Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2013

Bị mắc kẹt sợi dây trong DV lúc thủ dâm, làm sao lấy ra ạ?

Bị mắc kẹt sợi dây trong DV lúc thủ dâm, làm sao lấy ra ạ?

Thưa bác sĩ,

Trong khi em thủ dâm đã cho một sợi dây (dây tay nghe nhạc đã được cắt) vào trong dương vật và bây giờ nó nằm ở trong đó luôn, em cảm thấy rất khó chịu nhưng em ngại không muốn cho ai biết hết. Bây giờ có cách nào lấy nó ra mà không cần mổ, chi phí điều trị có đắt không? Em xin cảm ơn BS! (M.H – Long An)

ThS-BS Trần Thiện Hòa:

Chào bạn,

Trường hợp này bạn phải nhờ đến sự can thiệp của BS, không thể “tự xử” được bạn nhé!
Bạn ở Long An thì có thể khám và gắp dị vật tại BV Long An. Nếu có điều kiện (hoặc bạn ngại gặp người quen ở BV tỉnh) bạn có thể đến BV Bình Dân ở TPHCM, khoa nam học để thực hiện thủ thuật trên.
Chi phí cho 1 ca gắp dị vật ở BV Bình Dân khoảng 5 triệu đồng.
Chúc bạn giải quyết sớm sự cố nan giải này. Thân chào bạn!

riệt sản có làm cho súng yếu không BS?


riệt sản có làm cho súng yếu không BS?

Chào bác sĩ,

Hiện nay tôi đã có 3 con, hai vợ chồng đều làm ruộng nên kinh tế khó khăn. Vợ tôi lại ốm yếu, nên cách đây 4 tháng, tôi đã đi triệt sản. Tuy nhiên, sau khi triệt sản, tôi cảm thấy không được sung như trước, 2 tuần mới gần gũi vợ 1 lần. “Vũ khí” cũng không được oai phong như trước. Có phải do triệt sản mà tôi yếu? (Đinh Văn Uy - Tuyên Quang)

Trả lời:

Anh Văn Uy thân mến,

Triệt sản là biện pháp tránh thai bằng cách thắt hai ống dẫn tinh, ngăn không cho tinh trùng “ra ngoài”. Tiểu phẫu chỉ kéo dài 15 phút, vết trích chỉ khoảng 1cm, người triệt sản cũng không phải nằm viện, chỉ cần vài ngày là lại “hoạt động” bình thường. Chưa hề có bất cứ nghiên cứu nào nói rằng việc triệt sản sẽ khiến “súng” yếu.
Việc anh giảm tần suất gần gũi với vợ, cảm giác súng ống không được hiên ngang như xưa có thể do tâm lý bất an, cảm thấy “vũ khí” của mình không được bình thường. Cũng có thể do các yếu tố bệnh tật khác…
Vì thế, anh nên giải tỏa tâm lý cho mình. Nếu như tình trạng “cờ trắng” kéo dài thì anh nên đến cơ sở y tế để khám và được tư vấn thêm.

Tinh trùng không xuất ra ngoài, vậy nó đi đâu?

Tinh trùng không xuất ra ngoài, vậy nó đi đâu?

Thưa bác sĩ,

Năm nay cháu 17 tuổi. Mấy tháng trở lại đây, đêm ngủ thỉnh thoảng cháu bị ra ướt hết cả quần. Sáng ra cháu thấy uể oải. Nghe bạn bè bảo cháu bị bệnh mộng tinh, nếu không chữa trị, tinh dịch sẽ xuất hoài cho đến khô cạn và… chết.

Cháu không hề xem phim sex, không tơ tưởng đến bạn gái, tại sao lại có chuyện kỳ cục như vậy? Bình thường nếu không xuất ra ngoài thì tinh dịch chảy đi đâu để kho chứa không bị “quá tải” dẫn đến “bể bờ bao” hay vỡ như bong bóng? (Bé Hai – An Giang)

Trả lời:

Bạn trẻ thân mến,

Ở tuổi dậy thì, nhiều chàng trai mới lớn có hiện tượng xuất tinh không chủ định, thường xảy ra vào ban đêm, gọi là mộng tinh. Đây không phải là bệnh mà là hiện tượng sinh lý bình thường. Dấu hiệu này chứng tỏ bạn “đã lớn”. Vì là sự kiện xảy ra lần đầu tiên trong đời nên có thể khiến nhiều bạn trẻ bối rối do trước đó chưa có đầy đủ kiến thức.
Mộng tinh là cơ chế tự giải phóng tinh dịch. Bạn hãy hình dung thế này: Tinh hoàn là nơi sản xuất ra tinh trùng; sau đó, tinh trùng sẽ được dự trữ trong mào tinh và theo ống dẫn tinh lên túi tinh, hòa với các chất dịch do ống dẫn tinh, túi tinh, mào tinh hoàn, tuyến tiền liệt... tiết ra tạo thành tinh dịch. Còn túi tinh thì giống như một cái ly, khi chứa đầy tinh dịch quá thì có thể "tràn" ra ngoài.
Bình thường, khi thức, con người có một cơ chế kiểm soát tương đối tốt (do hệ thần kinh giao cảm phụ trách). Cơ chế ấy sẽ nhắc nhở các bạn bạn "không được tràn" đồng thời điều khiển van hãm ở đường niệu đạo đóng chặt, không để tinh dịch thoát ra ngoài.
Tuy nhiên, khi ngủ cơ chế kiểm soát này cũng… ngủ theo nên không thể canh chừng để nhắc nhở bạn… kềm chế. Do vậy mà tinh dịch được tự do thoát ra ngoài. Đây chính là lý do khiến việc “đang ngủ mà ướt dầm dề”, hay còn gọi là mộng tinh.
Cũng có trường hợp không bị mộng tinh. Điều này không có nghĩa là cơ thể không sản xuất tinh trùng mà là do tinh trùng không được xuất ra ngoài thì sẽ được hấp thụ lại và cơ thể tiếp tục sinh ra tinh trùng mới.
Bạn hãy yên tâm, hoàn toàn không có chuyện tinh dịch sẽ xuất hoài cho đến khô cạn và… chết; càng không có chuyện “kho chứa” bị quá tải sẽ dẫn đến sự cố “bể bờ bao” hay vỡ như bong bóng đâu.

Tôi bị tiểu đường, dùng Viagra được không?

Tôi bị tiểu đường, dùng Viagra được không?

Thưa bác sĩ,

Tôi bị tiểu đường type 2, điều trị gần 1 năm nay. Hiện thời BS cho dùng các loại thuốc:

1. Diamicron MR60mg ngày 1 lần
2. Glemaz 4mg ngày 2 lần
3. Alipas ngày 1 lần
4. Arcalion 200mg ngày 2 lần

Nhưng mỗi lần giao hợp tôi không cương được. Vậy tôi có thể dùng thêm thuốc Viagra không BS? Có ảnh hưởng gì không?

Cảm ơn BS rất nhiều! (T. Hiếu - Vũng Tàu)

TS.BS Lê Tuyết Hoa:

Chào anh Hiếu,

Để có thể dùng Viagra anh cần kiểm tra tình trạng tim mạch. Không bệnh mạch vành hay tăng huyết áp mới có thể sử dụng được.

