Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

Luyện nói giọng gay gắt: “Báo chí nói sai về em nhiều lắm!"

Luyện nói giọng gay gắt: “Báo chí nói sai về em nhiều lắm!".
Đôi khi, trong lúc trò chuyện cùng Lê Văn Luyện, tôi có cảm giác thà rằng hắn cứ điên điên, khùng khùng như ối kẻ tâm thần chui cống rãnh cào bới rác rưởi tanh nồng nhét vào mồm, vào miệng rồi lên cơn “hóa dại mất khôn” thì đã đành một nhẽ. Đằng này hắn cứ phây phây, sáng láng từ trên xuống dưới, tỉnh rụi nói chuyện giết chóc khiến người nghe bải hoải, rụng rời. Hành động của hắn chả khác gì quỷ sứ.

Lê Văn Luyện là một cái gì đó giống như hiện thân của bóng tối, của quỷ sa tăng. Dù người ta có mổ xẻ, đào sâu phân tích nhằm phơi bày động cơ giết người của hắn thế nào đi chăng nữa, đó cũng chỉ là bề nổi của tảng băng chìm tội ác.

Ân hận vì làm lỡ dở việc học hành của em trai

Không chỉ vùi dập tương lai của bản thân mình, Luyện còn chà đạp lên tương lai, danh dự của cả gia đình, dòng họ. Chỉ vì những ham muốn tội lỗi, hắn đã tạo nên cảnh ly tán đảo điên, đẩy hết thảy già trẻ lớn bé từ ông nội, bà nội, cố nội đến đứa em ruột 4 tuổi nói chưa “tròn vành, rõ chữ” vào cơn bĩ cực, ra đường không dám ngẩng mặt nhìn ai . Cha đi tù, mẹ lang thang, cầu bơ cầu bất…, nhưng điều khiến hắn day dứt nhất là đứa em trai tên Long, vì hắn mà phải lỡ dở việc học hành, đi phụ hồ chui lủi, tương lai mờ mịt…

Luyện kể, ngày trước, thỉnh thoảng hắn cũng tiếc mình đã bỏ học quá sớm. Mỗi khi nhìn chúng bạn đồng trang lứa vẫn còn tung tăng cắp sách tới trường, hắn cũng cảm thấy tủi hờn đôi chút. Chính vì lẽ đó, hắn mới rời quê đi “làm ăn xa”. Bởi, hắn không muốn bạn bè cười nhạo rằng, hắn bỏ học chỉ để làm “thằng mổ lợn”! Hắn sợ “mất mặt” với bạn bè.

Ngẫm cũng lạ, một kẻ quái thú như Lê Văn Luyện, xuất thân không có gì sang cả, bỏ học từ nhỏ đi xách vữa, phụ hồ, lang chạ đầu đường xó chợ cùng đám nhầng nhầng tóc xanh, tóc đỏ. Ấy vậy mà hắn vẫn cố kiết tỏ vẻ “ta đây con nhà bề thế”? Đó cũng là một phần trong cái lối sống và nhận thức lệch lạc của hắn, là tiền đề cho quá trình phạm tội sau này.

Nhưng điều rất dễ nhận ra, giờ đây, Lê Văn Luyện đã dần trút bỏ cái vẻ “giang hồ vặt” đi rất nhiều. Ngày trước, hắn luôn cố tỏ ra cứng cỏi, bất cần. Hắn thường “nói cứng” với báo chí, với dư luận rằng mình dám làm dám chịu, rằng mình “đáng ngàn lần tội chết” để như muốn “thể hiện bản lĩnh đàn ông”. Ngay cả cái chuyện hắn đã run như cầy sấy khi đối diện với làn sóng người căm phẫn gào thét, nguyền rủa, muốn “ăn tươi, nuốt sống” trong suốt hai lần bị đưa ra tòa xét xử, hắn giấu biệt, mãi đến giờ mới chịu nói ra. Phải chăng, hắn đã bị khuất phục khi đứng trước tòa ngang dãy dọc ở trại giam?

Trung tá Cao Đức Trung, người có hơn 30 năm công tác tại Trại giam số 3, cho rằng, bất cứ phạm nhân nào, dù có lưu manh, tàn độc đến đâu cũng phải run sợ khi đứng trước pháp luật, đứng trước những bản án nghiêm minh. Quãng thời gian cải tạo trong trại giam sẽ giúp những kẻ một thời lầm lỡ đó suy ngẫm lại những tội lỗi trong quá khứ để thay đổi nhận thức, suy nghĩ, lối sống lệch lạc của mình. Mặc dù, cũng có không ít những phạm nhân cứng đầu, cứng cổ khiến cán bộ quản giáo phải bỏ rất nhiều công sức để giáo dục, cảm hóa.

Ám ảnh bởi tội ác của mình

Cũng theo Trung tá Trung, mỗi phạm nhân ngày đầu nhập trại, khi vừa mới bị cách ly với xã hội bên ngoài, họ thường hay có tâm lý buồn chán. Đây là quãng thời gian mà họ day dứt, ân hận nhiều nhất về những sai lầm, tội ác mà mình đã gây ra. Bởi, lúc này họ mới ý thức sâu sắc được cái giá phải trả và ý nghĩa cuộc sống tự do mình vừa đánh mất. Đó cũng là lúc họ rất cần đến sự giáo dục, uốn nắn, định hướng tư tưởng từ các cán bộ trại giam. Thế cho nên, đã có hàng ngàn, hàng vạn phạm nhân bắt đầu hành trình phục thiện của mình từ Trại giam số 3, từ cái “bến hoàn lương” đóng trên khoảnh rừng có tên gọi Vực Rồng này.

Lê Văn Luyện cũng không là ngoại lệ. Mặc dù nhiều lúc, hắn vẫn cố tình “lên dây cót” trấn an mình, nhưng thực chất, kể cả khi đã yên vị trong cái trại giam nơi rừng xanh núi đỏ, khi không còn vướng bận bởi nỗi lo bị dính “đòn thù”, thì cũng là lúc hắn bị ám ảnh dữ dội nhất bởi tội ác mình đã gây ra.

Luyện kể rằng, thời gian gần đây, đêm hắn thường hay giật mình tỉnh giấc vì mơ thấy ác mộng. Có lẽ, ngay bản thân hắn cũng quá kinh sợ, ám ảnh bởi tội ác mà mình đã gây ra. Thế cho nên, một sát thủ có gương mặt lạnh lùng, lạnh như rắn rết, lạnh như lưỡi hái tử thần kia cũng đến lúc phải run sợ, phải ăn năn hối cải. Hắn ngồi co ro góc phòng thăm gặp ở trại giam để nói mãi với tôi về những nỗi lo sợ đó.

Và, cũng kể từ khi vào trại, không còn bị bấn loạn bởi những mưu mô, toan tính, Luyện đã có “những bước chuyển mình” trong suy nghĩ. Nào là thương ông bà nội già nua, nghèo khó; thương mẹ và em hắn “gianh tre, nứa lá” thế kia biết lấy đâu tiền tỷ để đền bù, và họ sẽ sống ra sao giữa bốn bề dư luận? Nhưng, điều bất ngờ hơn cả trong suốt buổi chiều trò chuyện cùng PV,  Lê Văn Luyện bắt đầu “tấn công” báo chí…   
Bất ngờ Lê Văn Luyện “tấn công” báo chí (kỳ 2) - 1
Bất ngờ Lê Văn Luyện “tấn công” báo chí (kỳ 2) - 2
“Có sản phẩm em làm ra trông cũng đẹp!”
Báo chí nói sai về em nhiều lắm!

- Vào trại, Luyện làm công việc gì?

- Em làm ở đội sản xuất lông mi giả.

- Làm có khó không?

- Em mới tập được ít ngày nên làm cũng không nhanh lắm, chỉ bằng một nửa so với các phạm nhân khác. Còn hình thức chắc đạt 70%, có cái làm ra em cũng thấy đẹp! (cười)

- Có định cố gắng học thành tài để khi mãn hạn tù thì lập nghiệp bằng nghề này không?

- Em cũng chưa biết, thời gian còn dài mà! Nhưng em thấy nghề này cũng hay hay.

- Khi còn ở ngoài đời Luyện làm gì?

- Làm linh tinh, khi thì theo người ta đi xây, khi thì phụ bố mẹ thịt lợn. Em cũng hay đi chơi…

- Nghe nói Luyện chơi game giỏi lắm?

- Em chơi Đế chế, nhưng cũng bình thường thôi.

- Tiền chơi game lấy ở đâu?

- Tiền chơi game không tốn mấy, các cái khác tốn hơn nhiều.

- Luyện còn tiêu tiền vào việc gì nữa?

- Đi uống cà phê, đi chơi với bạn, đánh bài… (giọng chuyển sang gay gắt). Mà em thấy báo chí nói sai sự thật nhiều lắm!

- Nói sai như thế nào?

- Họ nói em chơi game online thiếu tiền nên mới đi cướp tiệm vàng.

- Không đúng à? Thế Luyện đi cướp để làm gì?

- Em cần tiền để “chuộc” xe với tiêu xài thôi!

- Xe “cắm” bao nhiêu tiền?

- Dạ, 5 triệu, cả tiền lãi chắc khoảng gần 7 triệu.

- Thế mà vác ba lô đi cướp tiền tỷ?

