Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012

Sợ đi đẻ vì bác sĩ “chửi như hát hay”

Sợ đi đẻ vì bác sĩ “chửi như hát hay”

Khi được hỏi đi đẻ sợ cái gì nhất, 9/10 sản phụ và người nhà đều trả lời, ngoài sợ đau, sợ biến chứng, sợ tiêm, sợ bị rạch, sợ an nguy của con thì họ còn rất sợ... bác sĩ mắng.

  Nhiều sản phụ sợ hãi khi đi đẻ bị bác sĩ mắng.
Nhiều sản phụ sợ hãi khi đi đẻ bị bác sĩ mắng.

Nhiều bác sĩ sản phụ khoa luôn mang khuôn mặt lạnh như tiền, sẵn sàng nổi nóng, quát nạt sản phụ và người nhà bất cứ lúc nào. Chính điều này khiến các sản phụ dễ rơi vào tình trạng stress, căng thẳng suốt thai kì, thậm chí đến tận khi sinh.

Chị Hải Anh (Trần Phú, Hà Đông) sản phụ ở bệnh viện C Hà Nội cho biết: “Cả đời tôi đi đẻ có hai lần mà chẳng lần nào thoát được cái “nợ” bác sĩ. Mình thì đau, đau thì phải gào chứ nhưng cứ mở mồm ra kêu thì bác sĩ chửi. Chửa bụng to thì chậm chạp là chuyện thường thế mà chậm bác sĩ cũng chửi, hỏi nhiều bác sĩ cũng chửi, rặn không được bác sĩ cũng chửi.

Đẻ đứa thứ hai con đỡ, ngày sinh đứa đầu tiên, tôi chưa có kinh nghiệm hiểu biết lại không gần bố mẹ nên sợ lắm. Lúc đi đẻ, tôi chỉ còn biết bấu víu vào bác sĩ nhưng nào ngờ sau khi khám xong, bác sĩ lạnh lùng nói: “Còn lâu mới đẻ, ra ngoài kia đi lại đi!”.

Tôi hoang mang không hiểu gì, vì đau quá nên hét lên: “Ối cháu đau quá, cô ơi, bao giờ cháu sinh, cháu đau quá, làm thế nào bây giờ”. Bác sĩ vẫn lạnh lùng: “Còn lâu mới đẻ, mà tôi bảo cô đi sao cô lại bò lồm cồm thế hả, đứng dậy mà đi đi chứ”.

Tôi sợ, đã lo lắng đủ thứ đến chỗ bấu víu cuối cùng cũng không còn, tủi thân nước mắt ngắn, nước mắt dài, bế bụng lết ra bên ngoài, ngơ ngáo tìm chồng. Đúng là cả đời không quên được lần đẻ đó”.

Anh Hoàng Tùng, chồng sản phụ Ngân khám thai ở bệnh viện phụ sản Hà Nội chia sẻ: “Chắc mình không dám cho vợ đẻ lần thứ hai nữa. Mới sinh con lần đầu mà thương vợ quá. Từ ngày mang bầu cô ấy bị stress nặng. Ở nhà, chồng và bố mẹ đều cố gắng nhẹ nhàng với cô ấy vì vợ tôi rất dễ khóc, dễ nổi cáu lại sinh ra sợ đủ thứ. Đặc biệt sau hai lần đi viện khám thai, cô ấy sợ, vừa khóc, vừa nằng nặc đòi chồng vào cùng.

Trời nắng nóng, bệnh nhân đông, bác sĩ khó chịu quay ra quát ầm lên: “Khóc lóc ỉ ôi cái gì, cô không khám thì ra ngoài”. Hai lần đi khám đều bị mắng thế là từ đó cô ấy lại thêm một nỗi ám ảnh nữa: ám ảnh bác sĩ, sợ sinh con.

Ban đầu tôi không biết, nhưng sau khi đưa vợ đi khám thai về được một tuần, tôi để ý thấy mỗi lần vợ tôi nhìn thấy chị nào ôm cái bụng bầu đi qua là ngay lập tức nhìn xuống bụng mình và rùng mình. Thỉnh thoảng, vợ kêu đau bụng, tôi bảo đưa đi khám nhưng cô ấy nhất định không chịu. Tôi cứ dắt xe ra đến sân là cô ấy co rúm người lại, khóc ầm ĩ. Chẳng biết làm thế nào, tôi đành mời anh bạn là bác sĩ tâm lý về tận nhà điều trị cho vợ”.

Nhiều sản phụ do sợ cảnh đông đúc ở các bệnh viện phụ sản thì bác sĩ sẽ khó tính và qua loa nên chọn khám dịch vụ ở bên ngoài nhưng cũng không khá hơn.

Sản phụ Ngọc Linh chia sẻ: “Vì sợ vào bệnh viện đông đúc phải chờ đợi, bác sĩ khám qua loa lại hay nóng tính mắng mỏ nên trong quãng thời gian mang bầu, tôi muốn ra ngoài khám dịch vụ và theo dõi thường xuyên thai kỳ. Theo giới thiệu của bạn bè, tôi tới một phòng khám trên đường Hai Bà Trưng.

“Dịch vụ” tưởng sẽ được khám tận tình chu đáo. Không ngờ lần đầu tiên tới, tôi vừa vào, chưa kịp hỏi han gì thì vị bác sĩ ở đó đã hất hàm, bảo tôi cởi đồ rồi lên nằm. Tôi lật đật trèo lên bàn khám, bác sĩ dùng tay ấn vào bụng 1 cái rồi bảo: “Xong!”, sau đó ghi nguệch ngoạc mấy chữ vào sổ rồi bảo tôi ra siêu âm.

Lúc này, tôi mới quay sang bảo: “Em mới siêu âm trắng đen và 4D hôm qua, bác sĩ cho em dùng lại giấy siêu âm đó vì em nghe nói siêu âm nhiều có hại cho con lắm”. Không ngờ tôi bị bác sĩ chửi té tát vào mặt: “Đã vào đây thì cứ làm theo tôi, tôi kêu gì thì làm nấy, phiền quá đi”. Thấy họ nạt nộ chửi bới, khám thì qua loa, tôi vội vàng ra thanh toán rồi về thẳng, không dám bén mảng đến phòng khám đó một lần nào nữa”.

Theo Thu Na

4 "trọc phú" lừng danh đất Sài Gòn giàu cỡ nào?

4 "trọc phú" lừng danh đất Sài Gòn giàu cỡ nào?

Vào cuối thế kỷ 19, đất Sài Gòn - Chợ Lớn nổi lên bốn vị trọc phú có gia sản kếch xù, được mệnh danh là “Tứ đại phú hộ” mà tiếng tăm còn truyền lại đến bây giờ qua câu nói dân gian “Nhất Sỹ, Nhì Phương, Tam Xường, Tứ Định”.

Huyện Sỹ - Lê Phát Đạt: Giàu hơn vua Bảo Đại
Nhân vật số một của Tứ đại phú hộ là Huyện Sỹ (1841 – 1900), người có tên khai sinh là Lê Nhứt Sỹ, sinh ra tại Sài Gòn trong một gia đình theo đạo Công giáo. Từ nhỏ ông đã được các tu sỹ người Pháp đưa đi du học ở Malaysia. Tại đây, ông đổi tên thành Lê Phát Đạt do tên cũ của ông trùng với tên một người thầy dạy.

Sau khi về nước, ông được Chính phủ Pháp bổ nhiệm làm thông ngôn, từ năm 1880 làm Ủy viên Hội đồng Quản hạt Nam Kỳ. Dù đã đổi tên nhưng người quen vẫn gọi ông bằng tên cúng cơm, vì vậy mà cái tên Huyện Sỹ đã gắn bó với số phận của ông.

