Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013

điều không nên nói với bạn trai

điều không nên nói với bạn trai

Có vài điều bạn gái không bao giờ nên đề cập với bạn trai, nếu không muốn cuộc tình của mình tan vỡ.
1. Em ghét mẹ anh
Hầu như tất cả đàn ông về bản chất đều là cậu bé con của bà mẹ, và sẽ phản ứng mạnh mẽ với nhận xét có tính thô lỗ như vậy của bạn gái. Nếu có chuyện nghiêm trọng với mẹ anh ấy, bạn có thể giải thích và đứng trên lập trường của mình một cách trưởng thành hơn và dùng các từ ngữ lọt tai hơn là những từ nhạy cảm, động chạm đó. Hãy tưởng tượng anh ấy sẽ cảm thấy thế nào nếu bình phẩm câu tương tự về mẹ bạn.
capdoi-jpg-1363253367-1363253414_500x0.j
Ảnh: colourbox.com.
2. Anh phải đàn ông lên chứ
Câu này đã đụng chạm đến chủ đề nhạy cảm và nghi ngờ về tính đàn ông của anh ấy. Đàn ông sẽ khắc cốt ghi tâm câu nói này và chẳng bao giờ quên được. Hãy dùng các từ dễ nghe hơn như "Dũng cảm lên anh" hoặc "Giữ vững quan điểm lần tới" đều là những câu nói có thể thay thế.
3. Người cũ của em từng thế này, thế này
Đàn ông là những sinh vật có tính chiếm hữu và ngay cả những người không thể hiện ra mặt thì cũng rất ghét nghe chuyện về tình cũ của bạn gái. Trong khi các cô gái phản ứng rất khác, muốn biết về người yêu cũ của bạn trai, thì đàn ông đối lập hoàn toàn, và không muốn một chút liên hệ nào với thực tế là bạn từng ở bên ai đó khác.
4. Em mặc chiếc váy này trông có béo không?
Các cô gái đặt hỏi câu này rất nhiều lần với người yêu mình, và các chàng thường "bội thực" với việc phải đánh giá thân hình bạn gái như thế nào. Vì thế chàng thực sự không muốn nghe thêm về chúng. Nếu bạn muốn biết câu trả lời thực cho câu hỏi này, nên hỏi một người phụ nữ khác thì hơn.
5. Có rất nhiều chàng trai sẽ vui mừng nếu có em
Chàng có thể sẽ nổi đóa lên nếu nghe được bình phẩm này từ bạn gái. Dù đó có thể là một sự thật nghiệt ngã, thì chàng hẳn nhiên biết rõ điều đó. Bạn không cần phải nhắc nhở chàng theo một cách thô lỗ như vậy, rằng chàng chỉ là một trong vô số người đàn ông đang thèm muốn mình. Bạn gái cũng không nên đề cập đến chủ đề các chàng trai khác, trừ phi chính chàng là người khơi mào.
6. Em đã bảo anh rồi mà
Đàn ông cảm thấy rất mất phẩm giá nếu có ai đó nói với anh ấy bằng những từ này, nhất là khi đó là người đặc biệt nhất với anh ấy. Dễ hiểu là bạn có thể phát cáu về việc chàng đã không nghe lời khuyên của bạn, và kết thúc bằng một hành động dại dột. Tuy nhiên, đó là một lỗi rất con người, và bạn có thể chỉ ra cho anh ấy một cách ít nặng nề hơn.

10 năm chưa biết cảm giác 'lên đỉnh' cùng chồng

10 năm chưa biết cảm giác 'lên đỉnh' cùng chồng

10 năm chung sống mà tôi có thể đếm được mấy lần quan hệ với chồng. Có khi đến 3,4 tháng nếu tôi không chủ động thì anh cũng không thèm để ý.

Tôi đã bước sang tuổi 36 tuổi, cái tuổi đủ để “chín” khi quyết định điều gì đó cho bản thân, nhưng thú thực tôi đang vô cùng bế tắc. Hy vọng rằng khi viết những tâm sự này lên tôi sẽ nhận được sự chia sẻ của mọi người để tìm được hướng đi cho mình.

Ngoài xã hội, tôi được đánh giá là giáo viên giỏi, học trò yêu quý, có nhiều tài lẻ, được nhìn nhận là xinh đẹp. Với gia đình, tôi luôn là người chỉn chu ngăn nắp, chiều chồng, biết nấu ăn. Ở cơ quan cũng như ra ngoài tôi được rất nhiều người ngưỡng mộ (chồng tôi biết rất rõ điều này). Nhìn bề ngoài ai cũng thấy tôi có cuộc sống hạnh phúc, chồng chiều chuộng, con trai xinh xắn, học giỏi, nhưng trong sâu thẳm là sự vỡ vụn, chán chường.

Chúng tôi ở xa nhau chưa đến 100 km nhưng chồng tôi suốt ngày kêu bận, cả năm hầu như không về thăm 2 mẹ con bao giờ. Nhiều khi mấy tháng không gặp ba, thằng bé nhớ đòi đi thăm ba, nhưng khi gặp 2 mẹ con, anh ấy không vui mà còn phàn nàn rằng không nên gặp nhau nhiều như thế, vì anh còn lo công việc, sự xuất hiện của 2 mẹ con sẽ làm anh phân tâm. Tôi thấy mình giống như một bình hoa đẹp để chồng trang trí trong nhà. Anh thường tự hào khoe với bạn bè rằng có vợ ngoan, học thức, đẹp, khéo nuôi dạy con, vậy mà chưa bao giờ anh nhớ đến ngày sinh nhật của 2 mẹ con.

Anh chưa bao giờ dành thời gian đưa vợ con đi chơi, chưa một lần tặng quà cho con. Nhưng mỗi lần tôi may một bộ đồ hay mua một vật dụng nào đó là cả cơ quan biết. Chồng điện thoại hoặc khoe um lên rằng đã mua tặng vợ cái này cái kia, vợ thích gì là được đấy. Tôi có cái gì mới mà mọi người khen, chồng tôi đều nhận là anh ấy tặng. Không muốn làm mất mặt chồng, tôi đành gật đầu trước mặt mọi người.

Chưa bao giờ tôi ốm mà được chồng để ý, nhưng sau trận ốm đến cơ quan, ai cũng hỏi tôi “Sao chồng yêu thế, nào là nấu cháo, hầm gà cho ăn”. Tôi cứ ngẩn người ra, rồi im lặng chấp nhận để người ta khen chồng mình. Anh động viên, thậm chí giục tôi đi học lấy bằng cấp nhưng chỉ là với mục đích đi đâu cũng mang ra khoe với mọi người.

Có lần điện thoại hỏng, tôi nhờ chồng sửa giúp, anh đọc được mấy tin nhắn của một học viên lớp đại học thích tôi. Tôi không bao giờ xóa các tin nhắn trong điện thoại, mà thực ra tôi không quan tâm đến anh ta. Tôi đã gặp nói thẳng thắn với người này quan điểm của mình, nhưng anh ta vẫn cố tình bày tỏ tình cảm. Chồng tôi điện thoại cho người này làm um lên, nhưng tệ hơn là anh ấy gặp bất cứ một người đồng nghiệp nào của tôi cũng kể lể tôi ngoại tình, bị anh ta bắt tại trận. Chồng tôi vẽ lên một câu chuyện như thật để rêu rao.

