Tôi 35 tuổi, có một căn biệt thự riêng, có một chiếc ô tô đời mới và
làm giám đốc điều hành một công ty sản xuất phần mềm. Dưới bàn tay
chèo lái của tôi, ngay cả trong thời buổi khủng hoảng hiện nay, công
ty vẫn phát triển khá tốt.Xinh đẹp, có học thức, giỏi giang,
thông minh, điềm đạm… là tất cả những gì mọi người vẫn nói về tôi.
Thế nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài đẹp đẽ để tôi che đậy con người thực
sự của mình. Cha mẹ và người thân nghĩ rằng, do tôi tham công tiếc
việc nên lơ là chuyện chồng con, tuy nhiên, lý do thực sự chỉ tôi
mới hiểu: Tôi mắc chứng nghiện tình dục và không thể thỏa mãn với
một người đàn ông.
Tôi phát hiện mình mắc chứng này vào năm thứ hai đại học. Lợi
dụng lúc tôi bị say trong một cuộc họp lớp, bạn trai đã đưa tôi vào
nhà nghỉ và cướp mất
đời con gái
của tôi. Khi tôi tỉnh táo trở lại, nhìn thấy vệt máu thấm
đỏ ga trải giường, tôi đã bật khóc nức nở. Thế nhưng, sau đó, thay
vì đau khổ hay căm hận anh ta, tôi lại thấy thú vị và hình thành ham
muốn.
Nhìn người yêu bối rối, đỏ bừng mặt, gần như quỳ sụp xuống xin
lỗi, tôi gạt nước mắt, tiến tới ôm anh ta vào lòng và thì thầm:
“Em tha thứ cho anh đấy, nhưng anh phải hứa sẽ yêu thương em đến
cuối đời”.
Cần phải nói rằng, tôi là nguời con gái rất cổ hủ, coi trọng
trinh tiết. Yêu nhau 2 năm mà tôi chỉ đồng ý cho người yêu cầm tay,
ngay cả cái hôn nhẹ lên môi tôi cũng thẳng thắn cự tuyệt. Có lẽ,
chính bởi tôi như vậy, nên người yêu tôi lúc đó mới ức chế tâm lý mà
nghĩ ra mưu hèn kế bẩn kia. Thế nên, thấy phản ứng của tôi như vậy,
người yêu tôi cũng tỏ ra hết sức ngạc nhiên.
Những ngày sau đó, chúng tôi chìm đắm trong những cuộc giao hoan
bất tận. Hầu như ngày nào sau mỗi giờ lên lớp, tôi đều chờ đợi bạn
trai đưa đến “điểm hẹn tình yêu”. Thời ấy, sinh viên chúng tôi không
có nhiều tiền để vào nhà nghỉ thường xuyên. Thế nên, chúng tôi
thường chọn phòng trọ của anh làm bãi đáp. Nhưng nếu có bạn cùng
phòng của anh ở nhà, một quán cà phê chuồng, hay thậm chí là ghế đá
công viên lúc chiều muộn vắng người cũng có thể là nơi hai chúng tôi
hoan lạc.
Nếu lỡ người yêu về quê thì hôm đó tôi có cảm giác cồn cào, ngột
ngào, toàn thân run rấy, tâm trạng bứt rứt như con nghiện đói thuốc.
Tôi chỉ lấy lại thăng bằng khi được anh âu yếm, vuốt ve, đưa vào trò
chơi tình ái.
Dần dà, ham muốn của tôi ngày càng tăng cao. Tôi không hài lòng
với những kiểu quan hệ thông thường mà muốn một cuộc hoan lạc mạnh
bạo hơn. Tôi lang thang vào những trang web đen, tìm kiếm những clip
sex và dạn dĩ rủ người yêu cùng làm theo.
Tôi không muốn là nô lệ của ham muốn dục vọng tầm thường kia nữa (Ảnh
minh họa)
Ban đầu người yêu tôi tỏ ra khá hứng thú, nhưng dần dà, anh tìm
cách lẩn tránh những cuộc hẹn. Lúc thì anh ấy lấy lí do bận làm tiểu
luận, lúc lại lấy cớ mẹ ốm phải về thăm. Những cuộc hẹn của chúng
tôi thưa dần, có khi cả tuần mới gặp nhau một lần. Tất nhiên, việc
này làm tôi điên đầu. Vì quá quen với việc no nê tình dục, vắng anh
tôi có cảm giác gần như đau đớn, khó chịu và luôn nổi nóng.
Cuối cùng, tôi cũng hiểu được lý do anh lẩn tránh tôi. Một cách
thẳng thắn, anh thừa nhận, nhu cầu tình dục quá cao của tôi khiến
anh sợ hãi. Anh đề nghị chia tay.
Lần đầu tiên tôi có cảm giác nhục nhã, ê chề đến thế. Một sinh
viên giỏi, luôn đứng đầu lớp về thành tích học tập, một gương mặt nữ
sinh luôn được xếp vào dạng hot girl của trường lại bị người yêu đá
một cách không thương tiếc chỉ vì chuyện ấy. Đó cũng là lúc
tôi ý thức rõ ràng nhất về nhu cầu tình dục không bình thường của
mình. Qua tìm hiểu trên mạng, tôi lờ mờ nhận ra rằng, mình đã mắc
chứng nghiện tình dục.
Đó là quãng thời gian thật sự khó khăn với tôi. Tôi đã trải qua
rất nhiều cảm xúc khác nhau, từ đau đớn, dằn vặt, xấu hổ đến khao
khát cồn cào, như thiêu đốt. Nhớ người yêu, đau khổ vì bị chia tay
thì ít, mà thèm khát hơi ấm người đàn ông thì nhiều. Tôi cố gắng đấu
tranh với chính phần con của mình để gạt bỏ những mong muốn tầm
thường, nhưng điều đó không hề dễ.
