Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012

Góc nhìn sâu lắng về người đồng tính nam

Góc nhìn sâu lắng về người đồng tính nam
Một góc nhìn bình dị và thân thiện về người quan hệ tình dục đồng giới nam (MSM) là nội dung chính của Triển lãm "Khoảnh khắc cuộc đời" do Trung tâm Sáng kiến sức khỏe và dân số tổ chức, khai mạc ngày 21.11 tại Hà Nội.
Chúng tôi bình thường
"Xưa nay, các tổ chức xã hội, các dự án nghiên cứu... đều tiếp cận với MSM như một nhóm người có nguy cơ cao trong lây truyền HIV và các bệnh tình dục. Vì thế, nhắc đến MSM, mọi người thường có sự "ám ảnh" về bệnh tật và lối sống thiếu an toàn, không lành mạnh. Triển lãm ảnh này sẽ mang lại cái nhìn khác về người đồng giới" - ông Phạm Vũ Thiên (Quản lý dự án của CCIHP) cho biết.




Trung Anh bên bức ảnh của mình tại triển lãm

Trong Triển lãm "Khoảnh khắc cuộc đời", mỗi bức ảnh là một góc nhìn về công việc, mơ ước, về tình bạn, về nỗi lo toan thường nhật. Đâu đó là những nỗi đau vì bị kỳ thị, và cả những nuối tiếc về tình yêu chưa trọn vẹn, niềm hân hoan được sống có ý nghĩa...
Những bức ảnh đều do người trong giới tự chụp lẫn nhau, mỗi bức ảnh là một câu chuyện, một khoảnh khắc mà mỗi người muốn ghi lại. Bức ảnh "Âu yếm" là hai người đàn ông dựa vào nhau trong buổi chiều muộn, có lời chú: "Không phải lúc nào cũng là tình dục như người ta nghĩ về MSM. Đôi khi chỉ là ngồi bên nhau thủ thỉ, vuốt ve cũng để chúng mình lắng lại và hạnh phúc".
Bức ảnh “Hạnh phúc” về cặp vợ chồng và 3 đứa con gái của tác giả A.D (Hải Dương) có chuyện kể: "Cuộc hôn nhân của mình cũng kỳ lạ, mình thích trai hơn nên không yêu cô ấy nhiều, nhưng khi mình hỏi cưới, cô ấy vẫn gật. Cho đến bây giờ, mình vẫn cảm ơn cô ấy vì đã cho mình một gia đình ấm áp".
Sống có ích sẽ hòa nhập
Bác Vũ Trọng Hùng (72 tuổi) là nhân vật chính trong nhiều bức ảnh. Bác nguyên là cán bộ UBND quận Hoàn Kiếm (Hà Nội). Bác Hùng cho biết, tất cả mọi người ở cơ quan đều biết bác là MSM, tuy nhiên họ vẫn quý mến, tôn trọng bác. "Tôi luôn sống đúng mực, gương mẫu, hoàn thành tốt công việc. Vì vậy khi mọi người biết tôi là MSM thì họ cũng không kỳ thị" - bác Hùng cho biết.
Theo bác Hùng, muốn tránh bị kỳ thị, xa lánh, MSM cần phải nêu gương tốt, sống có ích hơn. Đến nay, dù đã về già và bệnh tật, bác Hùng vẫn nỗ lực công tác xã hội. Hiện bác là Phó Chủ nhiệm CLB MSM Niềm Tin Xanh, tiếp tục hỗ trợ kỹ năng sống cho các bạn MSM trẻ tuổi.
Trung Anh hồn nhiên, trẻ trung trong nhiều bức ảnh nhưng khá chững chạc khi chia sẻ về cuộc sống của mình. Cuối tháng 11 này, Trung Anh sẽ thành lập CLB chuyển giới đầu tiên tại Hà Nội, mang tên Rubi, với 10 thành viên. Nhóm Rubi đang có kế hoạch làm cuốn sách về bạo hành trong giới MSM, nhằm cảnh báo và hạn chế tổn thương cho MSM.
Main (biệt danh) cũng là một thành viên tích cực trong giới MSM. Em có mặt trong bức ảnh nhìn ra làng chài sông Hồng - nơi em đã có nhiều gắn bó với trẻ em làng chài. "Chính các em ấy cho em bài học về cuộc sống: Có nhiều con đường để đi, có nhiều cách sống để có ích và hạnh phúc" - Main chia sẻ.
Diệu  Linh - Dân Việt

