụng kỹ thuật PGD cho việc lựa chọn giới tính tiền sinh sản. Thủ tục được thiết kế vào đầu thập niên 1990 nhằm sàng lọc các phôi từ các nhiễm sắc thể gắn liền với bệnh tật. PGD bị cho là bất hợp pháp vì quan niệm “phi y tế” ở Canada, Anh và Úc.
Các bệnh nhân của Steinberg ở độ tuổi 30, có học vấn, đã kết hôn, thuộc tầng lớp trung lưu cho tới thượng lưu. Họ thật sự đã có vài đứa con chứ không giống như những phụ nữ chờ đợi để tham gia vào việc thụ tinh trong ống nghiệm nhằm có thể đón nhận bất kỳ đứa con nào. Lựa chọn giới tính là ngành kinh doanh chính tại Viện Sinh sản Steinberg. Lợi nhuận kinh doanh đã tăng gấp 4 lần kể từ khi Jeffrey Steinberg bắt đầu quảng cáo PGD cho việc lựa chọn giới tính.
Steinberg cho biết ông chưa bao giờ có ý định biến lựa chọn giới tính thành một ngành nghề kinh doanh. Nhưng Ủy ban đạo đức của Hiệp hội Y học sinh sản Mỹ (ASRM), một tổ chức phi lợi nhuận đã cố gắng để thiết lập các tiêu chuẩn trong ngành công nghiệp, chống lại việc lựa chọn giới tính tiền sinh sản vì những lý do phi y tế vào năm 1994.
ASRM cho biết hành động đó sẽ dẫn đến sự phân biệt đối xử giới tính và là việc sử dụng không phù hợp các nguồn lực y tế. Hành động này khiến cho Steinberg giận dữ. Ông nói: “Tôi xem nó là một sự thách thức. Thực tế là họ không thích nó và tôi cũng chẳng thấy có điều gì sai trái ở đây cả, nó làm cho tôi trở nên tích cực hơn”.
Con gái trị giá hơn căn nhà, xe hơi
Megan là một trong những khách hàng của Steinberg lựa chọn PGD sau khi thất bại trong những thử nghiệm khác. Gạt hết những tổn thất về tài chính và cảm xúc, chị thử một phương pháp phân loại tinh trùng tinh vi hơn đi kèm với thụ tinh trong ống nghiệm. Trời không phụ công người, các quả trứng rất tốt. Phương pháp siêu âm đã xem xét các phôi trong tử cung của chị. 6 ngày sau đó, Megan xét nghiệm thai. Kết quả khả quan.
Khi được 15 tuần thai, Megan đi siêu âm với tâm trạng lo lắng, ám ảnh bởi những lần siêu âm trước. Kết quả thật sửng sốt, Megan đang mang thai con gái! Sau gần 4 năm và tốn hết 40.000USD, giấc mơ của Megan cuối cùng đã biến thành sự thật. Năm 2009, Megan sinh con gái ngay trong bồn tắm nhà mình.
Megan cười nhớ lại: “Ngay lúc chuyển dạ sinh con, tôi cứ đinh ninh cầu Chúa nó là con gái!” Sau khi sinh con, Megan đã làm việc quần quật 6 ngày/tuần để hoàn trả các khoản vay. “Tôi và chồng nhìn chằm chằm vào đứa bé. Con gái tôi giá trị hơn một chiếc xe hơi xịn hay một căn nhà bếp đầy đủ tiện nghi”.
Công ty Cổ Phần Y học Việt Pháp Chuyên dịch vụ khám chữa bệnh và đưa người bệnh sang các nước Anh, Pháp, Mỹ , Canada  để được hưởng các dịch vụ khám chữa bệnh tiên tiến nhất trên thế giới
Mọi chi tiết mời liên hệ đt : 0922634582 - 0466741651 , Email : vietphapclinic@yahoo.com
Theo Thế giới & Hội nhập

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

Chịu đựng người chồng yếu khoản ấy

Chịu đựng người chồng yếu khoản ấy

Tôi 39 tuổi, cưới chồng được 12 năm. Tới nay tôi đã có 2 con. Tôi phải cắn răng chịu đựng cuộc sống chăn gối không được như ý muốn.

Chồng tôi nhìn bề ngoài rất phong độ, to cao, đẹp trai, hiền lành chịu khó. Chúng tôi quen và lấy nhau tại nước ngoài, sau đó cả hai về Việt Nam sống cho tới nay.
Kể từ khi cưới cho tới nay chồng tôi chưa từng một lần làm cho tôi được đạt tới đỉnh cao của tình dục. Đã vậy anh lại rất lười làm tình, gần như 4-5 tháng anh ấy thực hiện việc giao ban một lần. Tất cả những lần đó không quá được 5 phút. Tôi thường xuyên nằm im như cây gỗ khi giao ban, chỉ cần lắc người là anh ý đã xuất rồi.
Đến nay anh ý vẫn hay bị mộng tinh. Với tuổi 45 của anh thì tôi nghĩ đâu có thể như vậy được. Có nhiều đêm tôi chỉ biết ngồi khóc một mình và nhìn anh ý ngủ say.
Anh thường xuyên cho vào ngay rồi lại xìu xuống luôn, không hề kích thích cho tôi một chút nào. Tôi thật buồn mà không biết chia sẻ cùng ai.
Rất mong tòa soạn cho tôi lời khuyên tôi phải làm gì để anh ý khỏe lên và thường xuyên giao ban hơn, cách chia sẻ thế nào để anh ý có những màn khởi động thực sự thuyết phục. (Nguyễn Thị Hà)
 