Ngoài ra, do đái tháo đuờng (ĐTĐ) là bệnh tiến triển, biến chứng trên tim mạch và thần kinh cao hơn người cùng tuổi không ĐTĐ. Chính những biến chứng này gây ra tình trạng giảm cương ở nam giới mắc ĐTĐ.  Khi đó, việc điều trị bằng Viagra thường không hiệu quả nhiều, quan trọng nhất vẫn là ổn định huyết áp và đường huyết.

Để có hướng hỗ trợ thích hợp, anh hãy trao đổi điều này với BS đang trực tiếp điều trị cho anh, vì đồng nghiệp này biết rõ tình trạng bệnh tật và biến chứng của anh.

Thân mến!
 

Lương 20 triệu, người yêu vẫn chê nghèo

Lương 20 triệu, người yêu vẫn chê nghèo

VnExpress - Gia đình - 1 ngày trước 2574 lượt xem 3 tin đăng lại
Xung quanh cô ấy toàn những người có thu nhập cao, 40-50 triệu đồng một tháng, họ hàng cũng giàu có nên cô ấy cảm thấy ngại khi giới thiệu mình với người thân, bạn bè.
Mình 31 tuổi, cô ấy kém 2 tuổi. Hai đứa quen nhau hơn một năm. Mình thực lòng yêu và muốn lập gia đình với cô ấy trong năm nay. Gần đây tình cảm giữa chúng mình sứt mẻ và cãi nhau liên tục, nguyên nhân chính là cô ấy không an tâm khi mình kiếm tiền ít, sợ mình không làm trụ cột gia đình, không chăm lo được cho vợ con sau này.
Thu nhập của mình không cao (khoảng 20 triệu một tháng), nhưng mình tin tưởng với khả năng của mình thì việc lo cho vợ con một cuộc sống no đủ trong tương lai là hoàn toàn có thể.
Mình đã cố gắng thuyết phục cô ấy tin tưởng vào tình yêu của mình. Nếu 2 vợ chồng chăm chỉ làm ăn thì việc sống đầy đủ là không có gì khó. Chính việc tin tưởng và yêu thương nhau lúc cả 2 còn nghèo, vẫn trân trọng và quan tâm nhau mới đáng quý và sau này, khi có tiền bạc rồi, tình cảm sẽ càng bền chặt hơn.
Hiện mình có nhà ở Hà Nội nhưng chưa xây lên được. Dự định nếu lập gia đình sẽ xây để vợ chồng có chỗ ở và để cô ấy không ái ngại với họ hàng cô ấy (sẽ phải vay mượn thêm chút).

Mình biết cô ấy vẫn yêu mình, và không có người thứ 3. Dù nói chia tay nhưng cả mình và cô ấy vẫn không dứt được ra, vẫn liên lạc và nhớ về nhau, nhưng cứ nghĩ đến chuyện tiền bạc là cô ấy buồn chán và lại muốn chấm dứt. Cô ấy bảo mình phải kiếm nhiều tiền, để cô ấy không lo lắng gì thì mới tính chuyện lập gia đình. Mình không biết phải làm sao trong hoàn cảnh này. Mình không muốn chia tay. (Minh Hoàng)
Ảnh minh họa: Dreamstime.com.
Trả lời:
Chào bạn,
Khi yêu nhau thì con người không toan tính tới tiền bạc, vật chất, nhưng để đến kết hôn chúng ta cần rất nhiều thứ trong đó có công ăn việc làm ổn định, thu nhập, kinh tế có đủ sống hay không, nơi ở như thế nào, sự phù hợp về các quan điểm sống, lối sống, tính tình… Những yêu cầu ấy ở mức nào là do quan điểm, do sức mạnh của tình yêu của mỗi người quyết định.
Trong tình yêu của hai bạn, về tuổi tác cả hai cũng ở tuổi "khá cứng" vì thế việc yêu nhau không phải là bồng bột. Về thời gian yêu, các bạn đã yêu nhau hơn một năm nên cũng hiểu nhau ít nhiều. Về điều kiện kinh tế, bạn có thu nhập phải nói là thuộc loại khá. Đó là mức thu nhập mơ ước của biết bao nhiêu người, bạn cũng có đất để chờ xây nhà.
Bạn cũng thấy đấy, trong cuộc sống có nhiều người mặc dù so với mặt bằng chung của xã hội họ có cuộc sống khá sung túc nhưng vẫn không bao giờ thấy đủ. Hạnh phúc đối với người này có khi chỉ là một cuộc sống bình dị trong đó con người yêu thương nhau, nhưng có người hạnh phúc là phải kiếm được nhiều tiền và họ không bao giờ thấy đủ.
Bạn gái bạn sinh ra trong một gia đình giàu có, xung quanh lại thấy nhiều người có mức thu nhập gấp đôi bạn, nên đắn đo khi quyết định lựa chọn bạn. Đấy là vì bạn gái bạn đã xác định cái mà mình cần là tiền, thật nhiều tiền và cô ấy lấy tiêu chí phải có nhiều tiền mới có hạnh phúc. Vậy có khi nào bạn tự hỏi liệu khi bạn kiếm được 40, hay 50 triệu một tháng thì cô ấy đã bằng lòng chưa? Hay là bạn gái lại đòi hỏi nhiều hơn nữa, đâu là điểm dừng?
Cuộc sống vốn dĩ phức tạp, ngộ nhỡ một mai thu nhập của bạn vì lý do nào đó mà không được như lúc đầu liệu cô ấy có còn yêu bạn nữa không? Hoặc chẳng may bệnh tật mà thu nhập kém đi lúc ấy vợ chồng có hạnh phúc không? Nếu chỉ vì người yêu chưa có mức thu nhập cao hay giàu có như người khác mà mặc cảm không dám giới thiệu với gia đình và bạn bè, lại chia tay vì người yêu “nghèo” thì đó không phải là tình yêu thực sự. Tình yêu của cô ấy không đủ mạnh để đi đến hôn nhân với bạn.
Chúng tôi hy vọng với những chia sẻ trên bạn sẽ quyết định được tình yêu của mình.
Minh Hoa

Suýt rơi vào tay kẻ chuyên ‘làm thịt’ các cô gái ngây thơ

Suýt rơi vào tay kẻ chuyên ‘làm thịt’ các cô gái ngây thơ

Bên ngoài vỏ bọc học thức và ngoại hình khá bảnh bao, anh ta là một “lão nông chăn rau” chính hiệu của một trang web sex. Anh ta khoe trên trang web sex là mình sành sỏi như thế nào trong việc “làm thịt” các cô gái ngây thơ.