Tôi thật sự bị sốc, sau trận cãi nhau nảy lửa, tôi quyết định ly hôn, nhưng khi ấy anh lại xuống nước, năn nỉ xin lỗi và kiên quyết không ký đơn. Anh ấy nói dù thế nào cũng không bỏ tôi, trừ khi tôi ngoại tình thật; nghĩ đến con trai tôi rút đơn về. Rất nhiều lần chồng tôi văng tục, chửi bậy trước mặt con trai, tôi nhắc nhở thì anh quát vào mặt tôi còn tục tĩu hơn. Đã bao năm rồi tôi chấp nhận với sự vô tâm ấy để cuộc sống hài hòa.

Chuyện quan hệ vợ chồng thì càng tệ hại hơn, sau 10 năm chung sống mà tôi có thể đếm được mấy lần quan hệ với chồng. Tôi cứ nghĩ do kinh tế gia đình khó khăn nên anh không quan tâm đến tôi, vì mấy năm trước chồng tôi kinh doanh thua lỗ. Nhưng giờ đây gia đình đã lấy lại cân bằng, kinh tế ổn định, tôi thấy anh vẫn không có gì thay đổi cả. Có khi đến 3,4 tháng nếu tôi không chủ động thì anh cũng không thèm để ý.

Thậm chí anh ấy còn nói “Em là người có đòi hỏi cao”, tôi thấy tủi thân và tự ái vô cùng. 3 tháng mới gặp chồng, anh đã không bù đắp cho tôi lại còn nói thế, sự lãnh cảm trong tôi ngày một lớn. 10 năm lấy chồng mà tôi chưa biết đến cảm giác “thăng hoa” thật sự của tình yêu. Anh quan hệ với tôi như có trách nhiệm, không bao giờ biết đến màn “dạo đầu”, chỉ một kiểu truyền thống duy nhất.

Tôi đã rất nhiều lần nói rõ hết suy nghĩ để anh hiểu rằng tình dục cũng là chìa khóa gìn giữ hạnh phúc, nhưng anh vẫn thế, không hề thay đổi. Chồng tôi đã qua một đời vợ, anh bỏ vợ đầu vì cô ấy là một phụ nữ rất phóng khoáng và cặp với rất nhiều đàn ông. Chúng tôi chênh nhau 18 tuổi, nhưng tôi thấy rõ anh không phải là người yếu sinh lý, hoàn toàn khỏe mạnh bình thường. Vậy mà, tôi không hiểu sao anh không có nhu cầu về chuyện đó.

Cho dù nhiều tháng không gặp, anh biết tôi muốn đòi hỏi chuyện ấy nhưng cũng không chiều, thậm chí phủ đầu trước khi đi ngủ “Hôm nay anh mệt, mai đi công việc sớm, để yên cho anh ngủ. Em ngủ trước đi, đừng chờ anh”. Tôi thấy tủi thân, chỉ biết nuốt nước mắt vào trong với cảm giác bị bỏ rơi, bị coi là kẻ ăn xin tủi nhục vô cùng.

Tôi đã chấp nhận trong nước mắt và nhiều năm nay chỉ biết lao vào công việc để quên đi chuyện đó. Tôi cũng không biết phải làm thế nào để giải tỏa ức chế. Một phụ nữ có học thức và xinh đẹp nhưng đang chết dần trong tâm hồn. Bạn gái thân của tôi khuyên “Cậu không phải bỏ chồng, hãy tìm cho mình một người tình, không việc gì phải nhịn sex và làm khổ mình như thế”.

Đôi khi tôi cũng muốn tự giải thoát chính mình, nhưng không đủ can đảm vượt qua dư luận. Một cô giáo bỏ chồng? Hay một cô giáo ngoại tình? Tôi đều thấy mình có lỗi, nhất là với con trai, tôi không muốn cháu bị tổn thương.

Bước sang tuổi 36, tôi sẽ ngoại tình thật để chồng bỏ hay vẫn sống thế cho đến hết cuộc đời với tuổi xuân không có sex? Càng ngày tôi càng cảm thấy mệt mỏi, nếu chia tay chắc chắn chồng tôi sẽ không đồng ý. Đồng lương giáo viên của tôi lại thấp, khi đi học hoàn toàn phụ thuộc kinh tế vào chồng, nên chắc chắn tôi sẽ phải bỏ học trong khi chỉ còn một năm nữa bảo vệ luận án. Tôi phải làm gì đây? Hãy cho tôi một lời khuyên.

"Thiên đầu thống" - Glocom, chớ nên coi thường

Bệnh Glocom mà dân gian hay gọi là "thiên đầu thống" là nguyên nhân gây mù đứng thứ hai sau bệnh đục thủy tinh thể.

Bệnh Glocom có rất nhiều nguyên nhân gây ra: sử dụng thuốc nhỏ mắt có chứa chất kháng viêm corticoid lâu dài, cận thị, đái tháo đường, cao huyết áp và di truyền... (Ảnh: khoemoingay.vn)
Glocom là bệnh mãn tính do tình trạng nhãn áp tăng gây tổn thương thần kinh thị giác, làm giảm thị lực, thậm chí mất thị lực hoàn toàn. Đặc biệt, bệnh nguy hiểm do không có một loại thuốc hay phẫu thuật nào có thể làm phục hồi những tổn thương chức năng và thực thể do glocom gây ra.
Nguyên nhân và cơ chế bệnh sinh vẫn còn nhiều điểm chưa rõ ràng nên rất khó phòng ngừa bệnh. Tuy nhiên có thể phòng tránh được mù lòa do Glocom bằng cách phát hiện sớm, điều trị kịp thời và theo dõi thường xuyên.
Trường hợp bệnh nhân Lâm Thị Thu, 25 tuổi, cách đây 2 năm bác sĩ chẩn đoán bị Glocom. Sau khi điều trị bằng phẫu thuật và uống thuốc, bệnh Glocom của chị đã ổn định. Tuy nhiên, do chủ quan chị Thu đã không đi khám và dùng thuốc thường xuyên nên cách đây một tháng chị Thu lại tiếp tục phải nhập viện. Các bác sĩ cho biết thị lực hai mắt của chị rất kém và gần như là không nhìn thấy gì.
Lâm Thị Thu, Hải Phòng cho biết: “Khi nhập viên, các bác sĩ đã chẩn đoán và kết luận tôi bị viêm đầu thống – Glocom, hỏi có tra thuốc gì không? Tôi trả lời không tra thuốc gì, chỉ có một nguyên nhân là trước đây ông ngoại tôi cũng bị. Các bác sĩ nói, có lẽ là do gen di truyền. Trường hợp bị lại là do suy nghĩ nhiều và quan trọng nhất là không tra thuốc”.
Có rất nhiều nguyên nhân gây bệnh Glocom như việc sử dụng thuốc nhỏ mắt có chứa chất kháng viêm corticoid lâu dài, cận thị, đái tháo đường, cao huyết áp và di truyền... Tuy nhiên, người mắc bệnh glocom không có triệu chứng rõ ràng và nhiều khi nhầm lẫn với những bệnh khác.
Các bác sĩ cho biết, bệnh Glocom biểu hiện trong cơn cấp gồm mắt đỏ, nhìn mờ, đau nhức mắt rồi lan lên nửa đầu cùng bên, kèm theo buồn nôn và nôn.
TS., Bác sĩ Đỗ Tấn, Quyền trưởng khoa Glocom, bệnh viện Mắt Trung ương cho biết: “50% còn lại của bệnh Glocom nguyên phát là bệnh mãn tính có nghĩa triệu chứng bệnh cơ năng rất âm thầm, đôi khi người bệnh cảm thấy nặng mắt, căng tức mắt, nhìn mờ thoáng qua, đôi khi không có triệu chứng gì, do vậy bệnh nhân không để ý tới”.
Các nghiên cứu cho thấy bệnh Glocom gây tổn hại thần kinh thị giác biểu hiện từ ngoại vi vào trung tâm nên biểu hiện ban đầu thường khó nhận biết. Khi thị lực đã giảm sút thì tổn thương thần kinh thị giác đã ở giai đoạn nặng.
Những tổn hại thực thể và chức năng do bệnh Glocom gây ra khi đã hình thành sẽ vĩnh viễn và không có khả năng hồi phục. Hiện nay, có 3 phương pháp điều trị Glocom là: Điều trị nội khoa bằng thuốc, điều trị bằng tia laser và điều trị bằng phẫu thuật.