Việc đầu tiên là chính bạn phải hiểu được cặn kẽ cấu tạo cơ thể và những điểm nhạy cảm của bản thân. Chính bạn cần phải biết mình mong muốn cái gì và làm thế nào để đạt được cực khoái. Từ đó, bạn mới có những trải nghiệm và kiến thức để trao đổi với chồng mình.
Trong cuộc sống gia đình nói chung và cuộc sống tình dục nói riêng, việc trao đổi giữa hai vợ chồng là vô cùng quan trọng. Bạn nên trò chuyện với chồng về những ham muốn của mình, cách bạn thích, màn dạo đầu thế nào để bạn thăng hoa. Bên cạnh đó, bạn cần chủ động hơn khi quan hệ. Việc chồng bạn hoàn toàn “độc diễn” còn bạn chỉ nằm “im như khúc gỗ” là vô cùng sai lầm. Hãy chủ động “bắt” anh ấy tuân thủ đúng bài bản. Nếu anh ấy quá vội vã thì hãy làm anh ấy chậm lại.
Bạn trách chồng mình không chịu khởi động cho bạn nhưng dường như bạn cũng chưa bao giờ khởi động cho anh ấy. Vậy hãy làm chậm anh ấy lại bằng cách thực hiện màn dạo đầu của riêng bạn, sau đó, hãy đề nghị anh ấy làm điều đó cho bạn. Chỉ khi bạn đã thực sự sẵn sàng thì “cuộc chiến” mới có thể diễn ra.
Việc anh ấy “lười” cũng có thể do anh ấy mặc cảm với chuyện không làm cho bạn hạnh phúc. Vậy hãy trao đổi, khuyến khích anh ấy. Đừng làm cho anh ấy càng ngày càng chán nản với những lời chê bai thẳng thừng hoặc bóng gió. Trong cuộc sống tình dục, điều quan trọng nhất là sự thấu hiểu và bình đẳng giữa hai đối tác. Bạn cũng nên chủ động kích thích anh ấy và kéo anh ấy “vào cuộc”, đừng chờ đợi và oán trách anh ấy một cách âm thầm.
Nếu bạn cứ tiếp tục như hiện nay thì chính bạn mới là người làm mình đau khổ. Hãy thực hiện tất cả các bước trên, nếu sau đó vẫn không thể thay đổi thì bạn cần tư vấn trực tiếp với một chuyên gia tình dục học để cải thiện cuộc sống tình dục của mình.

Quý bà lãnh cảm vì nghiện máy rung

Quý bà lãnh cảm vì nghiện máy rung

Việc tận hưởng khoái cảm khi dùng vibrator - loại đồ chơi tình dục có chế độ rung - khiến nhiều phụ nữ dửng dưng với "vũ khí" của chồng.

Vibrator có thể “tấn công cô bé” nhanh và hiệu quả. Việc sử dụng đồ chơi tình dục được các chuyên gia cho là cần thiết khi người phụ nữ khó đạt khoái cảm, khó đạt đỉnh. Nam giới cũng có thể sử dụng loại máy này như một sự hỗ trợ để đánh thức sự hứng khởi từ “cô bé”.
Loại máy này chạy bằng điện hoặc pin cho đến khi đạt “đỉnh”. Mặc dù ban đầu người phụ nữ muốn cảm nhận khoái cảm do máy rung đem lại chứ không có ý định so sánh khả năng “yêu” của chiếc máy với “chú nhỏ" của bạn tình nhưng trong thực tế, chiếc máy rung có thể gây nghiện, thậm chí tệ hơn là làm tắt ham muốn.
 

Ảnh minh họa
"Trường hợp này (nghiện sử dụng máy rung) xảy ra rất nhiều, hơn nhiều so với dự đoán của chúng ta", tiến sĩ liệu pháp tình dục Linda De Villers nói. De Viller cho biết thêm, việc sử dụng và tiếp cận máy rung đơn giản và dễ dàng hơn so với thỏa hiệp với “chú nhỏ”. Không có gì là sai trái nếu sử dụng "đồ chơi" khi đời sống tình dục của bạn không thật suôn sẻ. Tuy nhiên, khi trở nên phụ thuộc vào máy rung, thậm chí là nghiện máy rung hơn là “chú nhỏ”, sức khỏe tình dục của bạn sẽ gặp vấn đề nghiêm trọng.
"Nếu bạn thực sự nghiện loại đồ chơi tình dục này, hãy tham khảo ý kiến của một bác sĩ chuyên khoa tình dục để có được quan điểm khác nhau để cải thiện quan hệ với bạn tình," De Villers đề nghị. Và nếu loại đồ chơi tình dục trên đưa lại cho bạn sự hài lòng hơn so với chuyện "yêu" với đối tác, hãy thảo luận với anh ấy về những ý tưởng làm mới không gian yêu, tâm trạng yêu, hay thử những tư thế mới với sự hưởng ứng và hết lòng từ hai phía.

Đột nhiên mất ham muốn khi gần chồng, vì sao?


Đột nhiên mất ham muốn khi gần chồng, vì sao?

