Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2014

Bài giảng sự chuyển dạ

Bài giảng sự chuyển dạ

Cho tới nay người ta chưa biết rõ ràng và đầy đủ những nguyên nhân phát sinh những cơn co chuyển dạ. Người ta đã đưa ra nhiều giả thuyết để giải trình, có một số giả thuyết được chấp nhận.
Định nghĩa
Chuyển dạ đẻ là một quá trình làm cho thai nhi và rau thai được đưa ra khỏi buồng tử cung qua đường âm đạo.
Một cuộc chuyển dạ đẻ thường xảy ra sau một thời gian thai nghén từ 38 (259 ngày) đến 42 tuần (293 ngày) trung bình là 40 tuần (280 ngày), lúc đó thai nhi đã trưởng thành và có khả năng sống độc lập ngoài tử cung.
Đẻ non là tình trạng gián đoạn thai nghén khi thai có thẻ sống được. Chuyển dạ đẻ non xảy ra khi tuổi thai từ 28 tuần đến 37 tuần
Đẻ già tháng là hiện tượng chuyển dạ đẻ xảy ra sau 2 tuần so với ngày dự kiến đẻ. Gọi là thai già tháng khi tuổi thai  quá  42 tuần lễ 
Các giai đoạn của cuộc chuyển dạ
3 giai đoạn, thời gian mỗi giai đoạn dài, ngắn khác nhau.
Giai đoạn 1
Giai đoạn xoá mở cổ tử cung, tính từ khi bắt đầu chuyển dạ đến khi cổ tử cung mở hết, giai đoạn này là giai đoạn kéo dài nhất của cuộc chuyển dạ . Thời gian trung bình  của giai đoạn này là 15 giờ bao gồm:
Giai đoạn 1a: Từ khi cổ tử cung bắt đầu xoá đến khi cổ tử cung  mở 3 cm gọi là pha tiềm tàng, thời gian 8 giờ.
Giai đoạn 1b: Từ lúc cổ tử cung mở 3 cm đến 10 cm (mở hết) gọi là pha tích cực, thời gian 7 giờ.
Giai đoạn 2
Giai đoạn sổ thai tính từ khi cổ tử cung mở hết đến khi thai sổ ra ngoài, thời gian trung bình 30 phút, tối đa 1 giờ. Giai đoạn này được thực hiện nhờ 2 yếu tố:  sức mạnh cơn co tử cung và sự co bóp các cơ thành bụng.
Giai đoạn 3
Là thời kỳ sổ rau, bắt đầu từ khi thai sổ ra ngoài đến khi rau bong, xuống và sổ rau ra ngoài cùng với màng rau, thời gian 15 - 30 phút.
Nguyên nhân phát sinh chuyển dạ đẻ
Cho tới nay người ta chưa biết rõ ràng và đầy đủ những nguyên nhân phát sinh những cơn co chuyển dạ. Người ta đã đưa ra nhiều giả thuyết để giải trình, có một số giả thuyết được chấp nhận.

Prostaglandin (PG)
Các Prostaglandin là những chất có thể làm thay đổi hoạt tính co bóp của cơ tử cung. Sự sản xuất PGF2  và PGE2  tăng dần trong quá trình thai nghén và đạt tới giá trị cao trong nước ối, màng rụng và trong cơ tử cung vào lúc bắt đầu cuộc chuyển dạ đẻ. Giảm oxy trong quá trình chuyển dạ đẻ làm tăng quá trình tổng hợp prostaglandin. Prostaglandin được tông hợp từ màng rụng và màng ối .
Người ta có thể gây chuyển dạ bằng cách tiêm Prostaglandin dù thai ở bắt kỳ tuổi nào.
Các Prostaglandin tham gia làm chín mùi cổ tử cung do tác dụng lên chất collagene của cổ tử cung.
Estrogen và Progesteron
Trong quá trình thai nghén các chất estrogen tăng nhiều lần tăng tính kích thích các sợi cơ trơn của tử cung và tốc độ lan truyền của hoạt động điện, cơ tử cung trở nên mẫn cảm hơn với các tác nhân gây cơn co tử cung, đặc biệt với oxytocin. Estrogen làm tăng sự phát triển của lớp cơ tử cung và thuận lợi cho việc tổng hợp các prostaglandin từ màng rụng và màng ối. Progesteron có tác dụng ức chế với co bóp của cơ tử cung. Nồng độ progesteron giảm ở cuối thời kỳ thai nghén làm thay đổi tỷ lệ Estrogen/progesteron ( tăng )là tác nhân gây chuyển dạ.
Vai trò của oxytocin
Người ta đã xác định có sự tăng tiết oxytocin ở thuỳ sau tuyến yên của mẹ trong chuyển dạ đẻ. Tuy vậy oxytocin không đóng vai trò quan trọng để gây chuyển dạ đẻ mà chủ yếu làm tăng nhanh quá trình chuyển dạ đang diễn ra.
Các yếu tố khác
Sự tăng giảm từ từ  và quá mức của cơ tử cung và sự tăng đáp ứng với các kích thích sẽ phát sinh ra chuyển dạ đẻ.
Yếu tố thai nhi:  thai vô sọ hoặc thiểu năng thượng thận thì thai nghén thường kéo dài, ngược lại nếu cường thượng thận sẽ gây đẻ non.
Cơn co tử cung
Cơn co tử cung là động lực của cuộc chuyển dạ.
Các phương pháp nghiên cứu cơn co tử cung
Bằng tay: Đặt lòng bàn tay lên bụng sản phụ và theo dõi độ dài của mỗi cơn co tử cung, khoảng cách giữa 2 cơn co.
Phương pháp này không chính xác và không đánh giá được chính xác cường độ cơn co tử cung.
Phương pháp ghi ngoài: Đặt 1 trống Murey ở đáy tử cung và đo áp lực của cơn co tử cung. Đơn vị tính bằng mmHg. Phương pháp này đo được tần số, độ dài các cơn co nhưng không đo được chính xác áp lực của cơ tử cung từng phần và áp lực trong buồng ối.
Phương pháp ghi trong: Đặt 1 catheter mảnh và mềm vào buồng ối qua cổ tử cung hoặc qua thành bụng của người mẹ để đo áp lực trong buồng ối, trương lực cơ bản của tử cung, tần số và cường độ của cơn co tử cung.
Đặt các vi bóng (Miroballons) vào trong cơ tử cung ở các vị trí khác nhau của tử cung, qua thành bụng để ghi áp lực cơn co ở các vùng khác nhau của tử cung, điểm xuất phát của cơn co tử cung, thay đổi áp lực cơn co và sự lan truyền cơn co tử cung.
Đặc điểm cơn co tử cung
Áp lực cơn co tử cung tính bằng mmHg hoặc bằng Kilo Pascal(KPa) (1mmHg = 0,133 KPa). Đơn vị Montevideo (UM) bằng tính của biên độ cơn co trung bình nhân với tần số cơn co (số cơn co trong 10 phút).
Trong 30 tuần đầu của thai nghén, tử cung không có cơn co, từ 30-37 tuần các cơn co tử cung có thể nhiều hơn, đạt tới 50 UM. Lúc bắt đầu chuyển dạ , cơn co tử cung 120 UM, tăng dần 250 UM lúc sổ thai.
Một, hai tuần lễ trước khi chuyển dạ, tử cung có cơn co nhẹ, mau hơn trước, áp lực từ 10 - 15 mmHg gọi là các cơn co Hicks không gây đau.
Cường độ cơn co tủ cung là số đo ở thời điểm áp lực tử cung cao nhất của mỗi cơn co.
Trương lực cơ bản của cơ tử cung:  5 - 15 mmHg.
Hiệu lực cơn co tử cung = cường độ cơn co tử cung trừ đi trương lực cơ bản.
Độ dài của cơn co tử cung tính từ thời điểm tử cung bắt đầu co bóp đến khi hết cơn co, đơn vị tính = giây.
Tần số cơn co tử cung tăng dần lên về tần số và cường độ trong quá trình chuyển dạ.
Điểm xuất phát của mỗi cơn co nằm ở 1 trong 2 sừng tử cung, ở người thường là sừng bên phải.
Cơn co tử cung gây đau khi áp lực 25-30 mmHg.
Cơn co tử cung có tính chất 3 giảm. Cơn co tử cung từ buồng tử cung lan toả ra đáy và thân đến đoạn dưới và cổ tử cung.
Thời gian co bóp của cơ tử cung giảm dần từ trên xuống dưới, áp lực cơn co tử cung giảm dần đi từ trên xuống dưới.
Đặc điểm cơn co tử cung trong chuyển dạ đẻ
Cơn co tử cung xuất hiện một cách tự nhiên ngoài ý muốn của con người.
Cơn co tử cung có tính chất chu kỳ và đều đặn. Cơn co tử cung mau dần lên, khoảng cách giữa 2 cơn co khi mới chuyển dạ là 15-20 phút sau đó ngày càng ngắn dần lại, cuối giai đoạn I khoảng 2-3 phút.
Cơn co tử cung dài dần ra, bắt đầu chuyển dạ 15-20 giây, đạt tới 30-40 giây ở cuối giai đoạn xoá mở cổ tử cung. Cường độ cơn co tăng dần lên, áp lực cơn co mới chuyển dạ 30-35mmHg (120Um) tăng dần đến 50-55 mmHg ở giai đoạn cổ tử cung mở và giai đoạn sổ thai  lên đến 60-70 mmHg tương đương 250UM. Nằm nghiêng trái không thay đổi trương lực cơ bản cơ tử cung nhưng cường độ cơn co tử cung tăng lên 10 mmHg và tần số cơn co lại giảm đi.
Cơn co tử cung gây đau khi áp lực đạt 25-30 mmHg. Cơn đau xuất hiện sau cơn co tử cung và mất đi trước cơn co tử cung, cơn co càng mạnh càng đau và đau tăng lên khi sản phụ lo lắng sợ sệt.
Cơn co tử cung có tính chất 3 giảm: áp lực cơn co giảm từ trên xuống dưới, thời gian co bóp của cơ tử cung giảm dần từ trên xuống dưới, sự lan truyền của cơn co tử cung theo hướng tử trên xuống dưới
Cơn co tử cung và cơn co thành bụng trong giai đoạn sổ thai
Trong giai đoạn II của cuộc chuyển dạ đẻ, cơn có tử cung phối hợp với cơn co thành bụng đẩy thai ra ngoài. Áp lực cơn co tử cung ở cuối giai đoạn II tăng cùng với cơn co thành bụng tạo áp lực trong buồng ối tăng lên tới 120-150 mmHg.
Do vậy hướng dẫn sản phụ rặn đẻ đúng rất có giá trị trong cuộc đẻ.
Thay đổi về phía mẹ, thai nhi và phần phụ của thai do tác dụng của cơn co tử cung
Thay đổi về phía mẹ
Sự xoá mở cổ tử cung và thành lập đoạn dưới
Xoá: Cổ tử cung bình thường hình trụ có lỗ trong và lỗ ngoài.
Xoá là hiện tượng lỗ trong giãn dần ra làm cho cổ tử cung biến đổi từ hình trụ trở thành một phên mỏng. Khi cổ tử cung xoá hết thì buồng cổ tử cung cùng với đoạn dưới trở thành ống cổ - đoạn.
Mở: Là hiện tượng lỗ ngoài cổ tử cung giãn rộng ra từ 1cm đến khi mở hết là 10cm. Khi đó tử cung thông thẳng với âm đạo và thành lập ống cổ- đoạn - âm đạo. Thời gian xoá mở cổ tử cung diễn ra không đều:  từ xoá - mở 4 cm khoảng 8-10 giờ. Từ 5 cm đến mở hết khoảng 4-6 giờ. Tốc độ mở trung bình là 1cm/giờ.
Cổ tử cung xoá mở nhanh hay chậm phụ thuộc vào:
Đầu ối đè vào cổ tử cung  nhiều hay ít.
Màng ối dính nhiều hay ít
Cơn co tử cung có đủ mạnh và đồng bộ không?
Thành lập đoạn dưới: Đoạn dưới tử cung thành lập do eo tử cung giãn rộng, kéo dài và to ra. Khi đoạn dưới tử cung được thành lập hoàn toàn 10cm.
Con so và con rạ có sự khác biệt nhau về xoá mở cổ tử cung. Con so thì cổ tử cung xóa hết rồi mới mở, con rạ thì cổ  tử cung vừa xoá vừa mở. Thời gian mở con rạ nhanh hơn con so và tốc độ mở tối đa là 5-7cm/giờ.
Thay đổi ở đáy chậu
Do áp lực cơn co tử cung, ngôi thai xuống dần trong tiểu khung, đầu mỏm cụt ra sau đường kính cụt - hạ vệ từ 9,5-11 cm. Tầng sinh môn trước phồng to lên dài gấp đôi tầng sinh môn sau giãn ra. Hậu môn bị xoá hết các nếp.
Thay đổi về phía thai
Áp lực cơn co tử cung đẩy thai nhi từ trong buồng tử cung ra ngoài theo cơ chế đẻ.
Trong quá trình chuyển dạ đẻ, thai nhi có hiện tượng uốn khuôn.
Hiện tượng chồng xương sọ:  hộp sọ thai nhi thu nhỏ bớt kích thước bằng cách các xương chồng lên nhau.
Thành lập bướu huyết thanh.
Bướu huyết thanh do dịch thanh huyết dồn xuống  vị trí thấp nhất của ngôi thai nơi có áp lực thấp nhất. Bướu huyết thanh chỉ thành lập khi ối đã vỡ. Mỗi ngôi thường có vị trí riêng của bướu thanh huyết.
Thay đổi ở phần phụ của thai
Cơn co tử cung làm cho màng ối bong ra, nước ối dồn xuống tạo thành túi ối hay đầu ối.
Có các loại đầu ối:  ối dẹt; ối phồng; ối hình quả lê.
Ối dẹt: Nước ối phân cách giữa màng ối và ngôi thai rất mỏng do có sự bình chỉnh tốt của ngôi thai.
Ối phồng: Nước ối giữa màng ối và ngôi thai dày, thường gặp trường hợp ngôi thaibình chỉnh không tốt.
Ối quả lê: Đầu ối thò qua cổ tử cung vào âm đạo dù khi cổ tử cung mở còn nhr do màng ối mất chun giãn gặp trong thai chết lưu.
Tác dụng của đầu ối
Giúp cho cổ tử cung xoá, mở.
Bảo vệ thai nhi khỏi sang chấn.
Khi ối vỡ > 6 giờ có nguy cơ nhiễm khuẩn ngược dòng từ âm đạo và buồng ối.
Các hình thái vỡ ối
Vỡ ối đúng lúc: Khi cổ tử cung mở hết.
Vỡ ối sớm: Ối vỡ khi chuyển dạ nhưng cổ tử cung chưa mở hết.
Ối vỡ non: Vỡ ối khi chuyển dạ.
Rau bong và sổ rau: Cơn co tiếp tục xuất hiện sau 1 giai đoạn nghỉ ngơi sinh lý làm cho rau thai và màng rau ra ngoài. Tử cung co chặt tạo thành khối an toàn trong 2 giờ gây tắc mạch sinh lý sau khi rau sổ.
Thay đổi khác
Trong cơn co nhịp thở của mẹ chậm lại và mạch tăng lên, hết cơn co trở lại bình thường.
Về chuyển hoá
Cơ thể mẹ giảm trọng lượng từ 4-6 kg. Số lượng bạch cầu tăng lên trong quá trình chuyển dạ.
Bàng quang
Cổ bàng quang có thể bị kéo lên cao trên khớp vệ, niệu đạo bị kéo cao và bị chèn ép giữa ngôi thai và khớp vệ.
Về phía thai nhi
Tim thai thay đổi trong cơn co tử cung, tim thai hơi nhanh lên khi tử cung mới co bóp sau đó chậm lại trong cơn co tử cung. Ngoài cơn co tử cung tim thai dần dần trở lại bình thường.
Thời gian chuyển dạ
Ở người con so: bình thường 16-20 giờ, ở người con rạ thời gian ngắn hơn, trung bình 8-12 giờ.
Cuộc chuyển dạ > 24 giờ là cuộc chuyển dạ kéo dài dễ suy thai, mẹ mệt mỏi không còn sức rặn dễ có can thiệp thủ thuật

