Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

Hối hận vì lấy vợ sớm

Hối hận vì lấy vợ sớm

(Đây là 1 chuyện tâm sự có thật của 1 bạn trên voz mình thấy hay lên copy về cho các bạn xem)



Chap 1: Lấy vợ


Em năm nay 23 tuổi vừa mới lấy vợ đc khoảng 2 tháng nay. Vợ em thì xinh đẹp, dễ thương, con nhà có học, vòng 123 thì chuẩn như Lê Duẩn, nhỏ hơn em 1 tuổi. Trước khi lấy vợ thì cuộc đời em sung sướng lắm, bạn ngày đi làm xong thì buổi tối t3, t6 đi đá banh, mấy buổi tối còn lại thì đi chơi với bạn gái (vợ em ), còn không thì đi nhậu với bạn tới 1,2h sáng về nhà là bình thường. Con bạn gái nó thấy em như vậy cũng không nói gì, em nó còn nói đàn ông con trai mà không biết ăn nhậu, chơi thể thao là gay cmnr , nghe nó nói vậy trong đầu mừng chết mợ, không ngờ bạn gái em tâm lý phết .
Rồi bỗng 1 hôm cách đây 3,4 tháng, không biết con bạn gái có bỏ bùa gì với ông bà già em không mà ổng bả bắt cưới nó. Em nghe ông bà nói vậy liền phản đối là con năm nay còn trẻ, tiền tài, sự nghiệp chưa có, rồi khoảng 2 năm sau cưới cũng đc (đọc tới đây mấy bạn đừng gạch em nha, em thì yêu thương nó thật lòng, xác định sau này sẽ cưới) . Rồi em đem chuyện hoãn cưới xinh nói với nó là bây giờ anh chưa sẵn sàng thì nó chỉ im lặng rồi khóc,về nhà nó nt "anh là đồ khốn nạn.. hay anh đã có người khác rồi ..." rồi nó bơ em luôn các bác à, nt, gọi điện xin lỗi thì éo trả lời, tới tận nhà nó, gõ cửa phòng ầm ầm mà éo chịu mở còn kêu em biến đi. Rồi tới cái hôm sinh nhật con bạn thân nó có mời em, lúc hát karaoke thì em tiến lại ngồi sát bên thì nó lại chạy đi chỗ khác, lúc đó em cũng tức lắm, đm có bạn gái cũng như không, rồi quay qua chỗ mấy thằng còn trai ngồi uống bia với tụi nó, quyết định bơ con này luôn. Em nhớ hôm đó uống cũng phải 10 chai ken, lúc về éo biết trời đất là gì luôn, lúc này định nhờ thằng bạn chở về nhà giùm thì e nó kêu là để e chở cho. Cuối cùng cũng về tới nhà, e nó đỡ em vào phòng rồi cởi áo em ra, pha nước chanh cho em uống. Lúc này em cũng còn say nhưng tỉnh hơn lúc trước, mà lúc này em thấy e nó mặc cái đầm sao mà sexy quá, loài động vật phía dưới bắt đầu ngọ nguậy, cơn dâm loạn trong người nổi dậy không thể kiểm soát, lúc e nó lấy khăn chuẩn bị lau người thì em giả bộ nằm im, đợi em nó lau người xong thì em ôm lấy em nó, vật em nó xuống giường rồi !@#$%^&XYZ .
Buối sáng thức dậy, trên người không một mãnh vãi, ngó qua em nó đã đi từ sáng, lật đật thì thấy trên ga giường có một vài vết máu màu đỏ, ngó qua "thằng cu" thì thấy toàn vết máu khô .
Lúc đó thờ người ra, liền gọi cho em nó thì éo bắt máy, nt cũng éo thấy trả lời, rồi bỗng 7 ngày sau, có tin nhắn từ số máy quen thuộc: "Anh! Em có thai rồi", người em đờ đẫn, thẫn thờ nhưng đã làm thì phải chịu...
1 tháng sau, đám cưới diễn ra trong niềm hạnh phúc của 2 bên họ hàng, trong đó có em

Chap 2: Mâu thuẫn vợ chồng

     Sau vài ngày trăng mặt 2 vợ chồng chuyển về nhà mới nằm trên một hẻm nhỏ trên đường xx,Q5
. 2 tuần đầu tiên đối với em là một giấc mơ các thím à, buổi tối đá banh về cơm nước vợ để sẵn trên
bàn, ăn xong lên giường đc vợ massage chân tay rồi ấy ấy (em nằm dưới vợ nằm trên ),
hôm nào nhậu về trễ thì vợ em luôn ngồi xem tv đợi chồng về, đi đâu cũng khen với bạn bè là
chồng tao ngoan, hiền, tối nào cũng về sớm với vợ… em nghe mà sướng bỏ mẹ . Rồi đến
một hôm cách đây khoảng hơn 1 tháng, đêm đó sau khi đá banh thì đội em đi nhậu với đội bạn, em
năn nỉ tụi nó cho về vì cả 2 hôm nay đi nhậu tới khuya về nhà trễ, bỏ bê chuyện chăn gối với vợ
nhưng tụi nó không cho, bắt em ở lại nhậu và nói là lâu lâu có một bữa thì đừng phụ lòng anh em
chứ, em thấy vậy thì cũng liều mình với anh em luôn.
    Sau khi nhậu xong về tới nhà thì cũng gần 12h đêm rồi, mở cửa ra thấy con vợ nóhằm hằm nhăn
nhó ngồi trên salon hỏi: “Đi đâu giờ mới về”, em đáp: “Hnay đội banh có buổi liên hoan, anh làm
vài chai nên về trễ” rồi đột nhiên nó quát lên: “Ngày nào cũng nhậu, nhậu, hết đá banh lại nhậu
rồi…%^&$@” rồi cuối cùng nó phán 1 câu: “Kể từ hôm nay ko có cơm nước hay xếp hình gì hết, tất
cả tự lo liệu, đi quá 10h đêm không về thì đừng có bước chân vô nhà” em lúc này cũng ngà ngà say
nghĩ là nó nói giỡn, rồi lăm lăm đi tắm rồi phóng lên giường ngủ. Mà con này nó nói là nó làm thiệt
mấy thím à, chiều tối hôm sau em về nhà cơm nước chả có, hỏi nó thì trả lời tỉnh bỏ: “Anh bị điếc à,
tối hôm qua tui nói gì anh có nghe không?”. Con vợ xinh đẹp, dịu dàng thùy mị hôm nào bây giờ
chóngthay đổi thế, lúc này máu điên em nổi lên làm một tăng chửi nó: “Đm cô muốn cưới tôi đã
chiều cô rồi, chuyện cô lừa tôi có thai tôi có nói gì không! Bây giờ làm vợ cái cc gì mà đm cơm nước
cho chồng đék lo nổi là sao?” Vừa nói xong, một tiếng bốp vang lên, in đậm trên má của em là
bàntay 5 ngón, rồi vừa nói vừa khóc: “Anh là thằng chồng khốn nạn, biến khỏi nhà tôi
ngay! ” em điên quá cầm chiếc ghế inox lên định phang cho chết cmn nhưng nghĩ lại
làm vậy chỉ làm mất mặt đàn ông và làm rối thêm tình hình nên quăng chiếc ghế xuống, lấy xe bỏ
đi nhậu với các chiến hữu tới gần 1h sáng mới mò về nhà. Về đến nhà e bấm chuông kêu nó ra mở
cửa nhưng đợi hoài không thấy, định phá cửa vô nhưng phát hiện là cửa ko có khóa, lên phòng
kiểm tra thì thấy nó còn nằm đó nên cũng yên tâm, em tắm rửa thay đồ rồi leo lên giường ngủ thì
nghe tiếng thút thít của nó, em quay qua ôm nó gạt tay em ra, nhưng sức nó sao bằng em đc, mà
em càng ôm thì nó càng khóc to hơn . rồi em ngủ lúc nào không hay. Sáng dậy, không thấy
em nó đâu, mở tủ ra định thay đồ đi làm thì… ôi! nó bỏ nhà đi rồi, em chạy xuống dưới nhà thì tờ
đơn ly dị đã nằm sẵn trên bàn

Chap 3: Vợ bỏ đi


     Sau khi đọc đơn ly dị xong thì em nghĩ chắc nó chỉ giận với mấy hành động của em thôi nên
em  cũng bình tĩnh cầm đt lên gọi cho nó mười mấy cuộc nhưng nó ko bắt máy, định gọi cho
con bé em vợ thì có gọi đến của mẹ vợ:
Mẹ vợ: B hả con, con làm gì mà con H nó bỏ nhà đi vậy con?
Em: Dạ thưa mẹ!  Vợ chồng con chỉ cãi nhau , rồi tự nhiên sáng nay vợ con ôm đồ đi hết, mà
vợ con có đó ko mẹ?
Mẹ vợ: Nó đang khóc trong phòng kìa, mẹ kêu cửa hoài mà nó ko chịu mở, con qua đây lẹ đi kẻo
nó làm bậy bây giờ!
Em: Dạ con qua liền! – nói xong em tắt máy.
Hôm đó em nghỉ làm, vội mặc cái quần dài + áo sơ mi phóng xe qua nhà mẹ vợ, gõ cửa ầm ầm
nhưng nó ko chịu mở cửa, ngồi đợi 1 hồi thì nó cũng mở cửa ra, em nhìn nó mà hoảng luôn,
khuôn mặt xuống sắc quá,  hình như đêm qua nó không ăn gì cả rồi kèm thêm 2 con mắt bị
sưng do khóc nữa em liền vội ôm nó vào lòng vừa khóc vừa mếu máo xin lỗi:
Em:  Anh xin lỗi em H ơi! Em đừng tự làm khổ mình nữa, về với anh đi em… -  vừa nói  xong thì
nó đẩy em ra nói
Vợ:  Anh khóc làm gì, khóc mà ko biết nhục à! Anh tưởng làm vậy là tôi tha lỗi cho anh sao! Anh
về đi, có lẽ tôi với anh ko có duyên trong cuộc hôn nhân này rồi, tôi đã viết đơn ly dị sẵn trên bàn
rồi đó, anh về kí tên vào rồi tự nộp lên quận đi!
Em nó vừa nói vừa nhìn trừng trừng em như là muốn giết em lắm vậy, dường như nó muốn
khóc lắm nhưng ko còn nước mắt để khóc nữa rồi, nói xong em nó đuổi em ra khỏi phòng. Em
thấy tình hình mình ở lại đây cũng ko ổn, thôi để cứ thời gian trôi qua mà làm lành vậy, em xuống
nhà dưới gặp ba mẹ vợ nhận lỗi của mình, ba mẹ vợ thương em lắm, dặn dò em đủ điều rồi nói
con về đi, chuyện của con để ba mẹ khuyên nó cho. Em xin phép ba mẹ về, vừa chạy xe về nhà
vừa khóc, không ngờ mọi chuyện lại trở nên như vậy!
Em trở về nhà vất chiếc xe ở nhà dưới, chạy lên phòng nằm suy nghĩ về đời sống vợ chồng thời
gian qua. Càng nghĩ về vợ em lại khóc, em nó yêu mình nhiều lắm, ko yêu sao lại bày trò để
cưới mình thế cơ chứ. Nghĩ về những ngày đi ăn nhậu đú đỡn với bạn bè tới khuya, vợ nằm ở
nhà mong mỏi chờ chồng, những bữa cơm chỉ có 2 người nhưng đầy ắp tiếng cười, những bộ
áo quần đc ủi phẳng, những đôi giày tây đc đánh bóng mới tinh, rồi những ký ức kỉ niệm xưa lại
ùa về…nhìn lại những hành động xúc phạm đêm qua làm em rất hối hận và không bao giờ
thương nó nhiều như lúc này, chắc nó khổ sở lắm, nó yêu và lo lắng cho mình thế cơ mà. Sau
một suy nghĩ em quyết định thay đổi con người mình, quyết ko ăn nhậu nữa, tạm thời ngưng đá
banh một thời gian. Rồi em lập kế hoạch lấy lại hình ảnh người chồng đáng yêu thưở nào
:beauty: Ngày nào em cũng nt theo lịch như vậy nè:
+6h sáng: "Dậy nào vợ yêu! Ngủ gì mà ngủ như heo vậy!" :sogood:
+11h30 trưa: "Em ăn trưa chưa? Nhớ ăn trưa kẻo ốm đấy! con gái mà ốm yếu là xấu lắm"
:stick:
+6h tối: "Anh nấu cơm + thức ăn sẵn rồi, nhiều quá anh ăn không hết, hôm nào em qua ăn với
anh nhé, đem bỏ phí lắm"
+10h tối: "Anh nhớ em! Đêm nào nghĩ về em anh cũng khóc hết, anh khóc còn nhiều hơn em
khóc nữa đấy! 