Nói về các phương pháp điều trị và khuyến cao, TS Bác sĩ Đỗ Tấn, Quyền trưởng khoa Glocom, Bệnh viện Mắt TW cho biết: “Bệnh Glocom cho đến thời điểm hiện tại, chưa có một phương pháp điều trị triệt để, chưa thể chữa khỏi được. Tuy nhiên, có thể kiểm soát được bệnh với điều kiện phải đi khám và phát hiện kịp thời, có những điều trị bằng thuốc, có giai đoạn phải điều trị bằng laser và cuối cùng điều trị bằng phẫu thuật. Có những hợp được phẫu thuật ổn định một thời gian, sau đó có thể bị lại, do vậy việc thăm khám định kỳ cũng như chế độ điều trị và theo dõi của bác sĩ là điều rất quan trọng trong việc điều trị chức năng thị giác”.
Trong điều trị bệnh Glocom, người bệnh cần phải khám định kỳ, dùng thuốc thường xuyên. Bệnh Glocom có yếu tố di truyền nên người bệnh và những người ruột thịt của bệnh nhân cần có kiến thức để phát hiện bệnh sớm và đến ngay cơ sở chuyên khoa mắt để điều trị kịp thời.
Đối với những người có nguy cơ cao như: đái tháo đường, cao huyết áp, cận thị, giác mạc nhỏ… cần thường xuyên kiểm tra mắt để phòng tránh bệnh Glocom.

Nghiêm túc trong phòng và điều trị bệnh viêm phổi

Bệnh viêm phổi với những biến chứng nguy hiểm có thể dẫn tới tử vong nếu bệnh nhân không hiểu biết về bệnh và tuân thủ nghiêm túc phác đồ điều trị của bác sĩ.
Nghiêm túc trong phòng và điều trị bệnh viêm phổi
Những người đã bị bệnh nhiễm khuẩn đường hô hấp thì tránh được chúng ta cần nên tránh.(Ảnh minh họa)
Trong bài viết Bệnh viêm phổi: Những điều cần biết, TS Phan Thu Phương, Trung tâm hô hấp, bệnh viện Bạch Mai đã cung cấp những kiến thức về nguyên nhân, triệu chứng và quá trình điều trị bệnh viêm phổi.
Qua cuộc trao đổi với TS Phan Thu Phương, chúng tôi xin giới thiệu tới quý vị và các bạn những lưu ý trong quá trình điều trị bệnh; cách chăm sóc bệnh nhân viêm phổi tại nhà; cách phòng chống bệnh viêm phổi tại cộng đồng.

BTV: Xin bác sĩ cho biết, trong quá trình điều trị bệnh viêm phổi, bệnh nhân cần lưu ý những vấn đề gì?
TS. Phan Thu Phương: Khi có biểu hiện của bệnh viêm phổi, người bệnh phải đến ngay các cơ sở khám chữa bệnh để khám, không được tự ý mua thuốc ở nhà để uống, dẫn tới việc khi đến bệnh viện đã quá muộn.
- Khi đã có đơn của các thầy thuốc, phải tuân thủ điều trị vì trên thực tế có nhiều trường hợp thấy đỡ rồi lại thôi, những trường hợp như vậy sẽ khiến diễn biến bệnh nặng lên, gây khó khăn trong việc kiểm soát đề kháng kháng sinh của vi khuẩn.
Ngoài ra khi điều trị ở nhà cũng cần chú ý chế độ chăm sóc, dưỡng bệnh riêng. Bệnh nhân viêm phổi phải được nghỉ ngơi ở nơi thoáng mát, uống đủ nước. Bên cạnh đó, cũng cần chú trọng chế độ ăn uống nhằm nâng cao thể trạng để mau khỏi bệnh.
BTV: Nếu trong gia đình có người bị viêm phổi mạn tính thì nên có chế độ chăm sóc như thế nào?
TS. Phan Thu Phương: Đối với trường hợp trong gia đình có bệnh nhân bị viêm phổi, người nhà bệnh nhân nên giúp bệnh nhân ho có hiệu quả, có nghĩa giúp cho bệnh nhân ho khạc được đờm. Có rất nhiều trường hợp bệnh nhân tới bệnh viện thường bảo không ho, không có đờm, nhưng thực tế là do bệnh nhân không biết cách để khạc đờm ra ngoài.
Người nhà bệnh nhân nên giúp bệnh nhân tuân thủ phác đồ điều trị của các bác sĩ, điều trị đúng liều, đúng thời gian và đặc biệt là đúng giờ trong ngày, vì nếu mà thấy đỡ rồi mà không uống nữa thì bệnh không kiểm soát được.
Cần nhớ, khi điều trị tại nhà mà bệnh không đỡ, cần phải đi khám lại ngay để các bác sĩ đánh giá lại và cho phác đồ điều trị tốt hơn.
BTV: Tiến sĩ có thể đưa ra lời khuyên để phòng chống bệnh viêm phổi ngay từ cộng đồng hay không?
TS. Phan Thu Phương: Đầu tiên, để có hiệu quả trong việc phòng chống bệnh viêm phổi cần phải có môi trường sạch sẽ, nhà ở phải thông thoáng, khi thời tiết lạnh phải che chắn không được để gió lùa.
Đặc biệt trong mùa lạnh phải tránh lạnh để không bị viêm phổi nhất là ở những đối tượng người già, trẻ em, những người có bệnh mãn tính, những người có bệnh suy giảm miễn dịch…
Cần giữ ấm cơ thể và loại bỏ những nguy cơ gây hại đến đường hô hấp như thuốc lá, thuốc lào… để có thể tránh được những bệnh lý mạn tính đường hô hấp.
Điều quan trọng để tránh được các bệnh về hô hấp là phải nâng cao được sức khỏe, tập luyện thể dục, ăn uống sinh hoạt điều độ. Không có sức khỏe tổng thể tốt sẽ dễ mắc nhiều loại bệnh trong đó có viêm phổi.
Phải xác định xung quanh môi trường, vi khuẩn gây ra các bệnh về đường hô hấp luôn luôn tồn tại, nó chỉ chờ sức khỏe suy yếu thì sẽ ào vào cơ thể và gây bệnh.
Các yếu tố thuận lợi như: nhiễm trùng đường hô hấp trên, viêm Amidan, viêm họng… Nếu có những yếu tố thuận lợi phải điều trị triệt để, tránh biến chứng nhiễm trùng đường hô hấp dưới và đặc biệt là viêm phổi.
Cần phát hiện sớm những dấu hiệu để điều trị sớm, điều trị đúng, tránh để lại những hậu quả nặng nề, những trường hợp viêm phổi vào bệnh viện trong tình trạng nặng và rất khó kiểm soát mặc dù đã được các bác sĩ hết sức cứu chữa.
Trong cộng đồng, sau những vụ dịch như H5N1, chúng ta cần hạn chế tiếp xúc với nguồn lây, không được chủ quan. Những người đã bị bệnh nhiễm khuẩn đường hô hấp thì nếu tránh được chúng ta cần nên tránh. Viêm phổi có thể lây ở tất cả mọi nơi như trường học, bệnh viện… cần hạn chế tiếp xúc, đặc biệt là những đối tượng có nguy cơ lây bệnh cao.
Những bệnh nhân mắc bệnh viêm phổi nhiễm trùng mạn tính nên tiêm vaccine cúm và vaccine phế cầu theo đúng chỉ định của bác sĩ. Vaccine cúm phải tiêm hàng năm, thời điểm tiêm vaccine cúm tốt nhất là trước khi dịch cúm hàng năm diễn ra khoảng 1 tháng lúc này sức đề kháng của bệnh nhân được tốt nhất. Vaccine phế cầu nên chỉ định đối với các đối tượng có yếu tố nguy cơ, đối tượng 70 tuổi, 5 năm tiêm lại 1 lần. Đối tượng trên 70 tuổi tiêm 1 liều vaccine phế cầu thì có thể phòng bệnh được.
Thông điệp cuối cùng mà chúng tôi muốn gửi tới cộng đồng là chúng ta bị nhiễm khuẩn đường hô hấp phổi thì không nên mua thuốc để tự điều trị ở nhà, không nên ngại tới khám ở các cơ sở y tế. Việc mua thuốc ở ngoài chắc chắn sẽ không đúng và không giúp chữa khỏi bệnh, đồng thời bệnh không kiểm soát được mà có những biến chứng và dẫn tới những hậu quả khôn lường.