Nguyên nhân và Điều trị đau bụng kinh

Đau bụng kinh

Đau bụng kinh! Đối với một số phụ nữ, đau bụng kinh là do vấn đề nhận dạng, chẳng hạn như endometriosis hoặc u xơ tử cung. Điều trị nguyên nhân cơ bản là chìa khóa để giảm cơn đau.
Định nghĩa
Nếu là một người phụ nữ, rất có thể đã trải nghiệm đau bụng kinh - ngay cả khi  chưa bao giờ nghe nói về "đau bụng kinh".
Đau bụng kinh là đau tức hoặc chuột rút nhói đau ở bụng dưới. Nhiều phụ nữ đau bụng kinh nguyệt trải nghiệm ngay trước và trong thời kỳ kinh nguyệt của họ. Đối với một số phụ nữ, khó chịu chỉ gây phiền nhiễu. Đối với những người khác, nó có thể nghiêm trọng đủ để ảnh hưởng đến hoạt động hàng ngày cho một vài ngày mỗi tháng.
Đối với một số phụ nữ, đau bụng kinh là do vấn đề nhận dạng, chẳng hạn như endometriosis hoặc u xơ tử cung. Điều trị nguyên nhân cơ bản là chìa khóa để giảm cơn đau. Đau bụng kinh không được gây ra bởi một số điều kiện cơ bản có xu hướng giảm theo tuổi tác và thường biến mất khi sinh một lần.
Các triệu chứng
Các triệu chứng của chứng Đau bụng kinh bao gồm:
Đau âm ỉ, hoặc chuột rút nhói đau ở bụng dưới.
Đau lan xuống vùng thấp và đùi.
Một số phụ nữ cũng có trải nghiệm:
Buồn nôn và ói mửa.
Phân lỏng.
Ra mồ hôi.
Chóng mặt.
Đến gặp bác sĩ khi
Nếu đã bắt đầu có kinh trong vòng vài năm qua và đang gặp chuột rút bụng, rất có thể là đau kinh nguyệt không phải là một nguyên nhân quan tâm. Tuy nhiên, nếu đau bụng kinh phá vỡ cuộc sống trong vài ngày trong một tháng hoặc nếu  lớn tuổi và chỉ mới bắt đầu gặp chuột rút kinh nghiêm trọng, gặp bác sĩ.
Nguyên nhân
Trong thời kỳ kinh nguyệt, co bóp của tử cung để giúp trục xuất. Prostaglandin, hormone giống như các chất liên quan đến đau và viêm, kích hoạt các cơn co thắt cơ tử cung. Cấp cao hơn của prostaglandin được kết hợp với chuột rút kinh nghiêm trọng.
Nhiều chuyên gia tin rằng các cơn co thắt nặng teo các mạch máu nuôi tử cung. Những đau đớn kết quả có thể được so sánh với đau thắt ngực xảy ra khi động mạch vành bị bỏ đói các phần của trái tim với dinh dưỡng và ôxy.
Đau bụng kinh cũng có thể là do:
Lạc nội mạc tử cung (Endometriosis). Trong điều kiện gây đau này, các loại mô tuyến tử cung cấy bên ngoài tử cung, phổ biến nhất trên ống dẫn trứng, buồng trứng hoặc mô màng xương chậu.
U xơ tử cung. Những khối u không phải ung thư và tăng trưởng trong thành của tử cung hiếm khi có thể là nguyên nhân gây ra đau đớn.
Lạc màng trong tử cung (Adenomyosis). Trong điều kiện này, mô màng tử cung bắt đầu phát triển vào thành cơ của tử cung.
Bệnh viêm vùng chậu (PID). Đây nhiễm trùng của cơ quan sinh sản nữ thường được gây ra bởi vi khuẩn qua đường tình dục.
Cổ tử cung hẹp. Trong một số phụ nữ, việc mở cổ tử cung có thể quá nhỏ mà nó gây cản trở dòng chảy kinh, gia tăng áp lực trong tử cung gây đau đớn.
Yếu tố nguy cơ
Yếu tố nguy cơ liên kết với đau bụng kinh bao gồm:
Tuổi trẻ hơn 20.
Sớm khởi đầu của tuổi dậy thì (tuổi 11 hoặc trẻ hơn).
Chứng rong kinh)
Chưa bao giờ sinh em bé.
Các biến chứng
Các biến chứng có thể khác nhau, tùy thuộc vào nguyên nhân cơ bản của đau bụng kinh. Ví dụ, màng trong dạ con có thể gây ra vấn đề khả năng sinh sản, trong khi bệnh viêm vùng chậu có thể gây vết sẹo ống dẫn trứng, tăng nguy cơ cấy một trứng đã thụ tinh trong ống (có thai ngoài tử cung) thay vì trong tử cung.
Các xét nghiệm và chẩn đoán
Nếu bác sĩ nghi ngờ rằng đau bụng kinh được gây ra bởi một chứng rối loạn cơ bản, người đó có thể đề nghị một hoặc một số các xét nghiệm sau đây.
Siêu âm
Thử nghiệm này không đau, sử dụng sóng âm thanh để hình dung cơ quan nội tạng. Nó thường được dùng để kiểm tra bất thường trong cổ tử cung, tử cung và ống dẫn trứng. Một cây đũa, bôi trơn bằng gen ép vào bụng thấp và kết quả hình ảnh hiển thị trên một màn hình video. Trong một số trường hợp, cây đũa có thể được đưa vào âm đạo để kiểm tra buồng trứng và niêm mạc của tử cung.
Máy vi tính cắt lớp (CT)
CT scan X - quang kết hợp hình ảnh chụp từ nhiều góc độ để tạo ra hình ảnh cắt ngang của xương, các cơ quan và mô mềm khác bên trong cơ thể. Thủ tục này không gây đau đớn, có thể cung cấp chi tiết hơn X - quang.
Chụp cộng hưởng từ (MRI)
MRIs sử dụng sóng radio và một trường từ tính mạnh để tạo ra hình ảnh chi tiết của cấu trúc nội bộ. Thủ tục này không gây đau đớn, có thể được sử dụng để kiểm tra khối u hoặc các dấu hiệu màng trong dạ con. Nằm trên một cái bàn hẹp có thể trượt vào một đường hầm bên trong các máy MRI.  Phải nằm im trong khi quét để tránh làm mờ hình ảnh.
MRIs thường mất ít nhất một giờ để hoàn thành.
Soi
Trong thủ tục này, bác sĩ đưa một ống mỏng sáng qua âm đạo và cổ tử cung  vào tử cung. Hysteroscope này hoạt động như một kính viễn vọng nhỏ, cho phép bác sĩ xem xét thông qua nó để kiểm tra những thứ như u xơ hoặc polyp.
Phẫu thuật nội soi
Trong thủ tục ngoại trú phẫu thuật, bác sĩ xem ổ bụng bằng cách làm vết mổ nhỏ ở bụng và chèn một ống sợi quang với một ống kính máy ảnh nhỏ. Phẫu thuật nội soi có thể kiểm tra:
Bệnh lạc nội mạc tử cung (Endometriosis).
Dính.
U xơ.
U nang buồng trứng.
Thai ngoài tử cung.
Phương pháp điều trị và thuốc
Thuốc men
NSAIDs. Thuốc không steroid chống viêm (NSAID) có thể hữu ích trong việc làm giảm nỗi đau của đau bụng kinh. Bác sĩ ban đầu có thể đề nghị dùng NSAIDs toa, chẳng hạn như ibuprofen (Advil, Motrin...) và naproxen (Aleve), với liều thường xuyên bắt đầu từ một ngày trước khi thời gian kinh bắt đầu. Toa NSAIDs, như acid mefenamic (Ponstel) cũng có sẵn.
Kích thích tố sinh điều khiển. Uống thuốc tránh thai chứa hormone ngăn chặn sự rụng trứng và giảm mức độ nghiêm trọng của đau bụng kinh. Những hormone này cũng có thể bằng cách tiêm, một bản vá dán trên da, hoặc chèn vào trong âm đạo.
Phẫu thuật
Nếu đau bụng kinh là do một căn bệnh tiềm ẩn, chẳng hạn như endometriosis hoặc u xơ, phẫu thuật loại bỏ các tế bào bất thường có thể giúp giảm triệu chứng.
Phong cách sống và biện pháp khắc phục
Ngâm trong bồn tắm nước nóng hoặc sử dụng một miếng đệm nóng lên bụng  thấp dường như chỉ có hiệu quả như thuốc giảm đau toa để giảm đau bụng kinh.
Thay thế thuốc
Thay thế các phương pháp điều trị cho đau bụng kinh bao gồm:
Giảm căng thẳng. Các hoạt động giảm bớt căng thẳng - chẳng hạn như xoa bóp, yoga và thiền định - có thể giúp giảm đau của đau bụng kinh.
Châm cứu. Châm cứu đã được sử dụng tại Trung Quốc để giảm đau cho hơn 2.000 năm.
TENS. Điện kích thích thần kinh qua da (TENS) đã được tìm thấy là hiệu quả hơn giả dược trong việc làm giảm các cơn đau do đau bụng kinh. Một thiết bị TENS làm tăng ngưỡng cho các tín hiệu đau và kích thích sự phát hành của endorphins cơ thể với thuốc giảm đau tự nhiên.
Thức ăn bổ sung. Một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng vitamin E thiamin, và omega-3 bổ sung có thể giúp giảm đau bụng kinh.