Chap 4:  Vợ chồng cãi lộn, con cu giảng hòa
Khoảng thời gian vợ bỏ đi đúng là chán thật,  em có nt cho vợ là anh nấu cơm sẵn chờ em qua
ăn nhưng thật ra em có nấu đâu, toàn đi ăn ngoài, quần áo thì gom lại quăng vô máy giặt, nhà
cửa tự lau, tối  10h sau khi nt cho vợ xong lại thấy nhớ, nhớ xếp hình đó các thím à, bèn lên
mạng down mấy phim jav vừa xem vừa bắt con sóc bỏ lọ. Cuộc sống không vợ của em cứ thế
kéo dài khoảng gần 10 ngày thì đến một hôm sáng chủ nhật  thì nhận đc tn của vợ.
Vợ:  Nộp đơn ly dị chưa?  (xưng hô ko vai vế vậy đóa, em ức lắm nhưng thôi nhịn)
Em:  Anh xé nó rồi.
Vợ:  Tại sao xé?
Em: Anh không muốn mất em, ngày nào anh cũng mong em trở về, về với anh nhé em!
Vợ:  Ông đừng có nhiều lời nữa, ngày nào tui cũng nghe mấy câu này nhức óc wa’, tui đã nói là
ko còn tình cảm với ông mà, để tui tự viết tờ khác kêu bé em qua đưa ông ký rồi tui tự đi nộp
cũng đc.
Em: Vậy là hết thật rồi hả em! Sao e ko cho a cơ hội lần nữa?
Vợ: Tui suy nghĩ nhiều lắm rồi, đêm nào tui cũng đọc mấy tin nhắn của ông hết, đọc xong tui lại
khóc, tại sao ông lại làm tui khóc nhiều thế cơ chứ, tui làm gì sai mà ông nỡ đối xử với tui như
vậy?
Em:  Anh xin lỗi em! Là do anh không tốt làm em buồn! Hãy cho anh một cơ hội lần nữa đi em,
anh hứa là em bảo gì anh nghe nấy, tối nào a cũng về với em, chuyện ăn nhậu, đá banh anh bỏ
hết rồi, hãy cho anh một cơ hội đi em?
 Vợ: Không cơ hội gì hết, tối tui nhờ con bé em ghé qua, à không! Tui tự qua đưa đơn ông kí ,
tiện thể ông gom lại những đồ dùng của tui luôn đi, tối tui kêu taxi chở về.
Em: Uhm! (năn nỉ ko đc, em nhắn đại  uhm cho xong chuyện)
Trưa hôm đó em ko có nt kêu em nó ăn trưa như mọi ngày, nằm trên salon suy nghĩ về việc vợ
mình quyết ly dị, việc này làm em khá bất ngờ vì trong thời gian vợ về nhà ba mẹ, ngày nào em
cũng hỏi han tình hình vợ qua con bé em, con bé nói mấy ngày đầu chị cầm đt lên đọc tin nhắn
rồi nằm trên giường hay khóc thầm lắm, mấy món kfc, vị tiềm… mà anh mua chị đều ăn hết, ăn
một cách ngon lành. Vợ em  nó còn tình cảm thì sao lại ly dị dc cơ chứ  mà vợ em thì sống tình
nghĩa lắm ko dễ dàng bỏ em như vậy đâu, sau một hồi vắt trán suy nghĩ thì em nghĩ chắc là nó
hù mình thôi… Vì vậy em bày mưu…
Ăn trưa xong em làm một giấc tới chiều, lau dọn nhà cửa sạch sẽ, gọn gàng để cho vợ thấy
chồng mình đảm đang, giỏi như thế nào,làm xong việc nhà em tắm rửa  xịch nước hoa thơm tho
ngồi coi tv đợi vợ đến.7h35 tối! tiếng chuông cửa ríu rít vang lên, em vui lên như là trống đánh
tan học, tắt mẹ cái tv, lật đật mặt cái quần dài vào mà mặc hoài ko vô, em vứt mẹ đó phóng như
bay với vận tốc 100km/h xuống dưới nhà, ra mở cửa thấy vợ mình, à không là một nàng tiên lấp
ló làm em mừng như  lần đầu Bác Hồ đến thăm nhà, như được Obama mời rủ đi massage, rồi
xếp hình phê lòi với Maria Ozawa thần thánh. Trong cơn CDSHT, em không quên mời em nó
vào nhà một cách lịch sự:
Em: Mời người đẹp vào nhà chơi!
Vợ: Ông đừng có nói đùa kiểu đó, muốn tán tỉnh tôi à! Còn lâu
Em: Tối nay người đẹp ghé nhà làm tại hạ hãnh diện quá, ghé có việc chi vậy? (biết nhưng vẫn
giả bộ)
Vợ: Tui không có giỡn với ông nha, đọc xong rồi kí tên đi (em nó vừa nói vừa rút tờ giấy ly dị đưa
em)
Em đọc sơ qua tờ giấy ly dị rồi đăm chiêu
Em: Nhà anh không có viết sao kí đây em?
Vợ: Vậy anh chạy ra đầu ngõ mua về kí đi, lẹ tui còn đi công chuyện!
Em: Đi đâu vậy người đẹp?
Vợ: Ông hỏi chi! À, tôi đi chơi với bạn trai, đc chưa!
Em:  Hehe! Không biết thằng nào may mắn đc đi chơi với người đẹp vậy ta! (Em vừa nói vừa
cười, rồi nghĩ thầm đệch mợ dám xạo với ông à, hơn cả tuần nay nằm ngủ trong nhà mà còn
bày đặt chém)
Vợ: Ông nói nhiều quá, chạy ra mua cây viết lẹ đi!
Vừa nói xong em nó cởi cái áo khoác ra, ôi má ơi! Hôm nay em nó mặc bộ đầm màu trắng ngắn
ngủn chưa tới đầu gối, phần trên có miếng xẻ ở giữa làm hiện lên phần trũng của đồi A1, A2,

kèm theo đó là mùi hương nước hoa tỏa ra làm em phê hơn bao giờ hết , chưa kịp hưởng ướng
cơn phê em nó bỗng đứng dậy tới tủ lạnh lấy chai nước suối ra uống , lúc em nó quay trở ra,
dưới ánh đèn sáng trưng của phòng khách, những đường cong chết người, làn da trắng mịn
hiện ra làm “thằng cu” ngoắc ngoắc đứng dậy chào cờ đòi khởi nghĩa, trong lúc em nó ngồi
xuống, em lén nhìn thấy hôm nay nó mặc sịp màu vàng, rồi tự nhiên trong đầu em lại nhớ đến
câu ca dao mà ông bà ta đã dạy:
                  “Bướm vàng đậu trái mù u
          Vợ chồng cãi lộn, con… cu giảng hòa”  
Một ý nghĩ lóe sáng hiện lên trong đầu em (thật ra cái này em nghĩ ra từ hồi chiều rồi ), em vội nói
với em nó:
Em: Nãy giờ anh giỡn với em đó, mà em quyết định kĩ chưa?
Vợ: Tôi suy nghĩ kĩ lắm rồi, anh mua viết kí lẹ đi để tôi về! (Vừa nói xong mắt em nó ngấm lệ)
Em: Uhm! Viết anh để trên phòng ngủ đó, em lên phụ anh bưng đồ em xuống rồi anh kí luôn cho.
(Em vừa nói vừa giả bộ buồn )
Sau khi em nó vào phòng ngủ, em đóng sập cửa lại! vợ nó la lên: “Anh làm gì đó!”, em không nói
gì hết, tắt đèn phòng rồi bất ngờ hôn em ấy, bị hôn bất ngờ em nó đờ người ra rồi một lúc sau
đẩy em ra định mở cửa chạy ra khỏi phòng, nhưng em đã nhanh tay ôm lấy em nó quăng lên
giường, đè xuống cưỡng hôn tiếp…
Đang hôn ngon lành, bỗng em nó dùng hết sức đẩy em ra rồi một tiếng “bốp” vàng lên và sau đó
thì vừa chửi vừa khóc: “Thả tôi ra, đồ dâm tiện… @#$%^&” em nó chưa kịp chửi xong em bất
ngờ hôn tiếp đồng thời 2 tay em giữa chặt 2 tay em nó. Sau một hồi hôn mãi mê, em luồn tay
xuống xoa xoa khắp vùng lưng, đồng thời  vẫn tiếp tục dùng lưỡi múa máy trong miệng em nó,
lúc này em nó từ trạng thái chống cự chuyển sang thả lỏng ……………………………… 2 bên
cứ thế giằng co được khoảng 15p thì một phát súng vang lên, đạn của em đã bay khỏi nòng tiến
thẳng phía sâu bên trong hầm kèm theo đó là tiếng rên "A...a..a..a.. của 2 bên. Sau cuộc chiến
nãy lửa, 2 bên mệt nhừ lăn nằm ra ngủ tới sáng…