Cách chăm bé mới khỏi bệnh

Cách chăm bé mới khỏi bệnh

Con em được 9,5 tháng, nặng 8,5kg, cao 72cm. Bé vừa khỏi bệnh tiêu chảy nhiễm trùng thì lại bị chàm. Trước đó, bé ho và sổ mũi rất lâu, uống thuốc liên tục.
Dù bệnh nhưng bé vẫn ăn ngủ rất tốt, ăn hết một chén cháo đầy. Thực đơn thay đổi và luôn có rau củ, dầu ăn. Sau khi ăn xong khoảng 1,5h thì bú 120ml sữa. Tối thì bú 2 lần,150ml/lần. Lúc xế chiều, bé có ăn sữa chua, trái cây hoặc uống nước cam.
HAE-8025-JPG-1363073080_500x0.jpg
Ảnh minh họa: Hoàng Hà.
Bé ngủ lúc 9h và 2h, mỗi giấc 2 tiếng. Trong lúc ngủ thỉnh thoảng khóc nhè một chút rồi ngủ tiếp. Bé mọc 2 cái răng lúc 7 tháng. Bé vận động nhanh và mạnh, nhưng vẫn chưa bập bẹ nói gì cả. 
Em thấy lo lắng lắm, nhìn bé nhỏ xíu mà thương. Xin bác sĩ cho em lời khuyên để chăm bé khoẻ và chóng lớn. (Nguyen Tam)
Trả lời:
Nếu con em là bé trai thì chỉ thiếu 0,7 kg và 1cm, nhưng là bé gái thì hoàn toàn bình thường, chứ có suy dinh dưỡng gì đâu mà bé xíu. Em đừng so sánh con mình với những trẻ thừa cân béo phì làm gì, béo quá đâu có tốt cho sức khoẻ, sau này còn mắc nhiều bệnh tật.
Về chế độ ăn, em cho bé ăn như vậy là đã đủ. Với tuổi của cháu ngày chỉ cần ăn 3 bữa bột và 500ml sữa là đủ, ngoài ra ăn thêm sữa chua, trái cây.
Có thể bé bị cơ địa dị ứng nên hay sổ mũi, bị chàm thể tạng, em nên thường xuyên nhỏ mũi cho bé bằng nước muối sinh lý hoặc nước biển phun sương ngày 4-5 lần. Cần thiết thì rửa mũi hàng ngày bằng nước muối để loại bớt tác nhân gây dị ứng.
Nếu không tắm nắng được thường xuyên em nên cho cháu uống 2 giọt vitamin D3 hàng ngày, bổ sung thêm 5mg kẽm nữa cháu sẽ ngủ ngon giấc hơn.
Thạc sĩ, bác sĩ Lê Thị Hải
Giám đốc Trung tâm khám tư vấn dinh dưỡng, Viện Dinh dưỡng

Không cho trẻ ngủ đúng giờ gây nhiều tác hại

Không cho trẻ ngủ đúng giờ gây nhiều tác hại

Trẻ thiếu ngủ có thể dẫn tới nguy cơ trầm cảm, thiếu tập trung hoặc hay bốc đồng, có khuynh hướng sử dụng chất đường và chất béo nhiều.
Trong chương trình truyền hình Bedtime Live, Giáo sư tâm lý học Tanya Byron cho biết, cha mẹ có thể vô tình phá hoại cuộc sống của con cái nếu không đủ nghiêm khắc trong việc quy định giờ đi ngủ của trẻ. Trẻ thiếu ngủ sẽ có thể gặp nhiều rắc rối việc phát triển hành vi ứng xử cũng như thể chất. 
Cha mẹ cần chú ý đến giấc ngủ của trẻ. Ảnh: onechinesebrother
Việc ngủ không đủ giấc, không đúng giờ có thể ảnh hưởng đến sự phát triển hành vi, thể chất của trẻ. Ảnh minh họa: onechinesebrother
Nhiều bậc cha mẹ thường quá dễ dãi với giấc ngủ của trẻ, bao gồm việc cho trẻ thức quá khuya, ăn vặt trước khi đi ngủ, dung túng cho trẻ ngủ trên giường hoặc ngủ tại nhiều nơi trong nhà thay vì ngủ ở giường ngủ của trẻ.
"Có một cuộc khủng hoảng y tế công cộng ngầm gây ra bởi mức độ leo thang của việc thiếu ngủ", giáo sư Tanya Byron cho biết. Một nghiên cứu khoa học tại Anh cho thấy, trẻ thiếu ngủ thường thiếu tập trung, hay tức giận, bốc đồng và thường có xu hướng sử dụng nhiều thực phẩm có hàm lượng đường và chất béo cao để tăng cường sức khoẻ.
Giáo sư Byron cũng trích dẫn bằng chứng cho thấy sự liên quan giữa việc thiếu ngủ và chứng trầm cảm ở trẻ. 
"Hơn 2 triệu trường hợp trẻ em, thanh thiếu niên đang gặp vấn đề do các rối loạn giấc ngủ ở Anh, trong đó trẻ nhỏ chiếm 65%. Điều này đang làm tổn hại sự phát triển cả về thể chất lẫn tinh thần của trẻ. Vấn đề đặt ra là làm thế nào cha mẹ có thể cho trẻ ngủ đủ giấc, tạo thói quen ngủ ổn định để không ảnh hưởng đến hành vi, sức khỏe của trẻ", nữ giáo sư chia sẻ.
Theo giáo sư Tanya Byron, các bậc cha mẹ cần chú ý kiểm soát giấc ngủ của trẻ, tạo cho trẻ thói quen ngủ đúng giờ, không thức khuya, không được phép ngủ ở bất cứ nơi nào trẻ muốn và cần hạn chế thói quen thức dậy nửa đêm để ăn vặt hoặc ăn uống linh tinh, sử dụng những thực phẩm gây khó ngủ trước khi đi ngủ. 
Việc thiếu ngủ, ngủ không ngon giấc cũng có thể bắt nguồn việc cho trẻ sử dụng quá nhiều các thiết bị công nghệ vào ban đêm. Ảnh hưởng của ánh sáng từ màn hình máy tính và điện thoại di động có thể làm gián đoạn những phản ứng bình thường của cơ thể.