Đọc tâm sự của bạn Hân “30 tuổi nhưng tình yêu với tôi quá xa xỉ”, tôi cũng muốn được chia sẻ hoàn cảnh của mình. Tôi cũng giống như Hân, 30 tuổi và chưa có người yêu. Nhưng tôi không than thân trách phận sao số mình không tìm được ai. Tôi cũng năng động, tận dụng mọi cơ hội có được để tìm một người bạn trai. Nhưng đến giờ số phận vẫn chưa mỉm cười với tôi.
Phụ nữ thiệt thòi hơn nam giới vì cấu tạo sinh học của người phụ nữ không cho phép họ sinh nở quá muộn. Và tôi nghĩ đó là lý do mà chị em “hàng băm” như chúng tôi phải cuống. 30 tuổi mới lập gia đình, rồi sinh con, chăm con thật sự là muộn. Tôi đã chứng kiến nhiều cảnh “cha già, con cọc” nên cũng rất sợ điều này. Chưa kể những biến chứng mà phụ nữ ngoài 30 gặp phải khi sinh sản như bệnh down, vô sinh.
Nhưng dù vội cách mấy thì tôi nghĩ mình phải suy nghĩ kỹ trước khi tìm hiểu một đối tượng nào đó, như trường hợp của tôi chẳng hạn. Tôi tham gia một diễn đàn trực tuyến để tìm bạn. Diễn đàn này có vẻ rất uy tín, cũng được báo chí viết nhiều, và có nhiều thành viên tham gia. Một lần, tôi đăng ký cuộc hẹn với 1 người tự giới thiệu về bản thân là có học thức, ngoại hình tốt, mong tìm một người nghiêm túc để tiến tới hôn nhân. Người này còn đưa số điện thoại (không phải số sim rác), hình ảnh, và cả facebook để mọi người tiện tìm hiểu. Khi xem qua thì đúng như những gì người này đã giới thiệu.
Tôi ngạc nhiên là một người có điều kiện như vậy, tại sao không có bạn gái? Khi chat với người này, anh ta hỏi xem hình của tôi nhưng bị tôi từ chối. Anh ta đòi gặp tôi ngay, có vẻ rất gấp gáp. Lúc đầu tôi hẹn khoảng 5 ngày sau gặp, nhưng anh ta nói tôi khó tính. Và tôi cũng nghĩ về mình như vậy, vì người ta đã đưa hình ảnh và thông tin của họ lên rồi thì tại sao tôi không thể chia sẻ một chút với họ chứ? Nhưng linh cảm mách bảo tôi một điều gì đó không ổn ở người này. Tại sao anh ta đòi gặp tôi gấp như vậy? Con trai thì đâu có sợ ế như con gái chúng tôi? Nhưng lúc đó tôi chưa nghĩ nhiều.
Tôi đồng ý hẹn anh ta 2 ngày sau. Sau đó, tôi lên mạng kiểm tra lại thông tin của người này. Từ 1 diễn đàn làm quen khác, tôi được biết anh ta cũng tham gia khá lâu rồi và mỗi năm lại đăng tin tìm bạn vài lần. Nhiều người thắc mắc về điều này, và chính quản trị của trang mạng đã tìm hiểu thông tin về anh ta. Thì ra, bên ngoài vỏ bọc học thức và ngoại hình khá bảnh bao, anh ta là một “lão nông chăn rau” chính hiệu của một trang web sex. Anh ta khoe trên trang web sex là mình sành sỏi như thế nào trong việc “làm thịt” các cô gái ngây thơ. Thật hú hồn vì tôi chưa gặp mặt anh ta và cũng chưa cung cấp thông tin cá nhân gì cho người này. Nếu không, thật không biết hậu quả sẽ ra sao.
Các chị em “hàng băm” thân mến, dù có vội chống ế cách mấy, mong mọi người cũng đừng quá vội vàng mà rước hậu họa vào người. Đừng ngồi than thân trách phận mà hãy tìm cơ hội, nhưng là cơ hội chứ không phải mối họa nhé. Hy vọng câu chuyện của tôi sẽ giúp ích cho mọi người.

Ngày nào cũng ân ái liệu có bất thường

Ngày nào cũng ân ái liệu có bất thường

VnExpress - Gia đình - 1 giờ trước 233 lượt xem
Tôi 39 tuổi, lấy vợ được hơn 10 năm, từ đó đến nay ngày nào cũng quan hệ với vợ tối thiểu một lần. Liệu tôi có bị bất thường không và điều này có ảnh hưởng sức khỏe không? (Tuấn)
Trả lời:
Tần suất quan hệ của bạn là niềm mơ ước của đấng mày râu và không có gì bất thường. Điều này khẳng định sức khỏe tinh dục của bạn rất ổn định, không cần can thiệp gì cả.
Vấn đề của bạn hiện nay là cần duy trì sự ổn định phong độ. Bạn nên tăng cường tập thể dục, tránh ăn các thức ăn chứa mỡ động vật, ăn nhiều rau xanh, trái cây, tránh sử dụng rượu bia, thuốc lá.
Còn về tần suất quan hệ bao nhiêu thì tốt nhất, thật sự chúng ta không có câu trả lời chính xác. Khi quan hệ tình dục, cả hai vợ chồng đều thỏa mãn, ngày hôm sau đi làm việc với tinh thần thoải mái, cảm thấy yêu đời hơn thì đã đạt được sự thăng hoa trong cuộc sống vợ chồng. Do vậy tần suất là do vợ chồng bạn quyết định, khoa học không quyết định thay bạn được.

Phép Mầu Đêm Valentine

Phép Mầu Đêm Valentine


Tên fic: Phép màu đêm valentine
Tên tác giả: Miucon_baby
Thể loại: Truyện ngắn về tình yêu
Rating: All



*

* ..... *

Thần Cupid:"Chúa cho ta sức mạnh để gắn kết trái tim với trái tim!!!!!"








*
* *


Valentine... cái ngày mà tôi cho rằng ngớ ngẩn nhất cũng đến. Ấy thế mà chưa gì đã mười bốn tháng hai rồi. Thời gian trôi qua nhanh quá. Tôi còn nhớ ngày này năm ngoái mình vẫn đang ngồi ăn sôcôla và xem "Zombie land" một mình.

Đến hẹn lại lên, cứ cái ngày này là nhà tôi chẳng còn ai hết. Bố mẹ thì đi ăn tiệc, anh trai thì đưa người yêu đi chơi đến tối mịt mới về. Trước kia anh trai chưa có người yêu thì tôi ở nhà cùng ông ý. Valentine tôi cũng không đến nỗi cô đơn như thế này. Nghĩ vậy mà tôi tủi thân quá. Ước gì ông anh mình chưa có người yêu.

Gạt phăng cái chăn ra, tôi với lấy chiếc điện thoại. Uầy, mới sáu giờ chiều thôi sao. Trời hôm nay tối quá, âm u nữa. Cầu mong sẽ mưa to để chúng nó khỏi đi chơi ngày này. Tôi cười cười vì cái ý nghĩ hết sức sáng suốt của mình.

Tiến đến cái laptop để trên bàn, tôi bắt đầu lướt web. Không có ai ở nhà cũng tốt, tôi được ngày tha hồ đập phá, ngồi trước lap hàng tiếng đồng hồ cũng chẳng bị ai giục cả. Tự do thật tuyệt vời.

Đang đọc tin trên kênh mười bốn thì mấy tiếng lạch cạch phát ra bên ngoài phòng khiến tôi chú ý. Chết, không lẽ có trộm? Đâu phải, ngày này trộm cũng phải đi chơi valentine với người yêu hết rồi chứ nhỉ?