Năm nay tôi chỉ mới 23 tuổi, kết hôn đã được một năm. Nhưng gần đây, đột nhiên tôi không còn thấy hứng thú khi gần gũi với chồng…

Thậm chí, khi anh ấy ôm tôi vào lòng, nói những lời yêu thương, vuốt ve và làm đủ cách, tôi vẫn không ham muốn chuyện ấy. Xin bác sĩ cho biết, nguyên nhân vì sao? (Vũ Uyên Linh - Tĩnh Gia, Thanh Hóa)

Phụ nữ đột nhiên mất hứng thú quan hệ tình dục, có rất nhiều nguyên nhân - Ảnh minh họa
Trả lời:
Đột nhiên mất ham muốn tình dục cũng có nhiều nguyên nhân, nhưng ở vào độ tuổi còn quá trẻ như bạn, lại mới kết hôn chưa bao lâu thì sự việc này hơi lạ.
Trong câu hỏi, bạn không nói rõ hơn về tình trạng sức khỏe của mình gần đây, có lo lắng hay mệt mỏi vì công việc và gia đình hay tình cảm vợ chồng có gì trục trặc… nên khó mà tìm ra nguyên nhân chính xác.
Nhưng theo lý giải y học, với phụ nữ, tự nhiên không còn hứng thú đến tình dục, không thích gần gũi bạn đời, vô cảm trước những cái ôm của chồng… phần lớn do rối loạn nội tiết gây ra bởi hàm lượng androgen trong cơ thể mất cân bằng. Nguyên nhân có thể là gần đây bạn ăn ngủ kém và thất thường, stress, hay đang dùng bất kỳ một loại thuốc chữa bệnh nào đó… kéo dài quá lâu đã gây mạn tính, lãnh cảm.
Đôi khi rắc rối này lại liên quan đến sức khỏe đường sinh dục như khó chịu ở vùng bụng dưới, đau đớn trong khi giao hợp làm bạn ngại quan hệ hoặc có thể là viêm nhiễm đường sinh dục…
Ngoài ra, suy giảm tình dục ở nữ giới còn có thể do các nguyên nhân khác như: Tình cảm vợ chồng dần nguội lạnh hay đang có xung đột, quan hệ vợ chồng thời gian qua quá nhàm chán, bối rối về cơ thể của mình, vùng kín “khô hạn”, môi trường sống… Do bạn vẫn chưa nói rõ về tình trạng của mình nên tốt nhất bạn hãy tự tìm hiểu xem bản thân và cả vợ chồng bạn đang có khúc mắc gì để sớm tìm ra nguyên nhân. Với hiện tượng giảm dục nếu phát hiện để thay đổi hay điều trị sớm sẽ có kết quả tốt hơn.
Theo BS Nguyễn Thị Yến -Dân Việt

Không có khoái cảm vì 'yêu'... chỉ để biết?

Không có khoái cảm vì 'yêu'... chỉ để biết?

Em 25 tuổi, đã quan hệ tình dục nhưng chỉ để biết thôi chứ không hề bị kích thích, dù bạn trai thử nhiều cách và có khúc dạo đầu đầy đủ.

Em thấy mình không có biểu hiện sinh lý gì bất thường. Tuy nhiên khi quan hệ lại không có khoái cảm. Hiện em vô cùng rối vì không biết mình bị bệnh gì? Em ngày càng thấy thất vọng ở bản thân. Em sợ sau này lập gia đình sẽ không có hạnh phúc nên chưa chịu kết hôn. Em xin được giấu tên. (Độc giả giấu tên)
 
Trả lời:
 
Em đừng quá thất vọng, ảnh hưởng không tốt đến các quan hệ, công việc. Mọi việc đều có thể khắc phục nếu tìm ra nguyên nhân.
Hiện tượng không có khoái cảm như em kể có thể do bạn trai em xuất tinh sớm. Trong lúc quan hệ, cao trào bị dừng khi cực khoái chưa tới do thời gian ngắn quá, khiến em không cảm nhận được cảm giác “chinh phục đỉnh Olympia”.
Cũng có một khả năng khác là em bị rối loạn chức năng sinh lý. Để rõ hơn em nên đến các cơ sở uy tín để được chẩn đoán và chữa kịp thời.

Choáng váng khi thấy mẹ “trong vòng tay“ chồng mình

Choáng váng khi thấy mẹ “trong vòng tay“ chồng mình

Cập nhật: 5/10/2012 | 8:15:40 AM
Đầu óc tôi muốn nổ tung. Tôi phải làm sao đây để đối diện với người mẹ, người chồng mà tôi luôn yêu thương nay lại phản bội tôi?. Bỏ chồng ư?. Hay bỏ người mẹ đã sinh ra và nuôi nấng mình?. Hay tôi chấp nhận sống tay ba với cuộc tình đầy ngang trái này?.
Bố bỏ mẹ con tôi trong một vụ tai nạn xe máy. Lúc đó, tôi đang học ở trường. Khi cô giáo báo tin, tôi bỏ sách vở, vừa chạy bộ tới bệnh viện vừa khóc. Còn mẹ tôi thì ngất lịm khi nghe hung tin. Đám tang của bố vào một ngày trời giông bão khiến cho không khí càng thêm não nề, buồn thảm. Sau đám tang, mẹ ốm bẹp giường còn tôi và bà ngoại thay nhau chăm sóc. Phải mất một tháng sau, mẹ tôi mới đỡ buồn và bắt đầu đương đầu với cuộc sống mẹ góa con côi đầy khó khăn.
Trước đây, kinh tế gia đình đều phụ thuộc vào bố tôi. Bố tôi làm tại công ty dược phẩm nên lương bổng có thể dư sức nuôi ba miệng ăn. Mẹ ở nhà chuyên tâm vào việc nội trợ, chăm sóc con cái. Nhưng khi bố ra đi, gia đình tôi thiếu thốn tình cảm và kinh tế khó khăn trông thấy. Chẳng còn ai gánh vác việc thu nhập ngoài mẹ.