Đắm chìm trong thủ dâm vì cuộc sống bế tắc

Đắm chìm trong thủ dâm vì cuộc sống bế tắc

Tôi cảm thấy thất vọng về bản thân vì những sai lầm và thói hư tật xấu mà mình đang mắc phải. Sinh ra trong một gia đình nghèo, từ khi còn nhỏ tôi đã phải chịu những nỗi đau, nhiều vết thương lòng... (Toản).
Từ khi còn nhỏ, tôi gầy yếu vì chịu nhiều căn bệnh trong người: ho hen, co giật… Bao nhiêu thứ thuốc phải cho vào người, đã bao nhiêu mũi kim tiêm được cắm vào da thịt, tôi sợ thuốc, sợ tiêm và ám ảnh mỗi khi nhìn thấy.
Cuộc sống gia đình tôi nghèo mà không bình yên. Những trận cãi vã, nhiều lần cha đánh mẹ, cái dao kề cổ người mẹ gầy yếu và cả giọt máu sau các trận đòn, tất cả là ký ức buồn đối với tôi. Một tuổi thơ không bình yên dù tôi còn rất nhỏ nhưng có lẽ sẽ chẳng bao giờ xóa trong ký ức.
teenbuon-jpg-1363167396-1363167402_500x0
Ảnh minh họa: tamtay.
Sau này tôi mới nhận ra nhiều điều nên không giận không trách ai cả. Bố rất thương tôi nhưng vì cái nghèo làm túng quẫn mà bố mới ra nông nỗi vậy. Cứ thế sống và lớn lên trong cái thiếu thốn cả về vật chất lẫn tinh thần, tôi như người trong bao ngột ngạt, thấy mình nhỏ bé và thua kém.
Đổi lại tôi có trí thông minh. Anh em tôi học giỏi nhất ở làng quê nghèo ấy. Bố mẹ, thầy cô luôn phải tự hào vì những gì anh em tôi làm được. Đó cũng là điểm tựa để tôi tự hào với mọi người.
Lớp 5 rồi lên cấp 2, lớp 6, lớp 7… tôi vẫn là học sinh ưu tú trong mắt cha mẹ, thầy cô và bạn bè. Thế rồi tháng 11 năm ấy bố đã ra đi mãi mãi. Với tôi lúc đó như một giấc mộng thoáng qua. Tôi không hiểu điều gì đã đến, đang đến và sẽ đến. Người cha yêu thương nhất bao năm phải chống chọi với căn bệnh hiểm nghèo mà vẫn đi làm để nuôi anh em tôi ăn học, giờ người đã đi xa.
Giờ anh em tôi sống với  mẹ già và ông anh cả bợm rượu. Cuộc sống lại bước sang một trang mới. Tôi vẫn học nhưng những dày vò về cuộc sống gia đình ngày một nặng thêm. Nhà nghèo, sống phụ thuộc vào anh trai bợm rượu, tất cả đã dồn nén trong tôi. Những trận mắng chửi sau các cuộc nhậu, cãi vã, lời nói xúc phạm, kể công và thái độ khinh thường...
Có những lúc mọi thứ đã vượt qua tầm kiểm soát, tôi vùng lên như một con sói và rồi người tôi run lên bần bật. Có những đêm tôi lang thang một mình ngoài đồng bên ngôi mộ bố mà khóc. Mọi thứ dường như tích tụ từ đây. Rồi tôi đến tuổi lớn và như để đi tìm niềm vui cho riêng mình xa rời những căng thẳng, tôi đã sai lầm khi tìm đến tình dục một mình: thủ dâm.
Một cậu học trò giỏi, người con ngoan, một con người với lý tưởng và hoài bão lớn lao đã mắc cạn bởi thói quen tầm thường. Tôi như lạc vào thế giới đó để tìm sự thỏa mãn cho chính mình, mỗi lần như vậy là những dằn vặt, tội lỗi. Tôi đã hứa hẹn với bản thân rất nhiều nhưng tất cả đều vô ích vì rốt cuộc tôi không thắng được chính mình. Cuộc sống càng trở nên bế tắc hơn, mọi thứ càng trở nên mơ hồ hơn, tôi e thẹn, xấu hổ và tạo ra một vỏ bọc khác với chính mình.
Hằng ngày sống trong lo âu, căng thẳng nên những giấc ngủ an lành dường như trở thành xa xỉ với tôi. Đầu óc tôi như muốn nổ tung trong sự ức chế của cuộc sống không lối thoát. Những đêm thức trắng phải chống chọi với bóng đêm, tôi trở nên nóng tính, cục cằn, có khi còn không kiểm soát được chính mình. Để rồi tìm đến những viên thuốc an thần, nó giúp tôi ngủ ngon hơn, sâu hơn nhưng tôi đã sống như không thể thiếu nó.
Hết lớp 9 thi vào cấp 3 thầy cô bất ngờ khi tôi không phải là người cao điểm nhất trường mà đó là bạn tôi, dù cho nó không phải là người giỏi nhất. Vậy là thành tích đã có dấu hiệu đi xuống.
Tôi lên cấp 3, áp lực học càng nhiều lên, khó khăn về tài chính càng nhiều gấp bội. Cuộc sống gia đình ngày càng khốn đốn, tôi lại sống trong những cơn mộng mị và mơ hồ. Tôi vẫn tìm đến thủ dâm như là điều tất yếu, đầu óc mơ ảo khiến nó có khi mất phương hướng để đi cân bằng, mọi thứ diễn ra trong ức chế và học cũng vậy. Dù đã rất ý thức nhưng tôi vẫn chưa thể thoát được nó.
Những gì đến tất phải đến, kết quả học tập xuống trầm trọng. Toán là môn học tôi yêu thích và giỏi nhất giờ chỉ còn điểm 5, 6 có khi là 3. Cô giáo thất vọng và không hiểu, bạn bè không tin, còn tôi thì thất vọng và xấu hổ. Tôi gửi thư cho cô xin rút khỏi đội tuyển học sinh giỏi. Bạn bè cứ tiến còn tôi cứ lùi dần đều. Những đứa bạn dưới bóng mình giờ đã là cao thủ của lớp. Còn tôi trở nên sáo rỗng hơn, học cho lấy xong, học trong mơ màng.
Thi đại học cũng cảm tính, chọn trường cũng cảm tính vì tôi đang sống không thực tế mà mộng tưởng, không biết cái gì mình thích và cái gì mình cần thực sự. Tôi sống trong sự chủ quan và kiêu ngạo, để rồi phải trả cái giá thật đắt, trượt đại học với số điểm thi 20. Chờ đợi và quyết định nộp nguyện vọng 2 vào hệ cao đẳng của một trường danh tiếng mà đến bây giờ tôi chưa biết là đúng hay sai sau những gì tôi học và đạt được sau 3 năm học cao đẳng. Thật đớn đau cho những gì tôi làm được.
Nhưng trách ai đây? Là ai đây - là Tôi. Cuộc sống giờ trở nên vất vả hơn nhiều. Mẹ đáng kính của tôi giờ đã trở thành người tàn tật với căn bệnh quái ác. Tôi sống trong cuộc sống lo lắng cơm áo gạo tiền thiếu thốn. Tôi thương mẹ và tôi cũng thương chính mình, phải làm gì đây để cứu chính mình?