Đồng tính nam-Từ góc nhìn của người không chuyên

Đồng tính nam-Từ góc nhìn của người không chuyên
Viết bởi ydiuvov vào lúc 09.12.2011 In Bài viết trang chủ, Nhật kí công tác, Những người tôi đã gặp với Không có bình luận
Cho đến thời điểm này, đồng tính vẫn được xem là chủ đề “hot” trên các trang báo, nhất là báo mạng. Nhưng điểm lại thì họ xuất hiện chủ yếu ở góc độ của bệnh tật, đồi trụy, mại dâm, đua đòi, phạm pháp ( Nếu không tin, mọi người chỉ cần nhờ giáo sư “biết tuốt” Google  tra cụm từ Đồng tính) . Cuộc sống, tình yêu của người đồng tính vẫn luôn gây tò mò cho cộng đồng xã hội. Đồng tính bao gồm: Đồng tính nam, đồng tính nữ. Chưa kể đến một vài nhóm khác nữa trong xã hội là người lưỡng tính và chuyển giới. Nhưng tôi chỉ viết về đồng tính nam bởi đồng tính nữ dù số lượng không hề kém đồng tính nam song họ khép kín hơn, ít bộc lộ và ít gây ồn ào hơn. Và thú thực một điều là đến thời điểm này, tôi vẫn chưa có dịp trò chuyện với những người đồng tính nữ.
Tôi tiếp cận với những người đồng tính nam đầu tiên thông qua những cuốn tự truyện của họ. Nguyên nhân xuất phát cũng như nhiều người chính là sự tò mò. Lần lượt hai cuốn sách: “Bóng” và “Thế giới không lạc loài” đều được tôi háo hức đón chờ và mua ngay khi xuất hiện. Cảm nhận chung thì “Bóng” là cuốn đáng để đọc hơn. “Thế giới không lạc loài” được viết bởi một phóng viên nên chất hiện thực ít nhiều giảm bớt . Và cuốn sách này sau đó gây tranh cãi dữ dội bởi báo chí, người thân của những nhân vật đã được đề cập. Tóm lại, hai cuốn sách này phần nào đã giúp tôi hình dung bước đầu cuộc sống, tình yêu, suy nghĩ của người đồng tính nam. Nhưng rồi 3 năm tiếp theo, tôi chưa lần nào có dịp chạm vào chủ đề này. Thỉnh thoảng cũng lướt vài trang mạng, có đọc dăm bài về đồng tính nhưng chả bài nào thật sự ấn tượng.
Cho đến một ngày đẹp trời tháng 7/2011, chị Mai, trưởng phòng thư kí gọi lên đưa cho cái giấy mời có cái tên rất cầu kì và loằng ngoằng: “ Bạo lực trên cơ sở xu hướng tình dục và bản dạng giới ở Việt Nam”. Thực lòng lâu lắm rồi mới có một cuộc hội thảo mà nội dung hay và thiết thực như vậy. Từ 8h sáng đến 12h30 trưa mà nội dung trao đổi vẫn còn nhiều và chưa ai có ý định ra về. Giải nghĩa nôm na về hội thảo là việc kì thị và phân biệt đối xử với người đồng tính, lưỡng tính và chuyển giới ở Việt Nam”. Chị Hoàng Tú Anh, giám đốc Trung tâm sáng kiến sức khỏe và dân số ở trong vai trò chủ trì hội thảo khá tự tin trước những ý kiến của đông đảo khách mời. Đã quá trưa, hội thảo lại bùng lên cuộc tranh luận khi PGS-TS Lê Thị Quí, Giám đốc trung tâm Nghiên cứu Giới và phát triển hùng hồn phát biểu: “Tôi đồng ý chúng ta cần bình đẳng. Nhưng phải làm sao ngăn chặn được sự lây lan trong giới trẻ chứ tôi không thể tưởng tượng cả nước Việt Nam 86 triệu người mà hơn 70 triệu người là đồng tính”. Có nghĩa là mục đích khẳng định: “Đồng tính không phải là bệnh” được nêu ra từ đầu hội thảo đã sụp đổ hoàn toàn. Dư âm hội thảo vẫn còn theo tôi suốt những tuần sau đó với vài bài phản ánh, vài câu chuyện thu được bên lề. Cho đến khi tham dự khai trương tổng đài tư vấn 1900599830 của Trung tâm sáng kiến sức khỏe và dân số, gặp và trò chuyện cởi mở với một bạn trẻ có nick là Mein, tôi mới thực sự bắt tay vào chủ đề này. Trước hết đọc lại toàn bộ tài liệu của hội thảo, tìm kiếm thông tin trên mạng. Và như một sự tình cờ, người thân trong gia đình giới thiệu đọc cuốn tiểu thuyết nhan đề “ Lấp lánh” của nữ nhà văn Nhật Bản Ekuni Kaori thì tôi thực sự tự tin bắt tay dựng chương trình với chủ đề: “Hiểu để nói không bạo lực với người đồng tính”. Khách mời tham gia chương trình là bác sĩ Phạm Vũ Thiên, người có kinh nghiệm làm việc với nhóm đồng tính nam. Câu chuyện khá suôn sẻ, hữu ích và hấp dẫn. Có thêm một chi tiết tôi thấy mình cần phải tìm hiểu thêm. Bác sĩ Thiên khẳng định rằng trên thế giới, việc nên hiểu ĐỒNG TÍNH là gì vẫn là cuộc tranh cãi chưa có hồi kết. Và có người đồng tính thực sự, người đứng chấp chới ở ranh giới này thì có thể bị cuốn theo trở thành đồng tính nếu đặt trong môi trường này. Lại hoang mang, vậy là đồng tính có khả năng “lây truyền do lối sống?”. Đoạn này vẫn hơi mông lung. Nhưng kêt lại thì dù là kiểu gì đi chăng nữa, việc kì thị cũng sẽ là tiêu cực. Bởi lẽ có quá nhiều ẩn họa nếu người đồng tính phải ẩn mình. Tôi nghĩ rằng không nên cổ xúy nhưng cũng không định kiến với họ sẽ khiến vấn đề trở nên dễ dàng hơn. Người Việt chúng ta vẫn có thói quen săm soi, bình luận về người khác mà không biết rằng đôi khi chính họ cũng trở thành đối tượng để mổ xẻ, phân tích.
Chị Tú Anh trong một cuộc hội thảo đã nói với mọi người về người đồng tính đại ý rằng: “Đừng nghĩ rằng số đông luôn là đúng. Người đồng tính không là số đông. Nhưng trong nhiều trường hợp ta bỗng sẽ thành thiểu số”. Điều này chỉ cho đến khi tham dự triển lãm ảnh: “Khoảnh khắc cuộc đời” tôi càng thấm hơn những điều chị nói. Tôi và rất đông phóng viên nữa đã trở thành thiểu số trong cộng đồng người đồng tính có mặt ngày hôm ấy
Họ có vẻ bề ngoài hết sức bình thường. Các em trẻ thì vui tính. Một em có nick là Mưa ( Người đồng tính rất ít nói tên thật cho những người biết sự thực về họ) cười rất tươi, rất thoải mái khi đứng giữa nhóm bạn giống như mình. Mưa đang là học sinh, bố mẹ em chưa biết con mình đồng tính. Tóm lại Mưa còn rất hồn nhiên khi bộc bạch em rất thích cắm hoa, đi xem phim với nhóm bạn. Khánh, người duy nhất nói tên thật của mình có khuôn mặt, dáng dấp rất đàn ông, ăn mặc thời trang, chỉ có làn da trắng bóc và giọng nói với âm lượng nhỏ hơn bình thường. Khánh đã tốt nghiệp đại học giao thông, có công việc và mức thu nhập ổn định. Cuộc sống khá ổn, duy chỉ một điều: Bố mẹ chưa khi nào thẳng thắn trao đổi về vấn đề của con, dù qua nhiều biểu hiện cố tình hoặc vô tình, chắc chắn họ đã biết. Có nghĩa bố mẹ bạn vẫn trốn tránh sự thực. Chỉ thi thoảng có những câu hỏi khiến Khánh đau lòng: “Hai người đàn ông mà sống với nhau thì thế nào nhỉ” hay “Con không lấy vợ sau này bố mẹ già rồi chết thì ai chăm con”….Và có người đồng tính đã già và cả đời ông chỉ đến lúc này mới được “là chính mình”

Đọc lời khai mạc triển lãm, Phó đại sứ Mĩ đã bật khóc khi nói về người đồng tính và nỗi đau bị kì thị

Bác sĩ Phạm Vũ Thiên, người khởi xướng và trực tiếp triển khai triển lãm dù đã có văn bản trong tay nhưng quyết định nói vo vì hơn ai hết, anh là người hiểu thấu đáo về cuộc sống, tâm tư, suy nghĩ của người đồng tính nam
Cuộc triển làm ảnh lần này, tôi được tiếp cận với rất nhiều bạn đồng tính nam. Tôi không chụp chân dung một ai, chỉ có những bức ảnh tập thể bởi họ dù là bóng kín hay bóng lộ vẫn luôn thường trực một nỗi sợ hãi khi nhắc đến vấn đề này. Bởi sau đó, họ biết chắc rằng có rất nhiều cặp mắt soi mói, vô số lời bình luận, cả trăm câu chuyện thêu dệt. Và họ không muốn để người thân của mình phải một lần nữa đau lòng
Vấn đề chung lớn nhất của những đồng tính nam không hẳn ở sự kì thị của cộng đồng mà chính ở chỗ làm sao để bố mẹ không tổn thương khi biết sự thực. Tôi hoàn toàn thông cảm với những bậc làm cha, làm mẹ, nhất là khi người Việt Nam vẫn duy trì truyền thống trọng nam- Con trai có trọng trách nối dõi tông đường, thờ cúng hương hỏa cho tổ tiên. Làm sao không đau đớn, khổ sở khi biết cậu con trai, cháu trai duy nhất của dòng họ không phải là con trai, không yêu, không cưới phụ nữ và càng không thể có những đứa cháu để đời nối đời, nối dài gia phả. Việc đánh, trói, xích, bắt ăn ngủ ngay ở phòng thờ, không được gần mẹ vì sợ lây “chất đàn bà” là biện pháp được nhiều gia đình áp dụng. Phải làm việc đó, có lẽ họ cũng đau đớn, buồn khổ lắm. Lời khuyên của bác sĩ Phạm Vũ Thiên trong trường hợp này tôi cho là hợp lí. Anh nói rằng: Khi biết vấn đề của con mình. Cha mẹ hãy kìm lại để có thời gian trấn tĩnh. Rồi bắt đầu tìm hiểu vấn đề này theo cách nhìn của khoa học, có thể tìm đến các tư vấn qua điện thoại để có được cuộc nói chuyện với con thoải mái nhất. Đánh đập không thể làm thay đổi điều mà bản thân con cái họ cũng không hiểu sao mình mắc phải”.
Không định đưa về đồng tính nam trên Web cá nhân nhưng một ngày gần đây, khi trao đổi với một người bạn là bác sĩ chuyên về mảng vị thành niên về vấn đề này, anh la lên rằng: “Đừng nói về bọn ấy, kinh tởm, như là đấu kiếm ý” thì tôi thực sự muốn viết. Lâu nay mọi người vẫn nhìn người đồng tính ở hành vi tình dục mà bỏ hẳn việc họ vẫn là con người như bao người bình thường khác, đóng góp không nhỏ ở nhiều lĩnh vực trong xã hội. Đã đến lúc, người Việt Nam nên bỏ thói quen dò xét, đánh giá người khác vì tôi tin rằng một lúc khác, chính chúng ta sẽ bị đem ra bình luận, đánh giá. Không ai hoàn thiện và càng không ai muốn mình sinh ra là người đồng tính. Cho đến khi khoa học chưa lí giải được vì sao có người đồng tính thì hãy nghĩ đơn giả rằng: Chúng ta và họ đã làm nên sự phong phú cho xã hội này. Chỉ đơn giản thế. Xin kết thúc bài viết này bằng việc giới thiệu đến mọi người cuốn tiểu thuyết “Lấp Lánh” và bộ phim “Hotboy nổi loạn”- Rất đáng xem và đáng để suy ngẫm.
Ý Dịu - VOV đăng trên trang cá nhân http://ydiuvov.com