Không xin được việc ở nhà nước hay công ty, mẹ tôi đành lên chợ hoa quả Long Biên lấy hàng về bán ở ngay đầu ngõ. Mưa nắng, đắt ế thất thường nên thu nhập của mẹ tôi chẳng đáng là bao. Tôi thương mẹ vô cùng nên không bao giờ dám đòi hỏi quần áo đẹp hay những bộ đồ chơi đắt tiền.

Nhìn thấy mẹ lam lũ vất vả mà thu nhập lại eo hẹp, tôi thầm hứa lòng mình sẽ học thật giỏi, thi đỗ vào trường Đại học, sau này dễ xin việc làm ở cơ quan nhà nước. Dường như quá vất vả với việc sinh nhai, nên mẹ tôi quên bẵng tuổi xuân của mình, lặng lẽ nuôi tôi thành người.

Ảnh minh họa
Rồi tôi cũng đỗ vào trường sư phạm. Vừa đi học, vừa đi làm gia sư nên đôi vai mẹ bớt nặng.  Sau 4 năm đại học, tôi được giữ lại trường làm trợ giảng rồi thành giảng viên. Thấy con nghề nghiệp ổn định, mẹ tôi giục tôi lập gia đình. Lúc ấy, có một anh hơn tôi 12 tuổi, (kém mẹ tôi 7 tuổi) ngỏ lời yêu tôi. Phân vân vì tuổi tác khá chênh lệch, tôi đưa anh về nhà giới thiệu, và xin ý kiến mẹ.

Vừa mới nhìn thấy anh, mẹ tôi có vẻ ưng ngay bởi dáng người cao to, khỏe mạnh, ăn nói điềm đạm và khuôn mặt khá điển trai phong trần. Mẹ tôi bảo, chồng hơn vợ 12 tuổi thì có gì mà nhiều nhặn. Chồng hơn nhiều tuổi, con càng được chiều. Ngoài tuổi tác, điều mà tôi phân vân nữa là anh lại là lái xe nay đây mai đó không hợp với tính cách thích bình yên, xum vầy của tôi.

Mẹ tôi lại khuyên, đàn ông phải đi đâu đi đó mới có cái nhìn phóng khoáng, chứ ru rú từ cơ quan tới về nhà thì chán chết. Thấy mẹ tôi nhiệt tình vun vào, tôi đã nhận lời cầu hôn của anh.

Vì là con một, sợ mẹ buồn không người chăm sóc khi tôi đi lấy chồng, tôi ra điều kiện anh phải ở rể, coi là người đàn ông gánh vác việc gia đình mình. Vì yêu tôi, anh gật đầu đồng ý.

Tôi lấy chồng mà vẫn ở bên mẹ, ngày cưới mẹ tôi hoan hỉ lắm. Sau khi cưới, mẹ tôi vui ra mặt vì dường như mẹ không phải gồng mình làm chủ gia đình nữa mà đã có chồng tôi gánh vác những việc lớn nhỏ trong gia đình như sửa nhà, chữa điện hỏng, hay đi về quê bố tôi cách vài trăm cây số lo việc hiếu hỉ thay mẹ.

Rồi chúng tôi sinh bé trai khiến gia đình thêm ấm cúng. Tôi nghỉ ở cữ 4 tháng. Lúc đấy, nghe nói đi buôn hoa quả lãi hơn bán lẻ, mẹ muốn kiếm thêm thu nhập đã bàn với chồng tôi cùng đi Lạng Sơn nhập hoa quả rồi về tiêu thụ ở một số đại lý (vì chồng tôi là lái xe đường dài).

Chồng tôi đồng ý. Và sau khi gom tiền, mẹ và chồng tôi bắt đầu đi Lạng Sơn nhập hàng. Sau chuyến đi đầu, hàng hóa tiêu thụ hết veo, trừ tiền ăn ở, đi lại, xăng dầu, vồn liếng, lãi thu về gấp nhiều lần bán lẻ khiến mẹ và chồng tôi phấn khởi vô cùng. Mới đầu một tuần mẹ và chồng tôi đi 1-2 ngày, nhưng rồi, lịch đi ngày càng dày đặc.

Những chuyến đường dài làm cho tình cảm mẹ và chồng tôi ngày càng khăng khít. Về tới nhà là họ nói chuyện phòng ngoài với nhau cả buổi để tôi một mình trong phòng chăm con. Mải chăm con nhỏ và nghĩ tới việc gia đình tăng thu nhập, tôi không hề nghĩ ngợi gì.

Cho tới khi, một lần, tôi đi chợ, một bà hàng xóm ghé tai tôi nói, con trai bà ấy đã nhìn thấy mẹ và chồng tôi vào một nhà nghỉ và ở chung một phòng. Tôi nghe câu nói đó định mắng té tát vào bà hàng xóm đó vì tội xúc phạm mẹ và chồng nhưng vì chốn đông người, tôi đành nuốt cơn bực, bỏ về.

Về đến nhà, nỗi bực tức của tôi ngày càng dâng cao cùng với đó là sự nghi ngờ bắt đầu xâm lấn trí óc tôi. Bất giác tôi chợt nhớ lại, đã từ lâu, vợ chồng chúng tôi không quan hệ và tình cảm bắt đầu nguội lạnh. Còn mẹ tôi dạo này đổi khác. Có kinh tế, mẹ không còn lam lũ ngày nào, thay vào đó là những chiếc váy hợp mốt và kiểu tóc bồng bềnh trông trẻ ra đến dăm tuổi. Tôi rùng mình với ý nghĩ của mình khi so sánh mẹ và anh trông cũng khá đẹp đôi. Nhưng rồi, tôi vội xua đuổi suy nghĩ xúc phạm tới mẹ và chồng. Tôi cố gắng kìm chế và trở lại với cuộc sống bình thường.