Sự giàu có nhanh chóng của Huyện Sỹ - Lê Phát Đạt bắt đầu từ một việc trớ trêu. Khi người Pháp chiếm Nam Kỳ, dân cư tản mát, nhiều ruộng đất trở nên vô chủ, bán rẻ mạt mà không ai mua. Chính quyền thuộc địa ép Lê Phát Đạt, khiến ông bất đắc dĩ phải đi vay mượn mà mua liều. Không ngờ ruộng của ông trúng mùa liên tiếp mấy năm liền, khiến ông bỗng chốc phát tài. Dù nhiều tiền của nhưng ông không tiêu xài phung phí mà còn dạy người nhà thói cần kiệm.
Nhà thờ Huyện Sỹ.
Nhà thờ Huyện Sỹ.
Là người mộ đạo, ông đã dùng gia sản khổng lồ của mình để xây các nhà thờ bề thế ở Sài Gòn, là nhà thờ Huyện Sỹ và nhà thờ Chí Hòa ngày nay. Người con trai của ông là kỹ sư Lê Phát Thanh cũng bỏ tiền ra xây nhà thờ Hạnh Thông Tây, nay thuộc quận Gò Vấp của TP HCM.

Các con cái của Huyện Sỹ đều là những đại điền chủ sở hữu vô số đất đai ở Nam Kỳ lục tỉnh, nhận nhiều bổng lộc từ triều đình nhà Nguyễn dù không phải người hoàng tộc. Sau này, một người cháu ngoại của Huyện Sỹ là Nguyễn Hữu Thị Lan đã trở thành hôn thê của vua Bảo Đại, được biết đến với danh xưng Nam Phương hoàng hậu. Mức độ giàu có của gia tộc Huyện Sỹ được đồn thổi là lớn hơn rất nhiều lần so với vua Bảo Đại.

Sự giàu có của Huyện Sỹ ngày nay còn được thể hiện một cách rõ nét qua các công trình xây dựng mà ông để lại. Nổi bật số đó là nhà thờ Huyện Sỹ, công trình mà ông đã hiến 1/7 tài sản cá nhân để xây dựng. Nhà được khởi công xây dựng từ năm 1902 và đến năm 1905 hoàn thành theo thiết kế của linh mục Bouttier, tiêu tốn khoảng 30 ngàn đồng bạc Đông Dương thời bấy giờ.
Huyện Sỹ - Lê Phát Đạt qua đời năm 1900, trước khi ngôi nhà thờ tâm huyết của ông được xây dựng. Sai khi vợ của ông là bà Huỳnh Thị Tài mất năm 1920, con cháu đã đưa thi hài hai ông bà về chôn ở gian chái sau cung thánh của nhà thờ Huyện Sỹ. Nơi đây cũng đặt tượng của ông cùng vợ và các con.

Ngày nay, nhà thờ Huyện Sỹ là một điểm đến thu hút khách du lịch, đặc biệt là đối với những ai muốn tìm hiểu về cuộc đời của đại gia giàu có bậc nhất Sài Gòn thời xưa.
Đỗ Hữu Phương: Tiến thân nhờ theo Pháp
Đỗ Hữu Phương (1841 - 1914), nhân vật số hai trong “Tứ đại phú hộ” sinh tại Sài Gòn, là con của Bá hộ Khiêm – một người giàu có của đất Nam Kỳ lúc đó. Ông được đánh giá là người rất khôn ngoan, có sự nghiệp gắn với chính quyền bộ máy thực dân Pháp.

Năm 1859, khi quân Pháp tiến đánh Gia Định, Đỗ Hữu Phương lui về Bà Điểm, Hóc Môn lánh thân và chờ thời. Năm 1861, ông được nhận làm cộng sự của người Pháp với sự giới thiệu của cai tổng Đỗ Kiến Phước. Sài Gòn Chợ Lớn thời đó chia làm 20 hộ. Đỗ Hữu Phương được chính quyền cho làm hộ trưởng, từ đó lần lượt leo lên nhiều chức vụ khác nhau.
 
Đỗ Hữu Phương (1841-1914).
Đỗ Hữu Phương (1841-1914).
Từ năm 1866 - 1868, Đỗ Hữu Phương chỉ huy hoạt động do thám phong trào chống đối Pháp và tham gia dẹp nhiều cuộc khởi nghĩa ở vùng Sài Gòn – Chợ Lớn và lân cận. So với những tay sai khác của Pháp, ông tỏ ra khéo léo và mềm mỏng, chủ trương tránh gây đổ máu, chuốc thù oán. Bằng sự khôn khéo của mình, ông đã thuyết phục nhiều nhân vật nổi dậy quy hàng, đồng thời xin chính phủ Pháp ân xá cho họ.

Dù vậy, Đỗ Hữu Phương tỏ ra rất không thương xót với những người nổi loạn cứng rắn. Ông đã thẳng tay trừng trị Thủ khoa Huân (Đỗ Hữu Huân) - một trong những bạn hồi thơ ấu, khi bị nhà lãnh đạo khởi nghĩa này bội tín. Bản thân Đỗ Hữu Phương đã có lần suýt chết vì sự chống trả của quân khởi nghĩa.

Với các công trạng của mình, Đỗ Hữu Phương tiếp tục thăng tiến. Đến năm 1872, ông trở thành hội viên Hội đồng thành phố Chợ Lớn và năm 1879 làm phụ tá Xã Tây Chợ Lớn cho Antony Landes.

Tận dụng chức vụ này, Đỗ Hữu Phương thường ngầm làm trung gian để giới thương gia người Hoa hối lộ cho các viên chức Pháp và bỏ túi những lợi nhuận khổng lồ. Ông giàu lên nhanh chóng, uy thế lớn đến mức quan Toàn quyền Paul Doumer cũng biết tiếng và ghé thăm. Lợi dụng cái bóng của Paul Doumer, ông thâu tóm được một diện tích đất ruộng lên đến 2.223 mẫu.

Trên đường quan lộ, Đỗ Hữu Phương vẫn thăng tiến như diều gặp gió, được thưởng tam đẳng bội tinh, thăng Tổng đốc hàm và nhận được nhiều ưu đãi khác. Năm 1881, ông gia nhập quốc tịch Pháp, các con đều được đưa sang Pháp du học.

Ông được người Pháp ca ngợi rằng: “Phương tích cực phục vụ cho sự nghiệp của nước Pháp, không chỉ với khả năng quân sự mà còn với sự hiểu biết tường tận về xứ này, đặc biệt là Chợ Lớn”. Trên thực tế, Đỗ Hữu Phương là một trong những tay sai đắc lực nhất cho các sĩ quan Pháp trong việc bình định xứ Nam Kỳ.

Ðỗ Hữu Phương mất năm 1914. Đám tang của ông được tổ chức rất trọng thể. Thi hài của ông được quàn nửa tháng mới chôn, mỗi ngày đón hàng trăm lượt khách viếng. Trâu, bò, lợn, gà được mổ liên miên để cúng và đãi khách.
Bá hộ Xường: Đại gia ngành thực phẩm

Bá hộ Xường (1842 – 1896) tên thật là Lý Tường Quan, tên tự là Phước Trai, là nhân vật thứ ba trong Tứ đại phú hộ đất Sài Gòn.
Cuộc đời và sự nghiệp của Bá hộ Xường - Lý Tường Quan được ghi chép lại rất ít, hầu hết chỉ còn lưu lại trong những giai thoại. Theo đó, Lý Tường Quan là người Minh Hương (Hoa Kiều trung thành với nhà Minh) chống lại nhà Thanh nên đến lánh nạn ở miền Nam Việt Nam.

Thông thạo cả tiếng Hoa lẫn tiếng Pháp, Lý Tường Quan trở thành thông ngôn cho Pháp và được chính quyền thực dân tin tưởng, trọng dụng.

Tuy vậy, địa vị mà nghề thông ngôn mang lại không làm Lý Tường Quan thỏa mãn. Khoảng năm 30 tuổi, ông bỏ nghề này và nhảy vào thương trường.