Chứng rong kinh

Chứng rong kinh

Chứng rong kinh dùng để chỉ mất khoảng 5. 1/2 muỗng canh (81 ml) hoặc nhiều máu hơn trong chu kỳ kinh nguyệt.
Định nghĩa
Tại một số thời gian trong cuộc sống sinh sản, có thể đã có kinh nghiệm chảy máu nặng trong thời kỳ kinh nguyệt. Nếu giống như một số phụ nữ, mỗi khoảng thời gian đã làm mất đủ máu và mệt mỏi không thể duy trì hoạt động bình thường hàng ngày. Thuật ngữ y tế trong thời gian chu kỳ- quá nhiều hoặc kéo dài hoặc cả hai là chứng rong kinh.
Mặc dù bị chảy máu kinh nhiều là một mối quan tâm phổ biến ở phụ nữ tiền mãn kinh, phụ nữ có trải nghiệm ít mất máu nặng, đủ để được định nghĩa là chứng rong kinh. Nếu bị chảy máu kinh nguyệt quá nặng, hãy nói chuyện với bác sĩ. Có nhiều phương pháp điều trị hiệu quả cho chứng rong kinh.
Các triệu chứng
Kinh nguyệt bình thường lưu lượng:
Xảy ra mỗi 21 đến 35 ngày.
Kéo dài 4 - 5 ngày.
Tạo ra tổng lượng máu mất khoảng 2 đến 3 muỗng canh (30 - 44 ml).
Chu kỳ kinh nguyệt không phải là giống nhau cho mỗi phụ nữ. Thời gian có thể thường xuyên hoặc đột xuất, rõ ràng và nặng nề, đau dài hay ngắn và vẫn được coi là bình thường. Chứng rong kinh dùng để chỉ mất khoảng 5. 1/2 muỗng canh (81 ml) hoặc nhiều máu hơn trong chu kỳ kinh nguyệt.
Các dấu hiệu và triệu chứng của chứng rong kinh có thể bao gồm:
Kinh nguyệt chảy mà thấm một hoặc nhiều băng vệ sinh mỗi giờ trong nhiều giờ liên tục.
Sự cần thiết phải sử dụng gấp băng vệ sinh để kiểm soát dòng chảy kinh nguyệt.
Sự cần thiết phải thay đổi băng vệ sinh trong đêm.
Thời kỳ kinh nguyệt kéo dài lâu hơn bảy ngày.
Kinh nguyệt chảy bao gồm các cục máu đông lớn.
Kinh nguyệt chảy cản trở lối sống thường xuyên.
Mệt mỏi hay khó thở (triệu chứng của thiếu máu).
Đến gặp bác sĩ khi
Bác sĩ thường khuyên tất cả phụ nữ sinh hoạt tình dục và phụ nữ trên 21 tuổi khám hàng năm vùng chậu và xét nghiệm Pap thường xuyên. Tuy nhiên, nếu gặp nặng hoặc chảy máu âm đạo bất thường, lên lịch một cuộc hẹn với bác sĩ và ghi lại khi chảy máu xảy ra trong tháng. Nếu gặp chảy máu âm đạo nặng - ít nhất băng vệ sinh một giờ trong hơn một vài giờ - tìm kiếm sự trợ giúp y tế. Gọi bác sĩ nếu có bất cứ chảy máu âm đạo sau khi mãn kinh.
Nguyên nhân
Trong một số trường hợp, nguyên nhân của chảy máu kinh nhiều là không rõ, nhưng một số điều kiện có thể gây ra chứng rong kinh. Nguyên nhân thường gặp bao gồm:
Sự mất cân bằng nội tiết
Trong một chu kỳ kinh nguyệt bình thường, sự cân bằng giữa kích thích tố estrogen và progesterone quy định sự tích tụ của niêm mạc tử cung (nội mạc tử cung), trong thời gian kinh nguyệt. Nếu sự mất cân bằng nội tiết xảy ra, nội mạc tử cung phát triển vượt quá và cuối cùng bằng cách chảy máu kinh nhiều.
Rối loạn chức năng của buồng trứng
Thiếu sự rụng trứng (anovulation) có thể gây ra sự mất cân bằng nội tiết tố và kết quả chứng rong kinh.
U xơ tử cung
Những khối u không phải ung thư tử cung (lành tính) xuất hiện trong những năm sinh đẻ. U xơ tử cung có thể gây chảy máu nặng hơn bình thường hoặc kinh nguyệt kéo dài.
Polyp
Nhỏ, tăng trưởng lành tính trên niêm mạc thành tử cung (tử cung polyp) có thể gây chảy máu nặng hoặc kéo dài kỳ kinh nguyệt. Khối u tử cung thường xảy ra ở phụ nữ trong độ tuổi sinh sản như là kết quả của hàm lượng hoóc môn cao.
Adenomyosis
Tình trạng này xảy ra khi các tuyến từ nội mạc tử cung trở nên nhúng vào trong các cơ tử cung, thường gây chảy máu nặng và đau đớn. Adenomyosis rất có thể phát triển nếu là một người phụ nữ trung niên đã sinh nhiều lần.
Thiết bị dụng cụ tử cung (IUD)
Chứng rong kinh là một tác dụng phụ nổi tiếng của việc sử dụng một thiết bị dụng cụ trong tử cung để tránh thai. Khi IUD là nguyên nhân của chảy máu kinh nguyệt quá nhiều, có thể cần phải gỡ bỏ nó.
Biến chứng mang thai
Chảy máu cuối kỳ có thể là do sẩy thai. Nếu chảy máu xảy ra tại thời điểm thông thường của kinh nguyệt, tuy nhiên, sẩy thai không thể là nguyên nhân. Thai ngoài tử cung, cấy trứng đã thụ tinh trong ống dẫn trứng thay vì tử cung, cũng có thể gây ra chứng rong kinh.
Ung thư
Hiếm khi, ung thư tử cung, ung thư buồng trứng và ung thư cổ tử cung có thể gây ra chảy máu kinh nguyệt quá nhiều.
Rối loạn di truyền chảy máu
Một số rối loạn đông máu, chẳng hạn như bệnh Willebrand, một tình trạng mà một yếu tố quan trọng đông máu thiếu hoặc suy yếu, có thể gây ra chảy máu kinh nguyệt bất thường.
Thuốc
Một số loại thuốc, bao gồm thuốc kháng viêm và thuốc chống đông máu (để ngăn ngừa cục máu đông), có thể đóng góp để chảy máu kinh nhiều hoặc kéo dài. Việc sử dụng sai thuốc nội tiết tố cũng có thể gây ra chứng rong kinh.
Điều kiện y tế khác
Một số bệnh khác, bao gồm cả bệnh viêm vùng chậu (PID), vấn đề về tuyến giáp, màng trong dạ con, gan hoặc bệnh thận, có thể gây ra chứng rong kinh.
Yếu tố nguy cơ
Chứng rong kinh thường xuyên nhất do sự mất cân bằng nội tiết gây ra chu kỳ kinh nguyệt không rụng trứng. Trong một chu kỳ bình thường, việc phát hành của một quả trứng từ buồng trứng do progesterone cơ thể kích thích sản xuất, các hormone nữ trách nhiệm giữ hầu hết thời gian thường xuyên. Khi trứng không được phát hành, không đủ progesterone có thể gây ra chảy máu kinh nguyệt nặng.
Chu kỳ kinh nguyệt không rụng trứng (anovulatory chu kỳ) là phổ biến nhất giữa hai nhóm tuổi:
Gái vị thành niên, những người gần đây đã bắt đầu hành kinh. Cô gái đặc biệt dễ bị chu kỳ anovulatory trong năm đầu tiên và một nửa sau khi thời kỳ kinh nguyệt đầu tiên của họ.
Phụ nữ lớn tuổi gần mãn kinh. Phụ nữ tuổi từ 40 - 50 có nguy cơ thay đổi nội tiết tố dẫn đến chu kỳ anovulatory.
Các biến chứng
Quá nhiều hoặc chảy máu kinh nguyệt kéo dài có thể dẫn đến bệnh khác, bao gồm:
Thiếu máu thiếu sắt
Trong loại phổ biến của bệnh thiếu máu, hemoglobin máu thấp, một chất giúp các tế bào máu đỏ mang oxy đến các mô. Hemoglobin thấp có thể là kết quả của thiếu sắt. Chứng rong kinh có thể không cấp đủ chất sắt để làm tăng nguy cơ thiếu máu thiếu sắt. Các dấu hiệu và triệu chứng bao gồm xanh xao, yếu ớt và mệt mỏi.
Mặc dù chế độ ăn uống đóng vai trò trong bệnh thiếu máu thiếu sắt, vấn đề phức tạp của thời kỳ kinh nguyệt nặng. Hầu hết các trường hợp thiếu máu nhẹ, nhưng ngay cả thiếu máu nhẹ có thể gây ra yếu đuối và mệt mỏi. Trung bình đến thiếu máu nặng cũng có thể gây khó thở, nhịp tim nhanh, chóng mặt và nhức đầu.