Một lần, trường tôi tổ chức tập huấn nâng cao trình độ giảng dạy, tôi xin đi một tuần. Xa con, xa nhà vài ngày mà tôi nhớ quay quắt. Vì con mọn nên tôi xin phép về sớm một ngày so với dự kiến. Nỗi nghi ngờ vưởng vất khiến tôi buồn chán nên cũng chẳng muốn thông báo gì.

Khi tôi về nhà là 8 giờ tối. Trời chưa khuya mà nhà tôi lại tắt điện đi ngủ sớm. Linh cảm chuyện chẳng lành, tôi lấy chùm chìa khóa riêng ra mở cửa. Cánh cửa bật mở, cảnh tượng đập vào mắt tôi là mẹ và chồng tôi đang quấn lấy nhau, người không một mảnh vải.

Tôi cũng chẳng biết mình đã tỉnh lại khi nào. Cho tới tận hôm nay, tôi vẫn không thể tin những gì mình đã nhìn thấy là sự thật. Tôi luôn như người mộng du trong chính cuộc sống thật của mình. Tôi có bất hiếu không khi có ý định bỏ đi thật xa để xóa bỏ quá khứ về một ngôi nhà như thế, một người mẹ như thế?

7 cách giảm stress để kéo dài sự trẻ trung

7 cách giảm stress để kéo dài sự trẻ trung

Cập nhật: 5/10/2012 | 8:06:47 AM
Hãy tham khảo những cách sau đây để biết cách giảm stress, nhanh chóng lấy lại tinh thần vui vẻ, trạng thái vui tươi để kéo dài sử trẻ trung, tươi tắn của bạn nhé.
Trong cuộc sống hiện đại, công việc, trách nhiệm gia đình, bạn bè, tiền bạc… khiến bạn căng thẳng và mệt mỏi. Đây là điều khó tránh nhưng không phải là không tránh được.
1. Xem phim hài 
Xem phim hài sẽ giúp trung tâm não hưng phấn, khiến tâm trạng bạn thư thái hơn, mọi căng thẳng, mệt mỏi sẽ tan biến.
 
Tiếng cười sẽ giúp bạn nâng cao tinh thần và là liều thuốc tốt nhất giúp bạn đối diện với những áp lực trong cuộc sống.
 
Hãy chọn một vài món khoái khẩu như khoai tây chiên, bánh quy giòn, bắp rang bơ, phô mai, sôcôla, kem… hay bất cứ thứ gì có thể làm bạn cảm thấy vui miệng khi xem phim nhé.
 
Tuy nhiên, có một quy tắc bất thành văn là ăn nhiều đồ ăn này, nhất là trong hoàn cảnh xem phim lúc đêm khuya sẽ dễ dẫn đến tăng cân lắm đấy. Vậy nên, hãy chọn thời điểm xem và đồ ăn phù hợp nhé. 
2. Đảm bảo luôn có một giấc ngủ sâu 
Các chuyên gia sức khỏe cho rằng ngủ từ 7-8 tiếng trong 1 đêm sẽ giúp bạn nạp lại năng lượng và giảm nguy cơ bị stress.
 
Stress khiến não bạn căng thẳng dẫn đến mất ngủ. Vì vậy, bạn không nên uống cafe sau bữa tối, tránh tập thể dục 2 tiếng trước khi đi ngủ. Ngoài ra, để có một giấc ngủ sâu, bạn không nên đặt tivi, máy vi tính, hay các thiết bị giải trí khác trong phòng ngủ.
 
Nếu áp dụng những biện pháp này mà vẫn bị mất ngủ, bạn nên đến gặp bác sĩ.
3. Ăn những thực phẩm có nhiều chất xơ
7 cách giảm stress để kéo dài sự trẻ trung
Thường xuyên ăn các thực phẩm có nhiều chất xơ sẽ rất tốt cho sức khỏe của tim và giúp bạn giảm nguy cơ bị stress. Chất xơ giúp hạ lượng đường trong máu, giúp máu lưu thông tốt, nhờ đó bạn luôn cảm thấy khỏe mạnh, tinh thần nhẹ nhàng thư thái.
Bạn có thể dễ dàng bổ sung chất xơ qua các loại rau, củ, quả trong bữa ăn hàng ngày như: các loại hạt ngũ cốc, táo, cam, quýt và các loại rau xanh. 
4. Đi dạo và tập yoga 
Khi áp lực cuộc sống bộn bề gây ra stress, bạn hãy cố gắng dành từ 1-2 giờ để đi dạo hoặc tập yoga nhé!
 
Sự vận động nhẹ nhàng hoặc ngồi thiền sẽ làm cho tinh thần bạn được thư giãn, thoải mái, nhịp tim đập đều đặn hơn, lượng máu lưu thông và tuần hoàn tốt hơn… Tất cả những điều đó sẽ đánh tan mọi mệt mỏi, lo âu, căng thẳng của bạn. 
5. Ngắm nhìn thiên nhiên
Thay vì nhốt mình trong căn phòng nghẹt thở, thiếu ánh sáng và không khí, bạn hãy mở cửa sổ để đón nhận luồng không khí mới, trong lành nhé. Điều đó thực sự có tác dụng để bạn thư giãn.
 