- Em mang ba lô đựng dao phớ, đèn pin với mấy thứ linh tinh. Đến khi thấy nhiều vàng quá, em lấy hết.

- Lấy hết để có tiền bỏ trốn à?

- (Im lặng)

- Luyện thấy báo chí còn nói sai điều gì nữa?

- Nói mẹ em bị dở người, bị thần kinh bỏ đi lang thang…

- Thế Luyện nghĩ mẹ mình có bị điên không khi con trai giết người hàng loạt?

- (Im lặng suy nghĩ rồi như chợt nhớ ra)… Họ còn bịa ra chuyện em trai em mang vàng bỏ trốn vào trong Nam. Nó sợ bị người ta trả thù nên mới tránh đi thôi.

- Đã có nhiều phóng viên, nhà báo vào trại gặp Luyện chưa?

- Từ ngày về đây (Trại giam số 3) thì em mới gặp anh, hồi còn ở “Trại Kế”, Bắc Giang thì gặp khoảng 20 - 30 nhà báo.

- Ít thế thôi à? Tưởng ngày ở ngoài đó Luyện phải gặp nhiều nhà báo lắm chứ?

- Thấy “thầy” (cách gọi nôm na đối với cán bộ trại giam) ở trại giam bảo, báo viết về em có cả vài nghìn bài, em gặp làm sao được nhiều nhà báo thế để họ viết?

- Luyện có hay đọc các bài báo viết về mình không?

- Ít lắm, ngày trước các “thầy” không cho đọc, sợ em hoang mang.

- Thế giờ đã bớt hoang mang, yên tâm cải tạo chưa?

- Dạ, rồi!
Bất ngờ Lê Văn Luyện “tấn công” báo chí (kỳ 2) - 3
Trung tá Cao Đức Trung, người có hơn 30 năm công tác tại Trại giam số 3: “Bất cứ phạm nhân nào, dù có lưu manh, tàn độc đến đâu cũng phải run sợ khi đứng trước pháp luật, đứng trước những bản án nghiêm minh”.
Nếu biết không bị tử hình, em đã không bỏ trốn!

- Thế Luyện biết dưới 18 tuổi thì không bị “dựa cột” từ khi nào?

- Lúc gặp luật sư.

- Khi đó có mừng không?

- Cũng bình thường, tại em vẫn chưa tin lắm. Đến khi ra tòa em vẫn sợ bị tử hình cơ mà, tại vì tội mình nặng quá. Em sợ “người ta thay đổi”…

- Gia đình có ai biết trước là Luyện sẽ thoát “án tử”?

- Mãi về sau mới biết, chứ đầu tiên ai cũng nghĩ em bị tử hình nên mới để em trốn.

- Lúc chạy trốn Luyện mang theo những gì?

- Chỉ có một bộ quần áo, mấy bao thuốc lá với 200 nhân dân tệ.

- Ai cung cấp những thứ đó cho Luyện?

- Dạ, chú em.

- Thế còn vàng mang theo?

- Em không dám bán vì sợ bị lộ.

- Khi bị bắt có sợ không?

- Có ạ! Lúc ở trong “trại Kế” cũng thế, càng gần đến ngày phải ra tòa, em càng sợ. Với lại, em cũng lo người ta trả thù gia đình mình, may mà hôm đấy có nhiều công an…

Dù Lê Văn Luyện cũng có đưa ra một số “quan điểm” để phản pháo báo chí, nhưng thực chất, hắn cũng thừa hiểu rằng, không chỉ riêng báo chí lên án, gia đình nạn nhân căm phẫn, mà hắn còn bị toàn xã hội tẩy chay vì hành vi phạm tội mất nhân tính của mình.

“Quả bom” bất động sản sẽ nổ tung

“Quả bom” bất động sản sẽ nổ tung

Giá BĐS phải giảm thêm 30% mới xuống đáy và giảm 30% nữa để xuyên đáy rồi mới hồi phục.
Bất động sản (BĐS) đóng băng, nhiều căn hộ giảm giá hết đợt này đến đợt khác. Liệu khi buộc phải “phá giá” như vậy doanh nghiệp (DN) BĐS có lỗ? Hay bong bóng BĐS được thổi phồng lên quá mức nên khi xì hơi cỡ nào DN vẫn lãi?
Quý III, BĐS sẽ chạm đáy
. Ông nhận định như thế nào về thực trạng giá BĐS hiện nay?
+ TS Alan PhanChủ tịch Quỹ Đầu tư Viasa tại Hong Kong: Giá thị trường BĐS luôn dựa trên vấn đề thuận mua vừa bán. Suốt thời gian dài vừa qua, BĐS ở Việt Nam bị thổi lên cao hơn giá trị căn bản gấp nhiều lần. Khi áp suất trong bong bóng quá cao sẽ xảy ra tình trạng nổ hoặc xì hơi từ từ. Nhưng dù nổ hay xì hơi thì quả bóng này cũng phải trở về thực trạng của nó.
. Vậy giá nào thì BĐS về với thực tế?
+ Tính từ thời điểm này, tôi dự đoán BĐS phải xuống thêm 20%-30% nữa mới về đúng những yếu tố căn bản (cung cầu, khả năng của người mua và tâm lý chung). Đây là đáy bền vững. Tuy nhiên, vì BĐS chịu tác động bởi yếu tố “bầy đàn”, khi giá tăng thì tranh nhau mua vào, giá xuống thì ai cũng đợi xuống thêm. Thêm vào đó, nhiều nhà đầu tư đang kẹt vốn và các BĐS do ngân hàng tịch thu phải đem ra bán tháo. Từ đây sẽ tạo ra xu hướng đi xuống sâu hơn đáy. Theo kinh nghiệm về bong bóng BĐS ở các nước, sau khi xuống đáy thì phải cộng thêm 30% độ giảm vì sự xuyên đáy này. Như vậy sang quý II-2013 nó sẽ chạm đáy và hai năm tiếp sẽ xuyên đáy.
. Nhưng rất nhiều căn hộ đã giảm từ 30% thậm chí 40%-50% rồi vẫn không có người mua, thưa ông?
+ Điều đó cho thấy giá BĐS chưa trở về thực trạng. Trên thế giới, giá BĐS liên quan tới ba nhân tố chính: nhu cầu, thu nhập và tâm lý. Các yếu tố như địa điểm, lãi suất… cũng quan trọng.
Ở Việt Nam, nhu cầu trong phân khúc trung bình rất tốt vì còn nhiều người chưa có nhà. Tuy nhiên, mức cung đang quá cao, nếu các căn hộ cao cấp có thể giảm giá theo nhu cầu nhà trung bình thì cung cầu sẽ cân bằng.
Hiện nay, nhiều doanh nghiệp bất động sản phải giảm giá để thu hút khách hàng. Ảnh: HTD