Căn bệnh mất ngủ hành hạ đỉnh điểm vào năm 2, khi những viên thuốc an thần tôi uống giờ là tác nhân gây bệnh càng trầm trọng. Tiền lo cho mẹ chưa có, tiền học, tiền nuôi sống bản thân chưa xong thì giờ là tiền chữa cho thứ bệnh hoạn cho chính mình nữa. Tôi tưởng mình đã thành người điên loạn trong thời gian đó. Tôi lâm vào cảnh đường cùng.
Tại sao vậy? Cơ thể yếu ớt, tinh thần mệt mỏi vậy thì làm được gì, lý tưởng thì làm được gì. Tôi luôn khao khát và ước mơ nhưng tôi chưa bao giờ làm được. Những lần mua thuốc mất tiền trăm, tiền triệu mà tôi cảm thấy tội lỗi với chính mình và gia đình. Tương lai sẽ ra sao khi tôi cứ mãi thế này, tôi cần 1 điểm tựa, tôi cần phải vượt qua. Nhưng làm như thế nào đây?  Hãy giúp tôi - (Văn Toản).
Trả lời:
Chào bạn Toản,
Đọc xong những đòng tâm sự thật dài của bạn, tôi cảm nhận được hoàn cảnh khó khăn mà bạn đang gặp phải. Điều đầu tiên tôi hy vọng bạn cố gắng thực hiện là đừng để mất niềm tin vào cuộc sống bạn nhé!
Đọc những dòng chữ của bạn, trước mắt tôi hình dung nên một chàng trai có số phận không được may mắn lắm ngay từ khi chào đời. Khát vọng muốn vươn lên thoát khỏi những trở ngại của cuộc sống để trở thành người có ích, nhưng có lẽ lực bất tòng tâm và bạn đang dần bị mất phương hướng, bị đuối sức trong việc chống lại những thói quen không tốt và đang dần mất đi niềm tin vào một ngày mai tươi sáng.
Bạn Toản thân mến, vấn đề lớn nhất bạn đang gặp phải đó chính là cái vòng luẩn quẩn mà bạn chưa tìm ra lối thoát: Thiếu tự tin - khép kín, ngại giao tiếp - thiếu tự tin - khép kín... Và vòng cứ thế lặp lại.
Để thoát ra khỏi vòng lặp này, trước hết bạn cần nhìn cuộc sống theo một góc độ khác. Có thể bạn sinh ra trong một gia đình nghèo, không được hạnh phúc lắm và thậm chí không qua được cửa trường đại học dù có năng lực. Tuy nhiên, nếu so sánh với những người bị khuyết tật bẩm sinh, người bị những căn bệnh hiểm nghèo và rất nhiều người khác, bạn vẫn còn may mắn hơn nhiều.
Bạn vẫn có một gia đình để chung sống, có sức khỏe để làm việc, được bước chân đến trường để tiếp nhận những kiến thức của nhân loại. Vậy thì có gì mà bạn phải mặc cảm, tự ti, thu mình lại trong vỏ ốc để rồi tự bạn làm cho bạn thành người tự kỷ, lúc nào cũng nghĩ mình thua kém mọi người.
Cách nghĩ hiện tại không đúng bạn ạ. Có thể bạn chưa để ý đó thôi, tôi thì chắc chắn bạn sẽ có những điểm mạnh mà người khác không có chẳng hạn như sự nhẫn nại, kiên trì, không ngại khó, ngại khổ… Vậy thì tại sao bạn không phát huy những thế mạnh đó để giúp đỡ người khác và thông qua đó giúp chính bản thân bạn có được sự hòa nhập vào cuộc sống chung.
Điều tiếp theo tôi muốn chia sẻ với bạn, đó là những triệu chứng trầm cảm mà bạn đang gặp phải chính là hậu quả của lối sống khép kín trong những năm qua và cả hành vi thủ dâm cũng thế. Theo tôi, người có thể giúp bạn thoát khỏi những căn bệnh này là chính bạn chứ không phải ai khác.
Thay vì ngồi một chỗ với những suy nghĩ tiêu cực về cuộc sống, bạn hãy suy nghĩ về những việc cần làm trong ngày hoặc đọc những quyển sách dạng “Quà tặng cuộc sống”. Thay vì thủ dâm để tìm một khoái cảm thoáng qua, bạn hãy mạnh dạn tham gia vào các hoạt động tập thể, các hoạt động xã hội giúp cho bạn tìm thấy niềm vui khi mình làm được việc có ích cho người khác.
Và điều quan trọng nhất, bạn cần tái cấu trúc lại sinh hoạt thường ngày của bạn. Dành thời gian cho việc tập thể dục, chơi thể thao, và nếu được thì tham gia vào một lớp thiền hoặc yoga để giúp cho bạn tập được sự an bình trong tâm hồn. Hãy tự tin vào khả năng mình và tham gia vào các hoạt động tập thể, các câu lạc bộ đội nhóm. Cố gắng đừng để thời gian trống một mình suy nghĩ vẩn vơ, tiêu cực.
Cuộc đời chỉ thay đổi khi ta tự đổi thay bạn ạ. Cuộc sống như một tấm gương, nếu bạn cười thì bạn sẽ thấy hình ảnh vui vẻ trong gương, còn nếu bạn nhăn nhó thì chắc chắn hình ảnh trong gương bạn nhìn thấy sẽ không đẹp gì. Hãy tin vào bản thân và cuộc sống bạn nhé.
Cuộc đời ai cũng vậy, dù sinh ra trong gấm vóc lụa là hay bần cùng khốn khổ đều có những thăng trầm như câu "sông có khúc, người có lúc". Hãy luôn mỉm cười trước mọi chuyện của cuộc sống và bảo rằng "đó chỉ là chuyện nhỏ", bạn sẽ thấy cuộc đời đáng yêu biết bao.
Chúc bạn có thể thay đổi được tư duy và cuộc sống của mình. Hãy mỉm cười và bắt tay vào việc thay đổi suy nghĩ của mình ngay từ hôm nay bạn nhé. Chúc bạn luôn vững tin, hy vọng một ngày nào đó chúng tôi sẽ nhận được những tin vui từ bạn.
Phạm Phúc Thịnh
Chuyên viên tư vấn giáo dục - Trung tâm tư vấn Nhịp Cầu Hạnh Phú

Cân nhắc kỹ 3 điều trước khi kết hôn

Cân nhắc kỹ 3 điều trước khi kết hôn

Bạn đang yêu một người rất say đắm và dự định kết hôn, nhưng lại băn khoăn tự hỏi đó có phải là tình yêu đích thực và bền vững không? Những dấu hiệu sau đây sẽ giúp bạn giải đáp thắc mắc ấy.
Nhiều năm qua, Robert Sternberg, một cái tên mới trong lĩnh vực triết học, trở nên nổi tiếng nhờ một giả thuyết chắc như đinh đóng cột nói về tình yêu. Theo Sternberg, có 3 nhân tố tạo nên tình yêu đích thực, chỉ cần thiếu một thì tình yêu không thể bền vững được.
Sự đam mê
Đam mê bao gồm sự hấp dẫn về thân xác và tình dục. Cảm xúc của con người khi yêu giống đang chìm đắm trong âm nhạc, du dương như tiếng gọi của các thiên thần, khiến bạn phải thốt lên “Wow, thật tuyệt vời!”. Bạn hoàn toàn không thể cưỡng lại trước người ấy trong những phút đầu đối diện, sự lôi cuốn tràn ngập con người bạn.
 