Tôi lao đầu vào học và giết thời gian bằng hàng giờ đồng hồ
nghiền ngẫm trên thư viện, cốt để đầu óc không vẩn vơ nghĩ về chuyện
kia. Một người bạn thân của mẹ nhờ tôi dạy kèm con trai cô ấy học.
Tôi chẳng ngần ngại đồng ý mà không ngờ rằng, đó lại là một quyết
định sai lầm dẫn tôi trở lại với con quỷ dục vọng.
Kiên – con trai cô bạn của mẹ - kém tôi một tuổi, thi rớt đại học
năm thứ nhất cũng bởi thói ăn chơi ngút trời của công tử con nhà
giàu. Kiên không thông minh trong việc học nhưng bù lại cậu ta có
khuôn mặt rất bảnh trai, thân hình vạm vỡ như người mẫu, rất nhanh
nhạy trong khoản ăn chơi.
Vừa mới gặp Kiên lần đầu, bao nhiêu khát khao dồn nén trong tôi
bung ra, bùng lên dữ dội. Chỉ cần cái cười nửa miệng và ánh nhìn qua
đôi mắt một mí của cậu ta cũng khiến tôi đỏ bừng mặt, luống cuống.
Tôi khó có thể kìm được sự háo hức trước mỗi buổi dạy kèm Kiên. Thậm
chí, tôi đã chọn cho mình những bộ cánh đẹp nhất, sexy nhất và còn
trang điểm thật xinh trước khi đến.
Thái độ của tôi chẳng qua nổi mắt kẻ ăn chơi dạn dĩ như Kiên.
Đúng 1 tháng sau buổi dạy đầu tiên, Kiên đóng chặt cửa và chúng tôi
lao vào nhau như hai con thiêu thân. Kể từ hôm đó, Kiên trở thành
bạn tình của tôi. Nhiều lúc tôi tự hỏi, tôi đến với Kiên vì yêu
đương hay chỉ đơn giản để thỏa mãn cơn nghiện sex? Nhưng sau đó, tôi
nhanh chóng gạt đi vì lý do đối với tôi lúc này chẳng còn quan trọng.
Sau thời gian chia tay với người yêu, tôi sà vào Kiên như nắng
hạn gặp mưa rào. Sự việc chỉ bị vỡ lở khi mẹ Kiên bắt gặp cảnh chúng
tôi đang quấn lấy nhau, trên người không mảnh vải che thân. Kiên tỏ
ra ga lăng khi đứng ra nhận hết trách nhiệm về mình. Cậu ta nói rằng
chính cậu ta đã gạ gẫm ép tôi quan hệ.
Tất nhiên, lý do ấy cũng chẳng khiến mẹ cậu ta thôi ném ánh nhìn
khinh bỉ về tôi. Bằng tất cả sự tha thiết của mình, tôi và Kiên xin
mẹ Kiên giữ kín chuyện này không để bố mẹ tôi biết. Cô ấy đồng ý với
lý do, chúng tôi không bao giờ được gặp nhau nữa. Hai chúng tôi miễn
cưỡng đồng ý.
Nhiều năm về sau, tôi có tình cờ gặp Kiên thêm vài lần ở bar.
Kiên vẫn rỉ tai tôi với cái nháy mắt tinh nghịch: “
Em là người
tình tuyệt nhất của anh”. Tuy nhiên, tôi không làm
chuyện
ấy với Kiên thêm một lần nào nữa, đơn giản, tôi không muốn là
kẻ nuốt lời.
Sau người yêu đầu, sau Kiên, tôi còn đến với rất nhiều người đàn
ông khác. Tôi thậm chí đã cặp với những cậu sinh viên kém tôi cả một
giáp, hoặc có lúc là những người đàn ông hơn tôi chục tuổi đời. Một
vài trong số đó là yêu thực sự, còn phần lớn là chỉ để thỏa mãn nhu
cầu thể xác. Một số họ đến với tôi tự nguyện, không ràng buộc, một
số khác tôi phải trả tiền. Bề ngoài, tôi là người phụ nữ cứng rắn,
quyết đoán, ấy thế nhưng trước sự thôi thúc của ham muốn tột bậc
kia, tôi luôn là kẻ thua cuộc.
Nhiều đêm trở về nhà sau cuộc mây mưa, bước vào căn nhà rộng
thênh thang, cảm giác đau đớn, hoang mang, ê chề, tủi nhục, bẽ bàng
như cào xé tâm can tôi. Nỗi sợ hãi mọi chuyện bại lộ khiến tôi muốn
ngạt thở. Tôi tự xỉ vả mình là người đàn bà dâm đãng, thậm chí,
nhiều lúc tôi muốn kết thúc bằng cái chết để thoát khỏi sự dày vò.
Thế nhưng, khi tỉnh dậy tôi lại tiếp tục bị cuốn theo thứ bùa mê
không lối thoát kia.
Gần đây, đọc trên sách báo, tôi biết rằng không ít người phụ nữ
mắc chứng bệnh nghiện sex như tôi và chứng này có thể chữa trị được.
Không muốn mọi chuyện bại lộ, tôi đã bay ra nước ngoài để điều trị
bệnh. Bác sĩ cũng nói trước đó là một cuộc chiến dài và gian khổ.
Tôi chấp nhận. Tôi không muốn là nô lệ của ham muốn dục vọng tầm
thường kia nữa. Tôi muốn được như bao nhiêu người phụ nữ khác, muốn
yêu và được yêu, muốn có một gia đình hạnh phúc.