Đau dữ dội
Chảy máu kinh nguyệt nặng thường được đi kèm với đau bụng kinh nguyệt (đau bụng kinh). Đôi khi chuột rút liên quan với chứng rong kinh nặng tới mức phải uống thuốc theo toa hoặc một thủ tục phẫu thuật.
Các xét nghiệm và chẩn đoán
Bác sĩ rất có thể sẽ hỏi về bệnh sử và chu kỳ kinh nguyệt. Có thể phải giữ một cuốn nhật ký của chảy máu và ngày không chảy máu, bao gồm ghi chú về lưu lượng máu và mức độ băng vệ sinh cần thiết để kiểm soát nó. Bác sĩ sẽ làm một bài kiểm tra thể chất và có thể đề nghị một hoặc nhiều xét nghiệm hay thủ tục như:
Xét nghiệm máu
Một mẫu máu được đánh giá trong trường hợp mất máu quá nhiều trong thời gian kinh nguyệt làm cho bị thiếu máu. Các thử nghiệm cũng có thể được thực hiện để kiểm tra các chứng rối loạn tuyến giáp hoặc bất thường đông máu.
Pap test
Bác sĩ thu thập các tế bào từ cổ tử cung để kiểm tra bằng kính hiển vi để phát hiện nhiễm trùng, viêm nhiễm hoặc những thay đổi đó có thể là ung thư hoặc có thể dẫn đến ung thư.
Sinh thiết nội mạc tử cung
Bác sĩ có một mẫu mô từ bên trong tử cung để được kiểm tra dưới kính hiển vi.
Siêu âm
Phương pháp này sử dụng hình ảnh sóng âm thanh để tạo ra hình ảnh của tử cung, buồng trứng và xương chậu.
Căn cứ vào kết quả xét nghiệm ban đầu, bác sĩ có thể khuyên nên thử nghiệm thêm nữa, bao gồm:
Sonohysterogram
Siêu âm quét này được thực hiện sau khi chất lỏng được bơm qua một ống vào trong tử cung bằng đường âm đạo và cổ tử cung. Điều này cho phép bác sĩ tìm các vấn đề trong thành tử cung.
Soi
Một ống nhỏ với ánh sáng được đưa qua âm đạo và cổ tử cung vào trong tử cung, cho phép bác sĩ nhìn thấy bên trong tử cung.
Nong và nạo (D và C)
Trong thủ thuật này, bác sĩ sẽ mở (nở ra) cổ tử cung và sau đó chèn một dụng cụ hình muỗng (curet) vào tử cung để thu thập mô từ lớp lót tử cung. Mô này được kiểm tra trong phòng thí nghiệm.
Các bác sĩ có thể chắc chắn một chẩn đoán chứng rong kinh sau khi loại trừ các rối loạn kinh nguyệt, điều kiện y tế khác, thuốc là nguyên nhân có thể hoặc tình huống xấu của tình trạng này.
Phương pháp điều trị và thuốc
Cụ thể điều trị chứng rong kinh dựa trên một số yếu tố, bao gồm:
Sức khỏe tổng thể và lịch sử y tế.
Nguyên nhân và mức độ nghiêm trọng của tình trạng này.
Dùng thuốc cụ thể, thủ tục hoặc phương pháp điều trị.
Khả năng thời gian.
Sinh đẻ kế hoạch tương lai.
Ảnh hưởng của điều kiện về lối sống.
Ý kiến hoặc sở thích cá nhân.
Thuốc điều trị cho chứng rong kinh có thể bao gồm:
Bổ sung sắt
Nếu tình trạng này được đi kèm với thiếu máu, bác sĩ có thể khuyên nên bổ sung sắt thường xuyên. Nếu nồng độ sắt thấp nhưng không thiếu máu, có thể bắt đầu vào sắt bổ sung chứ không phải chờ đợi cho đến khi bị thiếu máu.
Chống viêm không steroid (NSAIDs)
NSAIDs, như ibuprofen (Advil, Motrin, những loại khác), giúp làm giảm mất máu kinh nguyệt. NSAIDs có lợi ích gia tăng của việc làm giảm đau đớn chuột rút kinh nguyệt (đau bụng kinh).
Uống tránh thai
Ngoài việc cung cấp kiểm soát sinh có hiệu quả, thuốc ngừa thai uống có thể giúp điều chỉnh chu kỳ kinh nguyệt và làm giảm cơn chảy máu kinh nguyệt quá nhiều hoặc kéo dài.
Uống progesterone
Khi 10 hoặc nhiều ngày hơn của mỗi chu kỳ kinh nguyệt, các hormone progesterone có thể giúp đúng sự mất cân bằng nội tiết và giảm chứng rong kinh.
Vòng tránh thai nội tiết (Mirena)
Đây là loại dụng cụ tử cung tiết ra một loại gọi là progestin levonorgestrel, làm cho lớp niêm mạc tử cung mỏng và giảm lưu lượng máu kinh nguyệt và chuột rút.
Nếu có chứng rong kinh từ dùng thuốc nội tiết tố, bác sĩ có thể điều trị bằng cách thay đổi hoặc ngưng thuốc.
Có thể cần điều trị phẫu thuật cho thuốc điều trị chứng rong kinh, nếu không thành công. Điều trị tùy chọn bao gồm:
Nong và nạo (D và C)
Trong thủ thuật này, bác sĩ sẽ mở (nở ra) cổ tử cung và sau đó nạo hoặc hút mô từ niêm mạc tử cung để giảm chảy máu kinh nguyệt. Mặc dù thủ tục này là phổ biến và thường xuyên xử lý các chứng rong kinh thành công, có thể cần thêm thủ tục D và C nếu tái chứng rong kinh.
Soi
Quy trình này sử dụng một ống nhỏ xíu với một ánh sáng (hysteroscope) để xem khoang tử cung và có thể hỗ trợ trong việc phẫu thuật loại bỏ một polyp có thể gây chảy máu kinh nguyệt quá nhiều.
Cắt bỏ nội mạc tử cung
Sử dụng nhiều kỹ thuật, bác sĩ vĩnh viễn tiêu diệt toàn bộ niêm mạc tử cung (nội mạc tử cung). Sau khi cắt bỏ nội mạc tử cung, hầu hết phụ nữ có ít hoặc không có kinh nguyệt. Cắt bỏ nội mạc tử cung làm giảm khả năng mang thai.
Nạo nội mạc tử cung
Phẫu thuật này sử dụng một vòng dây để loại bỏ niêm mạc tử cung. Cả hai phụ nữ cắt bỏ nội mạc tử cung và nạo nội mạc tử cung người có lợi ích rất lớn cho chảy máu kinh nguyệt. Giống như cắt bỏ nội mạc tử cung, thủ thuật này làm giảm khả năng mang thai.
Cắt bỏ tử cung
Phẫu thuật cắt bỏ tử cung và cổ tử cung là một thủ tục thường là nguyên nhân gây vô sinh và sự chấm dứt của thời kỳ kinh nguyệt. Cắt bỏ tử cung được thực hiện dưới gây mê và đòi hỏi phải nhập viện. Bổ sung loại bỏ buồng trứng (oophorectomy) có thể gây mãn kinh sớm ở phụ nữ trẻ hơn.
Ngoại trừ cắt bỏ tử cung, các thủ tục phẫu thuật thường được thực hiện trên cơ sở bệnh nhân ngoại trú. Mặc dù có thể cần phải gây mê, khả năng có thể về nhà sau đó cùng ngày.
Khi chứng rong kinh là một dấu hiệu của một điều kiện, chẳng hạn như bệnh tuyến giáp, điều trị tình trạng thường là kết quả trong thời kỳ nhẹ hơn.
Phong cách sống và biện pháp khắc phục
Hãy xem xét những lời khuyên cho việc chăm sóc thành công chứng rong kinh:
Nghỉ ngơi
Bác sĩ có thể khuyên nên nghỉ ngơi nếu chảy máu quá mức và hoặc phá hoại tiến độ cuộc sống bình thường.
Ghi nhật ký
Ghi lại số lượng các tấm lót và băng vệ sinh sử dụng để các bác sĩ có thể xác định số lượng chảy máu. Thay đổi băng vệ sinh thường xuyên, ít nhất mỗi 4 - 6 giờ.
Tránh dùng aspirin
Bởi vì aspirin cản trở đông máu, tránh nó. Tuy nhiên, các thuốc chống viêm không steroid, như ibuprofen (Advil, Motrin, những loại khác) và naproxen (Aleve), thường là rất hiệu quả trong việc làm giảm sự khó chịu kinh nguyệt.
Thành viên Dieutri.vn