Lĩnh vực mà Lý Tường Quan nhắm đến là cung cấp lương thực, thực phẩm cho Sài Gòn và các tỉnh lân cận. Biết tranh thủ thời cơ khan hiếm hàng hóa, lại giỏi lấy lòng quan Tây để được che chở, nâng đỡ, ông nhanh chóng trở thành đại gia số một trong lĩnh vực lương thực - thực phẩm lúc bấy giờ. Do Tường Quan còn có tên khác là Xường, lại rất giàu có, nên người dân thường gọi ông là Bá hộ Xường.

Với lợi nhận từ việc kinh doanh thịt cá, Bá hộ Xường bắt đầu mua đất xây cất biệt thự tại vùng Chợ Lớn để cho thuê và bán, gia sản lại càng được mở rộng.

Dinh thự của Bá hộ Xường rất bề thế, ngày nay tọa lạc trên đường Hải Thượng Lãn Ông, được nhà nước xếp hạng di tích kiến trúc nghệ thuật cấp thành phố.

Một công trình khác ông để lại là khu nhà mồ cổ xây dựng năm 1896, hiện thuộc địa phận quận Tân Bình, TP HCM. Toàn bộ công trình tuy không đồ sộ nhưng rất khoáng đạt và tinh tế, là sự kết hợp của lối kiến trúc gôtich với phong cách Á Đông.

Bá hộ Xường qua đời năm 1896. Sau khi ông mất, hầu hết tài sản bị con cháu ăn xài, tiêu phí hết.

Bá hộ Định và các “ứng viên” khác

Trong câu truyền miệng trong dân gian “Nhất Sỹ, Nhì Phương, Tam Xường, Tứ Định”, nếu ba vị trí đầu tiên của Tứ đại phú hộ được phân định rõ ràng thì vị trí thứ tư lại có nhiều “phiên bản” khác nhau. Đôi khi “Tứ Định” được thay thế bằng Tứ Hỏa, Tứ Trạch hoặc Tứ Bưởi.

“Tứ Định” ở đây chính là bá hộ Định, một thương gia có tên thật là Trần Hữu Định. Ông vốn là chủ tiệm cầm đồ rồi được chính quyền Pháp cho làm Hộ trưởng kinh doanh đất đai, xuất nhập khẩu vải sợi, phất lên thành đại gia nhờ biết nắm thời cơ những lúc hàng khan hiếm, tương tự như bá hộ Xường. Và cũng giống bá hộ Xường, sau khi bá hộ Định mất, gia sản của ông bị con cháu tàn phá tan hoang.

Trong vị trí thứ tư của Tứ đại phú hộ, “Tứ Hỏa”, thường được gọi là Chú Hỏa, là nhân vật gắn với nhiều giai thoại về sự giàu có.

Chú Hỏa (1845-1901) có tên thật là Hứa Bổn Hòa, có tổ tiên là người Hoa ở Phúc Kiến chống chính quyền mãn Thanh nên di cư sang Việt Nam. Vốn là người nhặt ve chai, Chú Hỏa đã trở nên giàu có một cách lạ kỳ.

Thiên hạ đồn rằng, khi đi nhặt ve chai Chú Hỏa đã nhặt được cả túi vàng nằm trong một chiếc ghế nệm cũ và dùng số vàng đó làm ăn rồi giàu lên nhanh chóng. Các phiên bản khác của giai thoại này thay túi vằng bằng bức tượng đúc đồng nhưng bên trong đầy vàng, hoặc những thứ đồ cực kỳ quý hiếm trong những món đồ vứt đi.

Khách sạn Majestic được chú Hoả xây dựng.
Khách sạn Majestic được chú Hoả xây dựng.
Rồi có cả những giai thoại cho rằng chú Hỏa an táng mộ cha đúng long mạch nên làm ăn phát đạt hay thừa hưởng cả một kho báu của nhà Minh để lại. Những giả thiết có phần thực tế hơn cho rằng Hỏa đã tích cóp để trở thành chủ đại lý ve chai, hoặc được một ông chủ người Pháp thương tình giúp đỡ, từ đó có vốn liếng để làm ăn.

Dù sự thật như thế nào thì Chú Hỏa đã chứng tỏ được mình là một nhà kinh doanh có tài. Ông là chủ nhân của công ty bất động sản Hui Bon Hoa, từng sở hữu trên 20.000 căn nhà ở Sài Gòn.

Công ty của Chú Hỏa đã xây dựng nhiều công trình có giá trị, còn tồn tại đến nay như Bảo tàng Mỹ thuật TP HCM, Khách sạn Majestic, Bệnh viện Từ Dũ, Trung tâm cấp cứu Sài Gòn, khu nhà khách Chính phủ v..v.
Ngoài ra, “Tứ Trạch” trong Tứ đại phú hộ là Trần Trinh Trạch (1872-1942). Tương truyền, ông xuất thân nhà nghèo, đi làm mướn cho một điền chủ nhập tịch Pháp nên có vốn chữ nghĩa tiếng Pháp. Sau này, ông đi làm viên chức cho tòa hành chính tỉnh Bạc Liêu. Nhờ vốn kiến thức về luật pháp mà ông giàu lên nhờ thu mua tài sản điền địa của các địa chủ thất vận.

Trần Trinh Trạch được xem là một trong những đồng sáng lập Ngân hàng Việt Nam năm 1927- ngân hàng đầu tiên do chính người Việt Nam sáng lập và điều hành, trụ sở đặt tại Sài Gòn.

Người con trai thứ ba của ông chính là Công tử Bạc Liêu, một cậu ấm ăn chơi khét tiếng cả Nam Kỳ.

“Tứ Bưởi” trong Tứ đại phú hộ chính là Bạch Thái Bưởi, người được xem là nhà tư sản dân tộc tiêu biểu thời cận đại trong lịch sử Việt Nam.
Theo Hoàng Phương
Kiến thứ

Những ngã rẽ đen tối dẫn thiếu nữ ngoan hiền tới “miệng quỷ”

Những ngã rẽ đen tối dẫn thiếu nữ ngoan hiền tới “miệng quỷ”

Thất tình, thiếu tình, hay một vài va vấp nhỏ, nhiều cô gái trẻ, ngỡ rằng đời mình đã rơi xuống hố sâu tuyệt vọng. Để rồi, tự buông rơi bản thân mình, biến mình trở thành con mồi của những kẻ vô lương tâm, đẩy vào những bi kịch khác còn nặng nề hơn gấp bội.