Đức dùng 'phim sex' của Hitler để chống HIV/AIDS


Đức dùng 'phim sex' của Hitler để chống HIV/AIDS
Với đoạn phim "nóng" có cảnh trùm phát xít Hitler quan hệ tình dục, Đức đang tiến hành một chiến dịch giáo dục thể chất gây tranh cãi.
Cuộc vận động của Đức tập trung vào chủ đề ngăn ngừa HIV/AIDS với những hình ảnh Adolf Hitler đang quan hệ tình dục. Dù bị nhiều nước chỉ trích là vô vị và không thích hợp nhưng những người thực hiện vẫn thấy không có vấn đề gì đáng ngại.
Đoạn quảng cáo mở đầu bằng một khung cảnh lờ mờ, người xem không thể nhìn thấy rõ mặt nhưng rõ ràng là một đôi nam nữ đang quan hệ tình dục. Cuối cùng, khuôn mặt của người nam hiện rõ. Không ai khác ngoài Adolf Hitler. Một dòng khẩu hiệu hiện ra: "AIDS là kẻ giết người hàng loạt".
Chiến dịch trên là ý tưởng của tổ chức từ thiện Regenbogen (Cầu vồng - Đức) - muốn dùng những nhân vật nổi tiếng giết người hàng loạt trong lịch sử như Hitler để nêu bật những vấn đề lớn quanh HIV/AIDS và hướng dẫn công chúng những biện pháp phòng ngừa căn bệnh thế kỷ.
Cùng với công ty quảng cáo Das Comitee đóng tại Hamburg, Regenbogen đã đưa ra nhiều áp phích, video. Thậm chí là trước khi chính thức khởi động chiến dịch, các áp phích, video đã xuất hiện trên mạng, hứng chịu những lời chỉ trích và lôi kéo được nhiều người xem.
Tại Anh và Mỹ, quảng cáo trên đã bị nhiều người cho là rất khiếm nhã.
"Dĩ nhiên, có nhiều tổ chức chống HIV có thể phát động chiến dịch của riêng họ", một phát ngôn viên của National AIDS Trust - một tổ chức từ thiện của Anh chịu trách nhiệm điều phối Ngày thế giới chống AIDS tại Anh, nói với tờ Daily Telegraph. "Tuy vậy, tôi nghĩ rằng quảng cáo đó bôi xấu những người sống chung với HIV/AIDS, những người vốn đã phải chịu sự sỉ nhục và phân biệt đối xử do thiếu hiểu biết về virus này".
Tổ chức từ thiện trên của Anh lo ngại, kiểu vận động trên sẽ cản bước những người có ý định đi xét nghiệm xem có mắc HIV/AIDS hay không vì họ có thể cảm thấy mình là kẻ giết người hàng loạt. Ngoài ra, đoạn phim trên cũng bị chỉ trích vì không đưa ra thông tin thực tế nào về cách ngăn chặn bệnh.
Virus HIV/AIDS cũng phải có một gương mặt
Mặc dù vậy, những người triển khai chiến dịch trên không hiểu tại sao mọi việc lại trở nên om sòm. Họ thấy rằng thực tế là chiến dịch đã thu hút được sự chú ý và các đoạn phim đã được xem đi xem lại hàng nghìn lần trên You Tube, điều này cũng có nghĩa là kế hoạch của họ đang diễn ra tốt đẹp.
Trên trang web quảng cáo chiến dịch ngăn chặn HIV/AIDS, những người thực hiện cũng nêu lý do: "Tới nay, 28 triệu người thiệt mạng vì HIV/AIDS. Mỗi ngày có 5.000 trường hợp nhiễm HIV/AIDS mới. Đó là lý do tại sao AIDS là một trong những kẻ giết người hàng loạt kinh khủng nhất trong lịch sử".
"Chúng tôi muốn dựng cho virus HIV/AIDS một gương mặt, chứ không phải các nạn nhân của nó", Dirk Silz thuộc Das Comitee giải thích.
"Chúng tôi muốn chiến dịch này có thể cường điệu vấn đề lên một mức nào đó - chúng tôi muốn thu hút sự chú ý của mọi người". Silz nói, các chiến dịch trước do cơ quan chính phủ thực hiện không tạo được hiệu ứng tương tự. Cơ quan chính phủ Đức đã đưa ra quảng cáo về rau quả với dòng chữ "Đừng cho AIDS dù chỉ một cơ hội".
Ông Silz cũng bác bỏ những cáo buộc rằng đoạn phim không thể hiện đầy đủ khi hướng dẫn mọi người các biện pháp phòng chống. "Đã có lời khuyên: Hãy tự bảo vệ mình". Ai mà không biết bao cao su có thể bảo vệ bản thân khỏi HIV/AIDS có lẽ vẫn sống trong thời đồ đá.
Silz cũng nói, chiến dịch quảng cáo với đoạn phim "nóng, gây sốc" là một bước đi quan trọng. Tuy vậy, việc dùng Hitler trong những thông tin về căn bệnh thế kỷ không phải là mới. Tổ chức Aidshilfe đóng tại Munich đã tiến hành một chiến dịch tương tự từ đầu năm với dòng chữ không thể nhầm lẫn: "Dương vật cũng giống kẻ độc tài".
Hiệu ứng sốc

Jan Schwertner, phụ trách báo chí của tổ chức Regenbogen nói, "Chúng tôi không phải là những người đầu tiên liên kết AIDS với những nhà độc tài". Nói một cách khác, cách tiếp cận không mới nhưng rõ ràng chiến dịch quảng cáo này đã được tính toán để gây sốc và đã dự trù sẽ vấp phải sự bất bình của một số người.
Với quan điểm của Regenbogen, chiến dịch trên đã thành công.
Regenbogen cho biết, họ biết những lời phản đối của các quốc gia khác có ý nghĩa như thế nào. Theo họ, các tổ chức từ thiện Anh sợ sẽ mất các khoản đóng góp vì sau chiến dịch vừa qua, tiền tài trợ sẽ đổ vào tổ chức của Đức chứ không phải tổ chức AIDS Trust của Anh.
Vậy, có phải người Anh ghen tị với chiến dịch của Đức? "AIDS là bệnh chứ không phải là chính trị", Schwertner nói

Hoài Linh (Theo Spiegel)

Đàn ông ngủ nude hạn chế bệnh tình dục

Đàn ông ngủ nude hạn chế bệnh tình dục

Theo các nhà nghiên cứu, ngủ nude có rất nhiều tác dụng cho cả hai giới. Đây được xem là phương thức hữu hiệu giúp quý ông hạn chế được các loại bệnh tình dục.

Ngủ trong tình trạng “thiếu vải” có lợi cho cả sức khỏe thể chất và sức khỏe tâm thần, nhất là thư giãn cơ thể.
Ngủ nude đối với nam giới giúp thúc đẩy tuần hoàn máu, giảm chứng táo bón mãn tính, tiêu chảy mãn tính, đau lưng, đau đầu, cải thiện chức năng cơ thể để có giấc ngủ tự nhiên, thoải mái. Chưa kể còn làm tăng hoạt động của các tuyến da; bài tiết và có lợi cho sự bài tiết, tái sinh của da; hữu ích trong cải thiện sự thích ứng, miễn dịch của cơ thể.

Tăng cường sức khỏe tinh binh

Khi ngủ mà không vướng bận quần áo, khí huyết cơ thể được lưu thông, giúp giảm nhiệt độ tinh hoàn khiến tinh binh hoạt động mạnh mẽ hơn, ngăn ngừa các rối loạn chức năng tình dục ở nam giới.

Hạn chế được bệnh tình dục

Hạn chế viêm nhiễm đường sinh dục và viêm đường tiết niệu. Đồ lót là nơi chứa mồ hôi và các chất bài tiết từ cơ quan sinh dục, vì thế nếu mặc đồ lót kín trong một thời gian dài dễ khiến bộ phận sinh dục bị ẩm ướt và dễ bị viêm nhiễm ngứa ngáy. Việc ngủ khỏa thân sẽ giúp cơ thể ngăn ngừa được những nguy cơ trên, giúp cơ thể thuận tiện trong việc bài tiết mồ hôi và ngăn ngừa các rối loạn chức năng tình dục nam giới.