Lặng lẽ bước ra khỏi bàn học, tôi đi thật nhẹ để tên trộm nào đó không biết rằng có người vẫn đang ở nhà. Không biết hắn là ai mà láo thế nhỉ. Dám xông và nhà tôi định ăn trộm cơ đấy. Được rồi, quả này Mai Anh tỉ tỉ nhất định sẽ dạy cho chú mày một trận nên thân thằng trộm ngu si ạ. Tôi vừa nghĩ vừa cầm cây kiếm gỗ hé mở cửa phòng ra. Không phải nói điêu đâu, tôi đang theo học kiếm Nhật đấy. Hãnh diện chưa, mấy năm qua tôi cũng đã học được vài đường cơ bản như đỡ, chém và cắt. Con gái hai mốt tuổi như tôi chưa chắc ai cũng theo học môn nguy hiểm như thế này đâu.

Suỵt, hình như hắn ta đang đến gần phòng tôi. Bước chân càng ngày càng gần. Lần này hắn chắc sẽ tiêu đời rồi. Vừa nghĩ tôi vừa mỉm cười.

"Cộp cộp"... tiếng chân của hắn đấy. Chà chà, một chút nữa thôi tỉ tỉ đây sẽ cho chú mày đi chầu diêm vương gia nghe.

"Cạch", "cốp", tôi mở cửa phòng và nhảy bố ra. Bao nhiêu kungfu của tôi nay cũng có ngày được sử dụng. Tôi dùng hết sức chém cây kiếm gỗ vào người tên trộm xấu số.

- Oái, mày làm cái gì thế hả?

Ôi chao, sao giọng nói này nghe quen thế nhỉ? Có phải tôi lãng tai không mà nghe ra giọng Lâm - anh trai tôi thế này. Cố chém nốt phát cuối cùng, tôi ngừng tay. Đưa đôi mắt uy hùng sắc lẻm về phía tên trộm. Hiện ra trước mặt tôi đáng ra phải là một người đàn ông lạ nào đấy. Nhưng không, người này lại quen tới mức mà ngày nào tôi cũng gặp. Chết rồi, là anh Lâm.

Sau khi bị tôi giáng cho vài cú liên hoàn chém, ông anh tôi nằm co quắp dưới sàn nhà, tay vẫn đang ôm đầu. Tay chân ông ý bị tôi đánh cho bầm dập. À không, thật ra chỉ hơi tấy đỏ lên chút thôi.

Đang bàng hoàng nhìn thì ông ý đứng phắt dậy chỉ thẳng vào mặt tôi:

- Mày làm cái gì thế hả? Ai dậy mày cầm kiếm gỗ đánh anh?

Tôi bị ông ý quát đến giật nảy mình, lưỡi không biết chui tọt đi đâu rồi khiến tôi chẳng thể nói được gì ngoài im lặng.

- Còn lì mặt ra à? Nhìn này, đỏ hết tay anh rồi.- anh tôi ôm tay suýt xoa.

- Hic, em cứ tưởng trộm. Không ngờ là anh.- tôi cười cười.

- Trộm gì giờ này? Mà mày đánh anh dã man thế hả? Như thế này thì đi với người yêu làm sao được.

- Hờ hờ, thời buổi này nguy hiểm lắm anh ơi! Em có cố ý đâu, chỉ vô tình thôi mà. Anh không đi chơi được thì ở nhà với em. Hai anh em mình lại om ba cây. Mà tự dưng anh quay về làm gì thế?- tôi vừa nói vừa nháy mắt.

- Hứ, tôi để quên hộp quà thưa cô. Ấy, cái hộp đâu rồi.- vừa nói, anh Lâm vừa cuống quít quay tròn tìm cái hộp.

Hờ hờ, thế đấy. Có người yêu rồi thì quên cả em gái luôn. Buồn chết đi được. Tôi chán, thả cây kiếm xuống thì "cộp".

- Mày hành hạ anh chưa đủ à mà còn hành hạ quà của anh.

Ông anh tôi la tướng lên rồi hầm hầm lao về phía tôi. Híc, không biết lúc đánh nhau thế nào, cái hộp lại văng ra đúng chỗ tôi đang đứng mới sợ. Thế mà lúc nãy tôi giẫm phải nó thì hay biết mấy. Chắc ông Lâm phải tức lộn cả tiết lên ý chứ!

Tôi khép nép cúi xuống nhặt cái hộp bọc giấy màu đỏ trông đến quê của ông anh lên. Vừa nhìn anh, tôi vừa cười cười cho ông ta hạ hoả.

- Hề, em nhầm!

- Đưa đây, mệt với mày quá đi. Khổ thế không biết. Chắc em Linh đang đứng đợi anh tới mòn gót chân ở Mega cũng nên.- anh Lâm vừa nhận lại hộp quà vừa trầm ngâm suy nghĩ.

"Suốt ngày Linh với Linh, đi đâu cũng Linh, ăn cũng Linh, ngủ cũng Linh, lúc cả nhà nói chuyện gia đình cũng lại Linh. Chán ông ý tới tận cổ. Linh với chả tinh tinh", tôi vừa nhìn ông ý nâng niu hộp quà vừa nghĩ thầm.

- Còn không mau đi đi. Chị Linh mà đợi mòn gót thì khỏi quà với đi chơi luôn đấy.

Vừa nghe tôi nói thì anh trai tôi mới chạy tá hoả ra khỏi nhà. Thế đấy, đúng là trọng sắc khinh em. Tôi còn đứng lù lù đây mà ông ý chẳng thèm chào một câu nào hết.

Thôi kệ vậy, số tôi khổ, có ông anh vô tâm như thế cũng chả sao. Tôi vừa lầm bẩm vừa cắp cây kiếm vào trong phòng tiếp tục đọc tin. À, từ từ đã, phải đi kiểm tra xem cửa đóng hết chưa không lát nữa anh trộm đến hỏi thăm thật thì khốn. Nghĩ vậy, tôi lại phải lết người xuống gác để kiếm tra cho an toàn. Ở nhà một mình cũng có nhiều cái khổ ghê.



Tôi xem xét đầy đủ từ cổng, cửa nhà, cửa sổ, các cửa phòng, đến cửa phòng vệ sinh tôi cũng không bỏ qua. Hiếm thấy người cẩn thận như tôi lắm đấy. Tất cả đã ở trong tình trạng an toàn. Tiếp tục sự nghiệp cùng chiếc lap của tôi thôi. Nghĩ rồi tôi hí hửng bước về phòng mình.

Valentine hôm nay tôi đã chuẩn bị đầy đủ kế hoạch cho mình rồi. Dĩ nhiên người độc thân như tôi cũng phải có một bản kế hoạch hoàn chỉnh chứ. Cũng sẽ đi dạo rồi mua sôcôla về gặm nhấm như mọi năm thôi. Nhưng mà đợi đến tám giờ đường vắng bớt rồi hẵng đi. Đường giờ này chắc đông lắm. Tôi nhớ năm ngoái ra khỏi nhà lúc sáu giờ để đi mua mà tắc đường mãi tới tận gần tám giờ mới phóng xe về được. Năm nay tôi quyết định sẽ đi bộ. Đi bộ dễ luồn lách và dù có tắc đường thì vẫn lết về nhà được. Hô hô, không phải ai cũng thông minh như tôi đâu.