Hình minh họa
Hình minh họa
* Minh Hiên, 22 tuổi, năm cuối đại học. Cái tuổi còn quá trẻ để làm lại sau một lần vấp ngã. Thế nhưng, Minh Hiên đã không chọn con đường sáng mà đi. Chuyện là Minh Hiên mới chia tay người yêu sau ba năm mặn nồng. Điều làm cô buồn nhất là cô đã trót trao thân để chứng minh cho tình yêu của mình theo lời anh người yêu mong muốn. Bao nhiêu lời hứa hẹn xây dựng tương lai, rồi dẫn về ra mắt gia đình hai bên, thế mà cuối cùng anh người yêu phũ phàng hất bỏ cô vì gặp cô gái khác. Chán đời, với tâm lý "chẳng còn gì để mất", Minh Hiên bắt đầu chuỗi ngày ăn chơi triền miên.
Cô kết thân với những người bạn thuộc giới mà trước kia không bao giờ cô dám giao du. Từ đó cuộc đời Minh Hiên trượt dài với những đêm đi bar nhảy nhót thâu đêm, những sáng ngủ vùi bỏ bê việc học. Kết quả, năm đó cô nhận thông báo đình chỉ học của trường. Không dám cho cha mẹ biết, Minh Hiên tự xoay sở kiếm sống và nói dối nhà đã ra trường, xin được một việc làm.
Trong khi cùng quẫn, Minh Hiên nghe lời người bạn rủ rê, chấp nhận cặp bồ "đại gia" để kiếm tiền trang trải cuộc sống, tiêu xài chưng diện. Rồi từ chuyện làm "bồ nhí" của một gã nhà giàu hám gái trẻ, cô chấp nhận luôn việc "bay show" cùng các đại gia cần có người "bầu bạn" trên những chuyến công tác, du lịch xa.
Tiền rủng rỉnh, đi xe xịn, xài hàng hiệu, Minh Hiên dường như quên mất tương lai phía trước, cho đến ngày cô bị bắt trong đường dây gái gọi. Ngày Minh Hiên bị bắt, các bạn sinh viên lớp cô đang vui vẻ tổ chức buổi tiệc họp mặt lớp mà không có cô.
* Cuộc đời của Lê Thị Thanh Thư ngỡ như luôn được trải thảm hoa, khi cô sinh ra trong một gia đình công chức khá giả, được giáo dục đến nơi đến chốn, cô khá xinh đẹp, lại đậu vào trường Đại học kinh tế. Có người yêu đã ra trường, làm trưởng phòng một công ty lớn, lại rất mực yêu thương cô, Thư thấy đời mình thật may mắn.
Thế nhưng, bi kịch ập đến khi người yêu cô trong một lần đi công tác xa, bị tai nạn giao thông và chết khi cả hai đang bàn kế hoạch đám cưới, chưa kịp thông báo cho gia đình. Điều đáng lo lắng với Thư nhất, sau nỗi buồn đau vì mất người yêu, đó là Thư đang mang trong bụng cái thai của người yêu cô, đã được bốn tháng.
Thư âm thầm đi phá thai, sau đó là chuỗi ngày trầm cảm và tuyệt vọng. Trong thời điểm này, Trọng, anh họ của một cô bạn cùng phòng trọ thường xuyên lui tới, bày tỏ thương cảm, luôn quan tâm, săn sóc cô. Một thời gian sau, do đang buồn đau, chán đời, lại yếu đuối, Thư ngã vào tay Trọng mà không biết đó là một gã đàn ông rất sành sỏi, chơi bời.
Thư được người yêu mới đưa đi khắp các chốn ăn chơi của Sài Gòn, có lần, trong một buổi tiệc cô đã bị bạn trai dụ dỗ sử dụng thuốc lắc, từ đó, Thư sa vào thú ăn chơi độc hại và phạm pháp ấy. Rồi một đêm, trong một cơn say ma tuý, cô bị bạn trai và cả đám bạn của anh ta cưỡng hiếp... Để quên đi mọi chuyện, cha mẹ Thư đã gửi cô về nhà cô ruột ở một huyện miền núi phía Bắc sinh sống.
* Khi chuyện buồn xảy đến với mình, nhiều cô gái đã không có đủ bản lĩnh để chống chọi lại nỗi buồn, cảm giác chán đời và sự cô đơn. Có nhiều lý do để các cô trở nên buông thả.
Có cô gái sợ cảm giác cô đơn, quen với chuyện có người chăm sóc, để rồi thiếu tìm hiểu kĩ và "lấp khoảng trống" bằng vòng tay của những gã sở khanh khác, có cô gái thì tìm vui trong các cuộc chơi thác loạn, trở thành con mồi béo bở cho những kẻ săn người, sống trên thân xác phụ nữ.
Có một điểm chung là các cô gái ấy, khi yêu đều "yêu hết mình", sống dễ dãi, để rồi, khi tình yêu ra đi, đều mang nặng tâm lý mặc cảm là "mất tất", chả còn gì để mất nên "sao cũng được".
Đa phần, một khi đã lỡ sa chân, số kịp thời tỉnh ngộ để làm lại không ít, còn hầu như đều trượt dài cho đến khi nhận lấy hậu quả tồi tệ nhất, trong khi, xuất phát điểm các cô đều tốt đẹp, tương lai đầy tươi sáng.
Không ít vụ án xảy ra trong thời gian qua mà nạn nhân là các cô gái trẻ, do thất tình, chán đời, thậm chí buồn phiền chỉ vì va chạm với gia đình, có những phản ứng tiêu cực, trở thành con mồi cho những kẻ lưu manh, lợi dụng.
Nhiều em gái tuổi teen, chì vì giận hờn, chia tay người yêu cũng tuổi teen như mình, mà lên internet kết bạn vô tội vạ, để rồi từ những cuộc chat đã dẫn đến những trò "cứu nét", những cuộc chơi thâu đêm, cưỡng hiếp tập thể hay vi phạm pháp luật... dẫn cuộc đời các cô bé đến những ngã rẽ đen tối.
Những câu chuyện ấy ngày ngày diễn ra khiến các bậc người lớn xót xa, nhưng dường như vẫn chưa đủ sức cảnh tỉnh cho những cái đầu non nớt, yếu đuối và dễ buông rơi số phận của mình.

Phương pháp tránh thai chỉ bằng cách "ăn với uống"

Phương pháp tránh thai chỉ bằng cách "ăn với uống"

00:00:58 06/12/2012

Nó đạt hiệu quả đến 60% đấy!

Phương pháp tránh thai chỉ bằng cách "ăn với uống" 1

Cảnh báo:

Những món ăn trên chỉ có khả năng ức chế nguy cơ thụ thai, khả năng đạt được thành công chỉ đạt được 30 - 50% tùy theo cơ địa của từng người.

Do đó, bạn chỉ nên phối hợp các món ăn này cùng với các phương pháp tránh thai có hiệu quả đảm bảo như: sử dụng thuốc tránh thai hằng ngày, bao cao su...

Đối với những bạn không có ý định tránh thai thì nên hạn chế sử dụng nhiều các loại thực phẩm này. Chúng có thể gây ra ảnh hưởng đến sự phát triển của chức năng sinh sản chúng ta nếu ăn nhiều đấy!

Bên cạnh đó, việc quan hệ tình dục từ quá sớm còn đem đến nhiều tác hại về tâm lý, sức khỏe đối với các bạn ở vị thành niên.

Hỏi đáp Y học: nguy cơ nhiễm HIV qua truyền máu

Hỏi đáp Y học: nguy cơ nhiễm HIV qua truyền máu

Hỏi đáp Y học: nguy cơ nhiễm HIV qua truyền máu

Trong chương trình hỏi đáp y học kỳ này, Bác Sĩ Hồ Văn Hiền trả lời thắc mắc của một thính giả ở Cần Thơ, hỏi về nguy cơ nhiễm HIV qua việc truyền máu
Hiến máu (ảnh minh họa).
CỠ CHỮ
Một thính giả ở Cần Thơ, không muốn nêu tên, email câu hỏi như sau:

“Kính chào bác sĩ,

Xin bác sĩ giải đáp về nguy cơ nhiễm HIV qua việc truyền máu.

Công tác tuyên truyền phòng chống lây nhiễm HIV/AIDS đã giúp nhiều người hiểu được rằng virút HIV lây truyền qua đường tình dục và máu, trong đó có việc sử dụng lại kim tiêm đã được người có mang HIV sử dụng trước đó, mà thường xảy ra trong những trường hợp hút chích ma túy.

Thế còn trong trường hợp những người bị thương, mất máu, được truyền máu, thì nguy cơ lây nhiễm HIV có trong máu để truyền cho bệnh nhân có hay không?

Máu được truyền cho người mất máu được kiểm tra, xử lý, bảo quản thế nào để bảo đảm là không lây nhiễm HIV và các bệnh truyền nhiễm qua máu khác.