Mặt khác, tại hai TP lớn là Hà Nội và TP.HCM, tổng thu nhập trung bình của một gia đình khoảng 180 triệu đồng/năm. Nếu mua nhà trả góp trong 20 năm với lãi suất 10%, khả năng họ trả được khoảng 30% trên tổng thu nhập (1 tỉ đồng). Do đó, tính ra giá họ có thể chấp nhận được là 14 triệu đồng/m2 cho một căn hộ 70 m2.
Yếu tố thứ ba, hiện môi trường kinh tế không mấy thuận lợi, niềm tin về thị trường không có. Khách hàng đang hoang mang và họ không biết trong tương lai có thể kiếm được bao nhiêu tiền trong khi lạm phát vẫn là một mối đe dọa lớn. Bởi thế, ngay cả khi giá thị trường về đáy nhưng khách hàng không có niềm tin và bi quan thì cũng khó bán.
. Hiện nay có căn giảm xuống 14 triệu đồng/m2 vẫn không có người mua, tại sao vậy?
+ Như đã nói, vì niềm tin còn thiếu nên khách hàng còn đợi. Thêm vào đó, với giá vàng gia tăng, giá của BĐS cao hơn thực tế nhiều. Tôi nghĩ giá BĐS phải xuyên đáy xuống 10 triệu đồng/m2 thì thị trường mới có thể phục hồi.
Một yếu tố khác là giá trị chung cư khác giá trị nhà mặt phố. Một phần lớn tạo ra giá trị gia tăng là vấn đề quản lý. Đây là lý do Phú Mỹ Hưng bán được các dự án với giá cao.
Làm gì còn tiền để đầu cơ
. Việc giảm giá mạnh như thế DN có bị lỗ, ví dụ mới đây một số căn hộ được cho là cao cấp ở quận 7 chỉ bán giá 19 triệu đồng/m2?
+ Các căn hộ dự án ven quận 7 giảm xuống 19-20 triệu đồng/m2 cũng chỉ là căn hộ trung bình chứ không phải loại cao cấp. Và nó phải xuống còn 13 triệu đồng + VAT +… thành 14 triệu đồng mới đúng.
Còn việc lỗ hay lãi phải tính các khoản phí. DN nào mua đất 5-7 năm trước thì không lỗ nhưng nếu mua khoảng 2-3 năm trở lại đây sẽ lỗ.
. Tại thời điểm giá BĐS đang tìm đáy này liệu có còn tình trạng đầu cơ?
+ Ở môi trường nào cũng có tình trạng đầu cơ. Nhưng các nhà đầu cơ trước đây nay cũng không còn tiền. Ngoài ra, người ta chỉ đầu cơ khi có bong bóng thổi phồng giá, còn khi bong bóng đang xì hơi thì nhanh chân mà tháo chạy.
. Vậy theo ông, DN BĐS phải làm gì trong lúc này?
+ Trừ khi có trường vốn có thể đợi hơn năm năm, DN nào đang đi vay để cầm cự phải bán cho nhanh chứ để lâu còn chết nữa. Ví như thiên hạ chạy khỏi rạp hát trong đám cháy, ai nhanh chân thì thoát, ai chậm sẽ bị đè lên.
. Sẽ ra sao nếu DN không thể chạy hoặc chạy không kịp?
+ Hiện giờ các DN BĐS gần như không được phép phá sản vì nợ ngân hàng, nợ khách hàng, nợ nhà xây dựng… thành thử họ đang cố bám trụ chứ không thể tự giải quyết các vấn đề này. Bởi vậy đến một lúc nào đó, quả bom này sẽ phải nổ tung thôi. DN nào không thể bám trụ, cứ để tự phá sản.
Có một giải pháp là Chính phủ quốc hữu hóa các căn hộ để trống rồi giao lại cho các chủ nợ. Ở Mỹ, khi DN phá sản thì tòa án làm chủ, sắp xếp với các chủ nợ để thanh lý. Thành phần tư nhân rất sáng tạo, họ có cách giải quyết êm đẹp dựa trên tinh thần dân chủ và quyền lợi hỗ tương từ nhiều phía.
. Bong bóng BĐS trên thế giới xì hơi như thế nào, thưa ông?
Ở Mỹ bong bóng bắt đầu xì hơi từ năm 2007, khi được 30%-40% nó về đáy của giá trị thực. Sau đó, BĐS xuyên đáy thêm 20% nữa, tổng cộng đến nay giảm được 60%. Có lẽ sang năm 2013 BĐS ở Mỹ mới bắt đầu phục hồi. So sánh Việt Nam với các nước Đông Nam Á khác, giá căn hộ trung bình tại Malaysia và Thái Lan chỉ chừng 400-500 USD/m2 (tương đương 10 triệu đồng/m2).
. Xin cảm ơn ông.
Hai “quả bom” lớn trong năm 2013
Hiện nay có khoảng 120.000-180.000 căn hộ tồn kho và xây dở dang. Cứ cho là 100.000 căn hộ đã thu tiền đặt cọc, chừng 500 triệu đồng mỗi căn. Tính lại, tổng tiền nợ khách hàng của các DN BĐS chừng 50.000 tỉ đồng, tương đương 2,5 tỉ USD. Đây là số nợ khủng khiếp. Con số này có thể còn lớn hơn cả nợ xấu ngân hàng. Lý do là khi bong bóng BDS nổ thì quả bom nợ xấu ngân hàng sẽ bị tác động mạnh và tăng cường lực gấp 3, hay 4 lần.Thế nên trong năm 2013, chúng ta sẽ phải đối mặt với hai “quả bom”: nợ xấu ngân hàng và nợ khách hàng của các DN BĐS.

"Rót" tiền vào vàng, chứng khoán hay bất động sản?

"Rót" tiền vào vàng, chứng khoán hay bất động sản?

Nhiều băn khoăn cho việc chọn kênh đầu tư tại thời điểm này, liệu rót tiền vào vàng, chứng khoán hay bất động sản để sinh lời tốt nhất?
Chứng khoán tiềm ẩn rủi ro
Chứng khoán đã có những phiên khởi sắc đầu năm, nhưng có nhiều người cho rằng đó là những phiên tăng trong nghi ngờ. Các chuyên gia đều cho rằng, thị trường sẽ đi lên song mức độ đi lên không lớn. Thời điểm hiện tại không phải là lúc để đầu tư, còn nếu các nhà đầu tư đã nhảy vào chứng khoán, nên chọn cổ phiếu của các công ty lớn.
Chuyên gia kinh tế Lê Đạt Chí cho rằng, dòng vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) đang chờ đợi việc tái cấu trúc, cho nên các nhà đầu tư đứng ngoài cuộc hơn là giải ngân vốn. Theo lời chuyên gia này, nguyên nhân tăng điểm không phải đến từ việc khối lượng giao dịch tăng. mà là nhờ lực cầu của nhà đầu tư nội. Song lực cầu này yếu ớt, do thiếu đi dòng vốn hỗ trợ cho họ.

Chứng khoán đang thấp thỏm
“Tôi cho rằng mốc thời gian dòng vốn được giải ngân phụ thuộc kế hoạch, mục tiêu tái cấu trúc, hi vọng nằm đâu đó trong quý 3. Lúc đó sẽ có giải ngân vốn đầu tư dài hạn, cũng như hệ thống tài chính – ngân hàng có thể định hình được dòng vốn, trong đó có vốn gián tiếp cho thị trường chứng khoán”, ông Chí nhận định.
Hiện tại, kênh đầu tư chứng khoán đang tiềm ẩn những rủi ro, TS Lê Thẩm Dương (Trưởng khoa quản trị kinh doanh – Đại học Ngân hàng TP.HCM) cho rằng, những người có nghề, hiểu về thị trường hoặc lướt sóng có thể thu lợi nhuận. Tuy nhiên, nếu lựa chọn kênh chứng khoán để đầu tư là không nên.
Ông Dương chỉ rõ: “Đầu tư chứng khoán phải xác định trong thời gian dài. Thời gian kéo dài như thế sẽ dẫn đến vòng quay chậm và tỷ suất lợi nhuận thấp. Tâm lý đám đông vẫn là bài học nói mãi, khi chưa tăng thì không mua, còn lúc thấy tăng mới đổ xô mua thì thị trường lại giảm”.
Vàng cần cân nhắc thời điểm
Thị trường vàng trong những phiên giao dịch gần đây đang tái hiện bức tranh dùng dằng. Mức giá không có biến động lớn, biên độ biến động chỉ trong giới hạn 50.000 đồng – 100.000 đồng. Tuy nhiên, ông Nguyễn Công Danh (Giám đốc công ty cổ phần vàng châu Á) cho rằng: “Tình hình kinh tế thế giới khó khăn, xung đột ở Iran có thể xảy ra nên giá vàng sẽ tăng”. Theo lời ông Danh, thông thường cuối năm mới có biến động, lực bán ra nhiều do nhu cầu tiền mặt, còn đầu năm mới triển khai kế hoạch và giá thế giới chưa “nhảy múa” nhiều.
Ông Nguyễn Công Danh cho rằng: “Nếu có tiền tôi sẽ đầu tư vào vàng. Bởi, vàng có thanh khoản lớn trong khi bất động sản và chứng khoán không có nhiều hi vọng, còn gửi tiết kiệm thì lãi không được bao nhiêu. Tuy nhiên, người đầu tư vàng cần có bản lĩnh, đặc biệt khi sóng xuống không nên sợ hãi, cập nhật thông tin liên tục. Nguồn vốn của mình thì đầu tư,,không nên đi vay ngân hàng để đầu tư vàng”.
Ở một quan sát thận trọng hơn, chuyên gia Lê Đạt Chí lại cho rằng, thị trường vàng đến khoảng tháng 6 mới thực sự rõ xu hướng. Thời điểm đó là lúc để FED nhìn lại và tính tới việc có đưa ra gói hỗ trợ QE3 hay không? và thị trường vàng thế giới sẽ rõ xu hướng. Những bất ổn ở Iran không loại trừ giá vàng sẽ giảm vì lúc đó giá dầu mỏ có thể tăng tới 20% khiến nền kinh tế thế giới lâm vào khó khăn, dẫn đến nhu cầu tiền mặt lớn.
Ông Chí phân tích:”Trong bối cảnh kinh tế thế giới khó khăn hiện nay, nhu cầu tiền mặt lớn, nên không ai dư dả để giữ vàng, vàng không còn là nơi để trú ẩn an toàn. Còn nếu kinh tế tăng trưởng mạnh,lúc đó dư thừa tiền mặt, nên sẽ có dòng tiền dịch chuyển vào vàng”.
Bất động sản tiếp tục khó khăn
Trao đổi với PV, TS Lê Thẩm Dương cho rằng: “Nếu mua bất động sản để ở thì được còn đầu tư thì lúc này không nên”.
Song theo ông Dương, người "có nghề" vẫn có thể thu lợi nhuận. Bởi thị trường bất động sản có tới 11 phân khúc, trong khi giá phân khúc cao cấp đang giảm thì phân khúc giá nhà ở vẫn không phải là thấp.
Một chuyên gia trong lĩnh vực kinh tế nhận định, thị trường bất động sản còn chững lại trong năm nay và cả năm 2013 do dòng vốn hiện đang được ưu tiên cho sản xuất kinh doanh.