Chà, mới đó mà đã gần bảy giờ rồi đấy, đi lục tủ xem có gì ăn không đã. Nghe nói mẹ mới mua mấy gói xúc xích Đức về thì phải. Chà chà, cho mọi người đi ăn tiệc thoải mái, mình ở nhà măm xúc xích vậy. Giá mà có bánh mì với ít sốt thì còn hay nữa.

Tôi với tay mở tủ lạnh ra. Xem nào, không biết mẹ tôi dấu gói xúc xích ở đâu nhỉ? Tôi tìm hoài mà chẳng thấy. Khẽ thở dài thất vọng, chợt tôi thấy cái bao bì ni lông màu xanh lá cây yêu dấu đang lấp ló phía sau mấy lon nước ngọt. Mẹ tôi giấu kĩ ghê, nhưng làm sao qua khỏi mắt Mai Anh này chứ.

Tiện tay, tôi rút một lon côca ra đánh chén. Hôm nay chắc tôi sẽđược măm một bữa ra trò đây.

Vừa cười thầm, tôi vừa lấy chảo rồi đổ ít dầu dán vào. Trong lúc ấy, tôi làm nhiệm vụ cắt tỉa cho miếng xúc xích để nó nhanh chín hơn.

Với bàn tay của một đầu bếp như tôi, chẳng mấy chốc cả đống xúc xích đã được dán xong. Nhìn chúng ngon quá đi mất!

Tôi dùng dĩa xiên từng miếng xúc xích, chấm ít tương ớt, rồi cho vào mồm măm măm. Đã lâu rồi tôi không được chén một bữa như thế này. Ở nhà một mình thật hạnh phúc!!!

...

Sau bữa ăn, tôi tranh thủ ngồi xem tivi một lát rồi thay quần áo và ra khỏi nhà. Cũng sắp đến tám giờ rồi đấy. Bố mẹ và anh trai tôi đi chơi đến mười rưỡi là về. Chỉ còn hai tiếng tự do nữa thôi. Phải nhanh chóng hưởng thụ mới được.

Tôi chạy lên phòng và cũng như mấy bạn trẻ ngày Valentine, tôi cũng sẽ đi chơi. Nhưng chỉ một mình thôi, bởi tôi làm gì có bạn trai hay người yêu gì cơ chứ. Đến buồn, hai một tuổi rồi mà tôi chẳng có lấy một mảnh tình vắt vai. Bố mẹ thì suốt ngày kêu tôi là: "Mày chuẩn bị ế đến nơi rồi!". Thế đấy, sức ép gia đình đè nặng trên vai, ấy vậy mà tôi chẳng thế làm gì để thay đổi được tình thế. Nhìn tôi trong gương xem, cũng đâu đến nỗi "ma chê quỷ hờn". Nhìn trông cũng xinh xắn trắng trẻo đấy chứ. Vậy mà bị coi là "ế", tủi thân muôn phần. Chắc tại từ trước đến giờ, chưa có thằng cha xấu số nào lọt được vào mắt đen của tôi. Dĩ nhiên, đâu có ai dám dũng cảm đối mặt với Mai Anh tỉ tỉ này.

Chà, tôi sẽ mặc cái áo len màu hồng bên trong, áo phông trắng rộng tay bên ngoài, quần tất cùng quần đùi lửng. Tóc búi cao hay để xoã nhỉ. Mà thôi, để xoa đi, buộc tóc xong mỏi tay lắm. Đấy, nhìn mà xem, tôi xinh thế này cơ mà.

Từ nãy đến giờ trông tôi như đang trang điểm đợi người yêu đến đón ý. Nản quá, chả hiểu tính tôi dở dở ương ương thế nào, cứ đến ngày này là lại trang điểm rồi đi chơi. Mặc dù chỉ đi có một mình. Đến chán!

Thôi kệ vậy, đi mua sôcôla thôi nào!

...

Tôi bước đi trên con đường quen thuộc một mình một bóng, cái se se lạnh của mùa xuân Hà Nội khiến tôi khẽ rùng mình. Trời tối nay không mưa như tôi mong ước. Nó đẹp lạ thường với muôn vàn vì sao lấp lánh. Cây cối hôm này cũng có vẻ đẹp hơn vì nó được giăng đèn hoa lộng lẫy, chiếu sáng cả con đường. Dòng người đi chơi tấp nập và vui vẻ quá. Cạnh hồ Gươm, mấy đôi tình nhân đang ngồi tâm sự trên ghế đá, họ nhìn ngắm hình ảnh Tháp Rùa lung linh giữa hồ. Từng cơn gió nhè nhẹ thổi qua khiến hàng cây rung lên nhè nhẹ. Mọi thứ thật nên thơ. Quả là một đêm Valentine tuyệt vời với tất cả nhưng trừ tôi ra.

Đi đến cửa hàng "Chocolate love", nơi mà tôi thường ghé qua vào mỗi ngày này. Bước vào trong cửa hàng, tôi nhìn chị bán hàng và mỉm cười. Chị ấy quen tôi mà.

- Chị ơi còn sôcôla không ạ?

- Em tới muộn quá, hôm nay hết sạch rồi. Chị cũng định để giành cho em một hộp nhưng nãy vừa có một đôi tới mua mất rồi. Sorry em gái nha!- chị cười.

- Dạ, không sao ạ. Vậy thôi, em qua hàng khác.

Thế đấy, cái ngày quái gở, xui cho tôi quá! Biết thế đi từ sáu giờ. Cầu mong cho đôi nào vừa lấy hộp sôcôla của tôi sẽ sớm chia tay. Tôi cũng không phải độc ác gì nhưng lấy mất sôcôla của tôi là không thể tha thứ được.

Tôi lặng lẽ bước ra khỏi cửa hàng. Không biết xung quanh đây còn chỗ nào bán không. Không thì tôi phải đi mòn đôi giày converse này mất. Thật là Valentine xui xẻo!


...

Một tiếng đồng hồ trôi qua, tôi đã đi đến gần chục cửa hàng bán sôcôla xung quanh và trong phạm vi hồ Hoàn Kiếm. Nhưng kì thực, tất cả đều đã hết hàng. Làm sao bây giờ, tôi thèm ăn sôcôla!


*
* *


Cố lết chân đến một quầy tạp hoá nhỏ nằm ven hồ, tôi định mua ít bimbim về nhà đánh chén thay sôcôla. Cái quầy tạp hoá nằm rúm ró dưới chân một cái cột điện, bên trên chằng chịt dây là dây. Nhìn như mạng nhện ý.

- Cháu mua gì thế?- cụ già ngồi trên chiếc ghế bốn chân nhỏ xíu đứng dậy hỏi tôi.

- Dạ, bà có bán sôcôla không ạ?

Vừa nghe xong câu hỏi của tôi, bà lão khẽ giật mình. Ấy chết, từ nãy đến giờ tôi nói câu này hơn chục lần nên đã bị nhiễm rồi cũng nên. Mình đang định mua bim bim cơ mà, sao lại hỏi mua sôcôla hả Mai Anh? Ở đây làm gì bán sôcôla cơ chứ, thật là ngớ ngẩn.

Tôi lúng túng chữa lại câu nói của mình:

- Dạ, à không, cháu định mua...

Nhưng tôi chưa kịp nói xong thì bà đã xen vào.