Chap 5:
Chiều hôm đó em bắt chiếc taxi qua chở vợ về, ngồi trên xe mà vợ cứ tựa đầu vào vai em cười thỏ
thẻ, uhm! Em nó giờ chắc vui sướng và hạnh phúc lắm, còn em nghĩ đến việc đón vợ về nhà mà
lòng nặng trĩu, không biết thời gian sắp tới em nó sẽ đối xử với em như thế nào nữa. Thôi kệ,
chuyện gì tới nó sẽ tới! Chiếc taxi rồi cũng đến nhà, em giúp vợ đem đồ đạc lên trên phòng rồi làm một giấc tới gần 6h30 thì có tiếng lay dậy
Vợ: Anh! Anh ơiiiiiii… (móa nghe ngọt xớt )
Em: Gì vậy em?
Vợ: Dậy ăn cơm!
Em: Thôi để anh ngủ chút nữa đi, anh mệt lắm!
Vợ: Dậy đi! Thức ăn em nấu nhiều lắm (em nó vừa nói vừa nắm vai lay em)
Em: Uhm, để anh rửa mặt cái đã.
Ngồi xuống bàn ăn, hiện lên trước mắt em toàn là các món ngon mà mình chưa bao giờ thấy em nó
làm, không ngờ con này giỏi nấu ăn phết, chắc 10 ngày ở nhà mẹ tranh thủ học nấu ăn đây
mà . Công nhận hôm nay em nó nấu ngon thật, em ăn mà muốn căng cả cái bụng, vừa ăn
xong thì em nó hỏi:
Vợ: Thức ăn có ngon không anh?
Anh: Ngon lắm! Công nhận vợ anh nấu ăn giỏi thật, lại đảm đang nữa (nịn nó )
Em nó cười tít mắt rồi hỏi em tiếp
Vợ: Vậy anh có muốn ngày nào cũng ăn ngon không?
Em: Uhm! Muốn, vợ anh nấu ăn là số 1 (nịn tiếp)
Vợ: Uhm, muốn vậy thì anh phải làm chồng ngoan nha, rồi không được làm em buồn nghe chưa?
(móa! nghe sao mặn chát quá )
Em: ờ! (em trả lời cho xong chuyện)
Ăn xong thì em lên phòng coi tv rồi tắm rửa, xong lại leo lên giường lướt voz như mọi khi .
Còn em nó thì rửa chén, dọn dẹp, lau nhà… đúng mẫu là vợ ngoan hiền luôn . Tối trước khi
còn được em nó massage nữa chứ, hehe! Tới lúc này em chợt nghĩ ra con này nó hù mình thôi, chứ
làm gì có chuyện nó ràng buộc, bắt chiều nó chứ, chỉ thấy nó toàn chiều mình ko à . Nhưng
chuyện éo ai ngờ đc!
8h sáng hôm sau (em xin nghỉ làm 1 tuần luôn, nên ngày này ko có đi làm), sau khi dùng buổi sáng
thì vợ nó hỏi:
Vợ: Anh! Em hỏi anh phải nói thật nha, không đc giấu em điều gì đó
Em: Uhm! Em cứ hỏi đi (vừa nói mà lòng em bất an, sợ nó điều tra ra quá khứ của em… )
Vợ: Trong tài tk ngân hàng anh có bao nhiêu tiền?
Anh: Anh cũng không rõ nữa! (lol! tính ăn cướp à)
Vợ: Uhm! Vậy thì lát nữa anh chở em ra ngân hàng chuyển qua tk của em hết nha!
Em lúc này trơ 2 con mắt ra…
Em: Tiền của anh mà, sao lại chuyển cho em?
Vợ: “Cái gì của anh là của em”, anh không nhớ câu đó sao? (ụ má! Con này tính làm thiệt à)
Em: Nhưng mà tiền đó anh để dành, lỡ sao này nhà có chuyện gì thì có mà xoay sở chứ!
Vợ: Tiền anh em giữ, ko mất đâu mà lo, mà anh nói là phải giữ lời giờ thất hứa à?
Em: Ờ! Anh chiều em đc chưa!
Móa! Vừa nói xong mà ruột em đau như cắt, nướt mắt đầm đìa… còn em nó cứ cười mỉm sung sướng
như vừa mới trúng số vậy. Nhưng em ngu gì mà chuyển tiền cho nó, tranh thủ lấy cớ ra ngoài mua
đồ em trốn ra ngoài tiệm net đánh dota tới 1h chiều mới về . Về tới nhà em lén lút nhè nhẹ
bước lên phòng ngủ thì em nó đã đợi sẵn trong đó, vẫn cái mặt hầm hầm thấy ghét rồi chuyển
sang bài mếu máo:
Vợ: Anh có xem tôi là vợ anh không vậy, nếu anh không muốn tôi ở trong nhà này thì tôi đi cho anh
coi!
Vừa nói xong nó kéo vali đã đựng áo quần sẵn tiến ra trước mặt em, em mở cửa ra:
Em: Cô đi thì đi luôn đi!
Em vừa nói xong thì nó lườm em 1 cái, rồi lầm lì kéo vali xuống dưới nhà, vừa ra tới cửa thì em ôm
nó lại năn nỉ:
Em: Anh xin lỗi em, em bỏ vali lại đi, anh với em ra ngân hàng, đc chưa!
Em vừa nói xong thì em nó bệu má em rồi hôn mấy cái liên tiếp, rồi tuôn ra một tràng ngọt như
mía!
Vợ: Chuyện hồi sáng em bỏ qua đó, anh như vậy mới là chồng em nè, em iu anh lắm
Chuyện nó lấy tiền của em chỉ là màn khởi đầu thôi, sau này nó bắt em trước 6h tối không đc ra
đường, buộc em phải từ bỏ đá banh và nhậu nhẹc, muốn đi đâu phải chở nó theo, rồi chưa kể nó
lấy tiền của em đi mua áo quần, làm tóc, spa nữa chứ… ngoài ra mỗi chiều tối còn phải phụ nó lặt
rau, nấu cơm…

Những câu hỏi khó đỡ giành cho nhân viên Đài 1080

Những câu hỏi khó đỡ giành cho nhân viên Đài 1080
Nghề nào cũng có cái vui cái buồn, hnay rãnh rãnh post mấy câu hỏi mà em từng gặp hoặc nghe lại từ các bạn đồng nghiệp khi còn trực đài 1080
p/s : những câu này là KH hỏi thật 100% đó

Updated ngày 01/07

16.
Kh: em có số điện thoại bên Mỹ, anh tìm địa chỉ giùm em dc ko anh ?

15.
KH: Anh oi, em thích nhỏ làm chung công ty, em ko biết tỏ tình như thế nào, anh chỉ em cách tỏ tình đi, nếu thành công em mời anh đi nhậu?

14. (1 ngày gần Noel)
KH: chị ơi, em nhớ mình có tổng đài nam phải ko, chuyển cho em gặp 1 anh được không, anh nào cũng được.
1080(nữ): anh vui lòng chờ máy giùm em
1080(nam): dạ chào anh
KH: anh ơi, anh giúp tui 1 chuyện nha,anh giả làm ông già noel nói ch với nhỏ con tui với, nó đòi gặp ông già NOEL .
1080:

13.
KH: Anh ơi, em có 1 địa chỉ nhà, anh cho em xin số đt nhà kế bên được không anh ?

KH:VN có người nào lên mặt trăng chưa anh?

KH(em bé khoảng 10-12 t): chú ơi, chú chỉ con làm bài này nha. Nước Pháp có tháp Eiffef, nước Anh có đồng hồ Big Ben. vậy nước VN mình có gì chú?

KH (em bé): chú ơi, con muốn nghe chuyện cổ tích, chú kể con nghe được không?


Trích:
Nguyên văn bởi x.i_m.i_15052008
KH : A bik cái bài "Đêm nay bác ko ngủ" ?
1080 : Dạ biết...A cần thông tin j trong bài này ?
KH : Dzậy cho em hỏi sau khi hết bài đó Bác có đi ngủ ko a ???
1080 : [pó trym]
Updated

Trích:
Nguyên văn bởi x.i_m.i_15052008
nhìu cái còn kinh nữa... Bạn e kể bữa có thằng kia gọi lên rủ đóng film xxx
còn chị kia kể

kh : H e ...ứng wá , sao h chị , hay chị tới chỗ e cho e "ấy" cái
*ng trúng chằn lửa
1080 : A có bị điên ko ? Có điên e cho số bác sỹ để tư vấn cho a nha nha...
Kh : Ko có điên e nhưng ...ứng lắm
1080 : Dzậy thì a càng fải gọi 1088 để tư vấn lẹ lên , nó cứng 1 hùi ko cho nó xún là a chết đó
kh [bik gặp thứ dzữ] gác máy cái cụp
12.
KH: Chị oi, dạo này em xui quá, làm gì cũng ko thành công, chi biết thầy nào giỏi ko, giới thiệu cho em để về cúng giải hạn giùm em?

KH: Anh ơi, em chỉ cho em từ số 0 đến số 99, mỗi số là con gì vậy anh (số đề)

KH: chị cho em hỏi các đời vua Lê của mình có Lê Duẩn ko chị ?

KH: HUyền Trân công chúa là người TQ phải ko chị?

KH: con tôm khác con tép chổ nào?

KH: con ngựa vằn là trắng sọc đen hay đen sọc trắng?

KH: con chó sói có phải là tổ tiên của con chó nhà ko?


.......

11.
Có 1 cầu hỏi KH hỏi mà chưa trả lời liền dc, nên hẹn gọi lại sau cho KH

KH (giọng 1 em gái khoảng 10tuoi): alo, ai đó
1080: chào em, anh gọi từ đài 1080,cho anh hoi day co phải là so dt của chị XXX ko ạh
Kh: uhm đúng rồi, có gì ko anh
1080: em vui lòng cho anh gặp chị XXXX
KH: chờ chút , BA ƠI, CÓ ÔNG NÀO KÍM MÁ NÈ
.......

10.
KH(người miền bắc): anh cho em hỏi đầu số này là số dt gì mà sao nó lạ quá
số 856xxxxxxxxxxxx
1080: dạ đầu số điện thoại này là của nước Lào
KH: nước nào hả anh
1080: dạ nước Lào
KH: thì nước Nào
1080: dạ nước Lào anh
KH: thì tui nói nước Nào phải ko?
1080(luc này moi nghĩ ra): dạ đúng nước Lào
Kh: cám ơn anh

1.
KH: Chị cho em hỏi tòa nhà nào cao nhất TPHCM.
1080: toàn nhà 37 TON DUC THANG (luc đó chưa có bitexco)
KH: vậy chị cho em hỏi, em đứng trên đó nhảy xuống thì bao lâu em tiếp đất
1080:

2.
KH: Chị cho em hỏi, bạn gái em bị gãy chân, giờ em muốn quan hệ dc ko?
1080: Dạ, em cung cấp cho anh số dt tư vấn của bác sĩ,anh hỏi giùm em nha
KH: không, tui muốn hói chị ah
1080:

3.
KH: Chị cho em hỏi tiệm bánh gì gì.. nổi tiếng lắm, nằm ở quận 1, mà chổ em làm nhìn qua bên đường thấy nó đó. Cho em xin so dt tiệm đó đi
1080: ???????????(biết chết liền)

4.
KH: Chị cho em hoi số dt cái nhà có cái cổng cao năm trong hẻm đường THĐ, anh đi vào hẹm đó khoảng 20m nằm bên phải. AH, cái hẻm em đó nằm gần đồng CA
1080: ???????

5.KH: chi cho em hỏi mỡ heo sôi ở nhiệt độ bao nhiêu
1080: ?????

6.
KH: Chị ơi, tui kể chị nghe chuyện này
1080: dạ, kể đi ah
KH: (đọc 1 bài báo cho 1080 nghe)
đọc xong
KH: chi thấy bài báo này kì ko, tui ko đồng ý như vậy. mà thôi tui bức xúc quá nên gọi lên đây để kể với chi nghe vậy thôi. chứ ko có gì hết, cám ơn chị nha. bye bye chị
1080:

7.
KH(1 KH gay):
Anh ơi, anh cho em hỏi, anh cuối tuần này co chương trình ca nhạc nào hay ko, anh giới thiệu em 1 vài chổ đi, em tính dẫn mẹ em đi chơi, mẹ em dưới quê mới lên, anh biết không, em thương mẹ em lắm, mẹ em dưới quê cực khổ làm ruộng nuối mấy anh chị em, lâu lâu mẹ em mới có dịp lên TP,......... (kể mà ko cần biết người ta có cần nghe ko)
1080:
Dạ, ...... (giới thiệu 1 vài chổ)
KH:
anh ơi, anh tên gì vậy, giọng anh dễ thương quá ah. hay bữa đó anh rãnh ko, đi chơi chung với me con em đi,em mời anh...