Nghiên cứu cho thấy khi mức stress gia tăng, việc ngắm nhìn phong cảnh thiên nhiên sẽ giúp đưa nhịp tim trở lại bình thường một cách nhanh chóng hơn. Chuyên gia tâm lý học tại Đại học Washington đã nhận định rằng: “Chúng ta sẽ trở nên tốt hơn về tâm thần và thể chất khi chúng ta gắn kết với thiên nhiên”. 
6. Tha thứ 
Bạn nên cố gắng tha thứ cho ai đó dù họ đã khiến bạn đau lòng đến mức nào. Vì việc này sẽ phóng thích năng lượng tiêu cực và là cách giảm stress rất hiệu quả. Bạn nên trút bỏ nỗi tức giận để chỉ giữ lại nguồn năng lượng tích cực. 
7. Hãy hít thở sâu
Trị liệu bằng hương thơm không chỉ có ở các spa, mà ở bất cứ đâu bạn cũng có thể làm được. Hương thơm của hoa nhài hay tinh dầu hương thảo… có thể giúp bạn có một trạng thái thoải mái hơn.
 
Hít thở sâu trong những loại nước hoa có thể làm giảm nồng độ của các hormone cortisol sẽ hạn chế những suy nghĩ tiêu cực.

Tôi có thai mà vẫn còn trinh

Tôi có thai mà vẫn còn trinh

Trong đêm tân hôn và suốt mấy tháng sau, chúng tôi không thể làm 'chuyện ấy' đúng nghĩa vì không gian quá tuềnh toàng.

Tôi năm nay 29 tuổi, làm trưởng phòng cho một công ty nước ngoài. Chồng tôi là chỉ huy trưởng của một công ty xây dựng. Không cần nói thì có lẽ mọi người cũng biết vấn đề tài chính kinh tế của chúng tôi là không đáng lo ngại. Nhìn bề ngoài, ai cũng nghĩ tôi hạnh phúc vì lấy được người chồng giỏi giang, hiền lành và đẹp trai. Nhưng tất cả chỉ là cái vỏ bọc mà người trong cuộc như tôi mới hiểu được.
Tôi kết hôn cách đây gần một năm. Trước đó, chúng tôi đã có khoảng thời gian 8 năm quen biết nhau. Gọi là 8 năm quen biết nhưng thời gian chúng tôi ở cạnh nhau rất ít. Sau khi ra trường, tôi về Bình Dương làm việc, anh ở lại thành phố công tác. Thời gian chúng tôi gặp nhau bắt đầu ít dần. Cả tôi và anh đều bận rộn. Nhưng tôi vẫn luôn suy nghĩ anh sẽ là chồng tôi sau này.
Trong 8 năm quen nhau, mặc dù anh về nhà tôi vài lần nhưng lại chưa hề ngỏ ý đưa tôi về ra mắt gia đình anh. Đây chính là sai lầm lớn nhất của tôi khi không tìm hiểu kỹ vấn đề này. Anh luôn nói gia đình anh rất dễ, không có gì hết, khi nào cưới thì gặp luôn. Và kết quả là ngày dạm ngõ, gia đình anh mới biết mặt tôi và gia đình tôi. Ngày gặp mặt, gia đình anh rất thờ ơ với tôi. Thậm chí, gia đình anh còn nói thẳng với ba mẹ tôi rằng họ không thích người miền Bắc (gia đình tôi gốc Bắc).
Sau buổi gặp ấy, tôi biết gia đình anh không muốn cho anh cưới tôi chỉ vì lý do tôi là người miền Bắc. Tôi khóc rất nhiều và nói với mẹ cho hủy đám cưới, trả lại cau cho nhà họ. Tôi có cảm giác sẽ không hòa nhập được với gia đình anh. Nhưng mẹ tôi vì sợ bị dị nghị đã không làm thế. Mẹ khuyên tôi và coi tôi là con nít. Người ta đã đến hỏi cưới đâu phải nói bỏ là bỏ được. Sống cả đời với chồng chứ gia đình chồng thì gặp được mấy lần đâu. Bản thân chồng tôi cũng an ủi tôi là anh sẽ bảo vệ tôi, đừng để ý đến ai hết.
Rồi như sợ tôi đổi ý ở cái tuổi đã quá lứa này. Mẹ tôi thúc ép chồng tôi nói với gia đình anh tổ chức trong vòng một tháng sau ngày dạm ngõ. Thậm chí, rất nhiều thủ tục được mẹ tôi lược bỏ để cho tiện ngày cưới. Không cần làm đám hỏi, không cần đón dâu, không cần tổ chức ở nhà trai, chỉ tổ chức ở hai nơi là nhà gái và thành phố cho bớt đi lại. Tôi rất buồn, cảm giác như mình là đứa bị ế ẩm, phải gả đi khẩn cấp. Sát ngày cưới, tôi vẫn năn nỉ cha mẹ hủy bỏ đám cưới mà không nhận được sự đồng tình nào. Như là duyên phận, chuyện gì đến vẫn phải đến. Tôi vẫn lên xe hoa như dự kiến của hai gia đình, không có trục trặc cũng không có bỏ trốn.