Cải thiện đời sống chăn gối

Các nghiên cứu lâm sàng đã chứng minh được hiệu quả của việc ngủ khỏa thân trong điều trị những căng thẳng ở các quý ông như căng thẳng do lo lắng, stress có thể dẫn đến rối loạn chức năng tình dục khá rõ rệt.
Trong cuộc sống vợ chồng, cơ thể quý ông thường là kích thích tốt nhất để khơi dậy ham muốn tình dục. Tạo lập thói quen ngủ nude còn là liều thuốc giúp đời sống tình dục của các cặp vợ chồng hoàn hảo hơn.
Quý ông cũng dễ dàng và hoàn toàn tự tin trong việc chủ động khơi mào “chuyện ấy”. Đồng thời, nude khi ngủ làm tăng sự mật thiết giữa hai vợ chồng, duy trì quan hệ hôn nhân lâu dài và hạnh phúc.
Ngủ khỏa thân cũng mang lại cho phái đẹp rất nhiều tác dụng, như sau:

Giúp phụ nữ giảm cân

Khi phụ nữ đang ngủ, da có thể tiết ra một số chất hóa học. Vậy nên, khi mặc quần áo đi ngủ, nhịp thở của da và quá trình ra mồ hôi có thể bị ảnh hưởng. Cũng trong lúc ngủ, quần áo có thể đè nén hoặc chèn vào các cơ bắp, ảnh hưởng đến tuần hoàn máu. Trong khi đó, ngủ khỏa thân lại cải thiện tuần hoàn máu và tiêu thụ một lượng lớn chất béo, có thể giảm trọng lượng cho cơ thể.

Giảm stress

Đây là trạng thái ngủ có tác dụng giảm stress hiệu quả nhất, khiến tinh thần trở nên khoan khoái tự do, bởi cơ thể được thả lỏng hoàn toàn, không bị bó buộc trong quần áo.

Bảo vệ vùng kín cho chị em

Khi mặc quần áo đi ngủ, mặc càng nhiều thì vùng kín càng bị ẩm. Ngủ nude giúp cơ thể thoáng hơn, nhất là vùng kín, từ đó giảm thiểu nguy cơ mắc một số bệnh phụ khoa như nhiễm nấm men hay viêm nhiễm âm đạo… Đàn ông cũng có thể thử ngủ mà không mặc quần áo để cải thiện chất lượng tinh dịch.

Dỗ giấc ngủ ngon

Điều thú vị là trạng thái này còn có tác dụng xoa dịu nhất định cho những người mắc chứng mất ngủ lâu ngày. Khi không còn sự bó buộc bởi quần áo, máu lưu thông tốt, giúp con người dễ dàng chìm vào giấc ngủ. Một số phụ nữ vì mắc chứng chân tay lạnh nên khó ngủ cũng nên thử phương pháp này để nhanh chóng chìm vào giấc nồng sau một ngày làm việc vất vả.

Cạm bẫy ở quán 'bar ôm'

Cạm bẫy ở quán 'bar ôm'

Công việc nhẹ nhàng, thu nhập khá, lại có cơ hội làm giàu từ “vốn liếng” trời cho mà không ít những bạn gái sinh viên dấn thân vào nơi lắm cạm bẫy...
>Kỹ nghệ mồi khách Nhật của 'gái ôm'

Tiếp viên ở những quán trà Nhật (phố Kim Mã, Hà Nội) có trên dưới 30 người, hầu hết là sinh viên. Hoa sinh năm 1989 có một đứa con 2 tuổi, vợ chồng đã ly dị. Cô trước đây từng học ĐH Ngoại ngữ nhưng vì “nhỡ nhàng” nên phải nghỉ học giữa chừng. Hoa xinh, lại sắc sảo nên có thu nhập bình quân 8-10 triệu đồng một tháng. “Có hôm gặp khách hào phóng, boa 1-2 triệu là chuyện bình thường”, Hoa hào hứng.
Các cô gái chờ đợi để cùng khách đi ăn đêm. Ảnh: Công lý
Ở quán Socola nổi tiếng “đắt duyên”. Sinh năm 1992 ở Hà Nội, Socola đến làm ở quán với khát khao có thật nhiều tiền. Cô bảo “muốn có danh thì phải trả giá”. Không được học hành đến nơi đến chốn nhưng cô lại được trời phú cho nhan sắc. Khi được ngỏ ý muốn giới thiệu một đại gia dân kinh doanh thì Socola tỏ ra hào hứng, không ngần ngại nhét cho một tấm ảnh của mình để "môi giới". Cô cũng thận trọng dặn: “Đừng nói gì với anh ấy, cứ bảo em làm lễ tân của một nhà hàng Nhật thôi chị nhé”.
Cũng có sinh viên học khá nhưng vì gia đình không chu cấp đủ nên đã bước vào nghề "vừa hát vừa ôm". Candy (tên hiệu của một tiếp viên) có gương mặt như búp bê, dáng người đẹp với những đường cong hút hồn trên tay luôn cầm chiếc iphone đắt tiền tranh thủ những lúc vắng khách post ảnh lên mạng để “khoe hàng”. Có tiền nên trên người Candy bao giờ cũng là những đồ trang sức hàng hiệu, trang phục sexy.
Nhưng để có được những thứ đó, các tiếp viên phải trả giá không ít. Thông thường nhân viên mới thử việc trong ngày đầu tiên nếu qua màn phỏng vấn sẽ được sắp xếp vào ngồi thử với khách. Các quản lý được dặn dò rất kỹ về việc kèm cặp nhân viên học việc. Bước nhanh theo chị quản lý lên hết 3 tầng cầu thang nhỏ hẹp, ngoằn ngoèo, đèn ánh sáng vàng mờ mờ, ảo ảo, Xuka được đưa đến trước một căn phòng khóa trái cửa. Cánh cửa từ từ hé ra sau tiếng gõ cửa dứt khoát của chị quản lý: “Mama bảo cho nhân viên mới vào ngồi thử”, quản lý nói với một nhân viên bên trong.
Cô gái tóc ngang vai, gầy nhỏ, đeo kính nhìn Xuka vài giây từ trên xuống rồi gật đầu bảo: “Em vào đi”. Bên trong, bàn ghế được kê sát nhau vừa vặn căn phòng nhỏ. Trên bàn bày ít hoa quả và một chai rượu mạnh đã được rót đều ra các ly. 3 người đàn ông Nhật Bản chừng 40 tuổi và 2 cô tiếp viên tầm 21-22 tuổi, mặc váy xường xám ngắn hết cỡ. Chị quản lý giới thiệu bằng tiếng Nhật với mấy vị khách rằng Xuka là nhân viên mới, mời các vị cứ tự nhiên.
Người đàn ông có cái đầu cua, tóc lốm đốm bạc chồm sang ngồi cạnh Xuka bập bẹ thứ tiếng Anh cũng "nửa nạc nửa mỡ" rất khó nghe: “What is your name?”. “How old are you?”. “Oh, beatyfull…". Chán tiếng Tây, ông ta "đá" sang tiếng Việt: “Em rất hấp dẫn. Anh thích em”. Sau đó là những câu chuyện chẳng đâu vào đâu, các vị khách Nhật tay chân bắt đầu khua khoắng. Có lúc họ nhìn nhau nói một tràng dài toàn tiếng Nhật rồi phá lên cười.
Dường như các vị khách Nhật thích sử dụng tay để nói chuyện trên cơ thể của các nữ nhân viên thân hình bốc lửa, quyến rũ hơn là những thứ ngôn ngữ "nửa nạc nửa mỡ" kia. Gần hết giờ, người đàn ông đầu cua nói với Xuka bằng tiếng Anh, đại ý là: “Anh mời em mai đến khách sạn uống cà phê”. Để chiều lòng khách theo ý của "mama", Xuka gật đầu: “Ok, vậy cà phê xong chúng ta làm gì?” - "Sau đó sẽ lên phòng anh”, ông ta nói.
Xuka chựng lại một chút rồi hỏi tiếp: “Rồi sau đó thì sao?”, người đàn ông ngồi cạnh bất ngờ đưa tay đặt lên đùi cô xe dịch lên dần rồi cười hềnh hệch. Khi Xuka giật mình ngồi lùi ra, đồng thời dùng tay đẩy bàn tay thô bạo của ông khách, khuôn mặt ông ta biến sắc tỏ thái độ không hài lòng. Trong khi đó, cô bé ngồi đối diện Xuka thì đang ngả ngớn đưa tay vuốt ve lên mái tóc của khách ngồi cạnh cười đon đả… Hành động của Xuka với khách sau đó bị "mama" quở trách. Bởi đó chỉ là những trò đùa của khách, những trò đùa không có giới hạn. Một nhân viên bảo: "Nó bỏ tiền ra để vui vẻ. Vui vẻ của nó là sướng tay chứ không sướng mồm. Nó sướng thì mình cũng sướng và ngược lại thôi".
Trang điểm đợi khách. Ảnh: Công lý.
Sau mỗi buổi "chiều khách" thì "mama" quán lại tập hợp nhân viên để răn dạy: “Cứ cười lên, có mất cái gì đâu? Chỉ bố thí cho chúng nó một tí thì chúng nó vui, chúng nó thoải mái, tiếc gì tiền? Mặt mày cứng đơ ra thì ai mà chịu nổi?”. Khách hát đến đây là để giải trí, để vui vẻ, rượu say nồng, ánh sáng nhấp nháy, tiếng nhạc du dương thì gái đẹp là chất xúc tác. Không thiếu những cảnh ngả ngớn, nhức mắt diễn ra dưới ánh sáng đèn màu.
Trong phòng thay đồ, một nữ tiếp viên thò tay vào trong đồ lót phía dưới móc ra 2 tờ đôla màu lá mạ hí hửng nói với cô bạn: "Cái thằng trông thế mà chịu chơi, lần nào cũng boa đẹp. Nó cứ thích nhét vào chỗ ấy của mình mới buồn cười chứ". Cô bạn vừa ra cùng cũng tươi như hoa: "Còn thằng của tao thì cứ gạ tao đi ăn rồi đi khách sạn với nó. Tao nói khéo là hẹn nó khi khác, mặt nó buồn như đưa đám nhưng vẫn cứ móc hầu bao".
Cũng không ít tiếp viên không chiều khách phải chịu ấm ức nhưng đành chấp nhận để kiếm được đồng tiền. Một tiếp viên kể về buổi Take care khách hôm trước bằng thái độ bức xúc: “Cái thằng hôm qua ngồi với tôi, nó sờ soạng chán rồi cứ đòi vạch váy tôi lên chứ!". Một chị có khuôn mặt già dặn cũng háo hức góp chuyện: “Một tay Nhật Bản uống rượu say còn vật mình ra. Mình chống cự thì nó đấm mình sưng cả mặt".
Ngay cả những tiếp viên đứng uốn éo tạo dáng ngoài cổng trước dòng người qua lại nườm nượp cũng bị nhìn bằng ánh mắt coi khinh. Bất cứ ai cũng buông lời trêu ghẹo: “Cong thế em. Ngon thế. Yêu anh không? Bao nhiêu một đêm em nhỉ?...". Họ coi những tiếp viên này như những cô gái trên gác lầu xanh trong những thước phim cổ trang Trung Quốc. Ai có thể nghĩ tốt đẹp về họ khi nhìn những cô gái chân dài, váy ngắn lả lướt đi lại trước mặt, ra vào những quán đèn mờ trưng biển tiếng Nhật?
Thế giới đèn mờ đầy rẫy những cạm bẫy giăng chờ các cô gái. Những vị khách cuối cùng lục tục ra về, vài cô tiếp viên vội vã thay xiêm áo hí hửng lên xe với khách sau những lời mời mật ngọt.