- Sôcôla à, bà còn có một hộp này thôi cháu ạ.- Bà cười hiền.

- Ồ vậy ạ, thế thì hay quá! Cháu tìm nãy giờ chẳng có quán nào bán.

Tôi mừng rên vì ngày hôm nay có sôcôla ăn rồi. Hạnh phúc chết đi được!

Bà lão lom khom đi vào trong nhà. Cái dáng khắc khổ khiển tôi chợt thấy thương bà ấy quá.

Một lúc sau, bà lão mới bước ra, trên tay cầm theo một hộp sôcôla mới tinh của hãng Lindt. Chà, sôcôla đen đấy. Nhìn mà thèm quá đi mất.

Tôi đang định với tay lấy hộp sôcôla và thanh toán tiền thì "bịch bịch bịch".

Trước mặt tôi lúc này xuất hiện một tên không biết từ đâu rơi xuống. Đang ngẩn ngơ nhìn hắn ta thì:

- Bà ơi, bán cho cháu hộp sôcôla này!

............


Câu nói của hắn làm tôi hoảng vô cùng. Mắt tôi trợn tròn lên nhìn hắn. Mặt mũi hắn cũng dâu đến nỗi nào, vậy mà hắn lại dám phát ngôn như thế. Hắn định cướp trên giàn mướp hộp sôcôla của tôi sao. Trời ơi, làm gì có chuyện dễ dàng như thế? Cướp sôcôla của tôi ư? Ôi chao, hắn ngây thơ quá, không biết mình đang đối đầu với ai sao. Được lắm!

Trong lúc tôi đang suy nghĩ thì hắn lại tiếp tục nói:

- Bà ơi, cháu rất cần hộp sôcôla này. Bà bán cho cháu đi!

Sặc, tôi sốc đợt hai. Người mua đầu tiên vẫn đang đứng ở đây thế mà hắn lại dám nằng nặc đòi bà lão bán cho hắn. Cái tên vô duyên này từ chỗ nào chui lên mà gan hắn lớn vậy. Hộp sôcôla này là của tôi, nó nhất định sẽ thuộc về tôi.

- Ê ê, anh gì ơi, hộp sôcôla này là tôi mua mà.- tôi nói.

Vừa nghe thấy tiếng tôi, hắn mới quay ra nhìn bằng đôi mắt hình chữ "o". Thế đấy, hình như từ này đến giờ hắn tưởng tôi là không khí thì phải.

- Cô là ai?

- Tôi là người đang mua hộp sôcôla này.- tôi đáp lại.

- Thế hả?- hắn ta nói một câu chẳng liên quan rồi nhíu mày nhìn tôi rồi quay sang nhìn bà lão - Cô ta trả tiền chưa hả bà?

- À, chưa.- bà lão từ lúc nãy vẫn đứng ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì, thấy hắn hỏi liền đáp vội.

Sau khi nghe xong câu trả lời của bà lão, hắn ta quay lại nhìn tôi khinh khỉnh đầy vẻ khiêu khích. Nhìn cái mặt hắn đáng ghét vô cùng.

"- Yahhh, chết mi đi. Dám cướp sôcôla của tỉ tỉ à? Chán sống rồi hả?", trong đầu tôi hiện ra hình ảnh mình đang đánh đập hắn dã man. Cây kiếm gỗ của tôi cứ vung lên rồi chém xuống một cách đầy sức mạnh. Thật sự nếu đang cầm cây kiếm trong tay thì ngay lúc này, tôi nhất định sẽ chém hắn thành trăm mảnh.

- Gì vậy?- tôi nói trong khi hắn vẫn nhìn tôi rồi cười.

- Nhóc thấy chưa? Nhóc chưa trả tiền thì hộp sôcôla này anh vẫn có quyền mua.

- Làm gì có chuyện đấy? Tôi đến trước mà!!!- Tôi hét ầm lên khi nghe xong câu nói của hắn.

Thấy tôi tức giận hắn hình như càng cảm thấy thoải mái. Hắn cười đểu tôi một lần nữa rồi quay về phía bà lão bán hàng. Tay bà vẫn đang cầm hộp sôcôla. Ôi hộp sôcôla của tôi! Chị nhất định không để người khác cướp mất em đâu!

- Bà bán cho cháu nhé! Đắt hơn cũng được. Cháu chấp nhận.- hắn ta nói nhỏ nhẹ với bà lão.

- Nhưng mà...- bà ngập ngừng rồi đưa tay chỉ về phía tôi.- Cô bé đó đến mua trước rồi, cháu trai à.

- Kệ cô nhỏ, trẻ con như cô ta ăn sôcôla là sâu răng đấy!- hắn lại quay sang nhìn tôi.

Sao cái vẻ mặt hắn đáng ghét thế nhỉ? Tức chết mất. Hắn dám kêu tôi là trẻ con. Nhìn tôi đâu đến nỗi ngay thơ dễ bắt nạt như thế.

- Nè, anh nói gì thế? Tôi hai mươi mốt tuổi rồi. Có khi còn hơn tuổi anh đấy! Đừng có mở miệng kêu người khác là trẻ con.

- Thế à, chị tận hai mốt tuổi cơ á? Em hơn chị có vài tuổi thôi hà.- Hắn nói xong thì cười toe toét.

Thật không thể chịu nổi. Mai Anh này không thể chịu thua trước hắn được!

Mặt tôi hầm hầm nhìn hắn rồi quay sang cười với bà một cái hết sức thân thiện.

- Bà ơi tính tiền cho cháu đi, kệ cái tên vô duyên kia.

Nói rồi tôi với tay ra nhận hộp sôcôla. Nhưng lúc tôi chạm được và cái hộp thân yêu cũng là lúc bàn tay tên kia cầm vào nó. Ôi trời, hắn vẫn chưa từ bỏ ý định sao?

- Ê, cô nhóc, bà lã vẫn chưa nói là bán cho ai mà. Cái hộp sôcôla này, nhất định tôi phải giành được.- hắn tuyên bố một câu hết sức hùng hồn.

Tôi bực mình quay ra lườm hắn, hắn cũng lườm lại tôi. Linh tính mách bảo tôi rằng, chiến tranh sắp bùng nổ.

...

Ba người, tôi, bà lão, tên vô duyên vẫn cầm lấy hộp sôcôla trong hai phút vừa qua. Tôi không bao giờ chịu thua và chắc hẳn hắn cũng như thế.

Không khí đang căng thẳng thì bà lão lên tiếng:

- Nếu hai đứa đều muốn mua hộp sôcôla này thì chi bằng góp tiền trả rồi lát ra kia chia đôi sau cũng được. Mấy đứa cứ đứng như thế này làm bà sợ quá!- bà lão từ từ thả tay khỏi hộp sôcôla.

- Bà à, rõ ràng cháu đến trước mà. Hộp sôcôla này phải là của cháu. Sao có thể chia đôi được?- tôi lên tiếng.

- Bà à, cô ta chưa mua, bà cứ bán cho cháu đi. Bao nhiêu tiền cũng được!