Điều này được lý giải là do Pheromones, một chất tạo tín hiệu hóa học giữa hai cá thể tăng vọt khi bạn gặp được "một nửa đích thực" của mình. Rồi cứ thế sóng điện, các hóa chất gây phấn khởi và ảo ảnh dâng tràn, bủa vây lấy  bạn. Bạn sẽ cảm nhận được một sự ám ảnh đòi hỏi phải thỏa mãn cảm xúc. Với hầu hết mọi người, đây là quá trình đầu tiên của sự hấp dẫn.
 
vochong1-jpg-1363247973-1363249343_500x0
Hôn nhân là sự ràng buộc khiến người ta phải suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định về sống chung dưới mái nhà. Ảnh:: Thi Trân.
Sự thân mật
Sự thân mật giữa hai người sẽ sinh ra lòng quyến luyến, gần gũi và mối tương giao. Quá trình này được gọi là kết duyên nợ với một người khác phái. Sự thân mật đầu tiên hình thành khi hai người dành nhiều thời gian cho nhau. Sau đó họ sẽ trở nên khăng khít nhờ chia sẻ các vấn đề về mọi mặt của cuộc sống thường nhật.
 
Trên trang Psychcentral, Robert Sternberg nói rằng sự thân mật được xây dựng bền vững trên nền tảng là lòng tin và cảm giác an toàn. Nếu bạn không thể tin tưởng hay cảm thấy không an toàn với một ai đó, mối liên hệ thân mật sẽ dần biến mất, thay vào đó là kém tin và ngờ vực.
 
Sự thân mật đòi hỏi thật nhiều kiên nhẫn mới có thể hình thành. Trên thực tế vẫn có nhiều người đã yêu nhưng không thể có cảm giác gần gũi, đó là vì họ chưa chuẩn bị sẵn sàng để xây dựng một mối quan hệ mật thiết. Hoặc một người đã trải qua đau đớn ở cuộc tình trước thì sẽ thật khó khăn để họ có thể vượt qua bức tường nghi hoặc đã dựng lên trước đó. Họ sẽ có xu hướng khép kín để bảo vệ mối quan hệ hiện tại khỏi những thương tổn trong quá khứ.
 
Hiểu nhau vẫn là chìa khóa để cả hai tiến tới sự thân mật. Ở điểm này, lời khuyên cho các cặp đôi yêu nhau nên dành cho nhau thật nhiều sự chia sẻ để bày tỏ nỗi lòng của mình.
Trách nhiệm
Trách nhiệm là khả năng giữ vững sự nối kết giữa hai người cho dù bất cứ điều gì xảy ra. Một người trưởng thành có thể vượt qua mọi hiểu lầm và tổn thương cho dù cuộc sống có thể nào đi nữa.
 
Chìa khóa để hai người có thể mãi bên nhau là tin tưởng vào điều tốt đẹp nhất của người kia chứ không phải chì chăm chăm xét đoán mặt xấu của họ. Một cặp đôi muốn gắn kết lâu dài cần phài kiên định phá bỏ hàng rào thương tổn trong sự tự nguyện từ hai phía. Trách nhiệm bao hàm cả việc hòa giải và tiếp tục cố gắng cho dù bạn có cảm thấy thế nào. 
 
Trách nhiệm không hề có ở những con người vô tư lự "vui thì đến buồn thì đi". Trước khi kết hôn, bạn có chắc chắn rằng sẵn lòng nhận trách nhiệm với con người kia ngay cả khi họ béo ú, tóc rụng hết, đau ốm liên miên hoặc thất bại về tài chính chứ? Trách nhiệm không có nghĩa là bạn phải đồng ý kết hôn vô điều kiện mà chỉ cần tôn trọng những sai khác có thể xảy đến với người yêu của mình.
 
Điều đó lý giải tại sao xã hội có các giao ước như đính hôn, kết hôn... Về cơ bản, các giao kết xã hội này có thể bị đổ vỡ, nhưng nó khiến bạn phải suy nghĩ thật kỹ trước khi đưa ra quyết định, đặc biệt là khi bạn “thế chấp” kha khá tài chính vào mối quan hệ vợ chồng.
 
Tình yêu đích thực cấu thành từ 3 nhân tố trên. Nếu chỉ tồn tại một hoặc hai điều trên có nghĩa là mối quan hệ của bạn đang “thiếu lửa” và cần được giúp đỡ, vun xới nhiều hơn nữa.
 
Vị vua nổi tiếng khôn ngoan là Salomon đã nói rằng: “Nước có nhiều đến mấy cũng không thể dập tắt được lửa tình”. Tình yêu đích thực bùng cháy như một ngọn lửa mãnh liệt. Tất cả những cơn mưa giông, cuồng phong, bão tố không thể nào dập được ngọn lửa của tình yêu. Còn tình yêu của bạn được xây nên từ gì? Nó liệu có bền vững trong mọi nghịch cảnh không? Đó là những câu hỏi bạn cần phải suy nghĩ thật nghiêm túc trước khi quyết định tiến đến hôn nhân.
 

Bỏ việc cử nhân kinh tế sang Mỹ làm nail

Bỏ việc cử nhân kinh tế sang Mỹ làm nail

Tôi thấy cái gì ở Mỹ cũng đẹp cả, từ ngoài đường cho đến trong nhà. Nhưng đâu ngờ đằng sau đấy là những khó khăn kinh khủng mà tôi phải trải qua.
>> Xuất ngoại, tìm việc với 1.000 USD và tiếng Anh 'bồi'