Ảnh chưa từng công bố về người vợ xinh đẹp của Hitler

Ảnh chưa từng công bố về người vợ xinh đẹp của Hitler

(Dân trí) - Những bức ảnh chưa từng được tiết lộ trước đó về Eva Braun, người bạn gái lâu năm và vợ của Adolf Hitler trong khoảng 40 giờ trước khi cặp đôi tự sát, đã được công bố, hé mở cuộc đời về người phụ nữ ít được biết đến của trùm phát xít.

 
Eva Braun từ lâu đã gắn liền với một trong những chương đen tối nhất trong thế kỷ 20. Nhưng các bức ảnh vừa công đã tiết lộ những góc nhìn mới về người phụ nữ từng là tình nhân lâu năm của Hitler và vợ ông trong những giờ phút cuối bên nhau.
Braun gặp Hitler lần đầu tiên tại Munich năm 1929 năm 17 tuổi, khi ấy Braun là phụ tá kiêm người mẫu cho một nhiếp ảnh gia riêng của Hitler, Heinrich Hoffmann. Họ bắt đầu mối quan hệ năm 1931.
Năm 1936, Hitler đã đưa Braun tới sống tại dinh thự Berghof gần Berchtesgaden, nơi bà có một cuộc sống xa hoa nhưng cô lập trong suốt Thế chiến II.
Braun vẫn giữ những thói quen mà Hitler phản đối như hút thuốc, trang điểm, tắm nắng khỏa thân. Mặc dù rất nổi tiếng trong bộ chỉ huy của Đức Quốc xã nhưng Braun không xuất hiện trước công chúng và thậm chí rất ít người Đức biết về sự tồn tại của bà.
Braun luôn một mực trung thành với Hitler và sát cánh cùng Hitler trong những ngày tàn của phát xít Đức. Khi Đức Quốc xã sụp đổ, Hitler và Braun đã cưới nhau trong một nghi lễ dân sự đơn giản vào ngày 29/4/1945. Nhưng chỉ chưa đầy 40 giờ sau đó, cặp đôi đã tự sát cùng nhau trong một boong-ke.
Những bức ảnh trong bộ sưu tập này nằm trong các album ảnh riêng tư của Eva Braun, vốn bị quân đội Mỹ tịch thu năm 1945 và được đưa vào kho Lưu trữ quốc gia, nơi nhiều bức ảnh vẫn còn tồn tại, chủ yếu được số hoá.
Reinhard Schulz, một nhà sưu tập và quản lý ảnh, đã tình cờ bắt gặp các bức ảnh trong khi tìm kiếm các tài liệu cho một cuộc triển lãm về nhiếp ảnh gia Heinrich Hoffmann.

 
Braun và chị gái Ilse trong một bức ảnh năm 1913.

Braun, 9 tuổi, (hàng đầu, thứ 4 từ phải trang) chụp ảnh với các bạn cùng lớp tại trường Beilngries năm 1922.
 
"Bộ trang phục carnival đầu tiên của tôi", Braun viết sau tấm ảnh này năm 1928.
 
Braun cùng bố mẹ, chị và em gái năm 1940.

Braun cùng một người bạn dự tiệc ở Munich.

Braun (trái) hoá trang giống diễn viên người Mỹ Al Jolson trong bộ phim "The Jazz Singer" năm 1927.
 
 

Người tình của Hitler gợi cảm và xinh đẹp trong các bộ đồ bơi.
 
 

Braun gặp Hitler tại hiệu ảnh của nhiếp ảnh gia Heinrich Hoffmann năm 1929.

Braun tập thể dục bên hồ ở Konigssee, Berchtesgaden, Đức năm 1942.
 
Braun đang quay phim năm 1942.
 
Braun trong tiệc sinh nhật của Adolf Hitler năm 1943.


Braun từng là người tình lâu năm của Hitler nhưng công chúng Đức ít biết tới bà.
 

Bà một mực trung thành với trùm phát xít.


Braun và Hitler bắt đầu mối quan hệ năm 1931, hai năm sau lần gặp đầu tiên.

Nhưng Braun chỉ làm vợ của Hitler chưa đầy 40 giờ. Cặp đôi tự sát ngày 30/4/1945 khi nhà nước phát xít Đức sụp đổ.
 
An Bình

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

Những câu chuyện cười ra nước mắt ở nhà nghỉ

Những câu chuyện cười ra nước mắt ở nhà nghỉ

Nhu cầu về nhà nghỉ bung ra nhưng cung không đủ cầu. Giờ đi qua bất cứ con phố nào cũng thấy có nhà nghỉ. Nguyễn Văn Cừ (quận Long Biên, Hà Nội), con phố chính của địa bàn có hàng trăm cái khách sạn mini nhộn nhịp tấp nập kẻ ra người vào. Nhưng, đã từ lâu nó không còn là phố độc quyền nhà nghỉ nữa mà nhường ngôi cho nhiều con phố khác ở bên này thành phố. Ngay tại trung tâm thành phố Hà Nội, nhiều con phố nhiều người đã thay tên đổi họ và gọi nó là "phố nhà nghỉ". Và, đương nhiên, chuyện xảy ra ở phố nhà nghỉ cũng có 1.001 câu chuyện mà nếu là một cuốn tiểu thuyết chắc chắn sẽ có nhiều chương hồi với những câu chuyện "đời cười" ra nước mắt.

Một đồng nghiệp của tôi đã tiết lộ con số độc đáo mà ngay khi vào Facecbook của anh, tôi choáng, nổi da gà. Anh ấy kể: "Không tính cả phường đâu nhá, chỉ riêng tổ dân phố mình có 23 cái nhà nghỉ trên tổng số 87 hộ gia đình. Hôm họp tổ dân phố, bác tổ trưởng bảo: "Thế mới kinh chứ!". Khu mình là làng chính hiệu không gần Gia Lâm, cũng không gần trung tâm. Làng mình nép mình bên dòng sông Tô Lịch một màu và nhiều mùi. Có điều người làng mình không sử dụng dịch vụ của làng mà lại sang ủng hộ dịch vụ ở làng khác.