8.
KH (gay khác): anh cho em xin địa chỉ số dt xxxxxxxx này đi anh
1080: da, số dt xxxxxxxxx phai ko anh,anh vui lòng chờ máy giùm em
(nghe dc giọng nữ khác qua dt
KH nữ: mấy thằng 1080 này nghe giọng dễ thương quá ha.
Kh gay: tui nghe con mê huống chi bà)


9.
KH: anh cho em xin 1 so tiếc mục giai trí cuối tuần này đi anh
1080: dạ cuối tuần này thì có .....
KH: gọi lên 1080 toan nghe giọng nu, lần đầu tiên nghe giọng nam đó nha.
1080: dạ, nhan vien nam bên em thì ít hơn nhan vien nu rat nhiều.
KH: mà giọng em nghe de thuong quá ah, chắc là chon du lắm mới dc vào làm với mấy em 1080 hà.
1080: dạ,....(ko biết nói gì)
KH: anh mấy tui rồi, nghe giọng anh de thuong quá, em giới thiệu anh cho nhỏ em em
1080: da em 23 tuổi
KH: trời, anh nhỏ hon nhỏ em em 10 tuổi lận.

Gai Hà Thành

Có CHƠI.......................................................bài với e không....?
509743dd_1509a063_1-120419164530_resize.jpg


509743e0_78c871c5_1-120419164536.jpg


509743e3_386663b0_1-120419164542%201.jpg

509743e3_386663b0_1-120419164542%201.jpg

509743e8_4e08fb74_1-120419164548%201.jpg

509743ec_752d702c_1-120419164548%203.jpg

509743f0_58b2bb70_1-120419164553.jpg


509743f2_37fee778_1-120419164600_resize.jpg

509743f6_3941fe78_1-120419164607_resize.jpg


509743f8_35e77f11_1-120419164612_resize.jpg


509743fc_2696b863_wpid-nng-bng-mt-nh-bn-nude-ca-hot-girl.jpg


509743fc_2696b863_wpid-nng-bng-mt-nh-bn-nude-ca-hot-girl.jpg
Nhấn Nút Thích Để Gởi Bài Này Lên Facebook Của Bạn:

Sinh viên "méo mặt" vì trộm cắp

Sinh viên "méo mặt" vì trộm cắp

Sinh viên "méo mặt" vì trộm cắp
Thời điểm cuối năm, sinh viên thấp thỏm lo sợ nạn trộm đột nhập (Ảnh minh họa)

Gần đây, rất nhiều nhà trọ khu vực ngã năm đại học (tp. Đà Lạt, Lâm Đồng) xảy ra tình trạng sinh viên bị trộm đột nhập lấy đi laptop và nhiều tài sản giá trị.
Kịch bản mới

Hoàng Đức (khoa Lịch sử, trường ĐH Đà Lạt) ấm ức kể lại việc mới đây bị trộm lừa: “Hôm đó mình thấy có hai bạn trẻ ăn vận tử tế, cầm thêm một túi rau, đứng ngay góc nhà trọ mình cầm điện thoại nói chuyện giống như thể họ đang chờ người bạn mình quay về phòng mở cửa để ở lại ăn trưa. Nghĩ là phòng bên có người sắp về nên lúc đó mình chỉ khóa một cửa trong rồi tranh thủ đi chợ. Lúc về, thấy cửa kính bị đập một góc, mình kiểm tra thì biết laptop, điện thoại đã bị kẻ trộm cuỗm sạch. Hỏi thì anh bạn phòng bên nói không hề nhận điện thoại nào có bạn đang chờ cả”. Lê Kim Anh (năm thứ hai, khoa Ngoại ngữ, trường ĐH Đà Lạt) kể lại việc trộm đột nhập phòng bên cạnh lúc mưa to: “Mái che bằng tôn, anh bạn ở cạnh đi làm thêm, nhờ mình để mắt trông phòng giúp. Mưa ồn ào, kẻ trộm đập khóa phòng anh ấy mình không nghe thấy. Thế là máy ảnh, máy tính và nhiều vật dụng giá trị của anh bạn đã bị cuỗm mất”. Mỹ Duyên (K36, Khoa Toán Tin, trường ĐH Đà Lạt) vẫn chưa hết sợ vì đã từng chứng kiến cảnh cướp giật ngay trên con phố nơi mình ở trọ: “Có lần, mình chứng kiến một bạn nữ sinh viên mở phòng ra cho thoáng, bỗng dưng bị một tên trộm xông thẳng vào phòng giật laptop rồi lên xe tẩu thoát. Sau lần đó, mình không còn dám mở cửa phòng hóng gió”.

Bên cạnh những thứ món đồ giá trị mà bọn trộm hay nhắm là laptop, điện thoại, xe máy thì bọn trộm gần đây còn nhắm cả đến đường Nguyễn Công Trứ, Trần Khánh Dư, Phù Đổng Thiên Vương… rất nhiều đối tượng giả danh sinh viên đi lượm ve chai để quyên góp tình nguyện nhưng chỉ chờ sơ hở của sinh viên là ra tay trộm đồ. Hồ Phúc (trường ĐH Yersin) kể: “nh thường thì họ đi nhặt vỏ chai, đồ nhựa ngoài đường. Nhưng đi ngang qua khu nhà trọ nào mà sinh viên sơ hở là ra tay trộm đồ. Cách đây 2 tuần, mình vừa vô phòng lau nhà, chỉ 5 phút ra ngó lại thì 3 cái quần jeans đã “bốc hơi”, rất bực!”.
Sinh viên "méo mặt" vì trộm cắp, Bạn trẻ - Cuộc sống, Gioi tre, sinh vien, trom cap, nha tro, ban tre, cuoc song, gan tet, cuoi nam, gioi tre 9x, gioi tre ngay nay
Nhiều bạn sinh viên còn tự trang bị thêm cho căn phòng mình 2, 3 ổ khóa (Ảnh minh họa)
Tự trang bị kỹ năng

Thời điểm cuối năm, sinh viên thấp thỏm lo sợ nạn trộm đột nhập. Trên Facebook, nhiều bạn sinh viên Đà Lạt đã chỉ cho nhau cách chống trộm. Với quần áo, nhiều bạn mỗi lần giặt đồ lại phải mang ghế ra ngoài để vừa trông đồ, vừa học bài. Một số ban có điều kiện hơn thì mang đồ ra tiệm giặt. Văn Hiền (khoa Ngữ văn, trường ĐH Đà Lạt) chia sẻ: “Đang mùa thi, tụi mình lên thư viện suốt ngày, giặt mà phơi ngoài là mất ngay. Mà áo ấm rẻ nhất cũng từ 300.000 – 400.000 đồng”.

Các chủ nhà trọ thấy tình hình an ninh phức tạp cũng trang bị cho mỗi bạn sinh viên trong khu trọ một chìa khóa cổng để hạn chế những kẻ lạ mặt xâm nhập. Nhiều bạn sinh viên còn tự trang bị thêm cho căn phòng mình 2, 3 ổ khóa. Trên Facebook, các bạn sinh viên Đà Lạt thường nhắc nhở nhau: “Hãy luôn mang laptop bên mình!”; “Chung tay đẩy lùi nạn trộm cắp trong sinh viên”…
Diệu Thuý (trường ĐH Đà Lạt) “bật mí” kỹ năng chống trộm: “Nên gửi laptop lại cho chủ nhà, hoặc bạn cạnh phòng mà mình tin tưởng, còn không thì nên mang theo bên mình. Đa số sinh viên mất đồ là do chủ quan. Nếu mọi người đều có tinh thần cảnh giác thì chắc chắn sẽ giảm thiểu tác hại của nạn trộm cắp, cướp giật”.

Sốc với đôi thanh niên làm... "chuyện ấy" giữa đường

Cộng đồng cư dân mạng Trung Quốc xôn xao với những hình ảnh một đôi trai gái làm... "chuyện ấy" ở nơi công cộng giữa thanh thiên bạch nhật.

Đôi thanh niên này đã âu yếm, "mơn trớn" nhau vào buổi trưa vắng người ở một khu ngõ cụt tại thành phố Long Châu (tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc). Không chỉ dừng lại ở đó, đôi thanh niên này "làm chuyện người lớn" ngay tại chỗ.



Đôi nam nữ trẻ mg âu yếm nhau nơi góc ngõ.

Bắt đầu có những hành động "quá khích".

Hình ảnh "đắm đuối" của đôi nam nữ trẻ không màng tới xung quanh.
Những hình ảnh của cả quá trình bị "chộp" lại từ cửa sổ kính tầng hai của khu nhà sát đó và đg tải lên trang mạng xã hội vào ngày 25 tháng 12 vừa qua. Tác giả của chùm ảnh chia sẻ: "Lúc đầu, tôi chỉ vô tình nhìn thấy khi đi ra cửa sổ sau để nghe điện thoại, thấy họ "quấn quýt" quá ở giữa nơi công cộng nên tò mò theo dõi. Thật không ngờ, họ lại có thể hành động như vậy".

Tác giả tò mò, theo dõi và ghi lại những hình ảnh từ cửa sổ phía sau
của c phòng sát ngõ.

Hình ảnh sỗ sàng ngay nơi công cộng của đôi thanh niên trẻ.

Gây sốc toàn tập với hành động tự nhiên quá đà.
Ngay khi chùm ảnh được đg tải lên các trang mạng xã hội, lập tức thu hút sự quan tâm của mọi người và hàng loạt ý kiến phản hồi bày tỏ thái độ phản cảm, bất ngờ trước hành động không tưởng này.

Người vợ ‘mượn máu’ bí mật để ‘lấy giống đẻ con’


Bí mật xin con (ảnh minh họa)
Bí mật xin con (ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi cưới nhau đã 6 năm, nhưng vẫn chưa có con. Chồng tôi thì không sốt ruột lắm vì anh cho rằng, tôi mới 28 tuổi cũng chưa phải là muộn.
Trước đó, chúng tôi dự định sẽ làm ăn, kiếm tiền tích lũy vài năm để làm vốn, rồi sinh con sau cũng tốt. Nhưng mọi chuyện không suôn sẻ như vậy. Mẹ chồng tôi lại thúc chúng tôi phải sớm có cháu cho bà bế, kẻo mẹ già như chuối chín cây, biết đợi đến bao giờ. Bà còn nói phải nhanh nhanh lên vì hai người anh chồng tôi đã đều có con trai nối dõi, cuộc sống đều khấm khá.

Chỉ có vợ chồng tôi là còn lận đận và cơ ngơi chưa có gì ngoài ngôi nhà cấp 4 và cái chuồng nuôi lợn, gà. Nhưng rồi mọi dự định của vợ chồng tôi đâu có thuận, bởi lẽ ở quê thì chỉ có làm ruộng, làm vườn. Xoay xở kiểu gì cũng chỉ đủ hai miệng ăn, chứ nói gì đến tích lũy. Nhiều lúc nhìn chồng ngồi thừ ngoài sân, tôi thấy tội lắm.

Hơn nữa, không cứ mẹ chồng tôi hay nhắc chuyện con cái, mà nhiều người trong họ cũng kêu ca. Có người còn dè bỉu hay là tôi “tịt”, không để được. 6 – 7 năm rồi còn gì. Ở quê chồng tôi coi trọng chuyện này lắm. Nhiều lúc hai vợ chồng bàn đi kiểm tra sức khỏe xem sao. Nhưng rồi lần lừa mãi, gần đây, chúng tôi lên Trung tâm Y tế huyện làm xét nghiệm, thì mới hay chồng tôi không được khỏe.