Bệnh tiểu đường thai kỳ

Bệnh tiểu đường thai kỳ

Bệnh tiểu đường thai kỳ! Đối với hầu hết phụ nữ, bệnh tiểu đường thai kỳ không gây ra dấu hiệu hoặc triệu chứng đáng chú ý. Hiếm khi bệnh tiểu đường thai kỳ có thể gây ra khát nước quá mức hoặc đi tiểu tăng lên.
Định nghĩa
Bệnh tiểu đường thai kỳ là một loại bệnh tiểu đường mà chỉ xảy ra trong thai kỳ. Cũng giống như các hình thức khác của bệnh tiểu đường, bệnh tiểu đường thai kỳ ảnh hưởng đến cách cơ thể sử dụng đường (glucose), nguồn nhiên liệu chính của cơ thể. Bệnh tiểu đường thai kỳ có thể gây ra mức đường huyết cao mà không có khả năng gây ra vấn đề cho bản thân, nhưng có thể đe dọa sức khỏe của thai nhi.
Bất kỳ mang thai có liên quan đến biến chứng, nhưng có thông tin tốt. Có thể quản lý bệnh tiểu đường thai kỳ bằng cách ăn các loại thực phẩm lành mạnh, tập thể dục thường xuyên và nếu cần thiết, uống thuốc. Việc chăm sóc bản thân mình có thể giúp đảm bảo một thai kỳ khỏe mạnh cho bản thân và sức khỏe cho em bé.
May mắn thay, bệnh tiểu đường thai kỳ thường ngắn ngủi. Lượng đường trong máu thường trở lại bình thường ngay sau khi sinh.
Các triệu chứng
Đối với hầu hết phụ nữ, bệnh tiểu đường thai kỳ không gây ra dấu hiệu hoặc triệu chứng đáng chú ý. Hiếm khi bệnh tiểu đường thai kỳ có thể gây ra khát nước quá mức hoặc đi tiểu tăng lên.
Đến gặp bác sĩ khi
Nếu có thể, tìm kiếm sự chăm sóc sức khỏe ban đầu, khi lần đầu tiên suy nghĩ về cố gắng để có thai, để bác sĩ có thể đánh giá nguy cơ của bệnh tiểu đường thai kỳ. Khi có thai, bác sĩ sẽ giải quyết bệnh tiểu đường thai kỳ như là một phần của việc chăm sóc thường xuyên trước khi sinh. Nếu  phát triển bệnh tiểu đường thai kỳ, có thể cần kiểm tra thường xuyên hơn. Đây là có thể xảy ra trong ba tháng cuối của thai kỳ, khi bác sĩ theo dõi cẩn thận lượng đường trong máu. Ngoài ra, bác sĩ có thể giới thiệu đến chuyên gia y tế khác, những người chuyên về quản lý bệnh tiểu đường, chẳng hạn như là một bác sỹ nội tiết, chuyên gia dinh dưỡng đã đăng ký hoặc giáo dục bệnh tiểu đường. Họ có thể giúp tìm hiểu để quản lý lượng đường trong máu trong thời kỳ mang thai.
Để chắc chắn rằng lượng đường trong máu đã trở lại bình thường sau khi em bé được sinh ra, lượng đường trong máu sẽ được kiểm tra thường xuyên ngay sau khi sinh và một lần nữa trong sáu tuần. Khi đã bị tiểu đường thai kỳ, lượng đường trong máu được kiểm tra thường xuyên là một ý tưởng tốt. Các tần số của bài kiểm tra lượng đường trong máu một phần sẽ phụ thuộc vào kết quả thử nghiệm ngay sau khi sanh con.
Nguyên nhân
Các nhà nghiên cứu vẫn chưa biết chính xác lý do tại sao một số phụ nữ phát triển bệnh tiểu đường thai kỳ. Để hiểu làm thế nào bệnh tiểu đường thai kỳ xảy ra, nó có thể giúp để hiểu chuyển hóa glucose trong cơ thể bình thường thế nào.
Insulin là một chất được sản xuất bởi tuyến tụy. Sau khi ăn, các phân tử đường từ thực phẩm (được gọi là glucose) chảy vào máu. Insulin giúp chuyển glucose từ máu vào tế bào trong cơ thể, nơi nó có thể được sử dụng làm năng lượng.
Trong thời gian mang thai, nhau thai bao quanh em bé phát triển sản xuất cao một loạt các kích thích tố. Hầu như tất cả chúng làm giảm tác động của insulin ở các mô, qua đó nâng cao đường trong máu. Độ cao vừa phải của đường trong máu sau bữa ăn là bình thường trong khi mang thai.
Khi em bé  phát triển, nhau thai sản xuất nhiều hơn và hormone insulin can thiệp nhiều hơn nữa. Trong bệnh tiểu đường thai kỳ, các kích thích tố nhau thai gây ra một sự gia tăng lượng đường trong máu đến một mức độ có thể ảnh hưởng đến tăng trưởng và phát triển của em bé. Bệnh tiểu đường thai kỳ thường phát triển trong nửa cuối của thai kỳ, ít khi vào đầu tuần thứ 20, nhưng thường không phải cho đến khi sau này trong thai kỳ.
Yếu tố nguy cơ
Bất kỳ người phụ nữ có thể phát triển bệnh tiểu đường thai kỳ, nhưng một số phụ nữ có nguy cơ lớn hơn. Yếu tố nguy cơ bệnh tiểu đường thai kỳ bao gồm:
Được lớn hơn tuổi 25. Phụ nữ lớn tuổi hơn độ tuổi 25 có nhiều khả năng phát triển bệnh tiểu đường thai kỳ.
Gia đình hoặc lịch sử y tế cá nhân. Nguy cơ phát triển bệnh tiểu đường tăng lên nếu  có tiền tiểu đường, tiền thân của bệnh tiểu đường loại 2 hoặc nếu một thành viên gia đình gần gũi, chẳng hạn như cha mẹ hoặc anh chị em có bệnh tiểu đường loại 2. Cũng có nhiều khả năng phát triển bệnh tiểu đường thai kỳ nếu đã có nó trong một thời kỳ mang thai trước đó, nếu một em bé nặng hơn 9 kg, hoặc nếu có một thai chết lưu không rõ nguyên nhân.
Thừa cân. Có nhiều khả năng phát triển bệnh tiểu đường nếu đang thừa cân đáng kể với chỉ số khối cơ thể (BMI) là 30 hoặc cao hơn.
Chủng tộc. Vì những lý do không rõ ràng, những phụ nữ da đen, gốc Tây Ban Nha, Mỹ, Ấn Độ hay châu Á có nhiều khả năng phát triển bệnh tiểu đường thai kỳ.
Các biến chứng
Hầu hết phụ nữ bị bệnh tiểu đường thai kỳ mang đứa con khỏe mạnh. Tuy nhiên, thai bệnh tiểu đường mà không quản lý cẩn thận có thể dẫn đến không kiểm soát được lượng đường trong máu và các vấn đề gây ra cho bản thân và con.
Các biến chứng có thể ảnh hưởng đến em bé 
Nếu  bị tiểu đường thai kỳ, em bé  có thể có nguy cơ:
Vượt quá tăng trưởng. Thêm đường sẽ đi qua nhau thai, gây nên tuyến tụy của bé sản xuất thêm insulin. Điều này có thể gây ra em bé phát triển quá lớn (macrosomia). Trẻ lớn có nhiều khả năng trở thành khó sinh, duy trì thương tích sinh.
Lượng đường huyết thấp (hạ đường huyết). Đôi khi trẻ sơ sinh của bà mẹ bị tiểu đường thai kỳ phát triển đường trong máu thấp (hạ đường huyết) ngay sau khi sinh vì tự sản xuất insulin của họ là cao. Nặng của vấn đề này có thể gây co giật ở trẻ. Cho ăn và đôi khi là một giải pháp đường tĩnh mạch có thể trở lại mức độ đường máu của con bình thường.
Hội chứng suy hô hấp. Một điều kiện mà làm cho hơi thở khó khăn là có thể. Em bé có mẹ bị tiểu đường thai kỳ có vấn đề về hô hấp nhiều hơn những phụ nữ không có vấn đề, ngay cả ở cùng tuổi thai. Những đứa trẻ có hội chứng suy hô hấp có thể cần giúp thở cho đến khi phổi trở nên mạnh mẽ hơn.
Vàng da. Điều này đổi màu vàng của da và lòng trắng của mắt có thể xảy ra nếu gan của bé chưa đủ trưởng thành để phá vỡ một chất gọi là bilirubin, thường các hình thức khi cơ thể tái chế các tế bào máu đỏ cũ hoặc bị hư hỏng. Mặc dù vàng da thường không phải là nguyên nhân cho sự quan tâm, theo dõi cẩn thận là quan trọng.
Tiểu đường loại 2 sau này. Em bé của bà mẹ bị bệnh tiểu đường thai kỳ có nguy cơ cao của bệnh béo phì phát triển và loại 2 bệnh tiểu đường sau này.
Vấn đề phát triển. Nếu bị tiểu đường thai kỳ, con có thể có nguy cơ gia tăng của các vấn đề với phát triển kỹ năng vận động, như đi bộ, nhảy hoặc các hoạt động khác đòi hỏi phải có sự cân bằng và phối hợp. Một nguy cơ gia tăng của các vấn đề quan tâm hoặc các rối loạn tăng động cũng là một mối quan tâm.
Hiếm khi, kết quả không được điều trị bệnh tiểu đường trong cái chết của bé trước hoặc ngay sau khi sinh.
Các biến chứng có thể ảnh hưởng đến bà mẹ 
Bệnh tiểu đường thai kỳ cũng có thể làm tăng nguy cơ cá nhân:
Tiền sản giật. Bệnh tiểu đường thai kỳ làm tăng nguy cơ tiền sản giật, một điều kiện đặc trưng bởi huyết áp cao và protein dư thừa trong nước tiểu sau tuần thứ 20 của thai kỳ. Nếu không điều trị, tiền sản giật có thể dẫn đến biến chứng nghiêm trọng hoặc thậm chí đe dọa tính mạng cho cả mẹ và bé.
Nhiễm trùng đường tiểu. Phụ nữ có trải nghiệm bệnh tiểu đường thai kỳ, hai lần số lượng nhiễm trùng đường tiểu trong khi mang thai hơn so với phụ nữ khác mang thai. Điều này có thể do đường dư thừa trong nước tiểu.
Tương lai bệnh tiểu đường. Nếu bị tiểu đường thai kỳ, có nhiều khả năng có nó một lần nữa với một thai kỳ trong tương lai. Cũng có nhiều khả năng phát triển bệnh tiểu đường, thường là tiểu đường loại 2 khi  già đi. Tuy nhiên, việc lựa chọn lối sống lành mạnh như ăn thức ăn lành mạnh và tập thể dục có thể giúp giảm nguy cơ bệnh tiểu đường loại 2 trong tương lai. Trong số những phụ nữ có tiền sử bệnh tiểu đường thai kỳ người đã đạt đến trọng lượng cơ thể lý tưởng của mình sau khi sinh, ít hơn 25 phần trăm phát triển tiểu đường loại 2.
Các xét nghiệm và chẩn đoán
Bác sĩ có thể sẽ đánh giá các yếu tố nguy cơ bệnh tiểu đường thai sớm trong thai kỳ. Hầu hết phụ nữ sẽ có một xét nghiệm sàng lọc cho bệnh tiểu đường thai kỳ đôi trong khoảng 3 - 6 tháng của thai kỳ.
Thường xuyên kiểm tra bệnh tiểu đường thai kỳ
Tầm soát bệnh tiểu đường được khuyên dùng cho hầu hết phụ nữ. Các chuyên gia y tế đã không thành lập một bộ hướng dẫn. Một số câu hỏi đã sàng lọc bệnh tiểu đường thai kỳ là cần thiết nếu trẻ hơn 25 và không có yếu tố nguy cơ. Những người khác nói rằng việc kiểm tra tất cả các phụ nữ mang thai, không có vấn đề tuổi tác của họ là cách tốt nhất để có tất cả các trường hợp tiểu đường thai nghén.
Bác sĩ sẽ khuyên nên một lịch trình sàng lọc dựa trên các yếu tố nguy cơ cụ thể. Đối với hầu hết phụ nữ có nguy cơ trung bình của bệnh tiểu đường thai kỳ, một xét nghiệm máu được biết đến như là một thử thách glucose nên giữa tuần 24 và 28 của thai kỳ. Nếu có một nguy cơ cao bị bệnh tiểu đường thai kỳ, bác sĩ có thể kiểm tra trước đó.