tapchilamdep.com
Đêm tân hôn, tôi ngỡ ngàng khi tàn tiệc cưới, tôi cùng anh và gia đình anh trở về căn nhà anh thuê ở thành phố. Sau khi làm đồ cho gia đình ăn khuya vì không ai ăn no ở tiệc cưới, tôi phát hiện gia đình anh không ai quan tâm đến tôi. Khi bày đồ ăn ra, tất cả mọi người không ai hỏi tôi hay kêu tôi ăn cùng. Ăn xong cũng không ai phụ tôi dọn dẹp hay hỏi tôi một tiếng xem có mệt không? Họ tranh thủ kéo nhau đi tắm rồi đi ngủ.
Đến khi tôi dọn dẹp và tắm rửa xong thì cũng hơn 1h sáng rồi. Không có phòng tân hôn như tôi từng tưởng tượng, không có hoa, có đèn, có nến lung linh như nhà tôi từng chuẩn bị khi đám cưới anh hai tôi. Đêm tân hôn của tôi là một mảnh chiếu trải trên sân thượng. Và tôi đã không thể làm điều đó cùng anh trong một không gian không kín đáo, không lãng mạn như thế. Tôi luôn tự hỏi sao đêm quan trọng như thế mà cả gia đình anh không hề quan tâm, không chuẩn bị? Phải chăng bởi ngay từ đầu họ đã không thích tôi? Cưới tôi chỉ là vì không muốn phản đối ý kiến của con trai họ?
Suốt mấy tháng trời sau đó, tôi vẫn không làm được "chuyện đó" cùng anh. Anh chỉ đụng chạm được ở bên ngoài chứ không thể quan hệ thật sự với tôi. Nhưng 4 tháng sau, tôi phát hiện mình có thai. Tôi không tin vào mắt mình, tôi hoang mang, lo sợ chứ không hề hạnh phúc. Tôi tìm chuyên gia tư vấn và được biết như trường hợp của tôi vẫn có thể mang thai. Ngày tôi thông báo cho gia đình anh cũng không ai tỏ ra vui vẻ. Mọi người vẫn thờ ơ, lạnh lùng với tôi. Anh thì vẫn coi công việc là quan trọng hàng đầu, không quá quan tâm đến sức khỏe của tôi và con. Điều đặc biệt là anh không bao giờ nói chuyện với con mặc dù tôi đã gợi ý là đứa bé trong bụng cũng cần được trò chuyện thì ra đời bé mới có tình yêu thương. Thế nhưng anh chưa bao giờ làm thế. Tôi rất mệt mỏi khi sống trong không khí như thế.
Hơn một tháng sau ngày có thai, tôi bị đau bụng dữ dội cần nhập viện. Bác sĩ kiểm tra để xem tôi có mang thai ngoài tử cung không? Và kết quả của lần khám ấy làm tôi mất trinh (dùng kẹp mỏ vịt và tay để khám). Tôi đau đớn khi nhìn tờ giấy kê ở dưới thấm những giọt máu mà trước giờ tôi nghĩ nó phải rơi ở một nơi thật thiêng liêng trong một giây phút thật hệ trọng. Kết quả của cú sốc này là tôi bị trầm cảm và hình như là cả lãnh cảm.
Sau lần khám ấy, tôi rất sợ chồng mình. Khi anh chỉ cần có cử chỉ ôm hôn tôi thì tôi co dúm người lại và lảng tránh. Suốt 6 tháng nay, anh không động được đến người tôi. Chúng tôi như hai người xa lạ, không tâm sự với nhau chuyện gì, ngủ riêng phòng. Tôi cứ khóc suốt mà không biết làm sao để thoát ra. Tôi có rất nhiều suy nghĩ tiêu cực. Lúc thì muốn chết, lúc thì muốn bỏ trốn đi đâu đó để sống và tự nuôi dạy con.
Rời khỏi căn nhà mà cả ngày tôi không thể nói chuyện với ai. Cho đến giờ, khi đứa con sắp chào đời mà chúng tôi vẫn chưa đăng ký kết hôn. Tôi không biết nên quyết định thế nào. Kết hôn thì coi như suốt đời này tôi sẽ phải sống không là chính tôi. Không kết hôn thì con tôi ra đời sẽ như thế nào? Tôi rất cần sự chia sẻ lúc này!  