Thời điểm này chỉ nên mua nhà để ở
Lập luận cho nhận định trên, chuyên gia này đưa ra các nguyên nhân: “Nếu việc quản lý dòng vốn không tốt sẽ khiến thị trường bất động sản tăng giá,dẫn đến giá hàng hóa tăng lên, gây ảnh hưởng đến nền kinh tế. Chỉ số giá nhà của nước ta ở mức cao hơn so với các nước trong khu vực nên nhiều người có thu nhập trung bình khó mua nhà. Chính phủ đã phác thảo thị trường bất động sản tập trung vào nhà ở thu nhập thấp, nhà ở xã hội, nên nhu cầu thực được đáp ứng, lúc đó nhu cầu đầu cơ sẽ yếu hơn”.
Tại Diễn đàn doanh nghiệp Việt Nam – Singapore diễn ra hôm 1/12/2011. một chuyên gia lĩnh vực bất động sản phân tích, trong điều kiện chính sách tín dụng của Ngân hàng Nhà nước tiếp thục thắt chặt như 3 quý đầu năm 2011, cùng với đó là các công cụ phi ngân hàng vẫn chưa có biến chuyển gì. Khả năng tthị trường bất động sản sẽ xấu hơn, các doanh nghiệp sẽ gặp khó khăn hơn nhiều so với 2011.
“Thị trường tiếp tục ảm đạm, giá bất động sản khả năng sẽ giảm sâu trong năm 2012 và kéo dài đến năm 2013”, chuyên gia này nói.
Gửi tiết kiệm – lựa chọn tối ưu
TS Lê Thẩm Dương cho rằng, lãi suất ở mức 14% so với mức tăng CPI các tháng vừa qua thì hiện lãi suất này là "khá cao", ngoài ra, quyền lợi của khách hàng gửi tiền tại các nhà băng cũng được "chăm sóc" chu đáo. Trong bối cảnh, chứng khoán, bất động sản và vàng còn có những khó khăn thì gửi tiết kiệm đang được nhắc đến như là lựa chọn tối ưu. Đây là kênh tỏ ra an toàn hơn bất cứ kênh đầu tư nào.
Ông Lê Đạt Chí cũng đánh giá cao việc gửi tiết kiệm thời điểm này là kênh đầu tư tối ưu vì kênh đầu tư này không chỉ giúp bảo toàn vốn, có thanh khoản mà có thể dịch chuyển dễ dàng sang các kênh khác khi có ưu thế.
Việc lựa chọn giữa gửi tiết kiệm bằng USD hay Việt Nam đồng cũng khiến nhiều người suy nghĩ. Song các chuyên gia đưa ra lời khuyên hiện lãi suất tiền đồng cao hợn lãi suất USD. Trong khi, áp lực tỷ giá USD/VND thông thường cuối năm mới có sự điều chỉnh. Tuy nhiên, vệc điều chỉnh chỉ được thực hiện khi tỷ giá USD thị trường tự do cao hơn tỷ giá thị trường chính thức khoảng 10%. Vì vậy, đến thời điểm đó gửi USD vẫn chưa muộn.
Theo Thành Công

Tìm ra cách cắt đuôi "tinh binh"

Tìm ra cách cắt đuôi "tinh binh"

Thứ Tư, 10/10/2012 21:30

(NLĐO)- Các nhà khoa học vừa tìm ra cách ngăn “tinh binh” bơi lội, khiến cho con đường tiến tới chế tạo một loại thuốc ngừa thai cho cánh mày râu vốn đã phải chờ đợi quá lâu sớm thành hiện thực.

Hình minh họa

Bằng cách cắt đứt nguồn cung cấp năng lượng cho phép di chuyển, các “tinh binh” sẽ không thể bơi lội được. Nghiên cứu này do các nhà khoa học tại Đại học Monash ở Melbourne (Úc) thực hiện, cũng có thể sẽ cung cấp các manh mối liên quan tới hiện tượng vô sinh ở nam giới.

Trong các thử nghiệm tại phòng thí nghiệm trên chuột, nhóm nghiên cứu đã thiết kế một đột biến gen được gọi là RABL2 khiến đuôi tinh trùng ngắn hơn 17% so với bình thường và giảm 50% khả năng sản xuất tinh trùng.
Tất cả số chuột được cấy gien này đều sản sinh ra tinh trùng không có khả năng bơi.

Tuy nhiên, theo giáo sư Moira O'Bryan, người đứng đầu nhóm nghiên cứu của đại học Monash, thách thức của các nhà khoa học hiện tại là phải tìm ra cách để tác dụng trên chỉ duy trì trong một thời gian chứ không phải vĩnh viễn và loại thuốc ngừa thai cho đàn ông trong tương lai cũng phải đạt được tiêu chí này.
 
Nghiên cứu nói trên được thực hiện với sự hợp tác của đại học Cambridge và Newcastle ở Anh, công bố trên PLoS Genetics.

Các nghiên cứu trước đó cho thấy 55 đàn ông sẵn sàng dùng thuốc tránh thai để chia sẻ với người phụ nữ của mình. Tuy nhiên, một nghiên cứu của Anh năm 2010 cho thấy phụ nữ không tin tưởng người đàn ông của mình có thể duy trì uống thuốc ngừa thai hằng ngày.
Đỗ Quyên (Theo Daily Mail)

Bầu cử tổng thống Mỹ: Thất bại kỳ lạ của ông Obama

Bầu cử tổng thống Mỹ: Thất bại kỳ lạ của ông Obama

Thứ Bảy, 06/10/2012 23:59

Tuần báo Time mô tả thất bại của đương kim Tổng thống Mỹ Barack Obama trước đối thủ Mitt Romney là một bí ẩn

“Nhợt nhạt”, “thụ động” là những từ báo chí Mỹ dùng để mô tả ông Obama, ứng cử viên Đảng Dân chủ, trước ứng cử viên Đảng Cộng hòa, ông  Mitt  Romney, tại cuộc tranh luận trực tiếp truyền hình đầu tiên  dài 90 phút đêm  3-10 vừa qua ở Trường Đại học Denver, bang Colorado.
Phản pháo muộn màng
Thế nhưng, chỉ 15 giờ sau, ngày 4-10, ông Obama  đã xuất hiện trước 12.500 ủng hộ viên trong một công viên ở Denver với hình ảnh hoàn toàn khác hẳn. Ông tự tin hơn, lập luận cũng sắc bén hơn. Chẳng hạn, ông bắt đầu bài nói chuyện của mình thế này: “Khi bước lên sân khấu, tôi bắt gặp một gã rất năng động tự xưng là Mitt Romney mặc một chiếc áo lu-dông kiểu thể thao. Nhưng đó đâu phải là Mitt  Romney”.
Bởi vì theo ông Obama, Mitt Romney thật  - vốn là một doanh nhân triệu phú - từng hứa với người giàu rằng sẽ giảm 5.000 tỉ USD tiền thuế, vậy mà “tối hôm qua, cái gã đứng trên sân khấu lại nói chẳng biết gì về chuyện đó”. Mitt Romney thật cũng từng nói muốn giảm sĩ số giáo viên đứng lớp,  vậy mà “cái gã đứng trên sân khấu lại nói yêu mến giáo viên đến nỗi sẽ tăng sĩ số giáo viên”… Tóm lại, “cái gã đó chẳng muốn nhận trách nhiệm về những  gì Mitt Romney thật nói hồi năm ngoái. Nếu muốn làm tổng thống thì phải nói thật với dân chứ” - ông Obama kết luận.
 
Trong bài diễn văn kéo dài 20 phút, ông Obama hùng hồn vạch trần những  lời dối trá của địch thủ nhưng quá trễ, theo nhận định của  đặc phái viên báo Le Monde (Pháp) tại Denver.
 
Ông Mitt Romney (trái) tạm dẫn trước ông Obama 1-0 đêm 3-10. Ảnh: MSN
 
"Hiệp đấu” đầu tiên tại Denver đã thu hút 67,2 triệu khán giả xem 12 đài truyền hình, tăng 28% so với cuộc tranh luận đầu tiên giữa 2 thượng nghị sĩ Barack Obama và John McCain cách đây 4 năm. 67% trong số này cho rằng chiến thắng hiệp 1 này thuộc về ông Romney, theo một cuộc thăm dò nhanh của đài CNN.
 
Tuy nhiên, vẫn còn 2 hiệp đấu nữa vào ngày 16-10 tại Trường Đại học Hofstra, bang New York và ngày 22-10 tại Trường Đại học Lynn de Boca Raton, bang Florida.
Sao không “ăn miếng trả miếng”?
Tờ Time, tuần báo lớn nhất ở Mỹ và thế giới  (25 triệu độc giả, trong đó có 20 triệu ở Mỹ), cho rằng ông Obama đã thể hiện “một thành tích tệ hại chưa từng thấy ở một vị tổng thống đương chức” và nhận định rằng thất bại này là một bí ẩn. Theo tờ báo, ông Obama không nên tự kiềm chế chuyện “ăn miếng trả miếng” .
Chẳng hạn, ông phải tấn công Romney khi ông này nói chính quyền hiện tại đang  “siết cổ” tầng lớp trung lưu: “Này Mitt, ông đang nói dối với chúng tôi đó. Bill Clinton là một bằng chứng. Ông ấy tăng thuế nhà giàu và kinh tế phát triển chưa từng thấy. Khi ông Bush giảm thuế thì kinh tế sụp đổ. Vậy ông định làm gì để tránh vết xe đổ đó?”.
Tuy nhiên, điểm yếu thật sự của ông Obma, theo Time, chính là phản ứng quá chậm chạp. “Phải mất nửa giờ, ông Obama mới nói về người dân Mỹ”, trong khi ngay từ đầu, ông Romney đã huyên thuyên về sự khốn khó của người dân bình thường dưới chế độ Obama.
Theo tờ Los Angeles Times, sự khác biệt giữa 2 ứng cử viên là vấn đề tập luyện. Trước khi đối đầu với ông Obama, ông Romney đã được “rèn giũa”  qua 19 cuộc tranh luận với đối thủ “gà nhà” (Đảng Cộng hòa) trong mùa bầu cử sơ khởi.
 