Glucose thử nghiệm. Sẽ bắt đầu thử nghiệm thách thức glucose bằng cách uống một dung dịch glucose xirô. Một giờ sau, sẽ có một xét nghiệm máu để đo lượng đường trong máu. Lượng đường trong máu dưới mức 130 - 140 mg / dl (mg / dL), hoặc 7,2-7,8 millimoles / lít (mmol / L), thường được coi là bình thường trên một thử thách thức glucose, mặc dù điều này có thể khác nhau tại các phòng khám cụ thể hoặc các phòng thí nghiệm. Nếu lượng đường trong máu cao hơn bình thường, nó chỉ có nghĩa là  có nguy cơ cao của bệnh tiểu đường thai kỳ. Bác sĩ sẽ chẩn đoán sau khi tạo cho một thử nghiệm tiếp theo.
Các cuộc kiểm tra thử thách glucose. Đối với các thử nghiệm theo dõi, sẽ được yêu cầu nhanh chóng qua đêm và sau đó có lượng đường trong máu lúc đói. Sau đó, sẽ uống một giải pháp ngọt, có chứa một nồng độ cao hơn của glucose và mức độ đường trong máu sẽ được kiểm tra mỗi giờ trong thời gian ba giờ. Nếu ít nhất hai trong số kết quả đọc lượng đường trong máu cao hơn bình thường, sẽ được chẩn đoán với bệnh tiểu đường thai kỳ.
Nếu được chẩn đoán với bệnh tiểu đường thai kỳ
Nếu được chẩn đoán với bệnh tiểu đường thai kỳ, bác sĩ có thể sẽ khuyên nên kiểm tra thường xuyên, đặc biệt là trong ba tháng cuối của thai kỳ. Trong kỳ thi này, bác sĩ sẽ theo dõi cẩn thận lượng đường trong máu. Bác sĩ cũng có thể yêu cầu  theo dõi lượng đường trong máu hàng ngày, như một phần của kế hoạch điều trị.
Nếu đang gặp phải vấn đề kiểm soát lượng đường trong máu, cần insulin hoặc có biến chứng khi mang thai khác, có thể cần thêm các xét nghiệm để đánh giá sức khỏe của bé. Các xét nghiệm này được thiết kế để đánh giá chức năng của nhau thai. Điều này bởi vì nếu bệnh tiểu đường khó kiểm soát, nó có thể ảnh hưởng đến nhau thai và gây nguy hiểm cho việc trao đổi oxy và chất dinh dưỡng cho em bé. Một bất thường kết quả thử nghiệm không nhất thiết chỉ ra một vấn đề. Bác sĩ có thể làm các xét nghiệm bổ sung để đánh giá chính xác hơn như thế nào em bé đang làm.
Nonstress thử nghiệm. Thiết bị cảm ứng đặt trên bụng được kết nối với màn hình. Kiểm tra này đánh giá tăng nhịp tim thai nhi được dự kiến sẽ có sự chuyển động của thai nhi. Nếu vắng mặt, thai nhi có thể không nhận đủ oxy.
Lý sinh (BPP). Thử nghiệm này kết hợp một thử nghiệm nonstress với một siêu âm thai nhi. Bác sĩ đánh giá bé chuyển động, hơi thở và có một số lượng nước ối bình thường hiện tại. Các thành phần đánh giá hoạt động của thai nhi cho thấy tình trạng oxy của em bé đồng thời kiểm tra được thực hiện. Giảm chất lỏng có nghĩa là bé đã không được đi tiểu đủ và có thể chỉ ra rằng theo thời gian nhau thai đã không được làm việc như nó phải làm.
Chuyển động của thai nhi.  Có thể thực hiện thử nghiệm đơn giản này đồng thời là thử nghiệm nonstress hoặc cấu sinh lý. Chỉ cần đếm số lần bé đá trong một khoảng thời gian nhất định. Ít vận động có thể có nghĩa là em bé không nhận đủ oxy.
Kiểm tra lượng đường trong máu sau khi sanh con
Để chắc chắn rằng lượng đường trong máu đã trở lại bình thường sau khi em bé được sinh ra, bác sĩ sẽ kiểm tra lượng đường trong máu sau khi sinh và một lần nữa trong sáu tuần. Nếu kết quả thử nghiệm là bình thường, đó là một ý tưởng tốt để có nguy cơ mắc bệnh tiểu đường được đánh giá ít nhất là mỗi ba năm. Nếu lượng đường trong máu cho thấy bệnh tiểu đường hay tiền tiểu đường, một điều kiện trong đó lượng đường trong máu cao hơn bình thường, nhưng không đủ cao để được phân loại như bệnh tiểu đường, nói chuyện với bác sĩ về việc bắt đầu một kế hoạch điều trị bệnh tiểu đường.
Phương pháp điều trị và thuốc
Kiểm soát lượng đường trong máu là cần thiết để giữ em bé  khỏe mạnh và tránh các biến chứng trong thời gian sinh. kế hoạch điều trị có thể bao gồm:
Theo dõi lượng đường trong máu. Bác sĩ có thể yêu cầu kiểm tra lượng đường trong máu 4 - 5 lần một ngày, điều đầu tiên vào buổi sáng và sau bữa ăn để đảm bảo rằng  đang giữ lượng đường trong máu trong một phạm vi lành mạnh. Điều này nghe có vẻ bất tiện và khó khăn, nhưng nó sẽ được dễ dàng hơn với thực tế. Để kiểm tra lượng đường trong máu, một giọt máu ở ngón tay bằng cách sử dụng một cây kim nhỏ (lancet), sau đó đặt máu trên một dải thử nghiệm đưa vào một máy đo đường huyết, một thiết bị có các biện pháp và hiển thị mức độ đường trong máu.
Cũng sẽ theo dõi lượng đường trong máu  trong thời gian lao động. Nếu tăng lượng đường trong máu, bé có thể sản xuất cấp cao của insulin, có thể dẫn đến thấp lượng đường trong máu sau khi sinh.
Chế độ ăn uống. Ăn theo loại và số lượng của thực phẩm là một trong những cách tốt nhất để kiểm soát lượng đường trong máu. Lựa chọn thực phẩm lành mạnh cũng giúp ngăn ngừa tăng cân quá mức trong khi mang thai, có thể đặt  vào nguy cơ cao bị biến chứng.
Một chế độ ăn uống khỏe mạnh thường có nghĩa là bao gồm nhiều trái cây, rau và ngũ cốc, loại thực phẩm có nhiều chất dinh dưỡng và ít chất béo và calo vào chế độ ăn uống  và hạn chế carbohydrate bao gồm cả bánh kẹo. Mặc dù vậy, không có chế độ ăn uống duy nhất được quyền cho mỗi phụ nữ. Có thể muốn tham khảo ý kiến một chuyên viên hoặc giáo dục bệnh tiểu đường để tạo ra một kế hoạch bữa ăn dựa trên mức độ đường trong máu, chiều cao, cân nặng, thói quen tập thể dục và các ưu đãi thực phẩm.
Tập thể dục. Tập thể dục làm giảm lượng đường trong máu bằng cách vận chuyển đường đến các tế bào, nơi nó được sử dụng cho năng lượng. Tập thể dục cũng làm tăng độ nhạy cảm  với insulin, có nghĩa là cơ thể cần ít insulin để vận chuyển đường đến các tế bào. Và có nhiều hơn nữa. Thường xuyên tập thể dục có thể giúp ngăn ngừa một số các khó chịu của thai kỳ, chẳng hạn như đau lưng, chuột rút cơ bắp, táo bón và khó ngủ. Nó cũng có thể giúp chuẩn bị cho lao động và khi sinh.
Với mục đích của bác sĩ, OK để tập thể dục aerobic trung bình trên hầu hết các ngày trong tuần. Nếu không được hoạt động trong một thời gian, bắt đầu từ từ và xây dựng dần dần. Đi bộ, đạp xe và bơi lội thường là lựa chọn tốt trong khi mang thai. Các hoạt động thông thường như làm việc nhà và làm vườn cũng OK.
Thuốc. Nếu chế độ ăn uống và tập thể dục không đủ, có thể cần tiêm insulin để giảm lượng đường trong máu. Khoảng 15 phần trăm phụ nữ có thai điều trị bệnh tiểu đường cần insulin để đạt được một mức độ glucose trong máu liên tục an toàn. Đối với một số phụ nữ, một thuốc uống như glyburide, cũng là một lựa chọn.
Em bé sẽ cần quan sát chặt chẽ. Bác sĩ có thể theo dõi sự tăng trưởng của bé và phát triển với siêu âm nhiều lần hoặc các xét nghiệm khác.
Sau khi có bệnh tiểu đường thai kỳ, nguy cơ phát triển bệnh tiểu đường loại 2 sau này trong cuộc sống gia tăng. Duy trì thói quen lối sống lành mạnh, chẳng hạn như là một chế độ ăn uống lành mạnh và tập thể dục, có thể giúp giảm bớt hoặc loại bỏ nguy cơ này.
Đối phó và hỗ trợ
Không phải dễ dàng để sống với một điều kiện có thể ảnh hưởng đến sức khỏe của bé. Và lo lắng về em bé có thể làm cho khó hơn để chăm sóc bản thân mình. Có thể thấy mình ăn các loại thực phẩm sai hoặc quên tập thể dục. Căng thẳng kéo dài thậm chí có thể gây ra lượng đường trong máu tăng lên.
Có lẽ sẽ cảm thấy tốt hơn nếu tìm hiểu càng nhiều càng tốt về bệnh tiểu đường thai kỳ. Nói chuyện với nhà cung cấp chăm sóc sức khỏe. Đọc sách và bài viết về bệnh tiểu đường thai kỳ. Tham gia một nhóm hỗ trợ cho những phụ nữ bị bệnh tiểu đường thai kỳ.  Càng biết, kiểm soát nhiều hơn sẽ cảm thấy tốt hơn.
Trên tất cả, hãy nhớ rằng những bước sẽ giúp kiểm soát lượng đường trong máu, chẳng hạn như ăn thức ăn lành mạnh và tập thể dục thường xuyên có thể giúp giảm bớt căng thẳng và nuôi dưỡng bé. Những hoạt động này cũng có thể giúp ngăn ngừa tiểu đường loại 2 trong tương lai. Điều đó làm cho tập thể dục và dinh dưỡng tốt các công cụ mạnh mẽ cho một thai kỳ khỏe mạnh cũng như cuộc sống khỏe mạnh.
Phòng chống
Không có bảo đảm khi nói đến việc ngăn ngừa bệnh tiểu đường thai kỳ, nhưng thói quen lành mạnh hơn, có thể áp dụng trước khi mang thai, thì tốt hơn.
Ăn thực phẩm lành mạnh. Chọn thực phẩm ít chất béo và calo. Tập trung vào các loại trái cây, rau và ngũ cốc. Phấn đấu nhiều để giúp đạt được mục tiêu mà không làm ảnh hưởng đến mùi vị hoặc dinh dưỡng.
Hãy hoạt động thể chất nhiều hơn. Tập thể dục trước và trong khi mang thai cho thấy để giúp bảo vệ chống lại phát triển bệnh tiểu đường thai kỳ. Mục tiêu trong 30 phút hoạt động thể chất vừa phải mỗi ngày. Hãy đi bộ nhanh mỗi ngày. Đạp xe . Bơi vòng. Nếu  không thể phù hợp trong một tập luyện lâu dài, phá vỡ nó thành phiên nhỏ hơn suốt cả ngày.
Giảm cân vượt quá. Trọng lượng mất mát trong khi mang thai thường không được khuyến khích. Nhưng nếu đang lập kế hoạch trước, giảm cân có thể giúp có một thai kỳ khỏe mạnh. Tập trung vào những thay đổi thường xuyên để ăn uống và thói quen tập thể dục. Động viên bản thân bằng cách ghi nhớ những lợi ích của trọng lượng mất đi, như một trái tim khỏe mạnh, năng lượng nhiều hơn và lòng tự trọng cải tiến.