Yêu cùng lúc ba người đàn ông

Yêu cùng lúc ba người đàn ông

Chị có chồng nhưng qua lại hơn mức tình bạn với người đồng nghiệp cũ và vẫn quan tâm, nắm tay tôi.

Tôi đã yêu một người phụ nữ lớn tuổi hơn mình và đã có gia đình. Tôi và chị ấy làm chung cơ quan. Sau khi tốt nghiệp, tôi vào đây làm, thấm thoắt cũng đã vài năm trôi qua. Trong số những người nữ đồng nghiệp, tôi ấn tượng nhất là chị. Chị ấy có một phong cách thật tao nhã, nhẹ nhàng trong cách đối xử cũng như giao tiếp với mọi người.
Nơi tôi làm, mọi người suốt ngày chỉ chăm chú vào việc để ý tới những người còn lại xem họ có làm gì sai trái và tìm cách phá người ta. Rất ít ai có được tính tình thẳng thắng, cương trực và sống có đạo đức. Thực sự trong đó tôi không biết phải chơi với ai. Thế nhưng thời gian tiếp xúc nhiều nên dần tôi hiểu được chị nhều hơn. Tôi hiểu được rằng chị là người tôi có thể chia sẻ mọi thứ từ công việc, gia đình hay chuyện tình cảm. Dần dần, tôi và chị như là hai người bạn thân. Đôi khi có chuyện gì đó đều có thể chia sẻ cho nhau như để giải tỏa bớt áp lực cuộc sống và tìm người có thể cảm thông với mình.
Điều gì đến cũng đã đến. Tôi dần dần càng thân thiết với chị và cuối cùng tôi đã yêu chị nhưng chị nào đâu có biết. Tôi vẫn giữ tình cảm đó cho riêng bản thân mình mà không nói ra. Trong thời gian yêu chị và trước đó nữa, mặc dù tôi đã nghe rất nhiều lời đồn đoán rằng, chị đã có mối quan hệ trên cả tình bạn với một người đồng nghiệp nam khác cũng cùng cơ quan với chúng tôi nhưng tôi đã nghĩ rằng, đó chỉ là lời đặt điều của những kẻ không đâu, chuyên đi phá người khác. Tôi vẫn tin chị nhưng tin đồn ngày càng nhiều và đã làm tôi lung lay lòng tin đó. Nhưng tôi vẫn tự nhủ với bản thân mình rằng, nếu như có điều đó đi chăng nữa, tôi cũng không có quyền gì phát xét chị vì đó là sự lựa chọn của chị và tôi cũng sẽ yêu chị.
Cơ quan tôi có sự thay đổi nhân sự và người đàn ông ấy không còn làm chung với chúng tôi nữa mà đã chuyển sang đơn vị khác. Lúc đó, tôi nghĩ rằng như thế có lẽ là chị và người ấy dần dần sẽ không gặp nhau nhiều và mối quan hệ đó cũng sẽ dần tan biến. Từ lúc đó đến nay cũng đã gần một năm trôi qua, tôi vẫn yêu chị, vẫn yêu một cách thầm kín. Rồi nhân một dịp cả phòng tôi đi du lịch đến một thành phố biển xinh đẹp, tuy chỉ trong thời gian ngắn nhưng tôi đã trải qua những giây phút hạnh phúc và vui vẻ bên chị.
tapchilamdep.com
Trong thời gian diễn ra cuộc đi chơi đó, hầu như lúc nào tôi và chị cũng đi chung, cũng bên nhau. Nhiều khi mọi người đi chơi nhưng tôi và chị lại không đi cùng và chúng tôi ở bên nhau, tay trong tay. Chúng tôi trải qua thời gian quý giá ít ỏi. Những lúc đó, tôi cảm giác nóng ran cả người, chỉ muốn nhảy vào ôm chầm lấy chị nhưng tôi đã không làm vì sợ, cảm giác chẳng biết làm sao của một chàng trai chưa bao giờ được ôm người mình yêu. Thế rồi thời gian trôi qua thật nhanh, thời gian của chuyến du lịch cũng đã hết.
Ngày về, khi bước xuống tàu, tôi cảm giác như mình chẳng muốn về, chẳng muốn rời xa chị. Tôi buồn đến nỗi không muốn rời khỏi sân ga. Tôi đã ở lại sân ga một hồi, nhìn từng người trong đoàn về hết. Họ đều có gia đình đến đón và cả chị cũng được chồng ra đón. Cuối cùng chỉ còn mỗi mình tôi lẻ loi ở lại sân ga. Lúc này, tôi cảm thấy rất buồn và cô đơn. Sau đó, chúng tôi cũng phải trở lại với công việc hàng ngày của mình tại cơ quan. Tôi và chị nói chuyện nhiều hơn và tôi đã quyết định nói cho chị biết tình cảm của mình dành cho chị.
Sau đó, thỉnh thoảng chúng tôi gặp nhau vào những buổi ăn trưa, giống như là hẹn hò. Khi ở bên nhau, chúng tôi chỉ nắm tay nhau và cũng chỉ có những cử chỉ thân mật mà thôi. Từ đó, tôi ngày càng yêu chị hơn và tôi cũng nghĩ rằng chúng tôi vẫn có thể như thế, chị vẫn có một chút tình cảm gì đó với tôi. Nhưng đôi khi chị lại từ chối gặp tôi và nói rằng chị không muốn tôi đau khổ hơn. Chị muốn tôi hãy quên chị đi, không nên đặt quá nhiều tình cảm vào chị nữa, chị không muốn tôi phải phí thời tuổi trẻ vì sẽ không có tương lai. Tôi nghĩ rằng chị nói thế là vì nghĩ cho tôi, vì thương tôi nên mới thế và tôi thầm cảm ơn chị.
Một ngày, tôi phát hiện được điều mà dường như tôi không còn dám tin vào mắt mình nữa. Tôi vẫn hy vọng là mình đã sai nhưng thực lại đúng 100%. Tôi không thể nào ngờ sự thật lại như thế. Tôi đã vô tình phát hiện ra rằng chị và người đàn ông ấy vẫn còn mối quan hệ như trước đây, như mọi người đã nói. Tôi những tưởng chị đã chấm dứt mối quan hệ đó cách đây một năm khi anh ta chuyển đi nhưng chị vẫn dùng số điện thoại của anh làm mật khẩu email. Nếu chị không còn gì với anh thì sao lấy thông tin của người ta để làm mật khẩu cho email của mình, cái mà mình luôn phải nhớ. Điều đó chứng tỏ là chị vẫn luôn nhớ và vẫn giữ mối quan hệ này với người ấy. Con tim tôi tan vỡ, khiến tôi rất đau lòng.
Tôi biết là tôi không có quyền gì oán trách chị khi chị vẫn yêu người đó. Tôi chỉ cảm thấy hận chị khi chị đùa giỡn với tình cảm của tôi, lừa dối tôi vì vẫn yêu người ấy. Vậy mà chị vẫn khăng khăng nói với tôi rằng là chị không bao giờ có chuyện đó. Tôi biết chứ và tôi đã cho chị rất nhiều cơ hội để nói thật với tôi nhưng chị liên tục nối dối tôi. Tôi cảm thấy mình như đang bị đùa giỡn vậy.
Tại sao chị vẫn còn quan hệ như thế với anh nhưng lại quan tâm, gần gũi tôi? Tôi vẫn xem chị là người tốt để làm bạn, tốt về mọi mặt. Dù có buồn và giận chị như thế nào thì tôi vãn yêu chị. Với tôi, chị luôn là người hoàn hảo nhất, đẹp nhất và không gì có thể thay thế được vị trí của chị trong lòng tôi. Có phải tôi như thế là mù quáng, là khờ dại không?  


CÁC CHỦ ĐỀ KHÁC: