Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

7 cách giảm stress để kéo dài sự trẻ trung

7 cách giảm stress để kéo dài sự trẻ trung

Cập nhật: 5/10/2012 | 8:06:47 AM
Hãy tham khảo những cách sau đây để biết cách giảm stress, nhanh chóng lấy lại tinh thần vui vẻ, trạng thái vui tươi để kéo dài sử trẻ trung, tươi tắn của bạn nhé.
Trong cuộc sống hiện đại, công việc, trách nhiệm gia đình, bạn bè, tiền bạc… khiến bạn căng thẳng và mệt mỏi. Đây là điều khó tránh nhưng không phải là không tránh được.
1. Xem phim hài 
Xem phim hài sẽ giúp trung tâm não hưng phấn, khiến tâm trạng bạn thư thái hơn, mọi căng thẳng, mệt mỏi sẽ tan biến.
 
Tiếng cười sẽ giúp bạn nâng cao tinh thần và là liều thuốc tốt nhất giúp bạn đối diện với những áp lực trong cuộc sống.
 
Hãy chọn một vài món khoái khẩu như khoai tây chiên, bánh quy giòn, bắp rang bơ, phô mai, sôcôla, kem… hay bất cứ thứ gì có thể làm bạn cảm thấy vui miệng khi xem phim nhé.
 
Tuy nhiên, có một quy tắc bất thành văn là ăn nhiều đồ ăn này, nhất là trong hoàn cảnh xem phim lúc đêm khuya sẽ dễ dẫn đến tăng cân lắm đấy. Vậy nên, hãy chọn thời điểm xem và đồ ăn phù hợp nhé. 
2. Đảm bảo luôn có một giấc ngủ sâu 
Các chuyên gia sức khỏe cho rằng ngủ từ 7-8 tiếng trong 1 đêm sẽ giúp bạn nạp lại năng lượng và giảm nguy cơ bị stress.
 
Stress khiến não bạn căng thẳng dẫn đến mất ngủ. Vì vậy, bạn không nên uống cafe sau bữa tối, tránh tập thể dục 2 tiếng trước khi đi ngủ. Ngoài ra, để có một giấc ngủ sâu, bạn không nên đặt tivi, máy vi tính, hay các thiết bị giải trí khác trong phòng ngủ.
 
Nếu áp dụng những biện pháp này mà vẫn bị mất ngủ, bạn nên đến gặp bác sĩ.
3. Ăn những thực phẩm có nhiều chất xơ
7 cách giảm stress để kéo dài sự trẻ trung
Thường xuyên ăn các thực phẩm có nhiều chất xơ sẽ rất tốt cho sức khỏe của tim và giúp bạn giảm nguy cơ bị stress. Chất xơ giúp hạ lượng đường trong máu, giúp máu lưu thông tốt, nhờ đó bạn luôn cảm thấy khỏe mạnh, tinh thần nhẹ nhàng thư thái.
Bạn có thể dễ dàng bổ sung chất xơ qua các loại rau, củ, quả trong bữa ăn hàng ngày như: các loại hạt ngũ cốc, táo, cam, quýt và các loại rau xanh. 
4. Đi dạo và tập yoga 
Khi áp lực cuộc sống bộn bề gây ra stress, bạn hãy cố gắng dành từ 1-2 giờ để đi dạo hoặc tập yoga nhé!
 
Sự vận động nhẹ nhàng hoặc ngồi thiền sẽ làm cho tinh thần bạn được thư giãn, thoải mái, nhịp tim đập đều đặn hơn, lượng máu lưu thông và tuần hoàn tốt hơn… Tất cả những điều đó sẽ đánh tan mọi mệt mỏi, lo âu, căng thẳng của bạn. 
5. Ngắm nhìn thiên nhiên
Thay vì nhốt mình trong căn phòng nghẹt thở, thiếu ánh sáng và không khí, bạn hãy mở cửa sổ để đón nhận luồng không khí mới, trong lành nhé. Điều đó thực sự có tác dụng để bạn thư giãn.
 
Nghiên cứu cho thấy khi mức stress gia tăng, việc ngắm nhìn phong cảnh thiên nhiên sẽ giúp đưa nhịp tim trở lại bình thường một cách nhanh chóng hơn. Chuyên gia tâm lý học tại Đại học Washington đã nhận định rằng: “Chúng ta sẽ trở nên tốt hơn về tâm thần và thể chất khi chúng ta gắn kết với thiên nhiên”. 
6. Tha thứ 
Bạn nên cố gắng tha thứ cho ai đó dù họ đã khiến bạn đau lòng đến mức nào. Vì việc này sẽ phóng thích năng lượng tiêu cực và là cách giảm stress rất hiệu quả. Bạn nên trút bỏ nỗi tức giận để chỉ giữ lại nguồn năng lượng tích cực. 
7. Hãy hít thở sâu
Trị liệu bằng hương thơm không chỉ có ở các spa, mà ở bất cứ đâu bạn cũng có thể làm được. Hương thơm của hoa nhài hay tinh dầu hương thảo… có thể giúp bạn có một trạng thái thoải mái hơn.
 
Hít thở sâu trong những loại nước hoa có thể làm giảm nồng độ của các hormone cortisol sẽ hạn chế những suy nghĩ tiêu cực.

Tôi có thai mà vẫn còn trinh

Tôi có thai mà vẫn còn trinh

Trong đêm tân hôn và suốt mấy tháng sau, chúng tôi không thể làm 'chuyện ấy' đúng nghĩa vì không gian quá tuềnh toàng.

Tôi năm nay 29 tuổi, làm trưởng phòng cho một công ty nước ngoài. Chồng tôi là chỉ huy trưởng của một công ty xây dựng. Không cần nói thì có lẽ mọi người cũng biết vấn đề tài chính kinh tế của chúng tôi là không đáng lo ngại. Nhìn bề ngoài, ai cũng nghĩ tôi hạnh phúc vì lấy được người chồng giỏi giang, hiền lành và đẹp trai. Nhưng tất cả chỉ là cái vỏ bọc mà người trong cuộc như tôi mới hiểu được.
Tôi kết hôn cách đây gần một năm. Trước đó, chúng tôi đã có khoảng thời gian 8 năm quen biết nhau. Gọi là 8 năm quen biết nhưng thời gian chúng tôi ở cạnh nhau rất ít. Sau khi ra trường, tôi về Bình Dương làm việc, anh ở lại thành phố công tác. Thời gian chúng tôi gặp nhau bắt đầu ít dần. Cả tôi và anh đều bận rộn. Nhưng tôi vẫn luôn suy nghĩ anh sẽ là chồng tôi sau này.
Trong 8 năm quen nhau, mặc dù anh về nhà tôi vài lần nhưng lại chưa hề ngỏ ý đưa tôi về ra mắt gia đình anh. Đây chính là sai lầm lớn nhất của tôi khi không tìm hiểu kỹ vấn đề này. Anh luôn nói gia đình anh rất dễ, không có gì hết, khi nào cưới thì gặp luôn. Và kết quả là ngày dạm ngõ, gia đình anh mới biết mặt tôi và gia đình tôi. Ngày gặp mặt, gia đình anh rất thờ ơ với tôi. Thậm chí, gia đình anh còn nói thẳng với ba mẹ tôi rằng họ không thích người miền Bắc (gia đình tôi gốc Bắc).
Sau buổi gặp ấy, tôi biết gia đình anh không muốn cho anh cưới tôi chỉ vì lý do tôi là người miền Bắc. Tôi khóc rất nhiều và nói với mẹ cho hủy đám cưới, trả lại cau cho nhà họ. Tôi có cảm giác sẽ không hòa nhập được với gia đình anh. Nhưng mẹ tôi vì sợ bị dị nghị đã không làm thế. Mẹ khuyên tôi và coi tôi là con nít. Người ta đã đến hỏi cưới đâu phải nói bỏ là bỏ được. Sống cả đời với chồng chứ gia đình chồng thì gặp được mấy lần đâu. Bản thân chồng tôi cũng an ủi tôi là anh sẽ bảo vệ tôi, đừng để ý đến ai hết.
Rồi như sợ tôi đổi ý ở cái tuổi đã quá lứa này. Mẹ tôi thúc ép chồng tôi nói với gia đình anh tổ chức trong vòng một tháng sau ngày dạm ngõ. Thậm chí, rất nhiều thủ tục được mẹ tôi lược bỏ để cho tiện ngày cưới. Không cần làm đám hỏi, không cần đón dâu, không cần tổ chức ở nhà trai, chỉ tổ chức ở hai nơi là nhà gái và thành phố cho bớt đi lại. Tôi rất buồn, cảm giác như mình là đứa bị ế ẩm, phải gả đi khẩn cấp. Sát ngày cưới, tôi vẫn năn nỉ cha mẹ hủy bỏ đám cưới mà không nhận được sự đồng tình nào. Như là duyên phận, chuyện gì đến vẫn phải đến. Tôi vẫn lên xe hoa như dự kiến của hai gia đình, không có trục trặc cũng không có bỏ trốn.
tapchilamdep.com
Đêm tân hôn, tôi ngỡ ngàng khi tàn tiệc cưới, tôi cùng anh và gia đình anh trở về căn nhà anh thuê ở thành phố. Sau khi làm đồ cho gia đình ăn khuya vì không ai ăn no ở tiệc cưới, tôi phát hiện gia đình anh không ai quan tâm đến tôi. Khi bày đồ ăn ra, tất cả mọi người không ai hỏi tôi hay kêu tôi ăn cùng. Ăn xong cũng không ai phụ tôi dọn dẹp hay hỏi tôi một tiếng xem có mệt không? Họ tranh thủ kéo nhau đi tắm rồi đi ngủ.
Đến khi tôi dọn dẹp và tắm rửa xong thì cũng hơn 1h sáng rồi. Không có phòng tân hôn như tôi từng tưởng tượng, không có hoa, có đèn, có nến lung linh như nhà tôi từng chuẩn bị khi đám cưới anh hai tôi. Đêm tân hôn của tôi là một mảnh chiếu trải trên sân thượng. Và tôi đã không thể làm điều đó cùng anh trong một không gian không kín đáo, không lãng mạn như thế. Tôi luôn tự hỏi sao đêm quan trọng như thế mà cả gia đình anh không hề quan tâm, không chuẩn bị? Phải chăng bởi ngay từ đầu họ đã không thích tôi? Cưới tôi chỉ là vì không muốn phản đối ý kiến của con trai họ?
Suốt mấy tháng trời sau đó, tôi vẫn không làm được "chuyện đó" cùng anh. Anh chỉ đụng chạm được ở bên ngoài chứ không thể quan hệ thật sự với tôi. Nhưng 4 tháng sau, tôi phát hiện mình có thai. Tôi không tin vào mắt mình, tôi hoang mang, lo sợ chứ không hề hạnh phúc. Tôi tìm chuyên gia tư vấn và được biết như trường hợp của tôi vẫn có thể mang thai. Ngày tôi thông báo cho gia đình anh cũng không ai tỏ ra vui vẻ. Mọi người vẫn thờ ơ, lạnh lùng với tôi. Anh thì vẫn coi công việc là quan trọng hàng đầu, không quá quan tâm đến sức khỏe của tôi và con. Điều đặc biệt là anh không bao giờ nói chuyện với con mặc dù tôi đã gợi ý là đứa bé trong bụng cũng cần được trò chuyện thì ra đời bé mới có tình yêu thương. Thế nhưng anh chưa bao giờ làm thế. Tôi rất mệt mỏi khi sống trong không khí như thế.
Hơn một tháng sau ngày có thai, tôi bị đau bụng dữ dội cần nhập viện. Bác sĩ kiểm tra để xem tôi có mang thai ngoài tử cung không? Và kết quả của lần khám ấy làm tôi mất trinh (dùng kẹp mỏ vịt và tay để khám). Tôi đau đớn khi nhìn tờ giấy kê ở dưới thấm những giọt máu mà trước giờ tôi nghĩ nó phải rơi ở một nơi thật thiêng liêng trong một giây phút thật hệ trọng. Kết quả của cú sốc này là tôi bị trầm cảm và hình như là cả lãnh cảm.
Sau lần khám ấy, tôi rất sợ chồng mình. Khi anh chỉ cần có cử chỉ ôm hôn tôi thì tôi co dúm người lại và lảng tránh. Suốt 6 tháng nay, anh không động được đến người tôi. Chúng tôi như hai người xa lạ, không tâm sự với nhau chuyện gì, ngủ riêng phòng. Tôi cứ khóc suốt mà không biết làm sao để thoát ra. Tôi có rất nhiều suy nghĩ tiêu cực. Lúc thì muốn chết, lúc thì muốn bỏ trốn đi đâu đó để sống và tự nuôi dạy con.
Rời khỏi căn nhà mà cả ngày tôi không thể nói chuyện với ai. Cho đến giờ, khi đứa con sắp chào đời mà chúng tôi vẫn chưa đăng ký kết hôn. Tôi không biết nên quyết định thế nào. Kết hôn thì coi như suốt đời này tôi sẽ phải sống không là chính tôi. Không kết hôn thì con tôi ra đời sẽ như thế nào? Tôi rất cần sự chia sẻ lúc này!  

Yêu cùng lúc ba người đàn ông

Yêu cùng lúc ba người đàn ông

Chị có chồng nhưng qua lại hơn mức tình bạn với người đồng nghiệp cũ và vẫn quan tâm, nắm tay tôi.

Tôi đã yêu một người phụ nữ lớn tuổi hơn mình và đã có gia đình. Tôi và chị ấy làm chung cơ quan. Sau khi tốt nghiệp, tôi vào đây làm, thấm thoắt cũng đã vài năm trôi qua. Trong số những người nữ đồng nghiệp, tôi ấn tượng nhất là chị. Chị ấy có một phong cách thật tao nhã, nhẹ nhàng trong cách đối xử cũng như giao tiếp với mọi người.
Nơi tôi làm, mọi người suốt ngày chỉ chăm chú vào việc để ý tới những người còn lại xem họ có làm gì sai trái và tìm cách phá người ta. Rất ít ai có được tính tình thẳng thắng, cương trực và sống có đạo đức. Thực sự trong đó tôi không biết phải chơi với ai. Thế nhưng thời gian tiếp xúc nhiều nên dần tôi hiểu được chị nhều hơn. Tôi hiểu được rằng chị là người tôi có thể chia sẻ mọi thứ từ công việc, gia đình hay chuyện tình cảm. Dần dần, tôi và chị như là hai người bạn thân. Đôi khi có chuyện gì đó đều có thể chia sẻ cho nhau như để giải tỏa bớt áp lực cuộc sống và tìm người có thể cảm thông với mình.
Điều gì đến cũng đã đến. Tôi dần dần càng thân thiết với chị và cuối cùng tôi đã yêu chị nhưng chị nào đâu có biết. Tôi vẫn giữ tình cảm đó cho riêng bản thân mình mà không nói ra. Trong thời gian yêu chị và trước đó nữa, mặc dù tôi đã nghe rất nhiều lời đồn đoán rằng, chị đã có mối quan hệ trên cả tình bạn với một người đồng nghiệp nam khác cũng cùng cơ quan với chúng tôi nhưng tôi đã nghĩ rằng, đó chỉ là lời đặt điều của những kẻ không đâu, chuyên đi phá người khác. Tôi vẫn tin chị nhưng tin đồn ngày càng nhiều và đã làm tôi lung lay lòng tin đó. Nhưng tôi vẫn tự nhủ với bản thân mình rằng, nếu như có điều đó đi chăng nữa, tôi cũng không có quyền gì phát xét chị vì đó là sự lựa chọn của chị và tôi cũng sẽ yêu chị.
Cơ quan tôi có sự thay đổi nhân sự và người đàn ông ấy không còn làm chung với chúng tôi nữa mà đã chuyển sang đơn vị khác. Lúc đó, tôi nghĩ rằng như thế có lẽ là chị và người ấy dần dần sẽ không gặp nhau nhiều và mối quan hệ đó cũng sẽ dần tan biến. Từ lúc đó đến nay cũng đã gần một năm trôi qua, tôi vẫn yêu chị, vẫn yêu một cách thầm kín. Rồi nhân một dịp cả phòng tôi đi du lịch đến một thành phố biển xinh đẹp, tuy chỉ trong thời gian ngắn nhưng tôi đã trải qua những giây phút hạnh phúc và vui vẻ bên chị.
tapchilamdep.com
Trong thời gian diễn ra cuộc đi chơi đó, hầu như lúc nào tôi và chị cũng đi chung, cũng bên nhau. Nhiều khi mọi người đi chơi nhưng tôi và chị lại không đi cùng và chúng tôi ở bên nhau, tay trong tay. Chúng tôi trải qua thời gian quý giá ít ỏi. Những lúc đó, tôi cảm giác nóng ran cả người, chỉ muốn nhảy vào ôm chầm lấy chị nhưng tôi đã không làm vì sợ, cảm giác chẳng biết làm sao của một chàng trai chưa bao giờ được ôm người mình yêu. Thế rồi thời gian trôi qua thật nhanh, thời gian của chuyến du lịch cũng đã hết.
Ngày về, khi bước xuống tàu, tôi cảm giác như mình chẳng muốn về, chẳng muốn rời xa chị. Tôi buồn đến nỗi không muốn rời khỏi sân ga. Tôi đã ở lại sân ga một hồi, nhìn từng người trong đoàn về hết. Họ đều có gia đình đến đón và cả chị cũng được chồng ra đón. Cuối cùng chỉ còn mỗi mình tôi lẻ loi ở lại sân ga. Lúc này, tôi cảm thấy rất buồn và cô đơn. Sau đó, chúng tôi cũng phải trở lại với công việc hàng ngày của mình tại cơ quan. Tôi và chị nói chuyện nhiều hơn và tôi đã quyết định nói cho chị biết tình cảm của mình dành cho chị.
Sau đó, thỉnh thoảng chúng tôi gặp nhau vào những buổi ăn trưa, giống như là hẹn hò. Khi ở bên nhau, chúng tôi chỉ nắm tay nhau và cũng chỉ có những cử chỉ thân mật mà thôi. Từ đó, tôi ngày càng yêu chị hơn và tôi cũng nghĩ rằng chúng tôi vẫn có thể như thế, chị vẫn có một chút tình cảm gì đó với tôi. Nhưng đôi khi chị lại từ chối gặp tôi và nói rằng chị không muốn tôi đau khổ hơn. Chị muốn tôi hãy quên chị đi, không nên đặt quá nhiều tình cảm vào chị nữa, chị không muốn tôi phải phí thời tuổi trẻ vì sẽ không có tương lai. Tôi nghĩ rằng chị nói thế là vì nghĩ cho tôi, vì thương tôi nên mới thế và tôi thầm cảm ơn chị.
Một ngày, tôi phát hiện được điều mà dường như tôi không còn dám tin vào mắt mình nữa. Tôi vẫn hy vọng là mình đã sai nhưng thực lại đúng 100%. Tôi không thể nào ngờ sự thật lại như thế. Tôi đã vô tình phát hiện ra rằng chị và người đàn ông ấy vẫn còn mối quan hệ như trước đây, như mọi người đã nói. Tôi những tưởng chị đã chấm dứt mối quan hệ đó cách đây một năm khi anh ta chuyển đi nhưng chị vẫn dùng số điện thoại của anh làm mật khẩu email. Nếu chị không còn gì với anh thì sao lấy thông tin của người ta để làm mật khẩu cho email của mình, cái mà mình luôn phải nhớ. Điều đó chứng tỏ là chị vẫn luôn nhớ và vẫn giữ mối quan hệ này với người ấy. Con tim tôi tan vỡ, khiến tôi rất đau lòng.
Tôi biết là tôi không có quyền gì oán trách chị khi chị vẫn yêu người đó. Tôi chỉ cảm thấy hận chị khi chị đùa giỡn với tình cảm của tôi, lừa dối tôi vì vẫn yêu người ấy. Vậy mà chị vẫn khăng khăng nói với tôi rằng là chị không bao giờ có chuyện đó. Tôi biết chứ và tôi đã cho chị rất nhiều cơ hội để nói thật với tôi nhưng chị liên tục nối dối tôi. Tôi cảm thấy mình như đang bị đùa giỡn vậy.
Tại sao chị vẫn còn quan hệ như thế với anh nhưng lại quan tâm, gần gũi tôi? Tôi vẫn xem chị là người tốt để làm bạn, tốt về mọi mặt. Dù có buồn và giận chị như thế nào thì tôi vãn yêu chị. Với tôi, chị luôn là người hoàn hảo nhất, đẹp nhất và không gì có thể thay thế được vị trí của chị trong lòng tôi. Có phải tôi như thế là mù quáng, là khờ dại không?  


CÁC CHỦ ĐỀ KHÁC:

Bị lãnh cảm khi phát hiện mình là người thứ 3

Bị lãnh cảm khi phát hiện mình là người thứ 3

(AloBacsi) - Tôi là người thứ ba! Tôi luôn mặc cảm vì điều này nhưng lỡ bị cuốn vào rồi.

Do cả tin nên không tìm hiểu kỹ. Sự mặc cảm dần dần làm tôi không còn hứng thú trong chuyện gối chăn và người ấy đã có biểu hiện chán tôi rồi.
Tôi phải làm sao hả BS, nên nhờ BS tư vấn cách tìm lại cảm hứng hay âm thầm rút lui? Tôi biết hỏi câu này không đúng chỗ, vì Alobacsi tư vấn cách trị bệnh chứ không gỡ rối tơ lòng.
Xin hãy thông cảm cho tôi, vì tôi tin AloBacsi! (ngocqu…@gmail.com)
Trả lời:
Chào bạn,
Trước hết, xin cảm ơn bạn đã tin tưởng AloBacsi và chia sẻ với chúng tôi những điều thầm kín của mình. Theo tôi, việc bạn biết mình là người thứ ba và luôn mặc cảm vì điều đó đã chứng tỏ bạn là một người thông minh và tinh tế.
Tôi chưa rõ bạn có còn là người tự do hay không, nhưng chắc chắn là bạn cũng không muốn có người thứ ba bước vào cuộc hôn nhân của mình. Sự nhẹ dạ, cả tin đã làm bạn bị sa lầy và khiến bạn không còn thiết đến việc chăn gối với người ấy nữa và người ấy cũng đã có biểu hiện “chán” bạn rồi. Vậy thì còn dây dưa làm gì nữa, bạn hãy kết thúc trước khi người ấy kết thúc đi, bởi điều đó trước sau gì cũng xảy ra.
Tôi khuyên bạn hãy bước ra khỏi vũng lầy để đến với hạnh phúc của chính mình.
Chúc bạn thành công trong công việc và cuộc sống!

Mất trinh vì cho tay vào 1 cm?

Mất trinh vì cho tay vào 1 cm?

Em cho tay vào "cô bé" của bạn gái tầm 1 cm, liệu cô ấy có mất trinh?

Xin chào chuyên mục Tư vấn chuyện phòng the!
Em có một thắc mắc rất mong chuyên mục giải đáp giúp em!
Trong một lần em đã dùng tay đưa vào chỗ ấy của bạn gái em. Em nhớ chính xác là đã đưa vào khoảng từ 0.5-1 cm (trong khi màng trinh nằm trong khoảng từ 2-3 cm). Lúc đó bạn gái em nói đau nên em đã ngừng lại và hoàn toàn ngón tay em đưa vào không hề dính máu.
Nhưng sau đó vài hôm thì bạn gái em nói rằng hôm đó sau khi làm như thế bạn gái em thấy có dính một vệt máu màu nâu nhỏ. Có một sự trùng hợp là ngày mà em dùng tay cho vào vùng kín của bạn gái em là ngày cuối cùng của chu kì kinh nguyệt. Vậy liệu màng trinh của bạn gái em đã bị ảnh hưởng chưa. Và vào đúng hôm em đưa tay vào chỗ ấy của bạn gái em cũng là ngày cuối cùng trong chu kỳ kinh nguyệt của cô ấy. Vậy em thắc mắc rằng liệu màng trinh của bạn gái em đã bị ảnh hưởng chưa. Đó có phải là máu kinh nguyệt còn sót lại không hay là do cô ấy bị rách màng trinh? Mong chuyên mục trả lời giúp em. Em thực sự rất lo lắng. Em xin chân thành cảm ơn! (Em trai)
Trả lời:
Em trai thân mến! Cảm ơn em đã gửi những thắc mắc của mình về cho chuyên mục. Vấn đề của em, chuyên mục xin được giải đáp như sau:
Màng trinh là một niêm mạc mỏng nằm chắn ngang âm đạo, lui vào trong độ một đốt ngón tay (tầm 2cm). Màng trinh được coi là "nhân chứng" cho sự trong trắng của người con gái.

tapchilamdep.com
Màng trinh của bạn gái liệu có bị rách khi em cho tay vào khoảng 1 cm? (Ảnh minh họa)
Ở trường hợp của em, rất khó để khẳng định việc em đưa ngón tay vào bên trong "cô bé" của bạn gái có gây rách màng trinh hay không vì điều đó còn tùy thuộc cấu tạo của màng trinh. Khoảng cách tầm 2 cm không phải là tuyệt đối với tất cả mọi người. Hơn nữa, màng trinh dễ dàng bị rách hay khó rách còn do hình dạng, độ đàn hồi, dày mỏng khác nhau của màng trinh. Có những người có màng trinh dày, độ đàn hồi tốt thì ngay cả khi quan hệ tình dục, đưa dương vật đã cương cứng vào bên trong màng trinh vẫn có thể không rách. Tuy nhiên, cũng có người chỉ do hoạt động, va chạm mạnh cũng có thể rách màng trinh do màng trinh quá mỏng.
Do em không miêu tả kĩ, em cho tay vào "cô bé" của bạn gái nhưng với động tác như thế nào. Nếu chỉ là nhẹ nhàng, thì có thể gái em vẫn chưa bị rách màng trinh. Nhưng nếu động tác mạnh thì rất khó để nói trước. Tuy nhiên, chuyên mục cho rằng nhiều khả năng bạn gái em vẫn chưa bị rách màng trinh. Máu mà cô ấy thấy có thể là do chút kinh còn sót lại sau ngày kinh nguyệt.
Nếu muốn kiểm tra kĩ, bạn gái em có thể tự kiểm tra màng trinh của mình bằng một chiếc gương nhỏ đặt vuông góc phía dưới và ngồi xổm lên. Bằng mắt thường bạn gái em cũng có thể nhìn thấy được màng trinh (nếu nó còn).
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!  

Tôi hoảng hốt vì bố chồng đứng nhìn mình tắm

Tôi hoảng hốt vì bố chồng đứng nhìn mình tắm

Mấy lần mở cửa nhà tắm ra, tôi giật mình vì thấy bố chồng đứng ngay trước cửa.

Vì điều này mà có lần cả tuần tôi toàn né bố chồng, không dám gặp mặt vì chỉ sợ đối diện rồi không biết nói gì.

Tôi lấy chồng, sống cùng gia đình chồng trong căn nhà không được rộng rãi cho lắm. Nhà có hai tầng nhưng lại bố trí có một phòng vệ sinh ở tầng dưới. Mọi sinh hoạt trong gia đình đều phải chung nhau, nhất là vệ sinh cá nhân. Nhiều lần tôi góp ý chồng tạo điều kiện bố trí thêm một nhà tắm nữa nhưng vì chưa có điều kiện sửa sang nên chồng cũng khuyên tôi nên dùng tạm. Biết có nhiều bất tiền nên đôi lúc tôi cũng cố gắng cân đối thời gian hợp lý cho việc sinh hoạt cá nhân của từng người.

Nhà chồng tôi sống hòa thuận, tốt tính, không ai khó chịu gì với ai nhiều như cảnh bố mẹ chồng con dâu cả. Được cái gia đình chồng không quá giàu có, cũng thuộc hàng bình thường nên không phô trương, hách dịch hay có ý khinh rẻ con dâu. Vì xét về điều kiện kinh tế, tôi hơn hẳn gia đình anh.
tapchilamdep.com
Sau lần ấy tôi hết sức rút kinh nghiệm, chỉ mong bố chồng không còn phải giáp mặt con dâu trong hoàn cảnh khó xử như vậy nữa. (ảnh minh họa)
Nhưng cuộc sống có chút khó khăn lại sống cùng nhà chồng nên nhiều lúc tôi thấy bức bối, có phần khó chịu. Nhất là việc mỗi sáng dậy muộn, vội đi làm lại đợi bố mẹ chồng, chồng đánh răng rửa mặt xong, thật là nản. Thời gian thì gấp mà cứ đợi hết người này tới người kia, thật phiền. Rồi có khi tôi dậy muộn quá, chẳng kịp đánh răng đành mang theo cái bàn chải lên công ty, vào cầu thang máy thì chẳng dám cười nói với ai vì cái tội.. răng bẩn. Nghĩ tới đó mà nhiều lần phát nản.

Gần đây lại phát sinh ra chuyện này khiến tôi ái ngại vô cùng. Có lần tranh thủ về nhà lúc trưa, tôi vào nhà tắm tắm, nghĩ trong nhà không có ai nên cứ tự nhiên. Và một lần, lúc từ nhà tắm đi ra, còn đang quấn khăn tắm, tôi giật mình vì giáp mặt bố chồng đang đứng ngay ngoài cửa. Mặt tôi đỏ tía tai, không biết tình huống này nên hiểu thế nào. Người đa nghi như tôi không cho phép mình nghĩ nông cạn. Một là bố chồng có ý không hay, đứng rập rình ở cửa nhà tắm khi con dâu đang tắm (câu chuyện này cũng xảy ra ở đâu đó trên sách báo). Hai là bố định vào tắm thì thấy tôi. Nói chung dù tình huống nào nhưng gặp bố chồng trong hoàn cảnh như thế khiến tôi lo lắng và ngại ngùng vô cùng.

Sau lần ấy tôi hết sức rút kinh nghiệm, chỉ mong bố chồng không còn phải giáp mặt con dâu trong hoàn cảnh khó xử như vậy nữa. Thế nên, tôi rất cẩn trọng khi tắm.
tapchilamdep.com
Tôi sợ rằng, sự việc này không đơn giản, không chỉ dừng lại ở việc tình cờ.
(ảnh minh họa)
Vậy mà, những lần sau đó, tôi còn bắt gặp bố nhiều hơn. Cửa nhà tắm thật ra không được quá kín đáo, dù không nhìn rõ gì nhưng người đứng bên ngoài vẫn có thể nhìn mờ mờ bóng người trong nhà tắm. Thế nên tôi lo ngại vô cùng. Thời gian gần đây, khi tôi từ nhà tắm bước ra, mặc dù không còn quấn khăn tắm như mọi khi nhưng đều bắt gặp ánh mắt bố chồng nhìn vào đó.

Tôi sợ rằng, sự việc này không đơn giản, không chỉ dừng lại ở việc tình cờ. Tôi lo lắng bố có ý đồ không hay với tôi hoặc là có dụng ý gì đó. Tôi bắt đầu run sợ, nói chuyện này với chồng (tất nhiên chỉ nói việc đụng độ bố trước cửa nhà tắm) nhưng chồng tôi gạt phắt đi, nói rằng tôi quan trọng hóa vấn đề. Tôi bực dọc vô cùng, nghĩ chồng không hiểu cho tôi. Hoàn cảnh nhà anh đã vậy, tôi chấp nhận thì cũng nên tạo điều kiện cho con dâu như tôi một chút chứ, vì dù sao tôi cũng không cùng huyết thống.

Tôi tính toán thà xin ra ở riêng, thuê nhà trọ còn hơn sống cảnh này. Nhưng chỉ vì lý do đó mà đòi như vậy chắc chồng tôi điên lên mất. Tôi đành ngậm ngùi, đợi xem tình thế ra sao, đoán ý bố chồng rồi sẽ phải ‘phanh phui’ mọi chuyện nếu như đó là ý đồ xấu. Thật sự đúng là không ‘an cư’ thì không thể ‘lạc nghiệp’ được. Lòng tôi đang rối bời.  

Bí mật gây "sốt" của chị em về sex

Bí mật gây "sốt" của chị em về sex

Nếu nàng đòi hỏi bạn nhiều về "chuyện ấy" có nghĩa bạn thực sự rất "đỉnh".

Chúng tôi đã hỏi 3.289 phụ nữ xem họ có hài lòng với đời sống tình dục của mình không. Sau đó chúng tôi đã ghi chép tâm sự của những người viên mãn nhất.
Nàng muốn nhiều hơn
Phụ nữ khi thỏa mãn tình dục sẽ có ham muốn nhiều hơn trong chuyện ấy, có thể là vài lần một tuần hoặc hơn. Nếu nàng “đòi hỏi” nhiều hơn tức là bạn đang hoàn thành vai trò làm chồng rất tốt!
Cô ấy biết mình “nóng bỏng”
Phụ nữ sẽ không bao giờ cảm thấy thoải mái khi cho bạn ngắm những ngấn mỡ hay cơ thể xấu xí của mình. Cô ấy chỉ cảm thấy tự tin và ham muốn nhiều hơn khi biết mình hấp dẫn, gợi cảm.
tapchilamdep.com
Khi nàng đòi hỏi bạn nhiều về "chuyện ấy" chứng tỏ bạn đã làm rất tốt vai trò của mình (Ảnh minh họa)
Cô ấy lên tiếng
Một phụ nữ thỏa mãn tình dục sẽ không ngại ngần lên tiếng, yêu cầu bạn phải làm thế này, thế kia để cả hai cùng thăng hoa.
Niềm vui
Nghe có vẻ phi lí nhưng niềm vui trong tình dục quan trọng hơn cực khoái. Bạn càng cố gắng giúp cô ấy đạt cực khoái thì lại càng khó thành công, ngược lại hãy tạo sự thoải mái, vui vẻ cho nàng thì cô ấy sẽ đạt cực khoái dễ dàng hơn.
Kích thước dương vật
Chỉ có 7% phụ nữ nói rằng kích thước dương vật quan trọng còn 93% còn lại cho rằng những yếu tố khác quan trọng hơn nhiều. Sự thật chứng minh rằng kích cỡ thế nào không thành vấn đề mà quan trọng là các bạn sử dụng nó ra sao, kĩ năng thế nào.  

Em từng 'quan hệ' với 6 người đàn ông

Em từng 'quan hệ' với 6 người đàn ông

Em nghĩ rằng chẳng còn gì để mất nên cứ dấn thân vào lối sống buông thả ấy. Tôi yêu em nhưng thực sự e ngại về chuyện tương lai.

Thật sự trong lòng tôi rối bời vì những suy nghĩ vẫn vơ, không đáng. Thật sự không đáng đối với một con người lẳng lơ, buông thả như em. Nhưng tại sao tôi lại yêu con người đó cơ chứ? Yêu nụ cười, yêu ánh mắt, yêu từng giây phút được bên cạnh em, dù tôi không thể nói nên lời. Từng đêm tôi vẫn thường suy nghĩ và bị ám ảnh bởi giây phút em đã trải qua với sáu người đàn ông. Từng cái ôm, hôn, từng nụ cười, ánh mắt ấy làm tôi thật sự sợ con người em.
Tôi đánh giá cao và rất coi trọng những gì em hứa. Em nói rằng em sẽ không như thế, sẽ không làm tôi đau thêm một lần nào nữa. Em đã xác định về tương lai nhưng nó sẽ có thời hạn trong bao lâu? Một năm, hai năm hay ba năm? Hay chính ngày mai đây em lại lừa dối tôi, em lại ngã vào vòng tay tình ái của người nào nữa? Bao nhiêu người nữa đây?
tapchilamdep.com
Nhiều lúc tôi nghĩ tôi là gì của em? Có thật sự quan trọng và cần thiết hay không? Hay cũng chỉ là một con tốt vô hình trong cái gọi là cảm tính nơi em? Tôi sẽ không suy nghĩ thêm nữa nếu như những cuộc tình đó là vụng dại, nông nỗi. Nhưng không phải, đó là lối sống buông thả khi chính em lại quan hệ với rất nhiều người. Vì sao, vì người ta có thể mắc sai lầm nhưng sau đó nhận ra và sống nghiêm túc với bản thân của mình hơn. Còn em, em cứ nghĩ mình chẳng còn gì để mất nên cứ dấn thân vào những cuộc tình đến rồi đi. Em coi đó là bình thường. Em tự đánh mất nhân cách, lối sống, phẩm hạnh của mình trong khi mình đang còn rất trẻ.
Nếu tôi yêu và lấy em, cùng xây dựng hạnh phúc tương lai đối với em, thực sự tôi rất e ngại. Tôi lo rằng việc sinh sản, con cái sau này có ổn định hay không, có tự nhiên như bình thường hay không? Vì em từng quan hệ với sáu người đàn ông kia, chưa kể đến chuyện thuốc men hay này nọ thì làm sao em có đủ sức khỏe để ổn định? Và nếu như em thật sự không nhìn nhận lại, thay đổi cách suy nghĩ ấy thì em có quản lý tốt, làm tấm gương sáng cho con cái sau này hay không? Còn tôi, tôi cũng không biết tôi có thể quên hết, bỏ qua mọi thứ để sống tốt khi tôi biết quá rõ về cái quá khứ ấy?  

Lãnh cảm có phải do "tự sướng"?


 

Lãnh cảm có phải do "tự sướng"?

Tôi là nữ năm nay 25 tuổi, có tật thủ dâm từ khi 16 tuổi, hiện tôi đã có người yêu nhưng không có được cảm giác như những cặp yêu đương khác.

Trong một lần gặp nhau, anh ấy đòi làm "chuyện ấy" sau khi chống cự không nổi tôi đành phải chấp nhận, nhưng điều mà tôi băn khoăn là anh ấy không thể thực hiện được...
 
Vậy xin hỏi thủ dâm có gây nên bệnh lãnh cảm không? Có gây khó khăn trong sinh hoạt tình dục không? P.T.H (Gia Lai)
 
Ảnh minh họa
Ảnh minh họa
Trả lời:
 
Do cơ thể đã đạt được độ trưởng thành về mặt sinh dục, dưới sự tác động của các chất nội tiết, sinh lý nên từ tuổi dậy thì con người bắt đầu có sự ham muốn tình dục. Thủ dâm là một biện pháp để khám phá bản năng tình dục của mình và có ở cả nam lẫn nữ, bản thân tự tạo khoái cảm, tự thỏa mãn về tình dục bằng cách đụng chạm, kích thích vào bộ phận sinh dục của mình.
 
Theo khoa học thì đây là một hiện tượng tự nhiên không được coi là bệnh, chỉ có thể gọi là tật thủ dâm nếu bị lạm dụng. Thủ dâm thường không có hại, đôi khi là cách giúp bạn trẻ giải tỏa được ham muốn quan hệ tình dục, tránh được hậu quả có thai ngoài ý muốn, tránh được các bệnh lây qua đường tình dục. Tuy nhiên khi nó bị lạm dụng, tức thủ dâm thường xuyên hằng ngày sẽ gây ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần, gây xao nhãng việc học tập, rơi vào trạng thái dằn vặt về hành vi của mình sau đó.
Vì vậy bạn không nên quá lo lắng về thói quen của mình mà nên tạo cho mình một cuộc sống lạc quan, tin tưởng, tạo hưng phấn trong công việc hằng ngày, có chế độ lao động, nghỉ ngơi hợp lý và tập thể dục đều đặn, hạn chế đến mức tối đa thói quen không có lợi.
Để thực hiện được hành vi tình dục cần có sự hợp tác chặt chẽ giữa hai người, đó là sự thoải mái về tinh thần cùng với "khúc dạo đầu" đủ thời lượng. Cơ quan sinh dục nữ có sự sung huyết, tiết dịch có tác dụng bôi trơn, các cơ tầng sinh môn mềm mại và các hormon sinh dục được tăng cường. Vì vậy trong trường hợp của bạn không thực hiện được hành vi tình dục là không có gì khó hiểu, đó là sự miễn cưỡng chứa đựng nhiều ức chế. Bạn nên tin tưởng là sau khi kết hôn, mọi rào cản được tháo gỡ bạn sẽ có một cuộc sống tình dục rất bình thường.

Lãnh cảm vì quan hệ trong nhà Phố cổ

Bố đừng đánh mẹ”
Với gương mặt thất thần, người phụ nữ 33 tuổi tên Nguyễn Thị Minh Anh (Phố Hàng Đường, Hà Nội) đến tìm nhà tư vấn tâm lý để giải tỏa những chuyện khó nói trong lòng chị đã kéo dài 6 năm qua.
Nhà chị Anh sống trong một căn hộ ở phố cổ Hà Nội. Căn nhà 18 mét vuông dành cho vợ chồng chị và cậu con trai nhỏ. So với nhiều gia đình ở đó thì nhà chị Minh Anh là rộng, có không gian để thở. Tuy nhiên với chị thì không hề dễ thở chút nào.
Cách đây gần 6 năm, chị Minh Anh nhớ mãi cậu con trai 4 tuổi của chị nửa đêm ngủ dậy bật khóc “bố ơi, bố đừng đánh mẹ nữa”. Không gian lúc đó chỉ có hai vợ chồng chị đang “ân ái vợ chồng”. Chị vội vàng vơ lấy cái áo mặc vào dỗ con.
Lân la hỏi mãi cậu con trai mới nói vì thấy bố đang đánh mẹ, sợ quá nên cháu khóc. Lúc đó hai vợ chồng chỉ còn biết thở dài. Từ sau hôm đó, chị Minh Anh luôn lo sợ chuyện chăn gối vợ chồng vì sợ con biết, cháu sẽ khóc.
Không chỉ có khóc trước mặt bố mẹ, cháu còn chạy đến nhà bà ngoại để kể chuyện “bố đánh mẹ” khi cháu đang ngủ khiến vợ chồng chị tím tái mặt mũi vì con. Cho đến bây giờ khi con trai đã học lớp 3 nhưng vợ chồng chị vẫn phỉ thậm thụt chuyện ấy khi con đi học hoặc về nhà bà ngoại.
Tâm sự với nhà tâm lý, chị Anh thành thật “lúc cháu đi học cũng là lúc hai vợ chồng đi làm nên chuyện vợ chồng cũng chẳng làm được gì. Chồng chị làm ở Mê Linh nên sáng đi sớm, tối sẫm mới về đến nhà.
Chuyện sinh hoạt vợ chồng chỉ tranh thủ lúc khuya. Nhưng từ lâu tôi không còn cảm hứng yêu đương.
Nhiều đêm, chồng làm chuyện ấy mà tôi chỉ nằm như khúc gỗ, cố gắng không để con tỉnh giấc và cố gắng để chồng không thất vọng nhưng cuối cùng chồng cũng thất vọng nên chuyện vợ chồng ngày càng xa cách”.
Nhà nghiên cứu tâm lý Nguyễn An Chất (Giám đốc Công ty tư vấn Tâm lý An Việt Sơn, Vọng Hà, Hoàn Kiếm, Hà Nội) chia sẻ cá nhân ông gặp rất nhiều trường hợp những người phụ nữ là chính những hàng xóm của mình họ than thở với ông là không còn cảm giác vợ chồng khi họ mới ngoài 30 tuổi.
Cũng là người sống trong phố cổ Hà Nội nhưng ông thật sự lo lắng cho những người phụ nữ sống trong những căn nhà chật chội.
Những người phụ nữ ông gặp có 8/10 người phụ nữ ở độ tuổi 25 - 45  sống trong ngóc ngách, những ngôi nhà chật chội, họ than phiền không được thụ hưởng cuộc sống chăn gối vợ chồng mà chỉ là chiều chồng cho xong nghĩa vụ người vợ.
Quan hệ thậm thụt dẫn đến lãnh cảm vĩnh viễn
Trong trường hợp người phụ nữ thường xuyên phải quan hệ vợ chồng một cách “không yên tâm”, thậm thụt cho xong thì nguy cơ dẫn đến lãnh cảm chuyện vợ chồng là rất lớn.
Có những trường hợp bị lãnh cảm vĩnh viễn, mất hết khoái cảm trong chuyện vợ chồng vì không có không gian cho vợ chồng và lo sợ có người bắt gặp.
Việc quan hệ phải thật thoải mái không một chút gợn sóng trong đầu, cảm thấy hào hứng và việc cho - nhận mới tốt được.
Nhiều người phụ nữ giống chị Minh Anh chỉ sợ gặp con, lo sợ con dậy hoặc nhà có phòng riêng cửa chưa khóa, mẹ chồng, con cái thường xuyên gõ cửa khi hai vợ chồng đang riêng tư nên lúc nào trong đầu cũng có cảm giác bất an.Những trường hợp đó sẽ dẫn đến mất hết khoái cảm phòng the của họ.
Đối với người phụ nữ chuyện bị con cái bắt gặp là điều họ lo sợ nhất. Trong khi vợ chồng đang âu yếm nhau nếu bị anh em, bố, mẹ chồng phát hiện cũng chỉ là một vấn đề dễ giải quyết nhưng con cái bắt gặp thì ám ảnh của họ rất lớn.
Có những người phụ nữ tâm sự họ lãnh cảm hoàn toàn, họ trở thành công cụ của người chồng, chỉ muốn chiều chồng cho xong, trong đầu của họ không nghĩ đến hưởng thụ. Nhà tâm lý Nguyễn An Chất cho rằng nếu việc này cứ lặp đi, lặp lại nhiều lần chắc chắn người phụ nữ lãnh cảm với chuyện vợ chồng.
Đặc biệt trong trường hợp người chồng không phải là một nhạc công giỏi để làm cho dây đàn vang những tiếng vang hay thì họ đứng trước “căn bệnh phòng the”.
Đối với từng khách hàng của mình, ông Chất đưa từng lời tham vấn: Nếu không thể thay đổi được chỗ ở thì phải có giải pháp tích cực nhất như đi nhà nghỉ, hai vợ chồng cùng vào đó hưởng thụ và hâm nóng chuyện chăn gối để không mất dần cảm hứng phòng the.
Đặc biệt là cho người phụ nữ biết được họ cần hưởng thụ thay vì lo lắng trong chuyện vợ chồng.