Bác sĩ kết luận, tinh trùng của chồng tôi không đủ tiêu chuẩn thông thường. Chúng tôi mua thuốc theo đơn về uống và hy vọng mọi chuyện sẽ thuận lợi vào mùa xuân năm sau.

Nhưng rồi thời gian qua đi. Lại một năm nữa. Mọi chuyện chúng tôi cố gắng cũng chẳng có kết quả gì. Chồng tôi không muốn để lộ tin tức cho mọi người trong nhà biết. Anh em kiến giả nhất phận, hơi đâu mua phiền não vào người. Nhưng mọi việc không qua mắt được người anh cả chồng tôi.

Nhưng đâu có biết nguyên nhân, anh cứ nhè vào tôi là không thể đẻ được vì giống họ nội nhà anh là khỏe lắm, ai cũng đều nhiều con. Lỗi là ở tôi. Anh lại còn tính, sắp tới sẽ họp gia đình sẽ cho chồng tôi lấy thêm cô vợ nữa, để sinh con. Chồng tôi phản ứng ra mặt. Thế là hai người cãi nhau một trận. Tôi chỉ biết im lặng. Mẹ chồng tôi thấy vậy, rất thương chúng tôi.

Hôm bà rẽ sang nhà chơi, không ngờ chồng tôi kể ra hết chuyện đi kiểm tra sức khỏe, để minh chứng cho tôi không phải là không biết đẻ, như anh trai nói. Anh còn dự định, một là đi bệnh viện để thụ thai nhân tạo, hai là sẽ xin con nuôi, cũng chả sao. Bà rơm rớm nước mắt, ôm lấy tôi, như muốn an ủi và vỗ về, rồi cứ ngồi im lặng hàng giờ mà chẳng nói gì. Giầu con út, khó con út mà. Mẹ thương chúng tôi lắm.

Ít lâu sau, tôi hỏi dò tin tức mấy người trong làng đã từng đi làm thụ tinh nhân tạo, thì mới hay hết sức tốn kém. Nghe đâu phải vào tận Sài Gòn, có người mất cả gần trăm triệu mà cũng không hẳn đã có kết quả. Nếu tốn đến như vậy thì gia đình tôi cũng đành bó tay. Tôi nói với chồng, thì anh lắc đầu không bàn đến chuyện đó, và còn khuyên cứ kiên nhẫn để anh chữa chạy thêm.

Rồi sau đó, anh quyết định theo một số bạn bè từ hồi cùng xuất ngũ lên tỉnh làm ăn. Khi đi khi về, có đận anh đi cả tháng trời lấy hàng cho công ty. Tôi rất thương anh nhưng khuyên thế nào cũng không được. Anh nói đi cho nguôi ngoai mọi chuyện vả lại đi kiếm tiền cho sau này đỡ khổ.
Người vợ 'mượn máu' bí mật để 'lấy giống đẻ con' - 1
Tôi nói với chồng, thì anh lắc đầu không bàn đến chuyện đó, và còn khuyên cứ kiên nhẫn để anh chữa chạy thêm. (ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi dọn sang ngủ cùng. Thế rồi có lần bà nói chuyện với tôi và khuyên tôi đừng nghĩ đến chuyện nhận con nuôi. Tôi hỏi thì bà kể, ở làng nhiều nhà nhận con nuôi, sau này không ra cái giống gì, bởi không thể giữ miệng thế gian được. Vì không phải máu mủ, ruột thịt nên chẳng mấy con nuôi có hậu, và thường là hay bỏ bê cúng lễ, thờ ông bà tổ tiên.

Trong họ ít người coi trọng và thấy luôn luôn xa cách. Nên ở cái làng này, những người chồng không thể có con, thường hay bí mật cho vợ mình đi xin máu người khác, vì theo các cụ quan niệm: “Mượn máu hơn cháu nuôi”. Tôi chưa hiểu, hỏi lại mẹ chồng tôi giải thích, người chồng sẽ nhờ một người đàn ông khác ngủ với vợ mình để lấy con. Hoặc nhiều khi phải nhờ mai mối thuê người đàn ông thiên hạ, bí mật ngủ với vợ mình một đêm rồi đi ngay.

Đó gọi là chuyện “mượn máu” lấy giống đẻ con. Việc thường diễn ra trong đêm tối nên đôi khi hai người không nhận ra mặt nhau. Mọi việc khá bí mật, nên chuyện thường được giữ bí mật, không ai biết. Sau đó người vợ thụ thai, người chồng hãnh diện với bà con trong họ hàng, bởi không ai nghi ngờ gì.

Và khi con do chính vợ mình sinh ra, người chồng sẽ mát mặt, coi như con đẻ của mình và dễ bề dạy dỗ và yên tâm con cái sẽ không bạc đãi sau này. Nếu là con trai thì càng tin tưởng chuyện thờ cúng ông bà, tổ tiên cho đến đời mình.

Tôi thắc mắc, không biết mẹ chồng tôi nói chuyện này ra để làm gì, nhưng không dám hỏi. Thế rồi, lần chồng tôi về gần nhất, đưa cho tôi một cuốn sổ tiết kiệm, rồi đi ngay, thì bà nhắc lại câu chuyện “mượn máu”. Bà quả quyết sẽ bí mật kiếm cho tôi một người đàn ông khỏe mạnh, để sinh con cho chồng tôi. Chỉ cần một lần thôi. Tôi sẽ không biết người đàn ông đó là ai.

Ngược lại, người đàn ông ở xa đó, cũng đến bí mật nửa đêm và sẽ đi ngay. Hơn nữa, họ cam kết sau này sẽ không tìm lại đứa con của mình. Tôi giãy nảy không nghe. Bà khẳng định chuyện này đã kín đáo và bàn riêng với chồng tôi, nên không phải e ngại. Mọi chuyện cứ để bà sắp đặt. Tôi không đồng ý và đợi chồng về ba mặt một lời xem sao đã. Tôi tìm cách hoãn lại, vì không kịp xác định mọi chuyện nên như thế nào.

Tôi lo sợ, có thể mọi chuyện tưởng như tốt đẹp thì lại đổ vỡ từ đây, nếu không thận trọng. Tôi không muốn làm gia đình tan vỡ. Nhưng rồi cái đêm hôm ấy diễn ra nhanh quá không như tôi hình dung, bởi mẹ chồng tôi đã theo dõi chuyện kinh nguyệt của tôi và tính ngày để “mượn máu” mà chính tôi không ngờ đến. Vào một ngày rằm…

Không hiểu sao tối đó, đang ăn cơm thì tôi lại thấy ngây ngây người như say rượu vậy. Tôi húp bát canh rau dền ngọt lừ và thấy nóng râm ran trong ngực. Tôi ăn thêm mấy miếng thịt gà liền, thấy ngon miệng ngỡ tưởng lần đầu mình được ăn thịt vậy. Mẹ chồng thấy tôi lóng ngóng bê mâm đi ra bể nước, bà giằng lấy rồi giục tôi vào giường nằm nghỉ. Tôi nghĩ có lẽ lúc chiều dỡ khoai mệt quá, mỏi rã rời chân tay, ngả lưng xuống giường. Ấy thế rồi đèn tắt.

Tôi đâu có biết và lơ mơ như trong cơn mộng du vậy. Có tiếng thở mạnh và rất nóng phả lên mặt tôi. Có lẽ thế, cái mùi đàn ông ôm trùm lấy cơ thể tôi. Tất cả đều im lặng. Mẹ chồng tôi đâu? Một cảm giác lo sợ và cô đơn ập đến. Anh về chăng? Có lẽ thế! Trong mơ, tôi xé tung quần áo ôm ghì lấy anh vì sợ anh lại đi mất. Không hiểu sao anh lại thô tháp, dồn dập đến thế, như chưa bao giờ vậy. Tôi kêu lên hai tiếng: “Anh ơi!”. Rồi ngủ thiếp đi…

Vậy mà, quả nhiên sáng hôm sau chồng tôi về thật, đúng như sự sắp đặt của mẹ chồng tôi. Bà nói với chồng tôi chuẩn bị một bữa cơm, mời hai vợ chồng người anh trai sang uống rượu, lấy cớ là kiếm được một khoản tiền to. Nhưng thực ra bà ngầm cho mọi người biết là ngày chồng tôi về và chính là ngày làm cho tôi thụ thai. Đó là sự sắp xếp khôn ngoan của người già.

Hôm đó, nhìn thấy chồng cố cười nói, cố giấu đi sự ngượng ngạo, mà sao trong lòng tôi như có đám mây dông ập đến. Tôi hôm đó, nằm bên chồng mà lòng tôi nặng trĩu. Anh âu yếm hôn tôi. Sáng hôm sau anh lại lên thành phố sớm. Tôi thấy mình còn hết sức run sợ, không dám chào anh, cho dù thao thức suốt đêm.

Từ đó mẹ chồng tôi chăm sóc tôi hơn mọi ngày. Bà mua mọi thứ ngon nhất cho tôi. Mọi chuyện bỗng trở nên bí mật ngay cả giữa tôi và bà. Không ai nhắc đến cái đêm “mượn máu” ấy. Tôi im lặng trong sự ngượng ngập. Bà cũng im như thóc coi như không biết có điều gì xảy ra.

Nhưng không hiểu sao tôi thấy mình có lỗi với chồng. Anh hiền lành và chấp nhận mọi chuyện để đem lại niềm vui cho tôi và tình yêu thương của mọi người đối với tôi. Và nhất là mấy người anh không còn chê tôi là “tịt đẻ” nữa.

Giời ạ! Thực ra tôi đâu có sợ điều đó. Nhưng đã lỡ xảy ra mọi chuyện cho dù mẹ và chồng tôi đồng thuận và lấy làm vui, vì đã toại nguyện, nhưng sao tôi lại thấy lòng buồn tê tái. Thêm vào đó, tôi luôn mặc cảm vì chuyện “mượn máu” bất đắc dĩ của tôi chẳng có gì hay ho.

Giờ đây, mỗi lần chồng tôi về nhà, bất chợt nhìn vào cái bụng to của tôi, không biết anh nghĩ gì. Cho dù có lúc, anh vẫn ôm tôi và xoa cái bụng của tôi âu yếm, nhưng những lúc đó sao tôi thấy đắng nghẹn. Tôi không còn biết nên xử sự như thế nào, mà chỉ im lặng và cố mỉm cười. Trong lòng tôi ngổn ngang muôn nỗi. Giờ biết làm sao đây?..

Yêu mù quáng, tôi thành cái bóng của anh

Yêu mù quáng, tôi thành cái bóng của anh

Dù tình cảm anh dành cho tôi đã nhạt nhưng hàng tuần, tôi vẫn vào nhà nghỉ để thỏa mãn nhu cầu của anh và không thể xa anh.