Trong khi đó, ông Obama - với cương vị là tổng thống, ứng cử viên gần như đương nhiên của Đảng Dân chủ - ít có dịp “rèn giũa vũ khí”. Lần cuối cùng, ông bị tấn công và phản công thành công trước công chúng là ngày 13-10-2008. Đó là lần ông tranh luận vòng 3 với đối thủ John McCain.
Quà kỷ niệm ngày cưới tệ nhất
David Axelrod, một trong các cố vấn nòng cốt của ông Obama, giải thích rằng sở dĩ ông Obama - vốn là một nhà hùng biện - quyết định không “đánh trả” quyết liệt bởi vì không muốn biến cuộc tranh luận thành một “màn trình diễn quyền Anh” dù là bằng ngôn từ.
 
Cũng theo ông Axelrod, ông Obama chỉ muốn nói chuyện với người dân hơn  là “ăn miếng trả miếng” với đối thủ. Tuy nhiên, điều này sẽ không lặp lại ở Hempstead. Tổng thống lúc đó sẽ thể hiện tinh thần chiến đấu hết mình, ông Axelrod nhấn mạnh.
Từ giờ đến đó, ông Obama sẽ tập luyện ở một trại huấn luyện khác, Virginia. “Quân xanh” có thể là một người khác chứ không phải thượng nghị sĩ John Kerry như lúc đầu.
Tuy vậy, theo nhiều vị cố vấn khác, vẫn chưa vén được màn bí mật đằng sau thất bại của ông Obama. Một trong những giả thuyết lan truyền mạnh nhất là “độ cao”, theo cựu phó tổng thống Al Gore. Denver là thành phố nằm cách mặt biển 1.609 m. Ông Obama đã sai lầm khi tập luyện ở Henderson, bang Nevada, chỉ cao hơn mặt biển 600 m.
Bob Woodward, trưởng lão ngành báo chí điều tra, lại cho rằng “có cái gì đó” làm cho ông Obama mất tập trung. Có thể đó là một bản báo cáo mật của tình báo hoặc một vấn đề cá nhân.
 
Về điểm này, một số người cho rằng do Tổng thống Obama không thể tổ chức một buổi kỷ niệm ngày cưới một cách lãng mạn và riêng tư như ông thường làm. Ngày 3-10 trùng hợp với ngày ông Obama cưới bà Michelle tròn 20 năm. Thất bại của ông Obama có thể được coi là món quà kỷ niệm ngày cưới tệ nhất đối với bà đệ nhất phu nhân.
Kỳ tới:  Quảng cáo nói xấu nhau
NGUYỄN CAO

Bầu cho ông Obama = mất việc!

Bầu cho ông Obama = mất việc!

Thứ Tư, 10/10/2012 20:32

(NLĐO) - Ông David Siegel, nhà sáng lập và giám đốc điều hành công ty bất động sản khổng lồ Westgate Resorts (Mỹ), tuyên bố sẽ làm tất cả để bảo đảm ông Mitt Romney chiến thắng, kể cả việc dọa sa thải nhân viên nếu họ bỏ phiếu cho Tổng thống Barack Obama.

Ông Siegel đã gửi một loạt thư điện tử đến tất cả nhân viên công ty, cảnh báo rằng việc ông Obama tái đắc cử sẽ “đe dọa” công việc của họ. “Nếu bản thân tôi hoặc công ty này bị đánh thêm bất kỳ loại thuế mới nào như ý định của tổng thống hiện tại, tôi sẽ không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc cắt giảm nhân sự” - ông Siegel viết.
 

Ông David Siegel ép nhân viên bỏ phiếu cho ông Romney. Ảnh: The Inquisitr
 
Ông Siegel có cả một “bề dày lịch sử” can thiệp vào các sự kiện chính trị quan trọng. Trong một bộ phim tài liệu mới đây, nhà tài phiệt này khẳng định ông chính là “người quyết định” chiến thắng của Tổng thống George W. Bush năm 2000.
 
Siegel không phải là ông chủ đầu tiên áp đặt sở thích chính trị lên nhân viên. Ông Bob Murray, giám đốc điều hành công ty than Murray Energy, cũng bị cáo buộc ép công nhân góp tiền ủng hộ ông Romney. Các nhân viên còn kể tội công ty buộc họ tham gia tuần hành ủng hộ ông Romney, nếu không sẽ phải đối mặt với nguy cơ bị sa thải.
 
Trong khi đó, ông Richard Lack, giám đốc điều hành công ty sản xuất phụ tùng xe hơi Lacks Enterprises, kêu gọi nhân viên bỏ phiếu cho ông Romney dựa trên lập luận ông Obama làm tổng thống thêm một nhiệm kỳ nữa sẽ đồng nghĩa với việc tăng thuế và giảm thu nhập.
Xuân Mai (Theo Huffington Post)

Trầm cảm theo WHO có hàng trăm triệu người mắc

WHO: Hàng trăm triệu người trên thế giới bị trầm cảm

Nhân 'Ngày Sức khỏe Tâm thần Thế giới', thứ Tư 10 tháng 10, WHO kêu gọi chấm dứt thái độ dị nghị, ruồng bỏ những người bị trầm cảm và các chứng rối loạn tâm thần khác
CỠ CHỮ
Joe De Capua
Thứ Tư 10 tháng 10 là Ngày Sức khỏe Tâm thần Thế giới. Tổ chức Y tế Thế giới dùng cơ hội này để kêu gọi hãy chấm dứt thái độ dị nghị, ruồng bỏ những người mang bệnh trầm cảm và các chứng rối loạn tâm thần khác.

Bác sĩ Shekhar Saxena nói có hơn 350 triệu người trên toàn thế giới mang bệnh trầm cảm:

“Khi nói tới trầm cảm, chúng ta nói đến một chứng rối loạn tâm thần, có những triệu chứng rõ ràng và vượt xa những cảm xúc buồn bã bình thường mà mỗi người chúng ta thỉnh thoảng đều trải qua.”

Bác sĩ Saxena là Giám đốc Bộ Sức khỏe Tâm thần và Lạm dụng Ma túy. Bà nói:

“Đặc tính của bệnh trầm cảm là cảm giác buồn bã kéo dài trong hai tuần lễ hay lâu hơn, tác động tới những công việc hay những trách nhiệm hàng ngày khác. Do đó đây thực sự là một căn bệnh hơn là một trạng thái cảm xúc.”

Bệnh trầm cảm có rất nhiều nguyên nhân. Bác sĩ Saxena giải thích:

“Có những nguyên nhân sinh học - thay đổi trong các tín hiệu thần kinh trong não bộ-nhưng cũng có những yếu tố cá nhân và môi trường, tất cả gây nên những gì chúng ta có thể thấy - hội chứng trầm cảm.”

Bác sĩ Saxena nói những chuyên gia trong ngành y đã được đào tạo để có khả năng chẩn đoán bệnh trầm cảm, không chỉ qua khám nghiệm thể chất, mà còn bằng cách đặt những câu hỏi phù hợp. Những câu hỏi tập trung quanh trạng thái cảm xúc của một người. Liệu bệnh nhân có trải qua một thời gian sầu muộn kéo dài, hay than khóc? Họ có cảm thấy thua kém, thấy đời là vô nghĩa hay có ý nghĩ muốn tự vẫn?

Tổ chức Y tế Thế giới ước đoán chừng một triệu người tự tử mỗi năm, với “một tỷ lệ lớn trong các ca này đã trải qua những thời kỳ bị trầm cảm”.

WHO nói cứ 5 phụ nữ sanh con, thì có một người bị chứng trầm cảm trong thời kỳ hậu sản. Bác sĩ Saxena nói:

“Trầm cảm là một vấn đề toàn cầu, tất cả các khu vực trên thế giới  đều có những số liệu tương tự về trầm cảm. Trên thực tế, người ta vẫn tin tưởng một cách sai lầm rằng trầm cảm xảy ra thường xuyên tại các quốc gia đã phát triển, và có lẻ không xuất hiện tại các nước đang phát triển. Điều này hoàn toàn sai. Và các nước nghèo, các xã hội nghèo kể cả ở châu Phi, đặc biệt dễ bị trầm cảm vì mức độ căng thẳng rất cao và các điều kiện vật chất khác, như HIV/AIDS, các bệnh kinh niên cùng các yếu tố xã hội và kinh tế khác.”

Trong khi có nhiều nguyên nhân gây bệnh, bác sĩ Saxena nói rằng có nhiều cách chữa trị, gồm các loại thuốc không đắt tiền. Ngoài ra, còn có phương pháp trị liệu và can thiệp về tâm lý và xã hội khác.

Tổ chức Y tế Thế giới khuyến cáo rằng ruồng bỏ, hay gạt sang bên lề người mắc trầm cảm  là một vấn đề lớn ngăn cản nhiều người tìm đến các dịch vụ giúp đỡ. Bác sĩ Saxena nói:

“Điều vô cùng quan trọng là mọi người phải thừa nhận trầm cảm là một căn bệnh, và hãy tìm triệu chứng của nó nơi chính mình, bạn bè và gia đình của mình. Hỗ trợ họ trong chữa trị, và tiết lộ chính mình cũng có thể trải nghiệm vấn đề này. Sự dị nghị có thể được tháo bỏ bằng những kiến thức phù hợp và thái độ đúng đắn.”