Tại một số bệnh viện ở Việt Nam có những người bán máu để lấy tiền, mà nhiều người bán máu đó lại là những người hút chích ma túy, cần tiền để tiếp tục hút chích ma túy, và tất nhiên trong số đó có nhiều người đang mang HIV trong máu của họ khi bán. Máu đó có được “tiệt trùng HIV” trước khi truyền cho bệnh nhân hay không?
Ở các nước tiên tiến, cách kiểm tra, “diệt trùng” và bảo quản máu cho hiến như thế nào?

Cám ơn bác sĩ.”


Chúng tôi đã chuyển thắc mắc cho bác sĩ Hồ Văn Hiền, và sau đây là phần giải đáp của bác sĩ Hiền:

Lắng nghe giải đáp của bác sĩ
(1) Đối với các yếu tố gây nhiễm như HIV, siêu vi gan B (HBV), siêu vi gan C ( HCV), có một giai đoạn vi khuẩn nhiễm vào máu (infectious blood phase) của người bệnh, thì tất nhiên người được truyền máu của người kia đều có cơ nguy bị nhiễm từ truyền máu của người đó.

Đối với HIV, siêu vi gan B (HBV) và C (HCV), nếu truyền máu có nhiễm siêu vi cho một người không bệnh,người nhận máu sẽ bị nhiễm các virus kia trong hết 90% trường hợp.

Tất nhiên,viện truyền máu, ngân hàng máu có những biện pháp để truy tầm những người nhiễm HIV và loại những người này, không dùng máu của họ để truyền cho người khác.Tuy nhiên những biện pháp này không phải hữu hiệu 100%, và thất bại trong một số trường hợp.

Một bệnh nhân bị nhiễm siêu vi HIV, HBV, HCV, ví dụ do dùng một kim chích bị dơ, có chứa các siêu vi này. Siêu vi sẽ vào máu người đó và có một khoảng thời gian gọi là "giai đoạn cửa sổ" (window period) trong lúc đó,cơ thể người đó chưa sản xuất kịp được những kháng thể chống lại các siêu vi đó. Những phương tiện screening test của chúng ta hiện nay phần lớn căn cứ trên sự phát hiện các kháng thể này: ví dụ nếu thử máu thấy có kháng thể chống HIV, thì chúng ta biết là người đó nhiễm HIV. Nếu screen test không  phát hiện được kháng thể chống HIV trong máu người bệnh thì có 2 khả năng khác nhau:

1) Hoặc người bệnh không, và chưa bao giờ nhiễm HIV

2) Hoặc virus đang nhiễm cơ thể người bệnh, nhưng quá sớm để chúng ta phát hiện virus; người bệnh đang ở trong "window period", trước khi các kháng thể chống HIV có thể được tìm thấy.

Đối với bệnh HIV, thời gian "cửa sổ" dài chừng 22 ngày, đối với HCV, thời gian cửa sổ chừng 70 ngày.

Có những biện pháp cố gắng thu hẹp cửa sổ này lại. Ví dụ như đối với HIV và HCV, người ta dùng thử nghiệm gọi là "phóng đại acid nhân" (Nucleic Acid Amplification, NAA) từ năm 1999 ở Mỹ cho mọi người hiến máu hoặc huyết thanh (blood and plasma donation), và NAA cho HBV cũng đang bắt đầu áp dụng. NAA là một phương pháp truy tầm các acid nhân (nucleic acid, vd RNA) của virus hay vi khuẩn, và từ đó chứng minh sự hiện diện của virus hay vi khuẩn trong máu người bệnh (ví dụ PCR=Polymerase Chain Reaction).Thời gian cửa sổ, do đó, có thể giảm xuống còn 13-15 ngày cho HIV và 10-29 ngày cho HCV.

(2) Ở Mỹ, thống kê cho thấy, cho mỗi bịch máu truyền, cơ nguy nhiễm trùng là (per unit risk of contamination) là:

HIV là 1 trong 675.000 ca
HCV 1 trong 100.000 ca
HBV 1 trong 63.000- 500.000 ca.

Đe doạ dễ gặp nhất không phải là nhiễm trùng mà phản ứng truyền máu (blood transfusion reaction, 1/14000), do máu người cho không khớp hoàn toàn với máu người nhận, kể cả do nhầm lẫn.

Đấy là nói về Mỹ và những nước phát triển khác. Ở Mỹ, đa số những người cho máu là tình nguyện và được theo dõi về sức khoẻ. Ở những nơi cho và bán máu căn cứ trên lợi nhuận, tỷ số những người có khả năng bị các bệnh nhiễm càng cao thì sự an toàn của các máu được dùng càng giảm, dù là người cho vẫn được screen cẩn thận.Một số nơi, người bệnh nhiễm dù biết mình có thể mang bệnh vẫn cố tình tình nguyện cho máu chỉ với mục đích thử máu không tốn tiền. Nếu các biện pháp screen bị lơ là, không đúng tiêu chuẩn, kết quả càng tệ hại hơn và trở thành rất nguy hiểm.

Đối với Việt nam và các xứ khác đang phát triển nhu China, Pakistan, Ấn Độ, nguy cơ có thể cao hơn nhiều. Một khảo cứu công bố năm 2002,cho thấy gần 45% máu dùng ở các xứ này không được thử HIV, HBV, HCV trước khi truyền cho bệnh nhân, gây cho hàng trăm ngàn người nhiễm HIV ( Annals of Internal Medicine 2002;136:312-319).

Gần đây hơn (2010-2011), ở Ấn Độ, gần 100 trẻ em nghèo ở bang Gujarat bị nhiễm HIV vì truyền máu không được kiểm soát  không kỹ.

Do gia đình nạn nhân khiếu nại, hiện nay chính phủ Ấn đang xét lại có cần áp dụng những thử nghiệm mới truy tầm acid nhân (PCR)mới hay không.

Ở Việt nam, theo công bố chính thức năm 1997, có trên 100 người mắc HIV do truyền máu. Tôi không biết tình trạng hiện nay ra sao.(http://www.bloodbook.com/safety-art.html)

(3) Chúng ta cần phân biệt:

1) Máu và các thành phần máu (blood and blood components):
Máu được rút ra từ những người tình nguyện hiến máu (volunteer donors), và máu được tách ra nhiều thành phần khác nhau: hồng cầu, bạch cầu, huyết tương (plasma), tiểu bảng (platelets).

2) Các chất chế biến từ huyết tương (plasma derivatives). Người ta dùng plasma từ nhiều người (pooled plasma) trộn lại (hàng ngàn người ), và từ đó rút ra những protein có những công dụng đặc biệt như Gamma Globulin (giúp chống các loại nhiễm trùng), các yếu tố đông máu (giúp những người thiếu các yếu tố này, vd. như bệnh huyết hữu, hemophilia, dễ bị chảy máu, thiếu yếu tố đông máu VII-VIII).

Người ta cũng có thể dùng một phương pháp gọi là apheresis, máu người hiến tặng được cho chảy vào máy "lọc'', máy rút ra và giữ lại những thành phần cần thiết như tiểu bảng, hồng cầu, huyết tương (plasma); phần máu còn lại được trả về hệ tuần hoàn (mạch máu) người cho.

•    Do từ máu hàng ngàn người chung lại, các plasma derivatives dễ bị nhiễm từ người cho máu. Tuy nhiên các chất derivative này có thể chịu đựng những biện pháp diệt virus mà không bị hư hại.

•    Khác với máu và các sản phẩm máu, dễ bị hư hại nếu áp dụng những biện pháp khử virus (virus inactivation process) tương tự. Chỉ có một số tác nhân gây bệnh như prions, hay một số virus mà vỏ bọc không phải là mỡ (non- lipid enveloped viruses) là có thể thoát các biện pháp này.

•    Trong thập niên 1990, tỉnh Hà Nam (Henan, China), việc “thu hoạch” plasma trong dân chúng để sản xuất chế biến các sản phẩm plasma derivatives tại Trung quốc (“blood plasma economy”) bị lạm dụng và không đúng tiêu chuẩn (không screen người cho máu, dùng lại kim cũ, trộn lẫn máu người này với máu người khác, gian lận hồ sơ); hàng trăm ngàn người cho máu bị lây nhiễm HIV, và đây là một bài học lịch sử cho kỷ nghệ khai thác sản phẩm lấy ra từ máu.