Tôi là một độc giả thân thiết của chuyên mục Tâm tình trên Ngoisao.net. Hằng ngày, tôi đều vào chuyên mục để đọc bài viết chia sẻ của các bạn. Trong đầu tôi đã có ý định chia sẻ câu chuyện của mình từ lâu lắm rồi nhưng bây giờ, khi tôi cảm thấy quá ngột ngạt với cuộc sống của mình nên tôi cũng mạnh dạn nói ra mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Tôi năm nay vừa tròn 20 tuổi. Tôi đã sống và học tập ở mảnh đất Sài Gòn được hơn một năm. Tôi quen anh trong lúc đang vật vã gồng mình để quên đi mối tình đầu đã rời khỏi tôi nửa năm trời. Một lần lang thang trên mạng, anh vào phản hồi status của tôi trên Facebook và sau đó anh gửi tin nhắn hỏi thăm vì anh biết được tôi cũng ở gần nhà anh. Chúng tôi không hề quen biết gì nhau cả và sau ít ngày trò chuyện, tôi biết được anh cũng đang làm việc ở Sài Gòn. Anh hơn tôi 7 tuổi.
Vào một buổi sáng thứ 7, khi tôi đang online thì gặp anh và chúng tôi lại trò chuyện với nhau, sau đó, anh rủ tôi đi xem phim. Tôi cũng đang rảnh nên đồng ý đi cùng anh. Chúng tôi xem phim rồi đi chơi với nhau nguyên buổi chiều thứ 7 đó. Anh đã mến tôi ngay từ lần gặp đầu tiên đó nên những ngày sau, anh thường xuyên gọi điện, nhắn tin nói chuyện với tôi. Còn tôi vì phần đang cô đơn, trống trải nên cũng rất vui khi gặp được anh. Chúng tôi đã đồng ý làm người yêu của nhau sau một thời gian ngắn tìm hiểu.
Trong một lần đi chơi với anh về muộn mà chỗ anh ở cách nhà tôi cả 1 giờ đồng hồ chạy xe máy nên anh nói: "Bây giờ anh có về phòng trọ thì bà chủ cũng khóa cổng mất, phải ngủ ở nhà nghỉ tới sáng mai mới về được. Hay là em vào nhà nghỉ ngủ cùng anh cho vui nhé? Anh hứa sẽ không làm gì em hết". Không hiểu lúc đó trong đầu tôi nghĩ gì mà lại đồng ý. Đêm đó, chúng tôi một nam, một nữ ở chung một phòng nhưng không có chuyện gì xảy ra cả.
Những lần đi chơi sau đó, anh luôn lấy cớ nhà xa và rủ tôi vào nhà nghỉ ngủ cùng cho vui nhưng cũng không có bất kỳ chuyện gì đi quá giới hạn. Cho đến một ngày, anh bảo bị ốm, vì cũng rất nhớ anh nên tôi bắt xe xuống thăm anh và chuyện đáng tiếc đã xảy ra. Tôi đã trao đời con gái của mình cho anh ấy. Anh nói với tôi là sẽ không bao giờ rời bỏ tôi và sẽ lấy tôi làm vợ. Sau ngày hôm đó, mỗi tuần chúng tôi đi chơi với nhau một lần hầu như lần nào, chúng tôi cũng vào nhà nghỉ qua đêm rồi làm chuyện đó. Mặc dù tôi luôn có cảm giác không thoải mái nhưng vì yêu anh, tôi sẵn sàng làm anh vui và luôn muốn được ở bên cạnh anh.
Thời gian qua đi, chúng tôi vẫn yêu nhau như thế nhưng tôi dần dần cảm thấy tôi và anh không hợp nhau nhiều vấn đề. Chúng tôi thường xuyên tranh cãi và bất đồng ý kiến với nhau. Cũng có đôi lần chia tay nhưng đều quay lại. Còn lần chia tay của anh với tôi gần đây khiến tôi như suy sụp hoàn toàn. Trong một lần cãi nhau, anh đã nói lời chia tay tôi vì tình cảm của anh dành cho tôi đã nhạt rồi. Anh nói không còn yêu tôi như trước nữa. Tôi van xin anh quay lại. Hằng ngày, tôi gọi cho anh không biết bao nhiêu cuộc điện thoại nhưng anh không bắt máy. Đêm nào tôi cũng không ngủ được và nằm khóc cho tới gần sáng thì mới chợp mắt được. Tôi không thể ngờ lúc tôi dành tình cảm của mình cho anh nhiều nhất thì anh lại bỏ rơi tôi như vậy.
Một ngày, khi tôi không thể chịu đựng thêm được nỗi đau này nữa thì tôi quyết định tìm gặp anh. Ngồi trước mặt anh mà tôi nói không nói nên lời. Tôi khóc rất nhiều. Tôi cầu xin anh quay lại và ở bên cạnh tôi như trước đây nhưng anh một mực không đồng ý. Anh luôn miệng nói bây giờ anh không còn yêu tôi như trước nữa. Anh yêu tôi nhưng trong tương lai, anh không xác định là sẽ lấy tôi làm vợ, sợ sau này sẽ làm khổ tôi, với lại gia đình anh cũng hối thúc anh lấy vợ vì anh đã lớn rồi. Nghe những lời cay đắng đó từ chính miệng anh, tôi như nghẹt thở. Nhưng cuối cùng, anh cũng đã lung lay khi quyết định sẽ cho mối quan hệ của chúng tôi thêm một cơ hội.
Tôi rất mừng vì quyết định đó của anh nhưng một thời gian sau, tôi đã dần dần cảm nhận được sự lạnh nhạt từ anh. Mỗi tuần chúng tôi vẫn gặp nhau đều đều và vào nhà nghỉ qua đêm với nhau nhưng chỉ là anh muốn đáp ứng nhu cầu cho bản thân mình mà thôi. Những ngày bình thường, anh rất ít nhắn tin hay gọi điện thoại cho tôi, khiến tôi buồn và càng thêm cô đơn. Nhiều khi, tôi nghĩ mình thật sự là một con ngốc. Tôi muốn rời khỏi anh nhưng tim tôi không nghe theo lý trí. Tôi thà lừa dối con tim mình, nguyện làm một cái bóng bên đời anh còn hơn là phải rời xa anh mãi mãi.
Tôi thật sự đang gặp bế tắc trong mối quan hệ này. Mệt mỏi với nó nhưng vì tôi yêu anh, muốn được ở bên anh suốt cuộc đời này nên tôi không thể nào thoát khỏi nó. Nếu tôi rời xa anh thì sau này liệu có người con trai nào sẽ chấp nhận một cô gái như tôi? Mong các bạn sẽ cho tôi những lời khuyên chân thành nhất!
Thảo Nguyên

Mất chồng vì lỡ ngoại tình

Mất chồng vì lỡ ngoại tình

Không có gì quan trọng hơn tình yêu của anh với người đó, kể cả gia đình hay con cái. Anh cặp bồ rất công khai, không một chút e dè hay giấu giếm. Thậm chí chửi tôi không tiếc lời trước mặt người đàn bà đó.

Tôi năm nay 33 tuổi, lấy chồng được 10 năm. Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, chồng tôi là người tốt, tôi có 2 con trai, các con rất khôi ngô ngoan ngoãn, cuộc sống của tôi cả về vật chất lẫn tinh thần đều ổn. Tôi là người phụ nữ không xấu, cũng không phải quá đẹp nhưng sống hòa đồng, thân thiện, hiền lành và tốt bụng, có nhiều bạn và cũng có rất nhiều người yêu quý. Tôi từng là mẫu người phụ nữ rất chung thủy, mà hiện tại khi chưa có ai biết chuyện của tôi họ vẫn nghĩ tôi là người như vậy.

Nhưng sự thật không phải thế các bạn ạ, tôi đang trong tình trạng đau khổ đến tận cùng bởi chính lỗi lầm đã gây ra. 7 tháng trước, tôi có mối quan hệ với một người đàn ông khác, anh ta là bạn cũ từ rất lâu của tôi, chơi thân với anh ta. Cuộc sống của anh ta trong hạnh phúc hôn nhân gặp rất nhiều ngang trái, trắc trở và buồn, anh ta luôn thổ lộ, tâm sự với tôi. Ban đầu tôi chỉ quý anh ta như một người bạn và luôn chia sẻ, lâu dần cho tới một ngày anh ta nói đã yêu tôi nhiều và từ lâu lắm.

Tôi đã rất nghiêm túc từ chối nhiều lần vì hơn ai hết tôi từng có suy nghĩ không tốt về chuyện ngoại tình, nhất là phụ nữ, nhưng không hiểu vì lý do gì mọi chuyện lại đến với tôi tự nhiên như thế. Tôi đã thích anh ta và đã ngoại tình, gặp nhau rất ít nhưng khi có thời gian chúng tôi thường liên lạc qua hòm thư điện tử.

Vào cái ngày định mệnh ấy trong tháng 3 ấy, tôi cũng không hiểu tại sao chồng biết chuyện. Anh đã rất tức giận và đau khổ, tra hỏi và đưa ra bằng chứng là một tập ảnh chụp lại những dòng chữ trong nội dung trò chuyện trên địa chỉ email của tôi. Tôi rất sợ và yếu đuối nhưng dám làm dám chịu, tôi đã thừa nhận tất cả mọi chuyện với chồng và quỳ lạy van xin sự bao dung của anh. Xưa nay tôi chưa từng nói dối chồng bất kỳ điều gì, nên tôi nghĩ chỉ có sự thành khẩn mới mong giảm nhẹ được tội cho mình.

Kể từ lúc đó tôi bỗng như người tỉnh mộng, tôi nhận ra anh và gia đình quan trọng với tôi đến nhường nào. Tôi đau đớn lắm, hận bản thân mình ghê gớm và cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi, tủi nhục, ê chề lắm. Chẳng phải tôi đau vì bản thân mà vì nhìn người chồng thân yêu đã bao lâu nay hết lòng vì tôi và gia đình giờ đây chịu đau đớn khổ sở vì mình.

Anh từng nói với tôi rất nhiều lần rằng anh không thể tha thứ cho phụ nữ như tôi, sớm muộn gì anh cũng rời xa tôi, sẽ cưới vợ mới. Câu chuyện đau lòng của tôi giờ đây như mới thật sự bắt đầu: Sau một tháng, anh đã chủ động làm quen với những người phụ nữ khác trên mạng. Rất nhanh chóng anh đã tìm được người tâm đầu ý hợp, vì chồng tôi rất đẹp, phong độ, lại thành đạt.

Hàng ngày anh chát, gọi điện, nhắn tin cho cô ấy và không bao lâu sau họ đã là của nhau rất nhanh và còn rất say đắm nữa. Tôi biết rõ mọi chuyện nhưng vì là người gây ra lỗi nên với anh, tôi cũng không dám biểu hiện gì, chỉ biết rằng con tim đang tan nát từng ngày, từng giờ vì những gì đang diễn ra. Tôi đáng phải chịu như vậy, cho dù anh có như thế nào đi nữa tôi cũng không thể ngăn cản hoặc can thiệp được.

Nhưng tôi thật sự rất đau đớn, khi bị chồng phát hiện cũng là khi tôi thật sự nhận ra rằng, người tôi yêu và cần nhất là anh. Tôi đã mù quáng chạy theo những lời nói ngọt ngào, những cử chỉ âu yếm và cái cảm giác thật sự được “yêu” của người đàn ông kia mà ngộ nhận đó là tình yêu. Tôi đã sai, đã quá ngu muội để rồi giờ đây cái hậu quả tôi phải chịu nó ngang trái, đau đớn đến thế này.

Nỗi đau mà với tôi không thể nói ra bằng lời được và tôi cũng chưa từng nghĩ tới. Khi chồng có mối quan hệ với người đàn bà khác, cô này từng bỏ chồng và hiện sống một mình nuôi con, tôi không biết viết làm sao để miêu tả nỗi đau này vì tôi yêu rất yêu chồng. Chưa bao giờ tôi thấy sợ mất anh như bây giờ.

Anh đã nói với tôi, tạm thời hãy chấp nhận sống trên danh nghĩa để nuôi dạy con cái, mọi mối quan hệ của anh tôi không được phép can thiệp hay để ý, kể cả việc nếu anh ấy có con riêng với người đàn bà kia. Tôi biết thân phận mình nên không dám nói hay đòi hỏi gì ở anh, chỉ thấy lo lắng cho anh mà thôi. Tôi sợ lắm khi nhìn anh đau khổ, chán nản hay không vui vì tất cả cảm giác đó như đang xảy ra trực tiếp với tôi vậy.