Năm nay là năm thứ 4 tôi ở Mỹ. Arizona có lẽ không xa lạ gì với người Mỹ với cái nóng kinh khủng vào mùa hè, nhiệt độ thường 100 - 120 độ F. Nhưng năm nay thì ông trời ưu đãi hơn nên đã có mưa rất nhiều. Mưa làm tôi cảm thấy rất nhớ Việt Nam và muốn viết một chút gì đó.
Tôi đến Mỹ năm 2008 khi đó tôi 28 tuổi, tốt nghiệp Đại học Kinh Tế Tp Hồ Chí Minh. Nhưng ước mơ của tôi là phải ra nước ngoài. Tôi không biết tại sao lại như vậy. Mỗi lần đến phi trường Tân Sơn Nhất tiễn người thân hay bạn bè ra nước ngoài, tôi rất buồn. Buồn không phải vì chia tay với họ mà buồn vì mình không được đi nước ngoài như họ. Thế là tôi quyết tâm tìm đường đến Mỹ mặc dù khi ở Sai Gòn tôi làm việc rất kiếm được rất khá, "nhìn lên thì không bằng ai, nhưng nhìn xuống thì không ai bằng mình". Ước mơ đi tìm ước mơ quá lớn nên tôi bỏ tất cả.
Tôi thấy cái gì ở Mỹ cũng đẹp cả, từ ngoài đường cho đến trong nhà. Nhưng đâu ngờ đằng sau đấy là những khó khăn kinh khủng mà tôi phải trải qua.
Trong một năm đầu tôi không có việc làm. Tôi tìm đến một tiệm phở Việt Nam ở San Francisco xin chạy bàn. Ông chủ đồng ý trả cho tôi 9,25 đô/giờ, nhưng rồi từ chối.
Tiếp tục đọc báo tìm việc nhưng cũng vô vọng. Cuối cùng tôi đi làm nail (móng tay) "chui" (Không có bằng nên gọi là làm nail "chui") vào cuối tuần. Hàng ngày tôi phải đi bộ một giờ từ nhà đến trạm xe Bar (một loại xe điện ở San Francisco) sau đó tiếp tục đón xe buýt để đến trường tình thương học tiếng Mỹ. Sau một năm lang thang như thế, tôi quyết định chuyển xuống Los Angeles để học làm bột vì chủ tiệm nail ở San Francisco khó tính quá, không cho tôi học làm bột.
Tôi xin vào một tiệm làm nail theo người quen giới thiệu. Tiệm 100% làm cho người Mỹ da đen, rất đông khách, có đến 50 - 60 người thợ. Nhưng tôi chịu không được mùi nail nên ba lần bảy lược tôi mới vào đươc tiệm này.
Ban đầu chủ tiệm chỉ cho tôi làm những kiểu đơn giản, mỗi tuần kiếm được 300 đô cũng đủ sống. Nhưng tôi không thỏa mãn, tôi muốn học làm bột. Thế là chủ bảo tôi khi nào thợ chính về hết rồi làm.
Cô chủ tốt bụng mở cửa đến 10 - 11 giờ tối là chuyện thường. Tối làm việc từ 9 giờ sáng đến 10 - 11 giờ tối, 6 ngày/tuần kéo dài 3 tháng như vậy. Tôi vốn khéo tay nên sau 3 tháng tôi làm bột đẹp. Kiếm tiền ở Los Angeles khó quá.
Tôi nghĩ không lẽ làm thuê hoài sao? Ý tưởng kinh doanh nảy sinh, tôi muốn mở một tiệm nail theo phong cách mới. Nhưng tiền đâu? Người hợp tác đâu? Và địa điểm?
Tôi rủ bạn tôi qua Texas mởi tiệm, mỗi người 50.000 đô. Họ đồng ý và chúng tôi đi thuê địa điểm. Nhưng vì lý do gia đình, người đó rút lui. Thế là tôi phải rời Texas, di chuyển đến Arizona, tiếp tục làm nail thuê, thăm dò thị trường, chiều tối đến ôm sách đến trường học.
Năm tháng sau ở Arizona, tôi vẫn tiếp tục muốn mở tiệm. Tôi tìm người hợp tác. Tìm người mượn tiền (vì tôi chỉ có 10.000 đô thôi ).
Tôi thuyết phục đứa cháu tôi sống tại Arizona làm chung với tôi, nó đồng ý nhưng nó cũng chỉ có 50.000 đô. 50.000 đô không đủ mà không thiếu, xem như cũng được. Còn phần tôi đi vay bạn bè người thân và những người không thân, gom góp đủ 50000 đô với lãi suất 1.5 - 2% /tháng.
Tôi tìm được địa điểm thích hợp và bắt đầu xây. Thời gian xây hết 5 tháng, tôi vừa phụ làm tiệm vừa đi làm nail để kiếm tiền trả tiền lãi. Nhiều người hỏi tại sao tôi xây tiệm lớn mà chỉ hết 10.0000 đô? Không phải đâu, chi phí tổng công hết 20.0000 đô. Lại một sự liều mạng của tôi để có 10.0000 đô đó là: Tôi mua trả góp bàn, ghế, nguyên vật liệu, trả góp cho người xây tiệm.
Nợ của tôi kinh khủng quá. Nhưng không sao, tôi vẫn tự tin vào bản thân mình vào ước mơ vào sự đổi mới kinh doanh của mình. Tới nay tôi chưa dám nói là thành công hay thất bại nhưng tôi đã có 15 thợ và 3 người Mỹ làm tiếp tân. Hiện tại đã có nhiều người muốn mua tiệm của tôi với giá 50.0000 đô.
Trên đây, tôi xin chia sẻ những ngày tháng lênh đênh trên dất Mỹ và cách kiếm chút ít tiền. Tôi tin rồi ai cũng sẽ làm được nếu họ biết suy nghĩ và chịu khó làm việc.

Cứu sống thai nhi ngưng thở trong bụng mẹ

Cứu sống thai nhi ngưng thở trong bụng mẹ

Sản phụ vỡ ối trên đường đi cấp cứu, thai nhi bị sa dây rốn lọt đầu ra ngoài tử cung, không thở được. Các bác sĩ Bệnh viện đa khoa Sóc Trăng phải đẩy bé trở lại tử cung để mẹ sinh thường, sau đó hồi sức cấp cứu cho bé. 
Chiều 11/3, bé gái nặng 3,6kg là con của sản phụ Nguyễn Hồng Nhi (28 tuổi, ngụ huyện Mỹ Xuyên) được Bệnh viện đa khoa tỉnh Sóc Trăng chuyển về giường với mẹ tại khoa nhi sau một tuần hồi sức cấp cứu. Bé tự bú được, da hồng hào, sức khỏe bình thường. Trước đó con chị Nhi được xác định đã chết trong bụng mẹ.
me-con-chi-Nhi-jpg-1363049307_500x0.jpg
Mẹ con chị Nhi tại Bệnh viện đa khoa Sóc Trăng chiều 11/3. Ảnh: Duy Khang.
Chiều 3/3 chị Nhi được gia đình đưa vào Trạm y tế xã Thạnh Phú (Mỹ Xuyên, Sóc Trăng) để vượt cạn. Tối cùng ngày vẫn chưa sinh, bụng đau dữ dội, sản phụ được chuyển lên Bệnh viện đa khoa Sóc Trăng.
Bà Phan Thị Mina, điều dưỡng trưởng ca sản Bệnh viện đa khoa Sóc Trăng cho biết, khi nhập viện tử cung sản phụ đã mở hết. Bọc ối đã vỡ, đầu thai nhi lọt ra ngoài chèn dây rốn nên bé không được cung cấp máu từ mẹ.
"Kiểm tra tim thai của bé không còn, kíp trực khẩn trương cấp cứu bằng cách kê gối để sản phụ chổng mông. Bằng động tác chuyên môn, chúng tôi đẩy thai nhi trở lại tử cung để không còn sa dây rốn. Sau đó rút gối kê, sản phụ rặn mạnh để sinh thường", bà Mina kể.
Xác định bé đã chết từ trong bụng mẹ, nhưng các bác sĩ vẫn nỗ lực bóp bóng, nhồi tim để hồi sức cho thai nhi. Ngay sau đó, nhịp tim xuất hiện trở lại, bé được chuyển sang khoa hồi sức nhi ngay trong đêm và tiếp tục cấp cứu thành công, cứu sống bé.
Duy Khang