Tuần hoàn Thai nhi

ĐẶC ĐIỂM HỆ TUẦN HOÀN TRẺ EM


I. ÐẶC ĐIỂM TUẦN HOÀN BÀO THAI VÀ TUẦN HOÀN SAU KHI SINH
1.1. Vòng tuần hoàn bào thai:

- Vòng tuần hoàn bào thai đã được hình thành từ cuối tháng thứ 2 của thai kỳ, tiếp tục phát triển và tồn tại cho đến lúc sinh.
- Sự tuần hoàn máu ở thai được thực hiện qua rau thai. Thai nhận máu có oxy qua tĩnh mạch rốn có độ bão hòa oxy khoảng 80%. Khi tới gan máu ấy được trộn lẫn với máu đã giảm bão hoà oxy từ hệ tĩnh mạch cửa tới gan. Từ gan, máu đã được trộn lẫn ấy được dẫn trực tiếp tới tĩnh mạch chủ dưới qua ống Arantius. Ở đoạn gần tim của tĩnh mạch chủ dưới, có sự pha trộn máu lần thứ 2 giữa máu này với máu từ chi dưới, thận và từ vùng đáy chậu tới.
- Tĩnh mạch chủ dưới dẫn máu tới tâm nhĩ phải. Tại đây ngoài tĩnh mạch chủ dưới, còn có tĩnh mạch chủ trên và tĩnh mạch vành đổ vào. Từ tâm nhĩ phải, máu có 2 con đường tiếp tục đi: một là tới tâm thất phải qua van 3 lá, hai là đi qua lỗ bầu dục (lỗ Botal) để sang tâm nhĩ trái. Vì lỗ bầu dục nằm đối diện với lỗ tĩnh mạch chủ dưới, nên khoảng 1/3 lượng máu từ tĩnh mạch này tới tâm nhĩ phải, sẽ chảy thẳng qua lỗ bầu dục để sang tâm nhĩ trái và pha trộn với máu tĩnh mạch phổi đã mất bão hòa oxy trước khi đổ xuống thất trái. 2/3 lượng máu còn lại của tĩnh mạch chủ dưới sẽ trộn lẫn với máu đã mất bão hòa oxy từ tĩnh mạch chủ trên và tĩnh mạch vành trước khi đổ xuống thất phải. Như vậy có sự pha trộn máu lần thứ 3 tại 2 tâm nhĩ.
- Máu rời tâm thất phải vào động mạch phổi (ĐMP). Vì phổi chưa đảm trách chức năng hô hấp, lòng phế nang chưa giãn, thành của các ĐMP còn dày, lòng của chúng hẹp, áp lực trong các ĐMP lớn. Do đó phần lớn máu trong ĐMP sẽ đi qua ống động mạch để vào động mạch chủ (ĐMC) xuống và trộn lẫn với một phần còn lại của máu từ quai ĐMC đến, tức là máu từ tâm thất trái tới. Ðó là sự pha trộn máu lần thứ 4. Kết quả là ĐMC xuống mang một phần lớn máu dành cho sự tuần hoàn phổi. Từ ĐMC xuống, một phần máu được phân bố cho các tạng, một phần được dẫn đi bởi động mạch rốn để tới rau.
- Những điểm cần chú ý ở tuần hoàn thai: áp lực trong nhĩ phải lớn hơn nhĩ trái giúp máu chảy qua lỗ Botal vào nhĩ trái. Áp lực máu trong tâm thất trái và phải cũng như trong ĐMC và ĐMP ngang bằng nhau giúp cho máu trong 2 động mạch này cùng chảy vào ĐMC xuống theo 1 hướng. Cung lượng tim trong thất phải lớn gấp đôi trong thất trái nên thất phải làm việc nhiều hơn thất trái gây ra hiện tượng dày thất phải sinh lý. Thất trái chứa máu có độ bão hòa cao (65%) cung cấp máu cho động mạch vành, động mạch cánh tay đầu và động mạch dưới đòn trái. Máu của thất phải có độ bão hòa oxy thấp hơn (55%) qua ống động mạch đi nuôi các tạng khác.
1.2. Vòng tuần hoàn sau sinh:
Khi trẻ ra đời sự tuần hoàn có những biến đổi quan trọng và đột ngột do phổi đảm nhiệm chức năng hô hấp và hệ tuần hoàn rau mất đi.
Khi phổi bắt đầu hô hấp, các phế nang giãn ra, lòng các mao mạch máu trong phổi cũng giãn ra, sức cản các ĐMP giảm xuống đột ngột tới trị số rất thấp do đó áp lực máu trong ĐMP cũng như trong tâm thất và tâm nhĩ phải giảm đi. Vì dây rốn bị bị cắt nên một lưới mao mạch rộng lớn của rau trước kia nhận phần lớn máu từ ĐMC thai cũng mất đi làm áp lực máu trong ĐMC cũng như trong thất trái và nhĩ trái tăng lên. Kết quả là áp lực trong tâm nhĩ trái của trẻ mới ra đời cao hơn nhĩ phải làm vách liên nhĩ tiên phát bị đẩy về phía vách thứ phát để khép lối thông liên nhĩ. Về mặt giải phẫu, sự bịt lối thông này chỉ bắt đầu xảy ra vào khoảng giữa tuần thứ 6 và tuần thứ 10 sau khi trẻ ra đời.
Sự giảm áp lực máu trong ĐMP làm ngừng sự lưu thông máu qua ống động mạch. Ðồng thời lớp cơ trơn của thành ống động mạch co lại làm hẹp lòng ống. Lớp áo trong của ống động mạch cũng tăng sinh để bịt ống lại. Sự bịt ống về mặt giải phẫu phải sau 3-4 tháng sau khi trẻ ra đời mới hoàn thành, ống động mạch sẽ biến thành dây chằng động mạch.
Ðộng mạch rốn sau 2-3 tháng sẽ xơ hoá biến thành dây treo bàng quang. Tĩnh mạch rốn và ống Arantius sẽ biến thành thành dây chằng tròn của gan.
II. ÐẶC ĐIỂM VỀ HÌNH THỂ SINH LÝ CỦA TIM VÀ MẠCH MÁU
Tim và mạch máu ở trẻ nhỏ có nhiều đặc điểm khác với người lớn. Khi trẻ 12 tuổi trở đi thì cấu tạo và chức năng tim mạch giống với người lớn.
2.1. Tim:
2.1.1. Vị trí:
- Những tháng đầu: tim nằm ngang do cơ hoành cao.
- 1 tuổi: chéo nghiêng, do trẻ biết đi.
- 4 tuổi: thẳng như người lớn, do lồng ngực phát triển.
2.1.2. Trọng lượng:
- Ở trẻ sơ sinh trọng lượng tim bằng 0,9% trọng lượng cơ thể, người lớn bằng 0,5%.
- Tim phát triển nhanh trong 2 năm đầu và trong lứa tuổi dậy thì, sau đó phát triển chậm dần: mới đẻ trọng lượng tim khoảng 20-25 gr, gấp đôi lúc 6 tháng, gấp 3 lúc 1-2 tuổi, gấp 4 lúc 5 tuổi và gấp 6 lần lúc 10 tuổi và gấp 11 lần lúc 16 tuổi.
2.1.3. Hình thể:
- Tim trẻ sơ sinh hơi tròn, sau đó phát triển để bề dài > bề ngang.
- Thành tâm thất phải phát triển chậm hơn thất trái, tỷ lệ bề dày lớn nhất của thành tâm thất trái/tâm thất phải: Thai nhi 7 tháng: tỷ lệ 1/1; 4 tháng: tỷ lệ 2/1; Sơ sinh: 1,4/1; 15 tuổi: 2,8/1.
2.1.4. Cấu tạo mô học của cơ tim:
Cơ tim trẻ em mỏng và ngắn hơn ở người lớn, các thớ cơ nằm sát nhau, mô liên kết ở giữa các thớ cơ và mô đàn hồi phát triển kém. Sợi cơ có nhiều nhân tròn. Tuổi càng lớn số sợi cơ tim càng giảm, trái lại sợi cơ và nhân to thêm, mô liên kết phát triển nhiều hơn, do đó các sợi cơ lại tách rời nhau ra. Cơ tim trẻ em có nhiều mạch máu đảm bảo việc dinh dưỡng tốt cho tim.
2.1.5. Diện tim đối với lồng ngực theo tuổi:


- Ứng dụng lâm sàng:
+ Diện đục tuyệt đối: chọc dò màng ngoài tim.
+ Diện đục tương đối, X quang lồng ngực: giúp xác định tim to, bị đẩy hoặc bị kéo lệch.
2.1.6. Các vị trí van tim:
- Ổ van ĐMC: gồm 2 ổ, ổ ở gian sườn 2 cạnh ức phải và ổ gian sườn 3 cạnh ức trái.
- Ổ van ĐMP : ở gian sườn 2 cạnh ức trái.
- Ổ van 3 lá : ở phần dưới xương ức.
- Ổ van 2 lá : ở gian sườn 5 trái trên đường trung đòn.
2.2. Mạch máu:
- Trẻ càng lớn đường kính tĩnh mạch càng phát triển hơn động mạch.
- Tỷ lệ đường kính động mạch chủ /động mạch phổi thay đổi theo tuổi.
+ < 10 tuổi: động mạch phổi > động mạch chủ.
+ 10-12 tuổi: động mạch phổi = động mạch chủ.
+ Dậy thì: động mạch phổi < động mạch chủ.
- Hệ mao mạch ở trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ: phong phú và rộng hơn người lớn do nhu cầu dưỡng khí cao, phát triển nhất trong 2 năm đầu và tuổi dậy thì.
III. CÁC CHỈ SỐ CƠ BẢN VỀ HUYẾT ĐỘNG
3.1. Tiếng tim:
- Trẻ em: tiếng tim nghe rõ và ngắn hơn ở người lớn.
- Trẻ sơ sinh: do thời kỳ tâm thu và tâm trương ngắn nên tiếng tim nghe như nhịp tim thai.
3.2. Mạch:
- Trẻ càng nhỏ, mạch càng nhanh, càng dễ thay đổi (do kích thích, khóc, gắng sức, sốt...).
- Cần lấy mạch lúc ngủ, yên tĩnh, gắng sức, lấy cả 1 phút.
+ Sơ sinh : 140-160 lần/phút.
+ 6 tháng : 130-140 lần/phút.
+ 1 tuổi : 120-130 lần/phút.
+ 5 tuổi : 100 lần/phút.
+ Trên 6 tuổi : 80-90 lần/phút.
+ Người lớn : 72-80 lần/phút.
3.3. Huyết áp động mạch:
- Trẻ càng nhỏ huyết áp động mạch càng thấp.
- Huyết áp tối đa (HATÐ):
+ Sơ sinh = 75 mmHg
+ 3-12 tháng: 75-80 mmHg.
+ Trên 1 tuổi: tính theo công thức Molchanov: HATÐ = 80 + 2n (n = số tuổi).
- Huyết áp tối thiểu (HATT): HATT = HATÐ/2 + 10 mmHg.
3.4. Khối lượng tuần hoàn:
- Sơ sinh: 110-150 ml/kg.
- < 1 tuổi: 75-100 ml/kg.
- > 7 tuổi: 50-90 ml/kg.
3.5. Lưu lượng tim: 3,1 ± 0,4 lít/phút/m2 diện tích cơ thể.

Đau cổ tay và hội chứng De Quervain

au cổ tay và hội chứng De Quervain


Giới thiệu

 Đau vùng cổ tay là 1 dấu hiệu thường gặp, do nhiều nguyên nhân gây nên, trong đó có tình trạng viêm của bao gân cơ dạng dài và duỗi ngắn ngón cái gọi là hội chứng De Quervain. Tình trạng này tương đối thường gặp và gây nên những biểu hiện đau của vùng cổ tay và phần dưới cẳng tay ngay phía trên ngón cái.



Đặc điểm giải phẫu lien quan

Những cấu trúc giải phẫu nào của ngón cái và khớp cổ tay lien quan đến tổn thương này?
Hội chứng De Quervain ảnh hưởng đến hai gân chi phối vận động ngón cái, đó là gân cơ duỗi ngắn ngón cái và gân cơ dạng dài ngón cái.
Hai gân này chi phối 2 động tác rất quan trọng của ngón cái là duỗi và dạng ngón cái. Khi thực hiện động tác, hai gân này trượt đi trượt lại dọc theo bờ bên của khớp cổ tay. Ở vùng cổ tay, cả hai gân trượt trong 1 đường hầm nằm sát đầu dưới của xương quay. Chính vì vậy, một số trường hợp được chẩn đoán nhầm với viêm mỏm trâm quay. Đường hầm này có tác dụng giữ cho gân và chuyển hướng lực thực hiện động tác.
Hai gân trượt trong đường hầm được bao bọc bởi bao hoạt dịch gân, có tác dụng làm trơn để hai gân trượt được dễ dàng. This tunnel is lined with a slippery coating called tenosynovium. Tình trạng viêm của bao hoạt dịch gân và gân dẫn đến hạn chế vận động của gân trong đường hầm gọi là hội chứng De Quervain.

Nguyên nhân

Tại sao lại bị tổn thương này?
Những động tác lặp lại nhiều lần như cầm, nắm, xoay, vặn của cổ tay và ngón cái sẽ là điều kiện thuận lợi để tiến triển tổn thương này. Tình trạng viêm của bao hoạt dịch gân trong đường hầm sẽ dẫn đến sưng nề, cản trở vận động của gân. Các tình trạng tổn thương viêm khớp như thấp khớp, thoái hoá sẽ ảnh hưởng đến tình trạng viêm của bao gân và gân ngón cái. Một số yếu tố thuận lợi khác như chấn thương dẫn đến hình thành các sẹo cũng ảnh hưởng đến sự trượt của gân này.

Các dấu hiệu

Tổn thương này sẽ biểu hiện các dấu hiệu như thế nào?
Khởi đầu, có thể chỉ là các biểu hiện khó chịu  của ngón cái, ngay vị trí cổ tay, có thể là đau. Nếu không được điều trị, triệu chứng đau có thể lan lên cẳng tay và lan xuống ngón cái.
Khi tình trạng ma sát tăng lên, hai gân này có thể cọ xát vào nhau khi di chuyển trong đường hầm dẫn đến các tiếng “ lục cục”. Nếu tình trạng này tiếp tục, có thể sẽ có biểu hiện sưng nề nhẹ vùng cổ tay dọc theo đường hầm, các động tác của ngón cái sẽ bị hạn chế do đau.