Đến nay đã 6 tháng trôi qua rồi, mối quan hệ của anh với người đàn bà kia cũng rất sâu đậm. Tôi bây giờ sống mà như đã chết trong từng ấy ngày, tôi chưa một lần được ăn ngon, ngủ yên, phần vì lương tâm cắn rứt bởi lỗi lầm mình gây ra. Nhưng đau hơn cả là vì hàng ngày trước mặt tôi phải chứng kiến việc chia sẻ chồng mình với người đàn bà khác.

Khi về nhà anh nói với tôi “cô hãy tự lo cho bản thân, hãy đi tìm một người để đến với người đó đi. Cuộc sống của tôi với cô không còn tiếp tục hy vọng gì nữa”, đến chết anh cũng không chịu tha thứ cho tôi. Tôi đau lắm, biết chẳng có quyền gì mà ghen tuông hay trách móc anh cả vì tôi đáng tội. Nhưng bản thân anh cũng biết rằng tôi chỉ bị “tai nạn”, tôi ngu muội chứ có thật lòng yêu đương gì người đàn ông kia, và anh cũng biết rõ tôi yêu anh đến nhường nào. Nhưng không một lời quan tâm, chia sẻ, chỉ cho tôi những lời cay nghiệt làm bản thân tôi gục ngã.

Chuyện của tôi ngoài chồng ra vẫn chưa có một ai biết, nhưng mọi chuyện đúng là không thể giấu mãi được, cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra. Gần đây gia đình tôi nói nhiều vì chồng không chịu làm ăn gì cả, chỉ lo chơi bời hết ngày này qua ngày khác. Khi gia đình nói nhiều quá không chịu được, anh ấy nói có nỗi khổ riêng và đã nói ra tất cả mọi chuyện.

Ngày anh nói ra với bố mẹ cũng là ngày tôi quyết định thú nhận tất cả với gia đình, tôi biết chỉ có nói ra lương tâm tôi mới được thanh thản và nhẹ nhõm. Vậy là cả gia đình chồng đã biết, tôi luôn tưởng rằng khi gia đình chồng biết chuyện mọi người sẽ khinh rẻ, coi thường tôi. Nhưng không, giống như tôi đã nghĩ, gia đình có trách móc tôi nhiều nhưng cũng thương tôi không ít vì 10 năm sống cùng, tôi chưa từng có một điều tiếng gì và tôi thầm cảm ơn gia đình mình nhiều lắm.

Hiện tại chồng tôi vẫn sống như thế, không có gì quan trọng hơn tình yêu của anh, kể cả gia đình hay con cái, anh cặp bồ rất công khai, không một chút e dè hay giấu giếm. Bố mẹ chồng và cả gia đình tôi luôn góp ý, khuyên nhủ, thậm chí còn lên án gay gắt quyết liệt chuyện chồng quan hệ với người đàn bà kia, vì gia đình tôi không muốn vợ chồng tôi tan vỡ, vì con cái chồng tôi có thể quay đầu lại. Nhưng tất cả sự quan tâm đó chồng tôi không hề để ý, nó không thể tác động một chút nào đến suy nghĩ của anh.

Nhà tôi cách nhà người đàn bà kia gần 30 km nhưng chồng tôi không quản nắng mưa, thường xuyên đều đặn sang gặp người đàn bà đó. Ngang trái hơn là anh có thể kể mọi chuyện nhỏ nhất từ những lời nói của gia đình tôi, những cử chỉ hành động của tôi cho người đàn bà đó nghe.

Ngay cả việc tôi quỳ lạy van xin bố mẹ chồng và gia đình chồng tha thứ cho tôi như thế nào anh cũng kể tỉ mỉ cho người đó biết. Gần đây, khi bị tác động nhiều đến chuyện quan hệ yêu đương, anh ấy càng tỏ ra khó chịu, khinh ghét, ghẻ lạnh tôi, thậm chí chửi tôi không tiếc lời trước mặt người đàn bà đó. Còn tôi chỉ biết lặng im mà tâm can tan nát.

Không biết bạn đọc có ai từng chịu hoàn cảnh như tôi không, hãy giúp tôi, hãy cho tôi lời khuyên chân thành, tôi không biết mình phải làm gì bây giờ. Ngày nào, đêm nào cũng vậy, tôi chỉ biết oán hận bản thân mình trong sự dằn vặt, đau đớn, tôi suy sụp hoàn toàn, không còn đủ sức để nhìn về tương lai của mình nữa.

Tôi không muốn mất chồng, rất sợ mất anh ấy. Tôi từng nghĩ sẽ cam chịu tất cả ngay cả việc chồng không còn tình cảm gì với mình và bắt buộc mình phải sống chung chồng với người đàn bà khác. Tôi chấp nhận tất cả chỉ để được ở gần anh ấy và quan trọng hơn là các con của tôi không phải chịu cảnh bố mẹ chia lìa. Xin hãy giúp tôi. Cảm ơn các anh chị rất nhiều và mong được nhận những lời khuyên chân thành.

Lụy tình "phi công trẻ"

Lúc đầu, chị chỉ định đổi gió một chút (Ảnh minh họa)

Nằm cạnh chồng mà chị nhớ phát điên cái cơ thể mạnh mẽ, đầy sức trẻ và mùi hương rất nam tính ấy.

Dạo này trong công ty ai cũng bàn tán rằng chị Hoa như lột xác. Nói thế cũng không ngoa, người quen trước đây giờ mà gặp chị đảm bảo ai cũng kinh ngạc.
Chị Hoa là trưởng phòng tài vụ, đã có gia đình và một con trai chuẩn bị thi Đại học. Chị vừa mừng sinh nhật lần thứ 43.
Trước đây, chị luôn đóng bộ áo vest, quần âu đi làm. Có chăng chỉ là chuyển từ màu đen sang nâu, rồi xám, lại qua tím than. Thái độ thì nghiêm nghị. “Đúng là chuyên ngành giữ tiền có khác, không hổ danh ‘lạnh như tiền’” – ai cũng phải công nhận.
Thế mà nay, chị đã biết mặc váy! Ban đầu váy dài quá gối, rồi ngắn trên đầu gối. Áo thì chuyển sang sơ mi cách điệu với bèo nhún, các đường cắt cúp hiện đại, màu sắc phong phú. Có hôm chị còn mặc áo trễ cổ hở cả “khe ngực” làm các anh chị em trong công ty kháo nhau chắc sắp động đất to. Nhiều khi chị lại diện mấy bộ váy liền rất trẻ trung như các em gái thế hệ 9x.
Đặc biệt, chị dễ tính với cấp dưới hơn nhiều, thi thoảng còn cười tủm tỉm một mình nữa chứ.
Dân tình xôn xao, tự hỏi đâu là lí do của việc chị “biến hình” như thế. Chẳng bao lâu sau, mọi người đã có đáp án. Đó là ngày một người đàn bà tìm đến tận công ty đòi gặp chị.
Bà ta béo ú, nhưng ăn mặc hào nhoáng bóng bẩy, người đeo đầy vàng, nhìn cũng biết giàu có, chịu chơi. Không tin được nữa là bà ta lại đang bù lu bù loa chuyện bị chị Hoa "cướp chồng". Chị Hoa lúng túng muốn ra ngoài nói chuyện nhưng bà ta không chịu.
“Trời ơi, bà này chắc phải 50, chồng bà ý chẳng già lắm rồi à? Sao chị Hoa thèm cặp kè? Còn cặp để moi tiền thì nhà chị cũng thuộc hàng khá giả, đâu cần phải làm trò đó!” – không ai nói với ai nhưng đều chung suy nghĩ.
Mãi sau mọi người mới vỡ lẽ, thì ra “chồng” được bà ta nhắc đến là một chàng "phi công" trẻ mới 30 tuổi. Hôm nay, bà ta đến đây đánh ghen với chị Hoa, yêu cầu chị không được dụ dỗ anh chàng kia.
Không biết anh chàng kia có quan hệ gì với chị Hoa không, nhưng “không có lửa làm sao có khói”, lại nhìn thái độ của chị Hoa, ai cũng chép miệng: “Anh chàng kia tốt số thật, được cả hai bà chị giàu có tranh nhau chăm sóc, cung phụng”.
Mấy ngày liên tiếp, chị mang khuôn mặt ủ rũ đến công ty. Không ai dám hỏi han gì. Mấy này sau nữa, chị lại tươi tỉnh, phơi phới.
Đúng là chị Hoa đã mắc vào lưới tình của chàng "phi công" ấy. Chàng ta tốt nghiệp đại học nhưng suốt mấy năm đi làm, công việc chẳng đâu ra đâu, là dân tỉnh lẻ muốn bám trụ lại mảnh đất thủ đô nên cuộc sống gặp không ít khó khăn.
Lụy tình "phi công trẻ", Bạn trẻ - Cuộc sống, Chuyen tinh yeu, tinh yeu, phi cong tre, may bay ba gia, song chung, nhan sac, nguoi yeu cu, noi buon, noi dau, hanh phuc, nguoi yeu, ban gai, lua doi, tam su hay
Chị tìm mọi cách để được ở bên người tình, liên tục viện cớ công việc nói dối, bỏ bê chồng con (Ảnh minh họa)
Chị quen anh chàng kia qua một lần ngồi café với bạn. Lúc đầu, chị chỉ định đổi gió một chút vì thực sự không cưỡng lại được sự quyến rũ của người thanh niên kia. Nhưng chị như người nghiện, đã thử một lần là không thể cai được. Nằm cạnh chồng mà chị nhớ phát điên cái cơ thể mạnh mẽ, đầy sức trẻ và mùi hương rất nam tính ấy. Chỉ ở bên cạnh người tình, phần bản năng nguyên thủy nhất trong chị mới được thỏa mãn sau bao năm thiếu thốn khi sống với chồng.
Chị không tiếc tiền mua xe, mua laptop, điện thoại, quần áo đẹp đầu tư cho người tình. Đó là chưa kể các khoản chi tiêu hàng tháng. Bù lại, anh ta cho chị tình cảm và những phút giây như trên thiên đàng.
Chị cảm thấy vui vẻ và thoải mái. Kể cả việc bà già kia đến đánh ghen chị cũng không để ý, vì theo như lời chàng nói, bà ta không tán tỉnh được chàng nên mới tới phá quấy chị.
Người tình của chị lương ba cọc ba đồng, chỗ trọ lại xa chỗ làm. Nhìn căn phòng trọ chật hẹp, chị đau lòng vô cùng. Chị dự định mua một căn hộ chung cư, trước là để người tình có chỗ ở đàng hoàng, sau là chị cũng có chốn thuận tiện cho việc hò hẹn. Đối với người khác thì khó, nhưng với chị thì xoay sở cũng đơn giản.
Tiền riêng không còn là bao, tiền nhà không dám động đến vì sợ chồng nghi ngờ, chị mượn tạm công quỹ để mua nhà cho "phi công". “Thiếu gì cách để cân đối rồi bù lại sau” – chị yên tâm.
Từ đó, đôi tình nhân có chỗ vui vẻ kín đáo và thoải mái. Chị Hoa càng ngày càng như con thiêu thân không biết lối về. Chị tìm mọi cách để được ở bên người tình, liên tục viện cớ công việc nói dối, bỏ bê chồng con. Đến việc con chị năm nay định thi trường gì, chị cũng không nắm rõ.
Nhưng niềm vui của chị không được bao lâu thì công ty có đợt thanh tra đột xuất. Chị lo lắng vô cùng, chạy vạy khắp nơi. Nhưng số tiền 1 tỷ nào phải dễ xoay sở trong ngày một, ngày hai. Kết quả, vụ việc của chị cũng bị vỡ lở theo. Chị bị đình chỉ công tác, công an cũng vào cuộc. Chị tìm đến người tình, nhưng sau khi biết chuyện, "phi công" liền tìm cách tránh mặt.
Tất cả rồi cũng đến tai chồng chị. Anh xoay sở các mối quan hệ, mang tiền nhà ra đền công quỹ, bảo lãnh cho chị. Trước việc làm cao thượng của chồng, chịxấu hổ và ân hận vô cùng.
Anh im lặng không phán tội chị cũng không li dị. Nhưng điều kinh khủng hơn là sau vụ việc "động trời" đó, anh gần như chẳng nói chuyện với chị, coi chị như không tồn tại trong nhà. Con trai chị cũng tỏ thái độ khinh thường mẹ ra mặt.
Mất việc, bị chồng và con trai quay lưng, một người phụ nữ tưởng như đang có tất cả như chị, bỗng chốc thành trắng tay.