Chương trình Hành động về Sức khỏe Tâm thần của WHO huấn luyện các nhân viên y tế tại các nước có thu nhập thấp để có thể nhận diện các chứng rối loạn tâm thần và cung cấp các dịch vụ chữa trị.

Trai bao lên mạng săn bồ già

Trai bao lên mạng săn bồ già

Ngày càng nhiều những chàng trai trẻ ít tiền ở Singapore đăng quảng cáo tìm phụ nữ giàu có làm bạn tình. Họ cam kết phục vụ các "máy bay bà già" tần tật mọi nhu cầu, miễn là được trả tiền.

"Ta sẽ nấu ăn cho nàng khi đến bữa, giặt áo váy và mát xa khi nàng mệt. Ta sẽ chăm sóc khi nàng ốm, bởi ta từng học qua y học cổ truyền. Và tất nhiên, ta sẽ đáp ứng những nhu cầu thầm kín nhất nhưng cũng dễ nhận thấy nhất của nàng", đấy là nội dung những mẩu tin đăng trên một mạng quảng cáo miễn phí ở Singapore.
Chủ nhân của các quảng cáo ấy là những chàng trai trẻ và thiếu tiền tiêu, chủ yếu là người nhập cư. Họ phục vụ các nữ khách hàng già và giàu để đổi lấy một khoản tiền bồi dưỡng hàng ngày hoặc hàng tháng. Họ không tỏ ra ngại ngùng về việc đi tìm kiếm "những phụ nữ có tuổi và ngọt ngào".
Một chàng như vậy, 30 tuổi, đã có vợ, làm nghề giao hàng, huênh hoang phát biểu trên nhật báo tiếng Hoa Lianhe Wanbao (Liên hợp buổi tối) rằng anh ta có thể giúp nữ khách hàng "tìm lại cảm giác của đêm tân hôn".
Những anh chàng muốn kiếm tiền dễ quảng cáo bán mình trên mạng. Ảnh minh họa của New Paper.
Những anh chàng muốn kiếm tiền dễ quảng cáo mình trên mạng. Ảnh minh họa của New Paper.
Một anh chàng khác, 22 tuổi, chỉ đơn giản phát biểu trên tờ The New Paper số chủ nhật vừa rồi, rằng anh ta có thể cung cấp tình dục. Tuy nhiên nếu "người phụ nữ có tuổi và ngọt ngào" đó muốn, anh ta cũng sẽ đồng ý đi xem phim và ăn tối với nàng. "Tôi đã sống một mình ở đây hai năm, nên tôi biết làm mọi thứ, nấu ăn, giặt giũ, mọi việc nội trợ".
"Tôi chỉ muốn một cái gì ổn định. Tôi cũng cô đơn chứ. Nhưng bà ấy sẽ phải cho tôi tiền. Tôi cần tiền để sống", anh ta nói thêm.
Hôm thứ năm vừa rồi, anh ta viết lên mạng sgxin.com, rằng đang tìm kiếm "một cô bồ già tốt bụng và biết chăm sóc tôi". Anh ta để lại số điện thoại, và đã trả lời khi một phóng viên gọi điện hỏi thăm. Chàng trai cho biết anh đến từ Giang Tô, Trung Quốc, đang muốn nhanh chóng kiếm tí tiền, sau đó sẽ về quê.
"Đây là lần đầu tiên tôi tìm bồ già", anh ta nói.

Lương ngày, lương tháng

Anh chàng này làm việc ở sân bay với mức lương 1.000 đôla (1 đôla Singapore =17.000 đồng) và cho biết lương không đủ tiêu vì mức sống quá đắt đỏ. "Tôi thấy người ta viết lên mạng thế, nên cũng làm theo", anh nói.
Trên trang rao vặt miễn phí nói trên có 22 thanh niên tìm "máy bay bà già" trong một tháng qua. Một số chàng yêu cầu được trả 100 SGD mỗi ngày, số khác thì muốn có lương tháng. Cũng có những anh chàng chỉ yêu cầu bồ thanh toán các hóa đơn cho mình.
Một "phi công" cho biết anh ta có thể chiều bất cứ yêu cầu gì của khách hàng, dù là tình một đêm hay một mối quan hệ lâu hơn. Giá cả "tùy thuộc cảm xúc của quý bà". Anh này có vợ và con, nhưng không mặn mà lắm với vợ. Đi làm trai bao là để kiếm tiền nuôi cha mẹ già và trang trải các chi phí cuộc sống, anh ta kể.

Trẻ và khỏe

Đọc những quảng cáo này, nhiều người sử dụng mạng thấy kinh sợ. Một kỹ sư 33 tuổi tên là Ji nói: "Đàn bà mà đi làm nghề này phần nhiều là do hoàn cảnh xô đẩy. Nhưng những người đàn ông rao bán mình trên đây đều trẻ và khỏe. Thay vì kiếm việc chân chính, họ lại rêu rao những dòng thật kinh tởm. Họ làm xấu mặt đàn ông chúng tôi".
Một số "phi công", dù quảng cáo tìm kiếm các bà bồ già để bao cho họ lâu dài, cũng chấp nhận cả dịch vụ tình dục qua đêm, miễn là có tiền. Một chàng 21 tuổi yêu cầu 300 đôla cho việc tháp tùng khách hàng một đêm. Anh này nói cũng đi làm việc cả ngày nhưng không đủ sống, nên phải tìm cách làm trai bao. Dù không nói rõ vì sao cần tiền đến thế, anh ta khẳng định trong gói "tháp tùng một đêm" có bao gồm cả sex.
Khi được hỏi về kinh nghiệm hành nghề, anh ta nói chắc như đinh đóng cột: "Tôi biết cơ thể tôi thế nào chứ. Tôi trẻ và khỏe. Bốn hoặ

Chuyện 'dại gái' khó đỡ của tỉ phú Sài Gòn

Trần Thành sa đà vào con đường ăn chơi và mê gái chẳng ai sánh kịp. Để gần gũi người đẹp, ông đã không ngại bỏ ra hàng núi tiền dưới chân nữ diễn viên Thang Lan Hoa.

>> Rối loạn thị trường vàng nữ trang
>> Xe ôm có đồng hồ tính cước

Nhắc đến Trần Thành, phần lớn những người đã sinh sống tại Sài Gòn trước đây, đều nghĩ ngay đến ông Bang trưởng Triều Châu, một người rất được kính nể, nắm trong tay quyền lực kinh tế mạnh mẽ nên có thể ví von ông ta là "vua không ngai của vương quốc người Hoa Chợ Lớn".
Để đạt được địa vị như vậy, Trần Thành đã phải trải qua không biết bao nhiêu vất vả, nhọc nhằn để vươn lên từ hai bàn tay trắng. Thế nhưng, sản nghiệp khổng lồ mà ông ta dày công xây đắp cuối cùng cũng tan theo lạc thú.
Từ anh lao công cọ rửa thùng dầu...
Trong hoàn cảnh khốn khó, loạn lạc của đất nước Trung Hoa những năm trước Đệ nhị thế chiến, giống như nhiều người Hoa khác, cậu thiếu niên Trần Thành đã cùng với gia đình, lưu lạc sang Việt Nam, tha phương cầu thực. Trước Cách mạng Tháng Tám, Trần Thành vẫn còn bữa đói, bữa no. Lang thang, gõ cửa các hãng xưởng của những đồng hương trong vùng Chợ Lớn, chỉ mong kiếm được một công việc làm, đủ cơm ngày hai bữa.
Dịp may đến, Trần Thành được một ông chủ họ Trịnh thu nhận vào làm công tại một cơ sở sản xuất dầu thực vật. Cơ sở này chuyên thu mua đậu nành, đậu phộng, đem về ép, rồi chế biến thành dầu ăn, bán ra thị trường. Lúc bấy giờ, chưa có máy móc, ngoại trừ khâu ép dầu phải dùng máy nổ, kéo các trục ép sát vào nhau. Mọi công đoạn khác đều làm thủ công, sức người là chính. Công việc đầu tiên của Trần Thành trong cơ sở này là cọ rửa các thùng chứa, một loại lao động phổ thông, không cần trình độ, do đó đồng lương cũng chẳng là bao. Nhưng đối với hoàn cảnh của Trần Thành lúc bấy giờ, như thế đã là hạnh phúc.
Tại số nhà 118 trên con đường Hải Thượng Lãn Ông (Q.5, TP HCM) ngày nay, vào năm 1963, là nơi hình thành Công ty …

Cần mẫn với công việc hàng ngày, cậu thanh niên Trần Thành không bao giờ kêu ca, phàn nàn dù nặng nhọc đến mấy. Đã thế, tuy hết giờ làm, nhưng Trần Thành luôn vui vẻ phụ giúp người khác làm thêm những phần việc không thuộc trách nhiệm của mình, như quét dọn cơ xưởng, góp nhặt các nguyên vật liệu rơi vãi, sắp xếp ngăn nắp dụng cụ... Chính vì thế mà chẳng bao lâu ông ta đã chinh phục được cảm tình của nhà chủ, được giao hết khâu vệ sinh nhà xưởng. Được tin dùng, Trần Thành càng tỏ ra năng nổ hơn nữa. Ông phân chia công việc thật công bằng và hợp lý, bản thân ông lãnh phần công việc còn nặng nề hơn những người khác. Chính cách hành xử này đã khiến chủ nhân họ Trịnh càng hài lòng hơn nữa.

