Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Phá thai vì là con gái đang ở mức 'báo động'

Phá thai vì là con gái đang ở mức 'báo động'

Bác sĩ Nguyễn Thị Hồng Minh - Giám đốc Trung tâm Tư vấn sức khỏe sinh sản, BV Phụ sản Trung ương khẳng định trong năm nay số phụ nữ đến bệnh viện này đề nghị phá thai gái đang ở mức 'đáng báo động'.
> Việt Nam có thể thừa đến 4,3 triệu nam

Hằng ngày, hằng giờ trực tiếp xử lý các trường hợp phá thai, bác sĩ Hồng Minh phân tích có 3 nhóm người đến Bệnh viện Phụ Sản Trung ương xin phá thai với lý do lựa chọn giới tính.
Thứ nhất là nhóm phụ nữ có trình độ. Họ biết được Bộ Y tế cấm phá thai lựa chọn giới tính. Nhóm người này đưa ra đủ lý do về kinh tế, công việc, bận học... để làm bình phong, và thường được chấp nhận phá.
"Họ viện lý do kinh tế khó khăn, bận học nâng cao trình độ, muốn được thăng chức, thậm chí có người còn nói chuẩn bị ra nước ngoài... Đa phần thai nhi bị phá đều từ 14 đến 22 tuần tuổi", bác sĩ Hồng Minh cho biết.
Thứ hai là nhóm "thật thà", tức là trực tiếp đề cập luôn "Bác sĩ ơi! Bác sĩ cho em phá thai, em đã có hai con gái rồi". Đa phần nhóm này là những phụ nữ nông thôn hoặc những người nội trợ ở nhà. Với các trường hợp này, bệnh viện kiên quyết không làm, đồng thời tư vấn cho người phụ nữ về nhà đẻ.
Trường hợp thứ ba là nhóm người lần đầu đã không được bác sĩ nhận phá thai vì tiết lộ mục đích thật, vài tuần sau quay lại viện các lý do khác. Thông thường, nhóm này sẽ quay trở lại bệnh viện, gặp bác sĩ khác hoặc sang bệnh viện khác.
"Họ đi lần đầu nói giới tính của thai, không được phá. Lần sau khôn hơn không nói giới tính, thế là được phá. Vô hình chung, mình lại cung cấp dịch vụ phá thai liên quan đến việc lựa chọn giới tính", bác sĩ Minh nói.
Nếu cứ đà mất cân bằng giới tính như hiện tại thì đến năm 2050, sẽ có khoảng 4 triệu đàn ông Việt ế vợ. Ảnh minh họa: Phan Dương.
Bác sĩ Nguyễn Thị Hồng Minh cho biết với các trường hợp biết chắc chắn là phá thai vì giới tính, cán bộ y tế của bệnh viện kiên quyết không phá, đồng thời tư vấn cho người phụ nữ giữ lại để đẻ. Tại Bệnh viện cũng có khóa huấn luyện nghiệp vụ cho các y, bác sĩ về kỹ năng nhận biết và tư vấn, khuyên nhủ cho người phụ nữ muốn phá thai lựa chọn giới tính.
Tuy vậy, không phải khi nào việc khuyên nhủ cũng thành công. Có một phụ nữ là giáo viên, người Hà Nội, mang thai gái được 16 tuần tuổi. Cô cho biết đã có một con gái và không muốn giữ cái thai lại. Bác sĩ Minh đã trò chuyện, phân tích với cô rất nhiều, rằng thai nhi đang là một sinh linh bé bỏng, người mẹ chính là cái phao duy nhất cho con, sao nỡ lòng nào tước đi quyền sống của con.
"Cô ấy nghe vậy bật khóc. Tôi tưởng cô thương con, bỏ ý định. Ai dè chỉ một tuần sau đồng nghiệp báo lại cô ấy đã đi phá thai ở một bệnh viện khác", bác sĩ Minh kể.