Bỗng dưng bị... vô sinh

Bỗng dưng bị... vô sinh

Thứ Ba, 01/01/2013, 10:00 AM (GMT+7)
Sự kiện: Bệnh vô sinh
Hiện nước ta có gần 1 triệu cặp vợ chồng vô sinh. Đây là con số bất ngờ được Thứ trưởng Bộ Y tế, Giám đốc Bệnh viện Phụ sản T.Ư Nguyễn Viết Tiến công bố tại một hội thảo vào đầu tháng 12 này.
Không những nhiều về số lượng vô sinh, hiếm muộn cũng đang có dấu hiệu gia tăng trong những năm gần đây. Các chuyên gia y tế cảnh báo ô nhiễm môi trường, thức ăn độc hại và quan hệ tình dục không an toàn chính là những nguyên nhân sâu xa dẫn đến hiện tượng trên.
Nguyên nhân hàng đầu: Viêm nhiễm đường sinh dục
Theo bác sĩ Nguyễn Xuân Hợi, Trung tâm hỗ trợ sinh sản Bệnh viện Phụ sản T.Ư., nếu như khoảng 10 năm trước đây, mỗi tuần trung tâm tiếp nhận 2 - 3 cặp vợ chồng đến điều trị các vấn đề về vô sinh hoặc hiếm muộn thì đến thời điểm hiện tại con số này đã tăng lên từ 40 - 60 cặp vợ chồng (tương đương  10 - 15 cặp/ngày).
Bác sĩ Hợi cho biết nhu cầu điều trị vô sinh đang tăng theo từng năm. Chỉ tính riêng kỹ thuật điều trị bằng thụ tinh trong ống nghiệm, đến giai đoạn này vào khoảng 2.500 - 3.000 chu kỳ/năm, cao hơn 1.000 chu kỳ so với khoảng ba năm trước đây. Bệnh viện đang thực hiện kỹ thuật bơm tinh trùng vào cổ tử cung (IUI) khoảng 6.000 ca/năm, tăng 2.000 ca so với năm năm trước.
Theo Thứ trưởng Nguyễn Viết Tiến, nghiên cứu cấp quốc gia mới nhất cho thấy tỉ lệ vợ chồng Việt vô sinh hiện đang ở mức 7,7%, trong đó có 3,9% vô sinh nguyên phát và 3,8% là vô sinh thứ phát (vô sinh sau khi đã từng có con). Theo Thứ trưởng Tiến, nguyên nhân hàng đầu dẫn đến vô sinh ở phụ nữ là viêm nhiễm đường sinh dục gây tắc vòi tử cung.

Trao đổi với PV, TS Nguyễn Đức Hinh, Hiệu trưởng ĐH Y Hà Nội, chuyên gia về sản phụ khoa, cũng nói ở các trường hợp vô sinh thứ phát thì nguyên nhân hàng đầu là tắc vòi tử cung do các bệnh lây qua đường tình dục, do nạo phá thai hoặc đặt dụng cụ tử cung không đảm bảo vô trùng. “Ở VN nguyên nhân này là hàng đầu, các nguyên nhân khác chiếm tỉ lệ không đáng kể”- TS Hinh cho hay.
Bỗng dưng bị... vô sinh, Sức khỏe đời sống, Vo sinh, vo sinh thu phat, dieu tri vo sinh, quan he tinh duc, viem nhiem, hiem muon, an toan tinh duc, suc khoe sinh san, hut tinh trung, suc khoe, bao.
Bị vô sinh có thể là do viêm nhiễm đường sinh dục
Bác sĩ Nguyễn Duy Ánh, Phó giám đốc Bệnh viện Phụ sản Hà Nội, cho biết viêm, dính vòi trứng do phá thai không an toàn, mắc các bệnh viêm nhiễm, lây truyền qua đường tình dục... là nguyên nhân thường thấy nhất ở bệnh nhân đến điều trị vô sinh, hiếm muộn ở bệnh viện này. Đó được xem là hệ quả của tình trạng thiếu hiểu biết về sức khỏe sinh sản, an toàn tình dục của một bộ phận giới trẻ.
Ngoài ra, theo ông Ánh, dù không có thống kê nhưng hiện tượng hiện nay nhiều bác sĩ lạm dụng chỉ định, can thiệp không đúng thời điểm, phác đồ điều trị không phù hợp cũng là nguyên nhân làm cho bệnh cảnh các trường hợp viêm nhiễm đường sinh dục ngày càng khó điều trị, hoặc dẫn đến nguy cơ vô sinh cho bệnh nhân. Bác sĩ Nguyễn Xuân Hợi còn cho rằng ý thức vệ sinh kém, các vấn đề ô nhiễm môi trường, lạm dụng hóa chất trong việc nuôi, trồng, chế biến thực phẩm... cũng có thể góp phần làm gia tăng hiện tượng vô sinh.
Khi nào nghĩ đến vô sinh
Ông Hợi cho biết những cặp vợ chồng có quan hệ tình dục thường xuyên mà không dùng các biện pháp tránh thai trong vòng một năm, nhưng không thể có con thì có nghĩa là có nguy cơ vô sinh nguyên phát. Trường hợp những cặp vợ chồng đã từng có con trước đó, nhưng sau sáu tháng quan hệ tình dục liên tục mà không dùng các biện pháp tránh thai là có thể bị vô sinh thứ phát. Những trường hợp này đều cần đến các cơ sở chuyên khoa sinh sản để được điều trị sớm.
Cũng theo bác sĩ Hợi, hiện nay rất nhiều cặp vợ chồng kết hôn muộn hoặc trì hoãn việc có con sau khi kết hôn, đến lúc muốn có con lại không thể được, nguyên do là bị suy giảm chức năng sinh sản. Cần lưu ý ở phụ nữ, chức năng sinh sản bị suy giảm rõ rệt khi bước vào độ tuổi 35 - 38, việc can thiệp bằng các kỹ thuật hỗ trợ sinh sản đối với phụ nữ ở độ tuổi này thường thấp hơn hẳn so với lứa tuổi dưới 30. Tỉ lệ thụ thai trong ống nghiệm đối với phụ nữ ở độ tuổi từ 35 - 38 chỉ khoảng 25 - 30% trong khi ở lứa tuổi dưới 30 tỉ lệ này khoảng 35 -40%. “Do vậy để đề phòng việc mất đi cơ hội điều trị vô sinh, hiếm muộn thì đừng nên trì hoãn việc có con quá lâu sau khi kết hôn và nhất là không để lớn tuổi quá mới đi điều trị vô sinh” - bác sĩ Hợi khuyến cáo.
Cơ hội
Bác sĩ Hợi cho biết hiện nay VN đã có tất cả các kỹ thuật hỗ trợ sinh sản, điều trị vô sinh, tỉ lệ thành công trong điều trị vô sinh, hiếm muộn rất lớn, không thua kém bất kỳ nước nào trên thế giới. Tỉ lệ thành công trong ống nghiệm năm 2010 -2011 đạt 35%. Năm 2012, nhờ cải tiến trong lâm sàng, đưa tỉ lệ thành công lên đến 46% trường hợp có thai lâm sàng và 53,7% thai sinh hóa (thai có biểu hiện qua xét nghiệm máu và nước tiểu). Chi phí cho một chu kỳ thụ tinh trong ống nghiệm ở VN hiện khoảng 50 - 60 triệu đồng, rẻ hơn 4 -5 lần so với các nước khác như Mỹ, Anh, Singapore...

Theo Thứ trưởng Nguyễn Viết Tiến, trước đây điều trị vô sinh ở VN thường tập trung vào phẫu thuật nội soi và bơm tinh trùng vào buồng tử cung. Tuy nhiên đây là các kỹ thuật gây nhiều biến chứng với tỉ lệ thành công không cao. Gần đây điều trị vô sinh đã có những tiến bộ vượt bậc như kỹ thuật gỡ dính tạo hình loa vòi, nối vòi tử cung bằng vi phẫu hoặc nối qua nội soi. Đặc biệt, các phẫu thuật can thiệp xử lý những sự cố ở buồng tử cung cũng như các kỹ thuật tiêm tinh trùng vào bào tương noãn, chọc hút tinh trùng từ mào tinh, trữ lạnh phôi... dẫn đến tỉ lệ thành công cao.
7,7% cặp vợ chồng vô sinh
Theo nghiên cứu của nhóm tác giả ở Bệnh viện Phụ sản T.Ư và bộ môn sản phụ khoa ĐH Y Hà Nội, tiến hành trên 14.000 cặp vợ chồng ở tám vùng sinh thái trên cả nước vừa được công bố, tỉ lệ vô sinh chung trên toàn quốc là 7,7%, trong đó có 3,9% là vô sinh nguyên phát và 3,8% là vô sinh thứ phát. Trong số các tỉnh thành tham gia nghiên cứu, tỉnh Khánh Hòa có tỉ lệ cặp vợ chồng được xác định vô sinh cao nhất, lên đến 13,9%, TP Hải Phòng với 3,9% cặp vợ chồng được xác định vô sinh, thấp nhất trong nhóm. Nhóm nữ giới tuổi dưới 25, có hút thuốc, uống rượu, có vòng kinh không đều, có chồng hút thuốc, chồng bị bướu cổ, từng bị viêm tinh hoàn hoặc từng bị quai bị có tỉ lệ vô sinh cao hơn các nhóm khác.

Theo bác sĩ Hợi, thời gian tiếp nhận hồ sơ làm thủ tục về điều trị vô sinh phụ thuộc vào số lượng bệnh nhân đông hay ít theo từng thời điểm. “Dựa vào những nguyên nhân gây vô sinh, chu kỳ, nội tiết của từng bệnh nhân, bác sĩ sẽ tiến hành làm những xét nghiệm, thăm dò cho từng trường hợp cụ thể. Hiện bệnh viện không có thống kê về mặt thời gian điều trị chung cho tất cả trường hợp” - bác sĩ Hợi nói.
Tại Hà Nội người có nhu cầu có thể đến Bệnh viện Phụ sản T.Ư, Trung tâm công nghệ phôi (Học viện Quân y), Bệnh viện Phụ sản Hà Nội; tại TP.HCM có thể đến Bệnh viện Từ Dũ, Bệnh viện ĐH Y dược TP.HCM hoặc các bệnh viện phụ sản Hải Phòng, Thanh Hóa...