Uy tín của Trần Thành đối với chủ và cả anh em công nhân ngày càng lên cao, từ đó ông được ông chủ Trịnh cho đi thu mua nguyên liệu ở nông thôn các tỉnh miền Tây. Trần Thành sau này từng tâm sự, đây là giai đoạn vô cùng quan trọng, đã làm thay đổi cuộc đời ông ta. Từ một người lao động chân tay, suốt ngày ru rú ở một góc tối tăm trong xưởng, ông bước ra xã hội rộng lớn bên ngoài và ngỡ ngàng làm quen với việc kinh doanh. Điều này đã mở rộng tầm mắt cho ông, để ông quyết tâm học hỏi ở trường đời và tích lũy vốn sống vô cùng quý báu cho sự nghiệp làm ăn.

Chẳng nề hà gian khổ, Trần Thành lặn lội đến tận những vùng sâu, vùng xa để thu mua đậu phộng, đậu nành. Ông tỏ ra giản dị, chân thật và rất hòa đồng với người nông dân. Không bao giờ lợi dụng tình trạng trồi sụt của thị trường để ép giá. Ông cũng chẳng bao giờ sai hẹn và hứa hẹn những gì mà không làm. Mua rẻ, thì Trần Thành ghi vào sổ sách là rẻ. Mua cao, thì ông ghi cao. Trần Thành tuyệt nhiên không bao giờ kê giá lên để hưởng lợi. Phương cách mua bán lấy chữ Tín làm đầu trên đây đã tạo được niềm tin với nhà nông, và họ rỉ tai nhau giành ưu tiên bán sản phẩm cho Trần Thành. Để tưởng thưởng, ông chủ Trịnh thường xuyên cho trích hoa hồng và ban tiền thưởng hậu hĩ.

Nhưng phần thưởng lớn nhất mà Trần Thành được hưởng, là ông đã trở thành người đứng đầu toàn bộ khâu thu mua của xưởng. Thế là ông có dịp đi khắp nước, từ miền Đông ra tới miền Trung và chính ông đã mở rộng việc thu mua sang tận Campuchia, biến địa bàn này thành nơi cung cấp lớn nhất. Từ khi Trần Thành góp sức, xưởng của ông chủ Trịnh không còn tình trạng thiếu nguyên liệu để sản xuất.

Lúc này, Trần Thành đã lập gia đình và đã tích lũy được một số vốn. Nhận thấy Trần Thành có nhiều đức tính tốt, và khả năng đặc biệt trong kinh doanh, nhất là rất có chí tiến thân. Hơn nữa, Trần Thành đã đóng góp phần công sức to lớn cho hãng, nên bằng tất cả lòng yêu thương, họ Trịnh quyết định cho Trần Thành được độc lập gây dựng cơ nghiệp. Tin tưởng vào sự thành công của Trần Thành, ông chủ Trịnh không những khuyến khích mà còn cho Trần Thành vay một số vốn lớn để đầu tư. Trước mắt, ông cho Trần Thành độc quyền cung cấp nguyên liệu sản xuất cho hãng của ông ta. Chẳng bao lâu, Trần Thành trở thành nhà cung cấp các loại hạt có dầu cho hầu hết các hãng xưởng ở khắp miền Nam.
... trở thành ông chủ hãng bột ngọt Vị Hương Tố
Sự nghiệp và tài sản của Trần Thành tăng nhanh theo tốc độ phi mã, khiến người ta kinh ngạc. Không những đã hoàn lại vốn cho ông chủ Trịnh, Trần Thành còn đủ khả năng thâu tóm mọi nguồn hàng của ngành nghề này. Khi đã gây dựng được một cơ nghiệp khá vững chắc, Trần Thành xoay ra đầu tư vào các hướng kinh doanh và sản xuất khác. Với nhãn quan kinh doanh xa rộng, ông còn cất công đến Nhật Bản, Đài Loan, Singapore... tham quan các xí nghiệp lớn để học hỏi cách tổ chức và điều hành của họ, đồng thời tìm hiểu thị trường.
Trên thế giới, có nhiều ngành sản xuất nổi tiếng, lợi nhuận cao. Nhưng Trần Thành lại rất say mê ngành công nghiệp thực phẩm. Ông suy nghĩ, ăn uống là nhu cầu hàng đầu của con người. Cứ nhìn vào sự thành công của "vua bánh kẹo Mỹ", sức hấp dẫn toàn cầu của đại Công ty CocaCola, hẳn biết. Đầu óc nhạy bén của Trần Thành đã nghĩ ngay đến bột ngọt. Đây là một loại gia vị cần thiết cho bữa ăn của mọi gia đình, vì thế, nhu cầu của sản phẩm này trên thị trường to lớn biết chừng nào. Vào thời điểm đó, ở miền Nam còn phải dùng bột ngọt của Nhật Bản và Đài Loan, với số lượng nhập có hạn.
Trần Thành tính toán: Nếu như có một nhà máy sản xuất bột ngọt trong nội địa, bước đầu, chất lượng sản phẩm do mình làm ra có thể chưa bằng người ta, do khâu kỹ thuật còn yếu kém. Nhưng, nếu có một nhà máy với trang thiết bị hiện đại, công nghệ chế biến tiên tiến, thì việc đạt được 80% chất lượng của họ là điều nắm chắc trong tay. Từ đó, ưu điểm giá rẻ sẽ chiếm dần thị phần và đánh bạt được hàng ngoại nhập.
Với lập luận hợp lý đó, năm 1960, Trần Thành đã cho ra đời Nhà máy sản xuất bột ngọt Vị Hương Tố, có công suất lớn, với trang thiết bị nhập từ Nhật Bản, được đánh giá là hiện đại nhất Đông Nam Á lúc bấy giờ. Công việc sản xuất và kinh doanh của nhà máy sớm đi vào ổn định. Ngay bước đầu, nhờ chất lượng sản phẩm chẳng thua kém gì của Nhật Bản và Đài Loan, mà giá cả lại rẻ hơn. Vì thế, bột ngọt Vị Hương Tố sớm được các bà nội trợ ủng hộ nhiệt tình.
Số lượng xuất xưởng ngày càng tăng cao. Nhà máy đã chạy hết công suất vẫn không đáp ứng được nhu cầu của thị trường. Đến nỗi, chỉ khi nào không mua được bột ngọt Vị Hương Tố, người tiêu dùng mới hỏi đến bột ngọt ngoại nhập. Thừa thắng xông lên, Nhà máy bột ngọt Vị Hương Tố còn sản xuất thêm các mặt hàng mì gói, mì chay, nước tương, tàu vị yểu và đều rất thành công.
Suốt thập niên 60 của thế kỷ trước là thời gian cực thịnh của Trần Thành. Từ lợi nhuận kếch xù của Nhà máy bột ngọt Vị Hương Tố, ông tiếp tục đầu tư vào nhiều ngành nghề khác như: Ngũ cốc, khách sạn, nhà hàng, bệnh viện, và trường học, mà lĩnh vực nào cũng đạt thắng lợi một cách mỹ mãn. Không dừng lại ở đó, Trần Thành còn mạnh dạn đầu tư ra nước ngoài trong nhiều lĩnh vực khác nhau, như bất động sản, khách sạn, nhà hàng. Tuy không biết số vốn mà Trần Thành đầu tư ở Singapore, Đài Loan, Hồng Công là bao nhiêu, nhưng các nhà tài phiệt Chợ Lớn nói rằng, nó còn lớn hơn tài sản của Trần Thành ở Việt Nam.
Một trong những ưu điểm của Trần Thành là do xuất thân từ công nhân nghèo khó, nên khi trở thành ông chủ, ông đặc biệt quan tâm đến đời sống của công nhân một cách thiết thực. Nếu ai có tang cha, mẹ, vợ, chồng, con cái, Trần Thành sẽ tặng một quan tài và biếu thêm một tháng lương để lo việc ma chay. Ông sống gần gũi và hòa đồng với mọi người. Bất cứ công nhân nào cũng có thể gõ cửa phòng ông chủ để trình bày nguyện vọng, hoặc xin giúp đỡ những lúc gặp khó khăn. Trần Thành luôn chịu khó lắng nghe, tùy theo hoàn cảnh và trường hợp của mỗi người mà giúp đỡ. Cách đối nhân xử thế như thế đã giúp cho Trần Thành có được một đội ngũ công nhân luôn làm việc nhiệt tình và hết sức trung thành với ông. Uy tín ngày càng lớn, mới 40 tuổi, Trần Thành đã được bầu làm Bang trưởng Triều Châu và là một trong những nhân vật không chỉ được cộng đồng người Hoa tại miền Nam Việt Nam, mà cả chính quyền Sài Gòn kiêng nể.
Không ai có thể biết được chính xác tài sản của Trần Thành là bao nhiêu, nhưng người Sài Gòn - Chợ Lớn gọi ông là "tỉ phú của tỉ phú". Thời đó, có nhà báo hỏi ông bí quyết để thành công trong kinh doanh? Trần Thành nói, đó là điều mà người Á Đông đã biết từ ngàn xưa. Chữ Tín, lòng trung thực và sự kiên trì. Làm ăn mà không giữ được chữ tín và sự trung thực thì suốt đời chỉ là "tả cống chảy" (người làm công), chẳng bao giờ có thể trở thành "tài xì thẩu" (ông chủ lớn). Của cải mất đi còn có thể gây dựng lại được, nhưng uy tín không còn thì coi như trắng tay.
Trần Thành kể, thời kỳ mới khởi nghiệp, có một lần ông đã gom hết vốn liếng có được đánh một chuyến hàng thật lớn từ Nam Vang (Campuchia) về. Chẳng may, toàn bộ chuyến hàng đó bị thất lạc, mất trắng. Coi như ông hoàn toàn bị phá sản, nợ nần ngày càng chồng chất. Trần Thành tưởng chừng như không còn có thể gượng dậy nổi.
Một thời gian ngắn sau, khi cơn sốc đã tạm lắng, Trần Thành nghe ngóng dư luận trong số những người quen thân, thử coi uy tín của mình còn hay không? Biết chắc niềm tin của họ đối với ông không những chẳng chút suy chuyển, mà còn tỏ ra rất cảm thông. Trần Thành yên tâm đứng dậy, làm lại từ đầu. Ông ta vay mượn vốn liếng, và chí cốt làm ăn với sự thận trọng hơn trước. Chỉ một thời gian ngắn, Trần Thành lại vươn lên, trả hết nợ nần, ơn nghĩa, và bước vào hàng những ông chủ lớn.
Tỉ phú làm sao qua được ải mỹ nhân!
Triết lý sống của Trần Thành là lúc khởi nghiệp phải biết cần kiệm và tránh xa những chốn ăn chơi. Ông nói, làm ăn cũng giống như đi tu. Không nên dính líu đến rượu chè, cờ bạc và phụ nữ. Nhưng đó cũng chỉ là mớ lý thuyết, mang tính dạy đời của một con người đã nắm trong tay hàng đống của cải. Kỳ tình, khi đã trở thành "tỉ phú của tỉ phú", Trần Thành cũng sa đà vào con đường ăn chơi và mê gái chẳng ai sánh kịp. Người dân Sài Gòn - Chợ Lớn, ắt hẳn vẫn chưa quên chuyện tình nổi đình nổi đám một thời giữa Trần Thành với diễn viên điện ảnh Thang Lan Hoa nổi tiếng của Đài Loan dạo đó.
Trong một lần sang Việt Nam biểu diễn, theo lời mời của cộng đồng người Hoa, thông qua một số bang trưởng nhan sắc của Thang Lan Hoa đã làm cho trái tim quen đập theo nhịp tính toán của "ông vua không ngai trong vương quốc Chợ Lớn" không còn tự chủ được nữa. Trần Thành đã tìm mọi cách làm quen và gần gũi người đẹp. Để đạt được mục đích, ông Bang trưởng Triều Châu đã không ngại bỏ ra hàng núi tiền dưới chân Thang Lan Hoa. Cuối cùng, những món quà tặng của nhà tỉ phú đa tình này là những viên đá quý đắt giá, hiếm hoi trong thế giới kim hoàn, cũng đã làm lóa mắt mỹ nhân xứ Đài.
Từ đó, Trần Thành thường xuyên đi về Đài Loan như đi chợ. Ông sẵn sàng quăng tiền qua cửa sổ một cách hào phóng, để mua lấy lạc thú hàng đêm. Dường như Trần Thành đã quên rồi cái thuở cơ hàn, cọ rửa thùng chứa dầu cho ông chủ Trịnh với đồng lương ít ỏi.
Sau khi chia tay với cô đào Thang Lan Hoa, Trần Thành thường qua lại Singarpore để làm ăn. Vốn là người rất mê tín, tại Singapore, ông ta là khách hàng ruột rà của một vị bốc sư, được dân địa phương phong tặng là "ông tiên". Chính từ "ông tiên" này, đã ráp nối cho Trần Thành dính líu với một phụ nữ bản xứ, sinh được một người con gái. Cuối cùng, vào những năm đầu thập niên 70 của thế kỷ trước. Khi đến ăn chơi tại vũ trường Maxim, Trần Thành lại bị một vũ nữ trẻ đẹp hốt xác. Về sau, cô vũ nữ này trở thành vợ bé không biết thứ mấy của Trần Thành. Có điều, sau năm 1975, họ vẫn còn ăn ở với nhau.
Trong số các con trai đời vợ đầu của Trần Thành, có người về Việt Nam làm ăn từ năm 1990 đến 2000. Người này kinh doanh ngành nhà hàng và vũ trường. Có thời gian khai thác vũ trường Queen Bee nổi tiếng trên đường Nguyễn Huệ.
(THEO CAND)