Giám đốc Trung tâm Tư vấn sức khỏe sinh sản vẫn nhớ như in về một trường hợp cách đây vài tháng. Cô này mang thai được 14 tuần, đến bệnh viện nói là con gái, xin được phá. Bệnh viện không đồng ý phá thai và tư vấn về đẻ. 4 tuần sau, cô lại tới, đưa ra lý do không đủ điều kiện kinh tế để nuôi con.
"Tôi nhận ra người phụ nữ này vì hai chiếc dép cô ấy đi có màu khác nhau. Hỏi thì cô cứ chối chưa từng đến bệnh viện", bác sĩ Hồng Minh bức xúc.
Khi không được bệnh viện tiếp nhận vì phá thai lựa chọn giới tính, không ít phụ nữ đã tìm đến các cơ sở phá thai chui, không an toàn. Mới đây Bệnh viện Phụ sản trung ương vừa cấp cứu cho một cô gái mới 18 tuổi, mang thai tuần 14, phá tại cơ sở y tế tư nhân ở tỉnh Vĩnh Phúc. Hậu quả là cô này bị vỡ tử cung, phải cắt bỏ 1,2 m ruột, may mắn là vẫn còn giữ được tử cung.
"Theo quy định của Bộ y tế, các cơ sở tư nhân chỉ được phép phá thai đến hết 7 tuần tuổi. Như vậy, rất nhiều trường hợp muốn phá thai giới tính, không được phá ở bệnh viện lại được phá ở các cơ sở tư nhân, gây nguy hiểm cho sức khỏe và tính mạng người phụ nữ. Rõ ràng, phòng nghiệp vụ y của Sở y tế cần phải tăng cường kiểm tra, giám sát các phòng khám tư hơn nữa", bác sĩ Minh đề nghị.
Bác sĩ Minh cho biết thêm, gần đây có một phụ nữ 32 tuổi, đến chữa vô sinh thứ phát tại bệnh viện. Cô này cho biết, lần mang thai thứ 2 đi siêu âm là con gái nên cô bỏ thai. Từ đó đến nay hơn 10 tháng mà không cấn bầu lại nên hai vợ chồng muốn chữa vô sinh để mong có thêm con nữa.
Có một thực tế là không ít trường hợp siêu âm giới tính không chính xác ở những tuần thai nhỏ. Ví như, vợ một đồng nghiệp của bác sĩ Hồng Minh, đi siêu âm lúc thai 14 tuần là gái, đến 16 tuần là thai trai, vừa sinh được một cậu trai kháu khỉnh.
"Tôi có thể chắc chắn phá thai lựa chọn giới tính đang ở mức báo động. Dĩ nhiên, kéo theo đó, tình trạng mất cân bằng giới tính khi sinh càng lên cao", bác sĩ bày tỏ.
Theo Điều tra dân số của Tổng cục thống kê, từ năm 2006 đến nay, tỷ số giới tính khi sinh bắt đầu tăng đáng kể từ 109,8 đến 111,9 trai/100 gái. Khu vực thành thị có sự lựa chọn giới tính khi sinh ngay từ lần đầu, còn ở nông thôn chỉ xuất hiện ở lần sinh thứ 2 trở đi. Tỷ số giới tính khi sinh của lần thứ ba trở nên khá cao (khoảng 120 bé trai/100 bé gái) đối với cả thành thị lẫn nông thôn.
Dự kiến đến năm 2050, Việt Nam sẽ thiếu 2,3 - 4,3 triệu phụ nữ, tức sẽ có ngần ấy đàn ông Việt không có phụ nữ để kết hôn.

Một người bệnh, cả nhà rối loạn tâm thần

Một người bệnh, cả nhà rối loạn tâm thần

Khi gia đình có người mang bệnh nặng, vì phải tập trung tất cả nguồn lực cho người bệnh cùng nhiều áp lực khác, thân nhân của họ dễ mắc các bệnh tâm thần.