Chẩn đoán

Bác sỹ sẽ chẩn đoán bằng cách nào?
Chẩn đoán hội chứng De Quervain thường dựa vào các triệu chứng lâm sang. Phần lớn các trường hợp được chẩn đoán dễ dàng, một số trường hợp cần phân biệt với hội chứng intersection syndrome.
Việc thăm khám tập trung vào vị trí của đường hầm De Quervain hoặc trên vùng gian cốt của cổ tay. Vùng này cách khớp cổ tay khoảng 5 cm. Finklestein test là nghiệm pháp có độ đặc hiệu cao khi chẩn đoán tổn thương này. Nghiệm pháp này được thực hiện bằng cách yêu cầu bệnh nhân nắm ngón cái trong long bàn tay, sau đó nắm các ngón còn lại ôm lấy ngón cái. Sau đó, gập cổ tay lại ở tư thế nghiêng trụ. Nếu triệu chứng đau lan dọc theo ngón cái là dấu hiệu dương tính của nghiệm pháp.

Điều trị

Làm thế nào có thể cải thiện triệu chứng đau?

Điều trị không phẫu thuật

Nếu có thể, bạn nên ngừng lại tất cả các động tác gây đau. Nên có thời gian nghỉ giữa chừng nếu bạn phải thực hiện các động tác lặp đi lặp lại cảu cổ tay. Tránh những động tác phải sử dụng cổ tay lặp đi lặp lại như nắm, duỗi, cầm, xoắn,…Nên để cổ tay ở tư thế trung gian.
Bác sỹ có thể yêu cầu bạn mang 1 cái nẹp để bất động cổ và bàn tay. Nẹp này cho phép bàn tay bạn nghỉ ngơi, tạo thuận lợi để cải thiện các triệu chứng viêm.
Các thuốc điều trị có thể giúp kiểm soát triệu chứng viêm và các triệu chứng đau. Những thuốc này có thể là các thuốc chống viêm giảm đau thong thường như ibuprofen và aspirin.
Nếu các biện pháp này không cải thiện, bác sỹ có thể sẽ đề nghị với bạn kế hoạch điều trị tiêm corticoid tại chỗ vào đường hầm. Thuốc này có tác dụng giảm viêm tại chỗ và có thể cải thiện triệu chứng ngay lập tức.
Việc tập phục hồi chức năng là cần thiết, mục đích chính là giảm hoặc loại trừ nguyên nhân gây viêm gân. Bác sỹ phục hồi chức năng có thể kiểm tra lại công việc của bạn, cách thức bạn sử dụng cổ và bàn tay khi làm việc và gợi ý cho bạn về việc sử dụng cổ tay và bàn tay đúng và hợp lý, tránh tư thế xấu, các động tác để tập luyện và các cách để ngăn ngừa triệu chứng tái phát.

Phẫu thuật

Nếu tất cả các biện pháp trên không hiệu quả, bạn có thể cần đến can thiệp phẫu thuật. Mục tiêu của phẫu thuật là tạo ra nhiều không gian hơn cho gân hoạt động để gân không bị cọ xát vào đường hầm nữa.
Phẫu thuật này có thể thực hiện dưới gây mê toàn thân hoặc tại chỗ.
Bác sỹ sẽ thực hiện đường rạch mở đường hầm  để  loại bỏ tất cả tổ chức xơ bên trong đường hầm và tạo ra nhiều khoảng trống để gân di chuyển. 

Phục hồi chức năng

Sau điều trị, bệnh nhân phải làm gì?

Phục hồi chức năng cho các trường hợp không phẫu thuật

Nếu không cần can thiệp phẫu thuật, triệu chứng của bạn sẽ cải thiện trong vòng 4 –6 tuần. Bạn có thể phải đeo nẹp tiếp tục và hạn chế các vận động có hại đến cổ và bàn tay.

Phục hồi chức năng sau phẫu thuật

Phục hồi chức năng sau phẫu thuật đóng vai trò quan trọng. Quá trình này có thể kéo dài vài tháng. Đau và các triệu chứng toàn thân sẽ cẩi thiện sau phẫu thuật nhưng việc sưng nề sẽ còn kéo dài vài tháng sau mổ.
Cắt chỉ sau 14 ngày, luôn giữ tay cao trong thời gian sau mổ. Cử động cổ và bàn tay thường xuyên.
Sau mổ, bạn có thể tham gia phục hồi chức năng. Các bài tập chủ động thường bắt đầu sau khi cắt chỉ và là các bài tập tăng dần biên độ và sức mạnh của các cơ.
Ths Trần Trung Dũng( tổng hợp và lược dịch)

Giới thiệu

 Đau vùng cổ tay là 1 dấu hiệu thường gặp, do nhiều nguyên nhân gây nên, trong đó có tình trạng viêm của bao gân cơ dạng dài và duỗi ngắn ngón cái gọi là hội chứng De Quervain. Tình trạng này tương đối thường gặp và gây nên những biểu hiện đau của vùng cổ tay và phần dưới cẳng tay ngay phía trên ngón cái.



Đặc điểm giải phẫu lien quan

Những cấu trúc giải phẫu nào của ngón cái và khớp cổ tay lien quan đến tổn thương này?
Hội chứng De Quervain ảnh hưởng đến hai gân chi phối vận động ngón cái, đó là gân cơ duỗi ngắn ngón cái và gân cơ dạng dài ngón cái.
Hai gân này chi phối 2 động tác rất quan trọng của ngón cái là duỗi và dạng ngón cái. Khi thực hiện động tác, hai gân này trượt đi trượt lại dọc theo bờ bên của khớp cổ tay. Ở vùng cổ tay, cả hai gân trượt trong 1 đường hầm nằm sát đầu dưới của xương quay. Chính vì vậy, một số trường hợp được chẩn đoán nhầm với viêm mỏm trâm quay. Đường hầm này có tác dụng giữ cho gân và chuyển hướng lực thực hiện động tác.
Hai gân trượt trong đường hầm được bao bọc bởi bao hoạt dịch gân, có tác dụng làm trơn để hai gân trượt được dễ dàng. This tunnel is lined with a slippery coating called tenosynovium. Tình trạng viêm của bao hoạt dịch gân và gân dẫn đến hạn chế vận động của gân trong đường hầm gọi là hội chứng De Quervain.

Nguyên nhân

Tại sao lại bị tổn thương này?
Những động tác lặp lại nhiều lần như cầm, nắm, xoay, vặn của cổ tay và ngón cái sẽ là điều kiện thuận lợi để tiến triển tổn thương này. Tình trạng viêm của bao hoạt dịch gân trong đường hầm sẽ dẫn đến sưng nề, cản trở vận động của gân. Các tình trạng tổn thương viêm khớp như thấp khớp, thoái hoá sẽ ảnh hưởng đến tình trạng viêm của bao gân và gân ngón cái. Một số yếu tố thuận lợi khác như chấn thương dẫn đến hình thành các sẹo cũng ảnh hưởng đến sự trượt của gân này.

Các dấu hiệu

Tổn thương này sẽ biểu hiện các dấu hiệu như thế nào?
Khởi đầu, có thể chỉ là các biểu hiện khó chịu  của ngón cái, ngay vị trí cổ tay, có thể là đau. Nếu không được điều trị, triệu chứng đau có thể lan lên cẳng tay và lan xuống ngón cái.
Khi tình trạng ma sát tăng lên, hai gân này có thể cọ xát vào nhau khi di chuyển trong đường hầm dẫn đến các tiếng “ lục cục”. Nếu tình trạng này tiếp tục, có thể sẽ có biểu hiện sưng nề nhẹ vùng cổ tay dọc theo đường hầm, các động tác của ngón cái sẽ bị hạn chế do đau.

Chẩn đoán

Bác sỹ sẽ chẩn đoán bằng cách nào?
Chẩn đoán hội chứng De Quervain thường dựa vào các triệu chứng lâm sang. Phần lớn các trường hợp được chẩn đoán dễ dàng, một số trường hợp cần phân biệt với hội chứng intersection syndrome.
Việc thăm khám tập trung vào vị trí của đường hầm De Quervain hoặc trên vùng gian cốt của cổ tay. Vùng này cách khớp cổ tay khoảng 5 cm. Finklestein test là nghiệm pháp có độ đặc hiệu cao khi chẩn đoán tổn thương này. Nghiệm pháp này được thực hiện bằng cách yêu cầu bệnh nhân nắm ngón cái trong long bàn tay, sau đó nắm các ngón còn lại ôm lấy ngón cái. Sau đó, gập cổ tay lại ở tư thế nghiêng trụ. Nếu triệu chứng đau lan dọc theo ngón cái là dấu hiệu dương tính của nghiệm pháp.

Điều trị

Làm thế nào có thể cải thiện triệu chứng đau?

Điều trị không phẫu thuật

Nếu có thể, bạn nên ngừng lại tất cả các động tác gây đau. Nên có thời gian nghỉ giữa chừng nếu bạn phải thực hiện các động tác lặp đi lặp lại cảu cổ tay. Tránh những động tác phải sử dụng cổ tay lặp đi lặp lại như nắm, duỗi, cầm, xoắn,…Nên để cổ tay ở tư thế trung gian.
Bác sỹ có thể yêu cầu bạn mang 1 cái nẹp để bất động cổ và bàn tay. Nẹp này cho phép bàn tay bạn nghỉ ngơi, tạo thuận lợi để cải thiện các triệu chứng viêm.
Các thuốc điều trị có thể giúp kiểm soát triệu chứng viêm và các triệu chứng đau. Những thuốc này có thể là các thuốc chống viêm giảm đau thong thường như ibuprofen và aspirin.
Nếu các biện pháp này không cải thiện, bác sỹ có thể sẽ đề nghị với bạn kế hoạch điều trị tiêm corticoid tại chỗ vào đường hầm. Thuốc này có tác dụng giảm viêm tại chỗ và có thể cải thiện triệu chứng ngay lập tức.
Việc tập phục hồi chức năng là cần thiết, mục đích chính là giảm hoặc loại trừ nguyên nhân gây viêm gân. Bác sỹ phục hồi chức năng có thể kiểm tra lại công việc của bạn, cách thức bạn sử dụng cổ và bàn tay khi làm việc và gợi ý cho bạn về việc sử dụng cổ tay và bàn tay đúng và hợp lý, tránh tư thế xấu, các động tác để tập luyện và các cách để ngăn ngừa triệu chứng tái phát.

Phẫu thuật

Nếu tất cả các biện pháp trên không hiệu quả, bạn có thể cần đến can thiệp phẫu thuật. Mục tiêu của phẫu thuật là tạo ra nhiều không gian hơn cho gân hoạt động để gân không bị cọ xát vào đường hầm nữa.
Phẫu thuật này có thể thực hiện dưới gây mê toàn thân hoặc tại chỗ.
Bác sỹ sẽ thực hiện đường rạch mở đường hầm  để  loại bỏ tất cả tổ chức xơ bên trong đường hầm và tạo ra nhiều khoảng trống để gân di chuyển. 

Phục hồi chức năng

Sau điều trị, bệnh nhân phải làm gì?

Phục hồi chức năng cho các trường hợp không phẫu thuật

Nếu không cần can thiệp phẫu thuật, triệu chứng của bạn sẽ cải thiện trong vòng 4 –6 tuần. Bạn có thể phải đeo nẹp tiếp tục và hạn chế các vận động có hại đến cổ và bàn tay.

Phục hồi chức năng sau phẫu thuật

Phục hồi chức năng sau phẫu thuật đóng vai trò quan trọng. Quá trình này có thể kéo dài vài tháng. Đau và các triệu chứng toàn thân sẽ cẩi thiện sau phẫu thuật nhưng việc sưng nề sẽ còn kéo dài vài tháng sau mổ.
Cắt chỉ sau 14 ngày, luôn giữ tay cao trong thời gian sau mổ. Cử động cổ và bàn tay thường xuyên.
Sau mổ, bạn có thể tham gia phục hồi chức năng. Các bài tập chủ động thường bắt đầu sau khi cắt chỉ và là các bài tập tăng dần biên độ và sức mạnh của các cơ.
Ths Trần Trung Dũng( tổng hợp và lược dịch)