(4) Những biện pháp screen người cho máu sau đây cũng được áp dụng để ngăn ngừa bệnh truyền qua bằng máu truyền:

•    Trước đây có cho máu không, có bị hoãn lại không
•    Sức khoẻ tổng quát, có bị sốt không, có bệnh gì không lúc cho máu
•    Cho người hiến máu cơ hôi rút lui mà không cần tiết lộ lý do (Donor confidential unit exclusion option)
•    Báo cho người lấy máu biết những triệu chứng, bệnh (nóng, tiêu chảy,...) xảy ra sau khi lấy máu.

Bệnh sử:

•    Những yếu tố nguy cơ cao (high risk factors) như tính dục với nhiều người, dùng kim chích drug
•    Từng du lịch, đến từ những vùng bị bệnh ký sinh trùng (như sốt rét..)
•    Trong quá khứ từng mắc bệnh HIV, HBV, HCV,bệnh ký sinh trùng..
•    Từng bị phơi nhiễm qua đường kim chích, máu (previous parenteral exposure) trong quá khứ do bản thân được truyền máu, tiếp xúc với bệnh qua nghề nghiệp..
•    Ngoài ra, máu cũng được screen để loại bỏ khả năng nhiễm môt số vi khuẩn, nhiễm giang mai (syphilis, người cho máu được thử 4 tháng một lần), và một số virus khác.
•    Năm 2006, USPSTF (Nhóm đặc nhiệm dịch vụ phòng nhừa Mỹ) khuyên nên y giới nên cho mọi người từ 15-64 tuổi thử HIV một lần. Những người có cơ nguy cao (high risk) như mãi dâm (sex workers), dùng thuốc chích bất hợp pháp (injected drug use), đồng tính (nam với nam, "MSM"), người cần truyền máu đều đặn, nên thử tối thiểu hằng năm.

(Ref: Red Book 2009, Report of the Committee on Infectious Diseases, American Academy of Pediatrics.)

Cuộc nói chuyện này hoàn toàn chỉ mục đích thông tin, bệnh nhân cần tham khảo với bác sĩ của mình.

Chúc bệnh nhân may mắn.

Bs Ho Van Hien
(Hien V. Ho, MD, FAAP)

6 lưu ý khi XX làm sạch vùng kín nhạy cảm

6 lưu ý khi XX làm sạch vùng kín nhạy cảm

00:00:05 03/11/2012

Nó sẽ giúp các XX phòng tránh được nhiều bệnh lắm đấy!

6 lưu ý khi XX làm sạch vùng kín nhạy cảm 1

"Sai be bét" khi làm sạch vùng kín lúc trời lạnh

"Sai be bét" khi làm sạch vùng kín lúc trời lạnh

00:01:03 07/12/2012

Nó có thể ảnh hưởng khá lớn đến cô bé đấy!

Rửa bằng nước nóng

Vào mùa đông, nhiều bạn thường có thói quen rửa vùng kín bằng nước nóng. Cách làm này tuy có thể đem lại sự dễ chịu, ấm áp nhất định nhưng lại có thể gây nguy hiểm cho cô bé đấy! Lý do là vì đây là bộ phận rất nhạy cảm với các tác động bên ngoài. Nhiệt độ nước quá nóng có thể gây ra kích ứng, làm cho da khô và lâu dần sẽ gây ra hiện tượng vùng kín bị “vô cảm”. Vì vậy, vào mùa đông, bạn chỉ nên sử dụng nước ấm dưới 30 độ để rửa thôi nhé!

Rửa càng sạch càng tốt

Việc rửa sạch vùng kín quá mức cần thiết sẽ vô tình phá vỡ lớp màng bảo vệ trên bề mặt, làm cô bé trở nên khô rát, không thoải mái, thậm chí bị ngứa ngáy khó chịu. Ngoài ra, vệ sinh cô bé quá tần suất còn kéo theo sự thay đổi độ pH, ảnh hưởng đến sự điều tiết cân bằng trong âm đạo.

Thậm chí, nhiều bạn còn có thói quen thụt rửa sâu bên trong vùng kín. Sự quá sạch sẽ không cần thiết này vô tình làm mất đi độ ẩm tự nhiên của cô bé. Nếu kéo dài sẽ làm cho âm đạo trở nên khô, ngứa và thậm chí đau rát. Điều này đặc biệt dễ xảy ra vào mùa đông do thời tiết vốn đã hanh khô. Nếu không cẩn thận còn có thể làm tổn hại đến màng trinh nữa đó!

"Sai be bét" khi làm sạch vùng kín lúc trời lạnh 1

Rửa bằng sữa tắm hoặc xà bông

Sữa tắm và nhất là xà bông có chứa nhiều chất tẩy rửa như kiềm và cồn nên rất dễ gây kích ứng những vùng da nhạy cảm trên cơ thể, đặc biệt là vùng kín. Việc dùng xà bông hay sữa tắm để rửa có thể làm khô da, mất cân bằng độ pH tự nhiên và tạo cơ hội cho vi khuẩn và nấm phát triển, gây ra các căn bệnh viêm nhiễm ở vùng kín.

Lau chùi không đúng cách

Nhiều bạn nữ có thói quen lau vùng kín theo chiều từ sau ra trước. Đây là một động tác rất nguy hiểm vì sẽ mang vi khuẩn từ vùng hậu môn vào vùng kín. Thậm chí, nếu lau quá mạnh tay còn có thể khiến vùng kín bị tổn thương.

Ngoài ra, nhiều người còn sử dụng khăn giấy hay khăn ướt có mùi thơm để lau. Điều này ẩn chứa khá nhiều mối nguy hại bởi trong các loại khăn giấy như thế đều có chứa nhiều hương liệu tạo mùi thơm và chất khử trùng mạnh, có thể gây tổn hại đến vùng kín của bạn gái.

Tips cho bạn khi vệ sinh vùng kín mùa lạnh nè!

- Bạn chỉ nên dùng nước ấm để rửa vùng kín, nhất là sau khi đi vệ sinh.

- Nhẹ tay mỗi lần làm vệ sinh cho cô bé và sử dụng khăn sạch để lau (tránh dùng các loại khăn giấy có mùi thơm).

- Hạn chế mặc các loại quần áo bó sát. Khi ở nhà chỉ nên mặc những bộ đồ đơn giản, thoải mái để vùng kín được thông thoáng.


Bạn có thể xem thêm:

Có rách "then cài" không khi vô tình bị tai nạn lúc tắm suối?

Có rách "then cài" không khi vô tình bị tai nạn lúc tắm suối?

10:00:00 09/02/2011
 
Theo PLXH

Lúc em lên 6 tuổi trong một lần cùng chị đi tắm suối, em đã bị một con đỉa chui vào vùng kín (tận bên trong). Nó đã ở trong đấy hút no máu rồi nó tự chui ra...

Chào bác sĩ Hoa Súng!

Bác sĩ hãy trả lời giúp em câu hỏi sau nhé. Em cám ơn nhiều ạ.

Lúc em lên 6 tuổi trong một lần cùng chị đi tắm suối, em đã bị một con đỉa chui vào vùng kín (tận bên trong). Nó đã ở trong đấy hút no máu rồi nó tự chui ra (khoảng gần 30 phút).


Khi nó chui ra, máu ở cô bé của em bị chảy máu rất nhiều. Và bố mẹ em đã phải gọi bác sĩ tới tiêm thuốc cầm máu. Như thế thì có phải màng trinh của em đã rách rồi phải không ạ?