  Do gánh nặng kinh tế, người nghèo dễ bị rối loạn tâm thần khi có người thân mắc bệnh
Do gánh nặng kinh tế, người nghèo dễ bị rối loạn tâm thần khi có người thân mắc bệnh
 
Rối loạn tâm thần

BV Tâm thần TPHCM vừa tiếp nhận bốn thành viên trong một gia đình mắc các chứng rối loạn về tâm thần. Nguyên nhân khởi điểm là từ cậu con út 5 tuổi bị chứng rối loạn cảm xúc.

BS Trần Duy Tâm, Trưởng phòng Kế hoạch tổng hợp, BVTâm thần TPHCM giải thích, do bệnh nhi không hòa đồng với bạn bè, hung hăng và có biểu hiện tâm thần nên cha của cháu cảm thấy xấu hổ với đồng nghiệp, hàng xóm. Riêng mẹ cháu, sau nhiều ngày buồn bã cũng rơi vào trạng thái trầm cảm, còn cậu anh trai thì có biểu hiện bực bội, lo âu. Các bác sĩ cho biết, trường hợp nhiều thành viên mắc các chứng rối loạn tâm thần như trên là khá phổ biến.

Khảo sát “Phản ứng tâm lý của 158 cha mẹ khi con bị rối loạn tâm thần” mới đây của BS Lê Thị Hồng Nhung, Chủ nhiệm Bộ môn Tâm lý y học, Khoa Y, Đại học Quốc gia TPHCM, cho thấy, khi nghe con mắc các bệnh nặng, mạn tính như: loạn thần, chậm phát triển tâm thần, tự kỷ, rối loạn cảm xúc… hầu hết cha mẹ đều có phản ứng tâm lý tiêu cực như: sốc, không tin vào sự thật và luôn phủ nhận bệnh của con. Còn với những trường hợp chấp nhận sự thật con mắc bệnh thì họ lại đau khổ, dằn vặt dẫn đến trầm cảm. Cũng có những bà mẹ lại mặc cảm tội lỗi, đổ lỗi cho bản thân vì nghĩ do “nghiệp chướng hoặc quả báo” của gia đình nên có ý định tự tử.

Mới đây hai BV nhi đồng tại TPHCM đã phối hợp tìm hiểu “Thái độ của cha mẹ khi được thông báo trẻ bị nhiễm HIV/AIDS” cho thấy, 14 người cha khi được báo tin con bệnh đã có biểu hiện lo lắng và có hai người rơi vào trạng thái hốt hoảng. Trong số 35 bà mẹ được báo tin thì có đến 19 trường hợp hết sức hốt hoảng và có bốn người định tự tử. Một số bà mẹ có cảm giác tội lỗi với gia đình, với chồng con nên họ không muốn bất kỳ người thân nào trong gia đình biết con mình mắc bệnh.

“Thai phụ bực bội, cáu gắt cũng có thể khiến một số ông chồng và con của họ bị trầm cảm. Hay đơn giản, trẻ sơ sinh hay khóc về đêm, khiến những ông bố mất ngủ và khó chịu, nhất là người mới làm cha lần đầu. Từ đó, rất dễ dẫn đến trầm cảm. Theo các thống kê trên thế giới, trong khi phụ nữ bị trầm cảm sau sinh chiếm khoảng 24% thì kéo theo người chồng bị trầm cảm cũng chiếm từ 5 - 10%”, BS Lê Thị Thu Hà, Phó khoa Sản A, BV Từ Dũ TPHCM cho biết.

Thân nhân người bệnh chưa được quan tâm

BS Trần Duy Tâm nêu thực tế, trong gia đình có người mắc bệnh mạn tính sẽ “lôi kéo” đến 70% thành viên trong gia đình bị rối loạn stress, lo âu, trầm cảm kèm theo. Tỷ lệ phụ nữ bị trầm cảm sẽ gấp đôi nam giới và những gia đình nghèo khó sẽ dễ mắc bệnh hơn gia đình khá giả vì họ lo lắng về nguồn tài chính chữa bệnh, bỏ công ăn việc làm chăm sóc người thân.