Hừ, lần đầu tiên tôi gặp tên con trai vô duyên vô dáng như hắn ta. Đã vậy còn tranh nhau hộp sôcôla với tôi nữa chứ. Đúng là nhỏ mọn. Nhìn mặt hắn cũng đây đến nỗi nào cơ chứ. Da hắn trắng (không bằng tôi), mắt đen láy (không đẹp bằng tôi), mũi cao (suýt bằng tôi), dáng chuẩn (cao hơi tôi hơn nửa cái đầu). Đấy, nhìn hắn như thế mà lại đi so đo, tranh giành với tôi. Đã vậy hắn còn sai lù lù ra nữa chứ.

- Hai đứa bình tĩnh, dù sao hộp sôcôla cũng to mà. Chia đôi chắc không sao đâu. Mà hộp đấy giá 365 nghìn. Hai đứa cứ giành nhau thế này chắc cái quán nhỏ của bà cũng sập mất thôi.

- Hừ, vậy thì chia đôi. Cô đồng ý không?- hắn nhìn tôi hỏi, tay vẫn giữ một phần của hộp sôcôla.

- Không, sao lại như thế được.- tôi gắt lên. Tôi muốn nó là của tôi một cách hoàn chỉnh!!!

- Tôi không so đo với cô đâu. Nếu không đồng ý chia đôi thì đừng trách tôi cướp cả đấy nhé!- hắn đe doạ.

Cái gì mà không so đo cơ chứ. Từ nãy đến giờ hắn vẫn làm cái trò đấy thôi. Vậy mà hắn nói như là vô tội lắm ý. Hắn còn dám doạ cướp cả hộp của tôi nữa chứ. Hạng người như hắn thật không thể chấp nhận được.

- Nè, cô im lặng có nghĩa là không đồng ý chứ gì?

Hắn vừa nói xong câu ấy thì cũng là lúc tôi cảm thấy hộp sôcôla trên tay mình đang dần dịch chuyển. Đừng có như vậy chứ, sôcôla của tôi!

Tôi vội lấy hai tay giữ chặt hộp sôcôla lại:

- Được rồi, chia thì chia.- tôi nói lí nhí.

- Vậy thì tốt. Tôi với cô chia đôi, mỗi đứa trả 182 nghìn 500 đồng. Ok?

- Ok.- tôi nói với giọng ỉu xìu.

Thế là hộp sôcôla thân yêu của tôi đã buộc phải chia đôi một cách vô cớ. Tất cả là tại tên già kia. Chắc đêm nay tôi không thể ngủ được vì tức mất.

Tôi thò tay vào lục ví. Dĩ nhiên một tay vẫn phải giữ chặt hộp sôcôla rồi.

- Này.- tôi đưa cho hắn tờ hai trăm nghìn để thanh toán luôn một thế.

- Không có tiền lẻ à?

- Không.- tôi đáp gọn lỏn.

...


*

* *


Cuối cùng cũng mua được hộp sôcôla. Nhưng tiếc quá, tôi chỉ được một nửa mà thôi. Cái tên trời đánh kia vẫn đang đi cạnh tôi từ lúc ở quầy tạp hoá cho đến giờ. Thực ra tôi cũng chẳng muốn đi cùng hắn làm gì. Nhưng chỉ cần tôi thả một bên cái túi trên tay ra là coi như nửa hộp sôcôla của tôi cũng mất. Mấy người đi đường nhìn thấy tôi và hắn như thế thì đều ngoái lại nhìn. Có gì lạ lăm hả?

- Ra kia ngồi đi.- hắn hất mặt về phía chiếc ghế đá còn trống ở ven hồ.

- Ờ.- tôi chán nản.

Sau khi cả hai đáp xuống chiếc ghế, hộp sôcôla nằm ở giữa chỗ chúng tôi ngồi.

- Cô bỏ tay ra để tôi còn lấy sôcôla ra.

- Sao lại là tôi bỏ mà không phải anh bỏ?- tôi đốp lại.

- Cô tưởng ai cũng nghĩ như cô à. Đã nói là chia đôi rồi, tôi thèm cướp của cô làm gì.

- Hừ.

- Yên tâm đi.

Nghe hắn nói tôi liền dần dần bỏ tay ra. Tin người một lần cũng được vậy. Nhìn hắn không giống nói dối cho lắm.

Hắn lấy hộp sôcôla ra đặt xuống ghế. Sau đó, hắn từ từ mở nó ra một cách cẩn thận, nhìn như trân trọng lắm ý.

Chà, sôcôla của tôi sắp hiện ra rồi kìa. Haha!

"Xoạc", cuối cùng thỏi sôcôla cũng được lấy ra. Hắn ta chỉ việc mở rồi lấy ra thôi mà lâu dữ thật. Xem sôcôla của tôi nào.

Wao, đẹp quá đi mất. Hộp sôcôla này gồm hai thỏi sôcôla lận. Hai thỏi là một nửa của hình trái tim và được đặt cách biệt ở hai bên. Một thỏi là sôcôla đen, một thỏi là sôcôla trắng. Nhìn cả hai đều ngon tuyệt. Nhưng đáng tiếc tôi chỉ thích ăn sôcôla đen thôi.

- Cô lấy thỏi màu trắng đi.- hắn ta nói.

- Không, tôi ăn màu đen.

- Tôi ăn cái đấy rồi nên cô lấy thỏi màu trắng đi.- hắn nhíu mày.

- Không mà, tôi thích sôcôla đen.- tôi nhăn mặt.

Và thế là nhanh như chớp, tôi cướp lấy thỏi sôcôla đen đang nằm trên chiếc hộp nhựa. Nhưng hắn cũng không phải hạng xoàng. Giống như lúc nãy, hắn lại đang giữ một nửa của thỏi sôcôla đen. Sao hắn cứ phải tranh giành với tôi thế nhỉ? Chẳng biết nhường con gái gì hết.

- Cô đừng hòng cướp. Ăn sôcôla trắng đi.

- Không, sao anh không ăn đi?- tôi lườm.

- Tôi không thích.- hắn đáp lại.

- Tôi cũng thế. Tôi với anh cùng mua hộp sôcôla này, tôi cũng phải được hưởng đầy đủ quyền lợi của mình chứ.

- Cô... Được rồi, cô bỏ tay ra đi. Chúng ta chia đôi, mỗi người ăn nửa đen nửa trắng. Ok.

- Thế mới phải chứ.- nói rồi tôi đành bỏ tay ra.

Hắn ta cầm thỏi sôcôla đen trên tay, nhìn nó âu yếm rồi bẻ "khục" một cái. Thỏi sôcôla trắng cũng bị hắn ta xử như vậy. Khổ thân, nếu chúng đều là của tôi thì đã không như thế.

- Cầm lấy phần của cô này.- hắn ta đưa hai mẩu sôcôla cho tôi.

- Cám ơn.- tôi nhanh chóng nhận lấy và gặm ngay thỏi sôcôla đen trước.

Hắn ta có vẻ chẳng vội như tôi. Ngược lại với tôi, hắn ăn mẩu sôcôla trắng trước. Nghe hắn kêu không thích vậy mà nhìn hắn ăn như ngon lắm không bằng. Hắn vừa ngồi ăn vừa nhìn về phía Tháp Rùa xa xa.

Tôi cũng chỉ nhìn hắn một lúc rồi quay mặt sang chỗ khác, ngồi quay lưng với hắn. Đầu tôi đang tính một kế hoạch khá hoàn hảo, và nhất là khi đối tượng đang có vẻ không quan tâm như thế kia.