Muốn biết màng trinh rách hay chưa, em phải làm thế nào để xác định được? (Xin cho em được giấu tên)

Trả lời:

Chào em gái!


Thường là khi đỉa hút máu nó cũng chẳng cần chui tít vào tận bên trong cô bé của em mới hút máu được em à. Ngược lại, máu có thể chảy ra nhiều là do đỉa đã tiết ra một loại hoá chất chống đông máu nên máu của em chảy ra nhiều mà thôi.

Còn chuyện màng trinh của em có rách hay không thì anh chưa thể khẳng định chắc chắn được. Ngay cả khi bị đỉa vô tình xâm nhập vào bên trong cô bé và gây chảy nhiều máu thì màng trinh của em vẫn có thể chưa bị rách nếu như tấm then cài này có độ đàn hồi tốt...


Vì thế, để muốn biết rõ hơn về màng trinh của em thực tế đã bị rách hay chưa rách, và cũng để tâm lý  của em trở nên thoải mái hơn về vấn đề này, em nên đến gặp bác sỹ sản khoa là sẽ biết được chính xác ngay thui.

Chúc em vui khỏe!

Muốn đi khám phụ khoa nhưng lại sợ "hỏng then cài"!

Muốn đi khám phụ khoa nhưng lại sợ "hỏng then cài"!

10:00:00 26/01/2011
 
Theo PLXH

Em rất muốn đi khám phụ khoa nhưng lại ngần ngại, bởi vì em sợ các bác sĩ phụ khoa có thể vô tình làm rách màng trinh của em trong quá trình thăm khám và bắt đặt thuốc.

Em đã có bạn trai được hơn 1 năm, nhưng bọn em chưa đi quá giới hạn. Kinh nguyệt của em thường chỉ có khoảng 3 ngày và khá đều. Nhưng không hiểu sao, 2 tháng nay nó lại bất bình thường.

Tháng trước ,đáng lẽ ra ngày mùng 7 thì có kinh, nhưng đến tận ngày 16 em mới có, và tháng này thì hiện tại (21/1) em vẫn chưa thấy kinh nguyệt, cũng như các triệu chứng của kinh nguyệt. Hic.


Cô bạn em cũng từng như thế này, đã đi khám. Bạn ấy chậm 17 ngày. Khi đi khám, các bác sĩ thọc 1 cái gì đó vào âm đạo, rồi đặt thuốc đặt, ngay hôm sau thì bạn em thấy kinh.

Em rất băn khoăn và lo lắng. Không biết em có bị làm sao không? Và em phải làm thế nào? Em cũng đã uống Ích mẫu để điều hòa kinh nguyệt, nhưng em vẫn chưa thấy kinh nguyệt.

Còn một điều nữa em rất muốn hỏi bác sĩ là, có phải chỉ những bạn gái đã quan hệ tình dục rùi mới phải đi khám phụ khoa đúng không ạ? Em rất muốn đi khám phụ khoa nhưng lại ngần ngại bởi vì em sợ các bác sĩ phụ khoa có thể vô tình làm rách màng trinh của em trong quá trình thăm khám và bắt đặt thuốc ở âm đạo. Em nên làm sao đây? Em cám ơn bác sĩ nhiều ạ. (Xin giấu tên và email giùm em nha)


Trả lời:

Chào em!

Qua mail em viết, có thể nói em đang gặp 2 vấn đề:

Về vấn đề thứ nhất: Kinh nguyệt của người phụ nữ phản ánh tình trạng nội tiết của các bạn gái. Mà tình trạng nội tiết này lại bị ảnh hưởng bởi nhiều nguyên nhân khác nhau như: Tâm lý, sức khoẻ, áp lực công việc, học hành…

Do em không nói rõ tình trạng của mình nên anh anh không thể tư vấn cụ thể cho em được. Nhưng dù thế nào, trước khi quyết định thăm khám, bản thân em cũng nên rà soát lại nguyên nhân gây nên vấn đề của mình.


Hơn nữa, em không nên tự mua thuốc về uống mà phải vượt qua tâm lý ngại ngần và sợ đau để đi khám cụ thể thì bác sỹ chuyên khoa mới điều trị cho bạn được.

Về vấn đề thứ hai: Bệnh phụ khoa nói chung không phải chỉ khi bạn gái đã có quan hệ tình dục rùi mới có mà ngược lại, bạn gái chưa quan hệ tình dục cũng có thể mắc phải. Do đó nếu có bất cứ vấn đề gì bất thường về sức khỏe, bạn cũng nên đi khám.

Một điều lưu ý với em là, trước khi khám phụ khoa em phải nói rõ với bác sỹ tình trạng của mình để các bác sỹ sẽ có cách khám khác nhau mà không làm ảnh hưởng đến màng trinh của em.


Cụ thể là các bác sĩ phụ khoa sẽ sử dụng các dụng cụ riêng để khám cho những bạn gái đã quan hệ tình dục và dụng cụ khám cho bạn gái chưa quan hệ tình dục. Vì thế, em hãy yên tâm, màng trinh của em sẽ không bị rách trong quá trình khám phụ khoa như nhiều lời đồn thổi đâu.

XY có "màng trinh" không?

XY có "màng trinh" không?

00:01:00 27/03/2010

Nhân vật chính ở đây chẳng ai khác là tớ, mà tớ thì lại là một tên “X-men” chính hiệu!