Tò mò, tôi hỏi mới biết chỗ anh ở là một tổ dân phố phường Khương Đình, quận Thanh Xuân (Hà Nội). Khi đang loay hoay giải mã tại sao người ta kinh doanh gì mà khiếp thế. Chắc là "kiếm được" nên khu nhà nghỉ cứ mọc ra như nấm, mặc cho lạm phát và giá cả leo thang ầm ầm, dịch vụ "nghỉ cho khỏe" xem ra vẫn đắt hàng. Trưa, thằng bé nhà tôi đi học về nó đã ấp úng hỏi mẹ: "Thứ bảy này mẹ có bận gì không?". "Để làm gì hả con?". Thằng bé nói: "Thứ bảy này mẹ đưa con đi cưới đứa bạn cùng lớp nhé".

Trời! cái gì hả?! Một đứa con gái có 14 tuổi đầu bày đặt cưới mới xin. Thì ra, nó đã bụng bầu 5 tháng. Đầu năm cũng trong lớp đấy một thằng bé trai mặt mũi khôi ngô mới có 15 tuổi phải cưới vợ (nó học chậm một năm). "Vợ" nó hơn nó 1 tuổi. Hai đứa là học sinh. Thằng bé lớp 8, con bé lớp 9. Chúng quen nhau qua chát chít trên mạng. Rồi sau đó… đứa con gái mang bầu, thằng bé trở thành "ông bố" bất đắc dĩ, rồi nó thôi không đi học nữa, ở nhà học nghề làm bánh. Con tôi bảo: "Úi giời! Chỉ cần có 200 nghìn là giải quyết xong chuyện. 50 nghìn hai đứa đi ăn hai bát phở. 150 nghìn vào nhà nghỉ cũng được cả buổi chiều. Thằng Thành chỉ vì như thế mà phải bỏ học. Cái Hà chỉ vì như thế mà dính chưởng".

Hóa ra, bọn trẻ con bây giờ đi học không ngây ngô như mình hồi xưa. Chúng nói đủ thứ chuyện, và cái tuổi dở dở ương ương, lớn chẳng ra lớn, bé chẳng ra bé thì chúng đề cập cả về vấn đề "tế nhị ấy nữa". Hôm nọ, hai mẹ con ngồi taxi đi về nhà qua phố V, quận Hoàng Mai, nó bảo: "Phố này toàn nhà nghỉ, karaoke…". "Ơ! Sao con biết?". Nó liến thoắng: "Mẹ lạc hậu quá rồi, hỏi những đứa bằng tuổi con xem đứa nào chẳng biết. Bọn con trai đương nhiên biết. Bọn con gái còn bạo gan hơn nhiều".

Đang mệt mỏi với sự lớn trước tuổi của tụi nhỏ, bây giờ thì chợt nhớ ra bác giúp việc nhà tôi có cô con dâu phụ giúp chị gái mở nhà nghỉ ở khu Thanh Xuân. Thi thoảng bác lại xin nghỉ để sang bên đó phụ giúp lau dọn phòng và giặt chăn ga gối… Bác bảo với tôi, cứ sang đấy dăm ngày là đầy chuyện hay.

Sáng hôm sau tôi chở bác giúp việc đến nơi "tập kích" cho công việc của mình. Nhà nghỉ của chị gái cô con dâu bác giúp việc mang cái tên rất sến: "Hoàng hôn tím". Cách "Hoàng hôn tím" khoảng 5 nhà là nhà nghỉ "Hằng Nga" và "Chiều muộn". Cả ba nhà nghỉ mini này đều cao 5 tầng sơn màu vàng sậm. Tôi ngồi ở quầy bar của "Hoàng hôn tím" cho tiện việc quan sát. 9 giờ sáng, một cô cháu gái của gia chủ khệ nệ bê giỏ trái cây… bày hấp dẫn trên khay, đặt ở bàn lễ tân. Mùi khử phòng của sunlight hoa hồng nhức mũi rất đặc trưng mùi vị lau phòng nhà nghỉ.

Kim đồng hồ nhích đến hơn 10 giờ thì có một cặp đôi đầu tiên đi vào. Anh chị chở nhau trên chiếc SH màu đen. Cô bé ghi giấy ở quầy bar đon đả cười, nói nhỏ với tôi: "Khách quen, phòng vip". Anh thanh niên xăm trổ rồng phượng trên tay, cổ đeo xích bạc, tay đeo nhẫn khủng, người khỏe mạnh, vạm vỡ. Còn người phụ nữ hơn anh này khoảng chục tuổi, khuôn mặt của giải phẫu thẩm mỹ quá đà và thân hình phốp pháp quá mức.

Quả là chị ta ăn mặc quá táo bạo khi cái cổ áo trễ xuống để lộ rõ cái rãnh sâu của bộ ngực đồ sộ như muốn chực nhao ra khỏi voan áo mỏng. Cặp "tuyết lê" trắng ngần mời mọc lộ liễu. Khi cặp đôi này đã lên phòng để làm chuyện riêng của họ, thì thằng bé trông xe đã nheo mắt nói với vào quầy nơi chúng tôi đứng đấy: "Vục mặt vào đấy, khéo cái anh đi cùng mắc nghẹn, nghẹt thở… phục vụ chu đáo xong cũng được vài lít". Cặp đầu tiên, tôi gọi là "cặp chị em".

Mấy phút sau, một bác cũng phải gần 60 đi xe máy 82 đến, một em khoảng 27, 28 tuổi đi xe ôm vào. Đôi này phải là bố con, hay bác cháu mới hợp. Bác kia tóc trắng quá nửa đầu, em này son phấn nhạt nhòa, tóc dài ngang vai, họ nhanh chóng làm thủ tục rồi nhận phòng. Bác giúp việc nhà tôi bảo: "Cái bác giai lúc nãy thi thoảng dăm bữa nửa tháng lại dẫn một em trẻ đến đây. Cô nào già nhất cũng chỉ dưới 40 thôi. Cô trẻ nhất chắc chỉ ngoài 20”. Bác ấm ức: "Đàn ông thế mà hư, dối vợ, trốn con đến chốn này. Chẳng biết kiếm đâu ra mấy đứa con gái ấy, hết đứa này lại đứa khác, không khéo bệnh tật lại về nhà đổ cho vợ thì khốn…".

Thằng bé trông xe tinh quái: "Dính vào cái món đấy là nghiện đấy bà ơi. Mà cụ ấy già rồi, vợ cụ ấy chắc cũng già rồi, không "đỡ" nổi cho chồng nữa rồi, nên cụ đi "ăn cỏ" ở đồng ngoài". Thằng bé ấy ở quê học hết lớp 9, nó lên thành phố kiếm việc, vất vưởng mấy năm rửa xe máy ở một số tiệm rồi loay hoay lạc bước đến chốn này trông xe được hai năm. Hai năm ở đây ví như một lớp trường đời khiến nó tinh khôn, lọc lõi. Có lẽ nơi này nhiều tệ nạn, lắm cạm bẫy khiến nó thêm già dặn. Nó nói: "Trai thấy gái lạ như quạ thấy gà con".

Ảnh minh họa.

Gần trưa, khách có vẻ tăng hẳn, mỗi đôi mỗi kiểu. Xem cái kiểu bìu díu của họ thì đích thị là "ăn nem, ăn phở". Đôi trẻ, đôi già, hay vừa già vừa trẻ cũng đều có cả. Có người tranh thủ buổi trưa tạt vào đây vui vẻ, dung dăng dung dẻ tí ti, mới đầu cũng định như thế nhưng rồi ngấm dần lúc nào không hay.

Cô gái quầy lễ tân bảo, có anh chị từ khi em đặt chân đến đây làm ba năm cho tới giờ hàng tuần vẫn đều đặn đến đây. Chả biết gia cảnh của họ ra sao, chắc anh này có vợ, còn chị kia chả hiểu thế nào nhưng họ đến nhà nghỉ cũng thất thường lắm. Khi trưa, khi tối, nhưng chẳng bao giờ qua đêm cả. Nếu không vướng bận gì thì tại sao họ không cưới quách nhau cho rồi. Thế thì chắc hẳn một trong hai người còn vướng chuyện gia đình. Con bé đoán già đoán non thế. Hôm họ đến mặt tươi như hoa, có hôm đến lại héo rũ, chị kia đôi mắt mọng nước, anh kia khuôn mặt như đưa đám. Ai bảo "nhà nghỉ" là vào nhà để nghỉ đâu?! Sự đời đâu đơn giản thế. Có mà nghỉ… khối. Tranh thủ tí chứ. Họ yêu nhau cũng có, mà cãi lộn, thậm chí đánh lộn, dằn vặt nhau cũng có nữa kìa.