Tôi nhét nốt phần cuối cùng của thỏi sôcôla đen vào miệng. Ngon quá đi mất. Đúng là sôcôla của hãng Lindt. Cái vị vừa đắng vừa ngọt ấy khiến tôi thèm ăn nữa. Thế là tôi quay lại nhìn về phía hồ. Nhưng thật ra đang liếc nhìn đối tượng ngồi bên trái tôi. Hắn vẫn đang thẫn thờ gặm thỏi sôcôla trắng và nhìn xa xa. Chà, một nửa "tình yêu" của tôi đang nằm ở trên ghế gần chỗ hắn ngồi kìa. Tôi thấy nó vẫn nguyên vẹn ở trong lớp giấy màu bạc. Yên tâm đi, chỉ vài giây nữa thôi, nó sẽ thuộc về tôi. Tôi ngồi đây suốt từ nãy đến giờ cũng chỉ chờ giây phút sắp tới này.

Nhanh như cắt, tôi lấy ngay được thỏi sôcôla đen còn lại. Thật may vì hắn chẳng phòng bị gì hết. Xong xuôi, tôi đặt nửa sôcôla trắng xuống vị trí ấy.

Haha, lấy được rồi. Thật là hạnh phúc! Tôi bóc cái lớp giấy bạc ra rồi gặm lấy một miếng, vừa ngậm vừa suýt xoa:

- Chà, sôcôla đen của anh cũng ngon quá nhỉ?- tôi nói đủ lớn để cho hắn ta nghe thấy.

Nghe tiếng tôi nói thì hắn bất chợt quay lại nhìn. Và điều đó cũng rất hợp với ý của tôi. Tôi vừa nhìn hắn vừa bẻ một ít sôcôla rồi cho vào miệng.

Lúc này có lẽ hắn mới hiểu ra chuyện gì (phản ứng chậm quá). Hắn nhìn xuống ghế rồi cầm mẩu sôcôla trắng mà tôi để ở đó lên nhìn. Và khi thấy cái màu trắng sữa của thỏi sôcôla thì hắn bắt đầu đưa đôi mắt hình viên đạn về phía tôi. Tôi cũng nhìn lại hắn một cách hết sức vô tội.

- Cô dám tráo đổi sôcôla của tôi.- hắn gườm gườm.

- Thì tại tôi thấy anh ăn màu trắng ngon quá mà.- tôi tròn mắt nói.

- Đưa trả đây.- hắn chìa tay ra.

Sốc với hình ảnh 9X cho chó bú sữa

Sốc với hình ảnh 9X cho chó bú sữa

Yêu cún tới mức nuôi chúng bằng sữa người từng xảy ra trên thế giới nhưng khi hành động này được thực hiện bởi một 9X thì quả thực đã khiến cho nhiều người, đặc biệt là giới trẻ vô cùng ngỡ ngàng và tò mò.
Cộng đồng mạng Trung Quốc gần đây đang nóng ran trước những hình ảnh gây sốc về một 9X nuôi chó bằng phương pháp đặc biệt: “cho chó bú sữa người”. Trong ảnh có thể thấy rõ cô gái không chỉ cho cún con kề tận miệng để bú sữa mà còn vắt cả sữa cho chú chó khác lớn hơn.
 
t490239.jpg

Thông tin và những hình ảnh được đăng tải trên blog của một cư dân mạng, và đây cũng không phải là nhân vật chính trong ảnh nên càng khiến nhiều người tin rằng “sự kiện” này là có thật.

Ngay sau khi xuất hiện, trang blog này trở nên vô cùng hot khi các trang tin tức, thậm chí là cả báo mạng cũng trích nguồn từ đây, lượng truy cập cũng theo đó tăng vọt.
Sự tranh cãi đã bùng nổ trước nghi vấn “9X sao lại có sữa để nuôi cún, trừ khi thiếu nữ này vừa mới sinh con xong”. Nhiều người đã tỏ ra lo lắng cho cô gái 9X khi cho rằng hành vi này của cô không an toàn cho sức khỏe con người và thuộc dạng cá biệt vì răng chó rất sắc và độc. “Rút cuộc sự việc này có thật hay là do người ta cố ý dựng nên, có lẽ chỉ trong thời gian ngắn nữa mọi người sẽ được biết, giống như câu truyện của Tô Tử Tử, người mẫu nude cứu bà vậy”, một độc giả kết luận.

Hot girl TỰ TƯƠNG ĐÌNH ngực dưa hấu bị rò rỉ anh tự sướng

Hot girl TỰ TƯƠNG ĐÌNH ngực dưa hấu bị rò rỉ anh tự sướng

Hàng trăm bức ảnh nóng của người đẹp xứ Đài sở hữu gương mặt đáng yêu, thân hình gợi cảm Từ Tương Đình đã bị rò rỉ và lan tràn trên mạng internet.
Sở hữu gương mặt trẻ con trong sáng cùng thân hình nóng bỏng, Từ Tương Đình đã trở thành 1 cái tên nổi bật trên khắp các diễn đàn mạng. Mới đây, tên tuổi của cô gái này càng được truy tìm nhiều hơn sau sự cố rò rỉ hàng trăm bức ảnh nóng của người đẹp. Những bức hình được truyền đi chóng mặt trên các diễn đàn mạng Đài Loan.

ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg

ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
Một trong hàng trăm bức ảnh nóng của người đẹp Đài Loan đã bị rò rỉ.

Những bức hình này đều do Từ Tương Đình tự chụp, đăng tải trên trang weibo cá nhân, đồng thời để ở * private. Tuy nhiên, tài khoản weibo của Từ Tương Đình đã bị hacker đánh cắp, bởi vậy hàng trăm bức ảnh "nóng" của người đẹp bị công khai tràn lan trên mạng. Ngay sau khi sự cố xảy ra, Từ Tương Đình đã xóa bỏ album cũng như tài khoản weibo.

Được biết, loạt hình nóng của người đẹp Từ Tương Đình do chính cô tự chụp từ khi cô mới 20 tuổi. Sau khi lộ loạt ảnh nóng, Từ Tương Đình bỗng chốc trở nên nổi tiếng, trở thành một trong những cái tên được tìm kiếm nhiều nhất trên mạng.

ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg

Người đẹp Từ Tương Đình hiện đang sống tại Đài Loan. Trước đó, cô từng học và tốt nghiệp tại Bắc Kinh.

Trước đó, Từ Tương Đình cũng rất nhiều lần gây sốc khi xuất hiện công khai với loạt ảnh tự sướng khoe vòng 1 quá đà hay những bức ảnh phản cảm chụp cùng người yêu. Truy tìm cái tên Tương Đình, cư dân mạng rất sốc khi biết người mẫu này sở hữu lượng ảnh khoe vòng 1 vào hàng kỷ lục. Tại Đài Loan, Tương Đình được so sánh là “Dao Dao thứ 2” (Dao Dao nổi tiếng là MC có vòng một khủng).



ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
ro-ri-hang-tram-anh-khoa-than-cua-hot-girl-nguc-khung.jpg
Nhấn Nút Thích Để Gởi Bài Này Lên Facebook Của Bạn:

Bạn Xem Chưa :