“Lần đầu tiên” nhớ đời
Chẳng là tớ vốn dĩ là một tên rất ngố về mấy cái vấn đề giới tính giới teo. Tớ là con một thôi, chẳng có anh trai, bố lại hay đi công tác xa, nên những chuyện này tớ thường mặc kệ. Mẹ tớ thỉnh thoảng lại mua quyển sách này nọ về giới tính rồi kín đáo để vào bàn học của tớ, nhưng tớ toàn bỏ xó. Không hiểu sao tớ cũng không tò mò lắm, chỉ nghĩ đơn giản là cái gì đến sẽ đến, rồi sẽ có lúc mình tự biết thui. Đã thế lại còn được thằng bạn thân của tớ cũng như vậy, thậm chí có khi nó còn “ngố tàu” hơn cả tớ í chứ. Thỉnh thoảng tớ còn vào mạng đọc này nọ, còn nó thì hoàn toàn “phớt” vấn đề này luôn. Nên tớ chả bao giờ bị bạn bè trêu chọc hay khích bác vì không biết cả. “Cuộc đời tươi đẹp” cứ thế mà trôi qua! Cho đến một ngày….
Hôm đó, nhà tớ có một ông anh họ ở xa đến chơi. Mọi khi, ông í chỉ vào chơi ăn cơm rùi về, hôm ấy, phải làm bài tập dùng đến máy tính nên ông í ở lại 2 ngày liền để mượn máy tính của bố tớ. Đêm hôm ấy, tớ đang trằn trọc mãi không ngủ được vì buổi trưa “trót dại” uống cốc café cùng ông anh thì chợt nghe tiếng lục xục trong nhà tắm (phòng tớ ngay gần đấy mừ). Rón rén lại gần, dòm qua khe cửa, tớ thấy ông anh đang “nhiệt tình” làm cái việc mà tớ đoán là “tự sướng”.
Biết ông í đang làm gì rùi, tớ lại mò về phòng, định bụng hôm sau sẽ trêu ông í một trận biết tay. Nhưng nằm mãi tớ vẫn không ngủ được. Nhớ lại “đoạn phim bất đắc dĩ” vừa xem, nhất là vẻ mặt kỳ cục của ông anh, tớ quyết định… thực hành xem nó thế nào. Khổ nỗi, tớ không xem hết “phim” nên chả hiểu phải “tiến hành” như thế nào. Loay hoay mãi với “thằng nhỏ”, cuối cùng tớ cũng hiểu ra cách. Đang “ngon ơ”, bỗng dưng tớ thấy nhói một cái, rồi cảm giác đau rát kéo đến. Nhìn xuống, tớ thấy có máu rớm ra ở “thằng nhỏ”. Sợ quá, tớ hét ầm lên rồi hộc tốc chạy sang phòng ngủ của ông anh họ để… bắt đền!
Và những kiến thức bổ ích
Ông anh tớ mắt nhắm mắt mở, hoảng hồn khi thấy tớ rầm rầm lao sang và nói loạn xạ. Phải mất một lúc để “khởi động” đầu óc, ông í mới hiểu có chuyện gì xảy ra với tớ. Mặc dù xấu hổ nhưng tớ vẫn để cho ông ấy xem “hiện trạng”. Thấy máu vẫn chảy ra, ông ấy gãi đầu gãi tai: “Quái, sao lại thế nhỉ! Em có… kẹp cái gì vào đấy không?”. Tớ gắt lên mặt méo xệch: “Không! Em có điên đâu! Em chỉ làm như… anh làm thui!”. Ông ấy lại trố mắt nhìn tớ lần nữa, chừng như hiểu ra chuyện, ông í tủm tỉm cười rùi bảo: “À, lần đầu tiên hả? Lần đầu tiên anh cũng thế mà, cứ để một lúc nó sẽ hết chảy máu, rồi vài hôm “kiêng” không “tự sướng” nữa là nó sẽ lành thui”. Tớ nhăn nhó: “Có thật không? Liệu nó có ảnh hưởng gì lâu dài không?”. Vốn tính cẩn thận, tớ bắt ông ấy sáng hôm sau phải dậy sớm đưa tớ đi khám. Một lúc sau, quả nhiên máu cầm hẳn, nhưng cảm giác đau rát thì vẫn còn nguyên. Và tớ thì chưa thấy đêm nào dài như đêm hôm í, chỉ mong trời nhanh sáng thui!
Sáng hôm sau, ông anh vừa kịp đánh răng thì tớ đã lôi đi ngay. Dọc đường đi, ông í cứ kêu ca là “không cần đi khám đâu”, “anh đã bảo không sao rồi mà”, “em cẩn thận quá” nhưng tớ vẫn mặc kệ. Đến phòng khám, thật may là chưa có ai, thế là tớ phi vào luôn. Thấy một chú bác sĩ, tớ hỏi ngay: “Chú ơi, chú khám cho cháu với ạ! Hôm qua, cháu… cháu bị chảy máu ở “kiếm”. Chú bác sĩ nhíu mày: “Sao lại bị chảy máu? Cháu có va đập vào đâu không?”.
Ông anh tớ chen vào: “Nó lần đầu tiên thủ dâm nên bị chảy máu đấy chú ạ”. Trong khi tớ đang thấy ngượng ngượng thì chú bác sĩ gọi tớ vào khám luôn, khám xong, chú ấy cười cười: “À, thì ra là mất "màng trinh"!”. Nghe thấy thế, hai anh em tớ trố mắt lên: “Cái gì ạ? Con trai mà cũng có… màng trinh hả chú?”. Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của anh em tớ, chú bác sĩ lại càng cười: “Ừ, đấy là các chú gọi vui vậy thôi. Vì trong lần quan hệ tình dục hoặc thủ dâm đầu tiên, rất nhiều trường hợp do không có kinh nghiệm nên cũng bị chảy máu như con gái, nên mới gọi là mất trinh. Còn thực tế thì đây là bị rách pham hãm quy đầu dương các cháu ạ”. Thấy anh em tớ vẫn “gà con ngơ ngác”, chú ấy giải thích tiếp.
- “Các cháu để ý sẽ thấy phanh hãm quy đầu dương là phần dính sát vào mặt dưới của rãnh quy đầu, gấp lại thành một nếp gờ hình chữ V. Nơi đây tập trung rất nhiều mạch máu. Phanh hãm này có tác dụng giữ cho trục của than dương vật và quy đầu hợp với tư thế khi dương vật cương, chức năng quan trọng là “hãm” lại, không cho phép làm quá nhanh và mạnh. Do đó, nếu các cháu quá vội vàng phanh sẽ bị co kéo gây đau. Phanh hãm của từng người khác nhau, có người dày, người mỏng. Do đó, nhiều bạn trẻ như các cháu, quá nóng vội trong lần đầu tiên mà không biết phanh hãm của mình thế nào nên rất dễ xảy ra tình trạng bị đứt phanh, dẫn đến chảy máu, đau rát”.
Tớ nghe mà vẫn chưa hiểu lắm nên hỏi tiếp: “Chú ơi, phanh hãm từng người khác nhau như thế nào ạ?
- “À, tức là như thế này. Mỗi người con trai lại sở hữu một hình dạng phanh hãm quy đầu khác nhau cháu ạ. Có người thì phanh hãm thanh mảnh, có người phanh hãm quy đầu lại dày dặn, trong khi đó, có người phanh hãm lại bị rách làm hai do khiếm khuyết, và có những người còn không có phanh hãm quy đầu nữa cơ (do tật lỗ tiểu thấp). Tùy theo hình dạng phanh hãm quy đầu như thế nào mà nguy cơ gặp sự cố đứt phanh hãm cũng như thế. Ví dụ như trường hợp phanh nhỏ, thanh mảnh hoặc bị rách làm hai rất dễ bị đứt khi quan hệ tình dục hoặc thủ dâm quá mạnh lần đầu tiên”.
Ông anh tớ gật gù tỏ vẻ đã hiểu: “Thảo nào mà cháu bị chảy máu còn thằng bạn cháu lại không làm sao cả”. Chú bác sĩ nhíu mày: “Cháu bị chảy máu, thế đã đi bác sĩ xử lí chưa?”. Anh tớ lúng túng: “Dạ chưa. Tại cháu thấy để mấy hôm nó cũng hết đau, rồi nó tự lành nên cháu cũng…”. Chú bác sĩ khoát tay: “Thế là không được rồi! Đợi chú nối phanh hãm cho em cháu xong thì sẽ khám lại cho cháu”.
Chỉ 10p sau chú ấyđã nối xong, tớ chỉ còn thấy hơi khó chịu một tí ở “thằng nhỏ” nhưng cảm giác đau rát thì gần như biến mất, máu cũng không còn rớm ra nữa. Trong khi tớ đang sướng chí thì ông anh tớ mặt tái mét khi nghe chú bác sĩ bảo: “Cháu không đi khám và chữa ngay nên đã thành sẹo dính rồi đây này”. Ông anh tớ lắp bắp: “Thế… làm thế nào bây giờ ạ? Cháu… cháu cứ nghĩ là nó không sao…”. Chú bác sĩ thở dài: “Cháu chủ quan quá! Dương vật bị đứt phanh hãm nếu để tự nhiên sẽ tự liền, nhưng bị co kéo, phanh ngắn đi, gây đau mỗi khi giao hợp, đấy là chưa kể có thể còn thành sẹo dính như cháu nữa. Bây giờ, chú sẽ làm thủ thuật nới lại phanh cho cháu”. Thấy vẻ mặt lo lắng của hai anh em, chú ấy trấn an: “Không sao đâu, thủ thuật này cũng nhanh thôi, không ảnh hưởng đến sức khỏe đâu nhé”.
Quả nhiên, chỉ 10 phút sau, ông anh tớ đã mang vẻ mặt sung sướng… y như tớ. Hai anh em rối rít cảm ơn chú bác sĩ rồi lên xe phi về. Sau vụ ấy, ông anh tớ đã khao tớ một chầu tẹt ga, vì “đã cứu anh một bàn thua… không trông thấy” đấy. Dĩ nhiên là, sau vụ đấy, cả hai anh em tớ đều đã cẩn thận hơn với sức khỏe của mình nhiều. Giờ thì, tớ đã nghiền ngẫm hết cả đống sách mà mẹ tớ mua, thậm chí còn bổ sung thêm vài quyển rùi í chứ!