Mấy bác cháu đang trò chuyện rôm rả ở quầy lễ tân thì mùi mắm tôm ở đâu sực nức. Thì ra, khách họ tranh thủ nghỉ vài tiếng buổi trưa ở nhà nghỉ vừa nghỉ vừa ăn trưa luôn cho đỡ tốn thời giờ. Hai anh chị này cũng rất khả nghi, anh ngoài 40, chị ngoài 30, họ cầm túi nylon và mùi ở đây bay ra, thì ra là lòng lợn mắm tôm. Gớm! Khiếp thật chiều chuộng nhau quá đà, sực nức cả khu nhà nghỉ vì cái… mắm tôm này.

Tầm 2 giờ chiều đã thấy hai cậu choai choai chở hai cô bạn đến đây. Mặt chúng non choẹt, mấy đứa vẫn ôm cặp sách, cười nói rôm rả, nhà nghỉ như chốn thân quen. Chúng bá vai bá cổ gọi nhau "vợ chồng" nghe còn ngon ngọt hơn là vợ chồng thật. Cô bé khoảng 16 tuổi nhìn vào khay hoa quả trên bàn lễ tân nói với cậu bạn: "Chồng ơi, vợ muốn ăn ổi". Cậu trai ga lăng: "Chị cho đĩa ổi lên phòng nhé". Cô bé lễ tân bảo: “Hai đôi này còn ngoan chán, có những đôi chúng chơi chán rồi còn đổi phỏm cho nhau nữa kia. Chuyện đấy là chuyện thường ngày ở huyện ấy mà. Có gì lạ đâu!”.

Khách ra vào nườm nượp. Nhà nghỉ "Hoàng hôn tím" có 5 tầng, tất cả có 20 phòng chỉ còn khoảng 7 phòng trống. Thằng bé trông xe với kinh nghiệm từng trải dõng dạc bảo, mấy hôm nữa trời trở lạnh tha hồ mà kín phòng nhé. Nó kể, đừng tưởng mùa hè mà không có khách. Nhà nghỉ đông hay ít khách phụ thuộc vào thời tiết. Trời nóng quá, hoặc lạnh quá đều đông khách. Trời nóng quá người ta lang thang ở đâu chẳng bằng chui vào điều hòa là sướng nhất. Mà đi là phải có đôi. Trời lạnh quá, người ta có nhu cầu sưởi ấm, với lại lạnh người ta hấp thụ đồ ăn nhiều, ăn nhiều rồi cũng cần phải có chỗ mà thải. Thải ở đâu? Đương nhiên không phải là bãi rác công cộng mà là nhà nghỉ tư nhân. Tình dục sinh ra từ đấy. Tình yêu cũng sinh ra từ đấy. Những mối tình ngắn ngủi, vụng trộm cũng từ đấy mà ra cả. Khiếp vía cái thằng bé này. Nó nói thế, nhưng ngẫm mà thấy đúng.

Cô gái lễ tân, cậu giữ xe và bác giúp việc đều có kinh nghiệm trong việc ở nhà nghỉ nên nhìn biết đâu bồ bịch lâu năm, đâu mới yêu, đâu sếp với nhân viên. Đâu nạ dòng với giai trẻ. Đâu là gái đú, gái ngoan, gái gọi. Gái đú là đi nhà nghỉ cốt chỉ chứng tỏ ta đây sành sỏi, nhất quyết không chịu kém miếng khó chịu, đi cho biết mùi đời. Gái đú ăn to nói lớn, chưa thấy người đã thấy tiếng. Thường thì gái đú lắm giai. Chẳng phải vì tình nên một lúc có dăm ba anh để quay vòng. Gái ngoan chỉ chung tình với một người đàn ông, kể cả khi chàng đã có vợ. Còn gái gọi thì nhìn cái biết liền, ăn mặc hớ hênh nhất quả đất, nhưng quan trọng nhất gái gọi đi vì tiền. Có tiền là đi. Có tiền là tiếp. Bất kể đối tác già trẻ lớn bé thế nào.

Trước nay cứ bảo nhà nghỉ có gì không lành mạnh đâu, chốn ấy để người xa nhà nhỡ nhàng vào nghỉ. Thực ra, có tận mục sở thị mới thấy nó đích thị là nơi hẹn hò trai gái yêu nhau cũng có, lợi dụng chiếm đoạt nhau cũng có. Cả mấy cô cậu học sinh tập tọe làm người lớn. Và cả đàn ông đi tìm của lạ, đàn bà đi tìm giai trẻ. Cũng có thể do không tìm thấy sự viên mãn trong đời sống vợ chồng nên họ đến nhà nghỉ để bù lấp đi sự thiếu hụt. Hay một phút bồng bột, sốc nổi của tuổi trẻ. Cả những toan tính hoán đổi tình - tiền... và hàng trăm ngàn lý do khác nữa.

Mấy bác đi công tác xa nhà đã ở nhà khách của ngành, của đoàn mấy ai vào nhà nghỉ tư nhân? Nhà nghỉ tùy từng nơi như ở gần khu công nghiệp lại làm bãi đáp cho công nhân vào “đá gà, đá vịt”... Không được sang, tinh tươm chăn êm nệm ấm như khách sạn, nó cũng không quá tồi tàn như nhà trọ. Xem ra, nhà nghỉ có lẽ hợp lý nhất phục vụ cho tầng lớp bình dân muốn ăn chơi hưởng lạc mà ví ít tiền. Nhưng, phải công nhận nhà nghỉ có cái mùi rất đặc trưng. Nồng nồng, dậy dậy, do không gian nhỏ chật hẹp có phần tù túng nhưng ngột ngạt bởi xác thịt đặc quánh. Ôi! nhà nghỉ du ký… ăn tranh thủ, nghỉ bình dân đích thị là đây đấy.
Theo An Ninh Thế Giới

“Sex” vào giai đoạn cuối của thai kỳ không kích thích chuyển dạ


(Dân trí) - Mặc dù có nhiều quan niệm cho rằng quan hệ tình dục trong giai đoạn cuối của thai kỳ có thể kích thích chuyển dạ, song một nghiên cứu mới đây từ Malaysia cho thấy điều này không đúng.

  “Sex” vào giai đoạn cuối của thai kỳ không kích thích chuyển dạ
Nghiên cứu này gồm hơn 1.100 thai phụ, tất cả đều đang mang thai được 35-38 tuần và không ai trong số họ có quan hệ tình dục trong vòng 6 tuần trước.

Gần một nửa số phụ nữ được bác sĩ khuyên nên quan hệ tình dục thường xuyên như một cách để kích thích sinh an toàn.

Một nửa còn lại được tư vấn rằng quan hệ tình dục là an toàn trong thời gian mang thai song còn chưa rõ tác dụng của “sex” trong việc gây chuyển dạ.

Sau đó các nhà nghiên cứu đã theo dõi những phụ nữ này xem thai kỳ của họ kéo dài bao nhiêu tuần và liệu họ có cần phải dùng các can thiệp y học để kích thích đẻ hay không.

Kết quả cho thấy khoảng 85% số thai phụ trong nhóm được khuyến cáo quan hệ tình dục thường xuyên làm theo lời khuyên của bác sĩ, 80% số phụ nữ trong nhóm còn lại cũng duy trì quan hệ tình dục.

Thai phụ trong nhóm được khuyên nên “sex” có quan hệ tình dục thường xuyên hơn trong thời gian còn lại của thai kỳ. Song tỉ lệ đẻ chỉ huy là tương tự nhau ở cả hai nhóm: 22% ở nhóm được khuyên nên quan hệ tình dục so với 20,8% ở nhóm còn lại. Thai kỳ cũng kéo dài trung bình khoảng 39 tuần ở cả hai nhóm.

Nghiên cứu được đăng trên tạp chí BJOG.

Những tối kiến giữ trinh tiết

Những tối kiến giữ trinh tiết

Ảnh: Stock-clip.