Xử lý bị rắn độc cắn

T - Đồng bằng sông Cửu Long đang mùa nước lũ nên số người bị rắn cắn trong thời gian qua cũng tăng lên. Bác sĩ Trần Văn Hoàng, phó giám đốc Trung tâm Nuôi trồng, nghiên cứu và chế biến dược liệu Quân khu 9 (còn gọi là Trại rắn Đồng Tâm), cho biết chín tháng đầu năm 2012 nơi này đã tiếp nhận điều trị cho gần 800 người bị rắn độc cắn.


Hình minh họa dấu răng của rắn không độc cắn
Làm thế nào nạn nhân và người thân biết đó là rắn độc hay rắn không độc, bác sĩ Hoàng giải thích:
- Trước hết xem xét triệu chứng tại chỗ như: dấu răng, phù nề, màu sắc vùng da bị cắn...
Nếu là rắn thường (rắn không độc) như trăn, rắn nước, rắn ri cá, rắn ri voi, rắn bông súng, rắn lục cườm... thì không có tuyến nọc và không có răng độc mà chỉ có răng hàm, nên khi cắn để lại vết cắn hình vòng cung, dấu răng đều nhau hoặc để lại răng trên vết cắn.
Rắn độc: có răng độc (hay răng khóa). Rắn độc có hai tuyến nọc và hai răng độc, do đó khi cắn mổ từ trên xuống có hình chữ V hoặc hình chấm than song song và thường để lại hai dấu răng trên vết cắn.
Rắn độc cắn thường có hai dấu răng nhưng đôi khi cũng chỉ có một dấu răng hoặc ba, bốn dấu răng. Do đó nên khám xét kỹ, tránh bỏ sót.
- Thứ hai, dựa vào triệu chứng toàn thân. Rắn không độc cắn: phản ứng tại chỗ nhẹ, ít; phản ứng toàn thân không có. Rắn độc (rắn hổ, rắn lục): nạn nhân sẽ trào đờm, sụp mi, mờ mắt, miệng há không được, nuốt khó hoặc sưng nề, chảy máu tại chỗ, chảy máu
toàn thân, nôn ra máu...
* Nạn nhân hoặc người thân cần xử trí:
- Nếu bị nhóm rắn hổ cắn:
+ Bước 1: băng ép (garô): Phải nhanh chóng buộc garô (nơi nào có thể garô được) ở phía trên vết cắn 3-5cm. Garô bằng mọi thứ dây tự có tại chỗ như: dây thun, dây chuối, dây quai nón... Chú ý khi garô phải dùng dây bản to để giảm tổn thương nơi garô.
+ Bước 2: tẩy nọc bằng cách rửa sạch vết rắn cắn, sau đó đến cơ sở y tế rửa lại bằng thuốc tím 1‰,
cồn iôt 2%...
+ Bước 3: rạch rộng vết cắn hình chữ thập (+). Độ sâu qua da đến cơ chảy máu là được, rạch rộng dài khoảng 1-2cm. Trước khi rạch rộng phải sát trùng để tránh nhiễm trùng, tránh rạch đứt thần kinh, mạch máu và dây chằng.
+ Bước 4: hút máu tại chỗ rắn cắn.
+ Bước 5: dùng thuốc đơn giản rồi nhanh chóng đưa nạn nhân đến cơ sở y tế mà ở đó có điều kiện cấp cứu hồi sức.
- Nếu bị nhóm rắn lục cắn: việc cần làm là giải quyết vấn đề đau nhức, sưng nề, xuất huyết, tán huyết, hoại tử. Do đó không cần garô, rạch rộng, hút máu. Lý do là garô sẽ làm bệnh nhân dễ hoại tử hơn, rạch rộng sẽ làm chảy máu không cầm được. Chỉ cần băng ép, tẩy nọc và chuyển nạn nhân đến bệnh viện càng sớm càng tốt.
Theo nghiên cứu của chúng tôi, nếu nạn nhân bị nhóm rắn hổ cắn thời gian bị cắn đến tử vong nhanh nhất khoảng 90 phút, còn các loài rắn khác chậm hơn. Do đó cần phải chuyển nạn nhân đến các cơ sở y tế có điều kiện cấp cứu hồi sức trước thời gian đó. Tránh đi loanh quanh ở những nơi không có điều kiện cấp cứu hồi sức và không có kháng huyết thanh đặc hiệu mà bỏ lỡ cơ hội cứu sống nạn nhân.
VÂN TRƯỜNG ghi