Vì bạn gái muốn giữ trinh tiết nên mỗi lần gần gũi Mạnh (25 tuổi, Hà Nội) chỉ dám quan hệ bằng "cửa sau". Trong khi đó, anh vẫn đi đổi gió bên ngoài bằng "cửa trước".
> Lầm tưởng của đàn ông về 'cái ngàn vàng'/Sống thử nhưng vẫn giữ màng trinh

Thấy "cậu nhỏ" nổi mẩn đỏ, ngứa, Minh liền đến bệnh viện khám và được chẩn đoán là bị nấm. Đến khi bác sĩ yêu cầu cậu đưa người yêu đi khám để đề phòng bạn gái cũng bị nấm thì cậu chối đây đẩy: "Không cần đâu ạ. Chắc chỉ mình cháu bị thôi".
Gặng hỏi bác sĩ mới vỡ lẽ, yêu nhau đã được hơn 2 năm, nhưng vì bạn gái Mạnh vẫn muốn giữ trinh tiết nên cậu chỉ làm "chuyện ấy" qua đường hậu môn. "Cháu thì chả vấn đề gì nhưng cô ấy kiên quyết bảo muốn giữ trinh tiết cho đến ngày cưới, cho đêm tân hôn, nên cháu cũng đành chịu. Mỗi lần gần nhau không kìm nén được thì bọn cháu đành chọn cách kia. Như thế là vẹn cả đôi đường", Mạnh chia sẻ.
Ngoài ra, có trường hợp đến khám vì mất kinh mới ngã ngửa ra là có bầu dù màng trinh vẫn còn. Hoa, 20 tuổi, sinh viên một trường đại học tại Hà Nội là một ví dụ. Dù yêu nhau sâu đậm nhưng vì muốn giữ gìn cho cô mà cả hai chỉ kích thích bên ngoài, đôi khi anh ấy dùng tay. Không ngờ hậu quả là cô vẫn có thai và phải đi phá vì vẫn còn đang đi học.
"Cháu vẫn còn màng trinh mà. Anh ấy có xuất tinh nhưng ở bên ngoài thôi chứ có cho vào trong đâu. Cố giữ để không mất cái màng ấy nên cháu nhất quyết không để anh ấy xâm phạm vào vùng kín thế mà giờ lại thành ra thế này", cô gái trẻ nức nở khóc.
Bác sĩ sản phụ khoa Lê Thị Kim Dung, Trung tâm Y tế Lao động (Hà Nội) cho rằng những trường hợp giữ trinh tiết kiểu như trên không hiếm. Có những chị em đi khám vì thấy đau họng thì vô tình phát hiện ra mình bị bệnh lậu vì quan hệ bằng đường miệng. Lý do vì quan hệ bằng đường này thì sẽ không sợ rách màng trinh, không sợ mất trinh tiết.
Theo bác sĩ, nhiều bạn trẻ đã có quan điểm thoáng hơn về quan hệ trước hôn nhân. thế nhưng, nhiều nam giới khi lấy vợ lại vẫn hy vọng vợ mình còn trinh nguyên. Vì thế, để đối phó ngoài cách đi vá màng trinh, chị em chọn cách sex một nửa. Mục đích là để không tổn hại tấm màng sinh học.
Hiện có sự ngộ nhận, nhầm lẫn giữa màng trinh và chuyện trinh tiết ở nhiều bạn trẻ. Nó thực chất chỉ là một cái màng mỏng ở cửa âm đạo, giống như một cửa ngõ giúp hạn chế sự xâm nhập của các vi khuẩn ở các thiếu nữ chưa chồng.
"Thế nhưng nhiều người lại cho rằng việc cái màng ấy còn hay mất liên quan sự trinh tiết của người phụ nữ. Vì thế mới dẫn đến chuyện 'cho nhau' hết rồi nhưng cái màng ấy thì vẫn giữ. Điều đó thực sự không có ý nghĩa gì cả. Trinh tiết không phải chỉ là cái màng mỏng manh ấy", bác sĩ Dung nói.
Lấy màng trinh để khẳng định sự trinh tiết của người con gái là một sai lầm. Màng trinh của mỗi người có độ dày mỏng, rộng hẹp và co giãn rất khác nhau, có người sinh ra đã không có màng trinh hoặc bịt kín... Một số có thể bị rách do chơi thể thao, đi xe đạp, thủ dâm... Thậm chí có chị em bị viêm nhiễm nhưng không đi khám mà tự ý mua thuốc đặt, nhưng do thụt sâu quá khiến màng trinh bị rách, bác sĩ cho biết thêm.
Theo bác sĩ, không nên đánh đồng phẩm giá của người con gái với cái màng mỏng manh ấy. Tình yêu phải xuất phát từ tình cảm thật sự chứ không phải vì trinh tiết. Nếu như ai đã coi trọng sự trinh tiết thì hãy gìn giữ, chứ không nên giữ cái hữu hình là màng trinh.
Còn nếu như đã quan hệ thì xét cho cùng bằng đường nào thì cũng là quan hệ tình dục. Bên cạnh đó, một khi đã có quan hệ tình dục mà không dùng bao cao su thì dù bằng đường nào, nguy cơ có thai ngoài ý muốn hay lây truyền các bệnh qua đường tình dục đều hiện hữu.
Phương Trang
* Tên nhân vật đã được thay đổi.

Đạt đỉnh – tăng tuổi thọ thêm 8 năm

Đạt đỉnh – tăng tuổi thọ thêm 8 năm

Đời sống tình dục viên mãn luôn mang lại hạnh phúc dù bạn ở bất kì độ tuổi nào. Bạn càng đạt khoái cảm thường xuyên thì tuổi thọ của bạn sẽ càng tăng thêm.
1. Đạt đỉnh - tăng tuổi thọ thêm 8 năm
Không phải là số lượng mà chất lượng của các cuộc yêu mới quan trọng. Một nghiên cứu đã phát hiện ra rằng việc bạn đạt được khoái cảm thực sự tương đương với một liều valium - một loại thuốc giúp giải tỏa căng thẳng, làm bạn thư giãn hơn. Nó còn giúp tăng cường các tế bào chống lại nhiễm trùng. Các cặp đôi đã kết hôn có cuộc sống hạnh phúc thường sẽ sống lâu hơn những người sống độc thân hoặc có mối quan hệ không hạnh phúc. Ngoải ra, phụ nữ đạt khoái cảm hai lần/tuần cũng sẽ có khả năng giảm nguy cơ bị bệnh tim tới 30%.
2. Ôm ấp - tăng tuổi thọ thêm 7 năm
Ôm ấp vuốt ve không chỉ là một điều tuyệt vời khác của tình dục, mà nó còn giúp giải phóng hooc-môn oxytocin giúp bạn và nửa kia trở nên gắn bó với nhau hơn và tăng tuổi thọ của bạn. Ngoài ra, hooc-môn này còn giúp bạn giảm nguy cơ bị mắc các bệnh mãn tính và trầm cảm.

3. Thêm gia vị cho chuyện yêu - tăng tuổi thọ thêm 10 năm
Thiếu ham muốn cho chuyện yêu có thể do sự sụt giảm một trong bốn chất hóa học trong não bộ - dopamine, acetylcholine, GABA và serotonin. Để cải thiện điều này, bạn có thể sử dụng thảo dược và các loại gia vị.
Ví dụ như để tăng dopamine giúp cải thiện tâm trạng và sự tự tin, hãy dùng lá húng quế, tiêu đen, ớt, thìa là, tỏi, gừng và nghệ. Acetylcholine giúp tăng cường sự tỉnh táo và tập trung tốt vì vậy hãy thử các loại gia vị, húng quế, bạc hà, cây xô thơm và húng tây. GABA, một chất chống trầm cảm tự nhiên có trong cồn, vì vậy một hoặc hai ly rượu vang đỏ sẽ rất hiệu quả. Serotonin làm tăng cảm giác hưng phấn và thoải mái, vì vậy hãy ăn gà tây, chuối và chocolate.
 4. Tập luyện tích cực tăng cường sức khỏe - tăng tuổi thọ thêm 10 năm
Ai cũng biết tập thể dục sẽ giúp bạn có một vóc dáng thon thả, tăng tuần hoàn máu, săn chắc múi cơ, giảm quá trình lão hóa nhưng để duy trì việc tập luyện lại là một việc khó khăn không phải ai cũng làm được. Hoạt động tình dục cũng mang lại cho bạn các lợi ích tương tự như vậy, giúp tăng tuần hoàn, trao đổi chất và đốt cháy calo.
Đồng thời, việc tập thể dục thường xuyên còn giúp bạn có hệ xương chắc khỏe và tránh được bệnh loãng xương khi lớn tuổi. Những người phụ nữ ở độ tuổi trung niên có quan hệ chăn gối đều đặn hàng tuần có mức độ oxtrogen bảo vệ xương nhiều gấp đôi bình thường.