Ngoài ra, nguy cơ mắc các bệnh tâm thần sẽ tăng ở những gia đình vốn ít dành thời gian để chia sẻ những khó khăn cùng nhau. Và nếu lo lắng, căng thẳng quá mức sẽ dẫn đến những rối loạn chuyển hóa và suy nhược cơ thể. Với những người đã mắc bệnh mạn tính như: cao huyết áp, tim mạch, khi gặp thêm cú sốc người thân bị bệnh thì bệnh của họ sẽ nặng hơn.

Riêng bệnh nhân bị ung thư, khi nghe thông tin xấu sẽ khiến cơ thể sa sút, suy giảm miễn dịch, tạo điều kiện cho khối u di căn nhanh hơn. Nếu như ở người bình thường bị rối loạn lo âu chiếm 5% thì tỷ lệ này cao gấp 10 lần ở người mắc bệnh ung thư. Còn với thai phụ, quá trình mang thai là thời kỳ dễ xảy ra nhiều biến đổi tâm - sinh lý. Do đó, nếu thai phụ gặp những cú sốc, rất dễ dẫn đến nguy cơ sẩy thai, sinh non.
 
Cần quan tâm đến tâm tư của người nhà bệnh nhân Cần quan tâm đến tâm tư của người nhà bệnh nhân 
 
Theo BS Lê Thị Thu Hà, để vượt qua những khó khăn thời kỳ hậu sản, các ông chồng cần chuẩn bị thật tốt về mọi vấn đề như tài chính, kiến thức nuôi con nhỏ, biết cách chăm sóc bản thân và vợ con. Đồng thời, phải tham gia sinh hoạt tập thể, nghỉ ngơi đủ, tránh làm việc quá sức; nếu thấy mệt mỏi, mất ngủ thường xuyên, nên đi khám bệnh. Ngược lại, nếu các ông chồng gây căng thẳng trong gia đình thì thai phụ rất dễ trầm cảm. Một nghiên cứu gần đây của BV Từ Dũ TPHCM cho thấy, có đến 12,5% phụ nữ bị trầm cảm sau khi sảy thai. Và nguyên nhân sẩy thai có liên quan đến kinh tế khó khăn, quan hệ vợ chồng diễn tiến xấu…

Các bác sĩ khuyến cáo, khi gia đình có người mắc bệnh mang tính đột ngột (ung thư, bại liệt…) hay những bệnh HIV/AIDS, tâm thần, nếu cảm thấy quá căng thẳng, các thành viên trong gia đình nên đến bác sĩ tâm thần để được tư vấn. Riêng bản thân người mắc bệnh phải được điều trị để tái hòa nhập cộng đồng, giúp cho những người thân trong gia đình đỡ âu lo, bớt cảm thấy mặc cảm. Thực tế, hiện nay, các bệnh viện tại Việt Nam chưa có bác sĩ tâm lý để trấn an, trợ giúp tinh thần cho thân nhân người bệnh. Thậm chí, họ rất khó khăn khi được gặp bác sĩ hỏi thăm về diễn tiến bệnh của người nhà.

BS Trần Duy Tâm cho biết, không ít bệnh nhân chới với khi người thân mắc bệnh nặng, họ đã tự tìm đến các phòng khám tư, bệnh viện tâm thần để được trấn an. Tuy nhiên, số lượng thân nhân bệnh nhân tự tìm đến bác sĩ để tư vấn còn rất hạn chế. Bên cạnh đó, Việt Nam ở giai đoạn đang phát triển, xã hội vẫn còn kỳ thị với bệnh tâm thần. Trong khi ở các nước, khi bệnh nhân nhập viện dù bệnh nhẹ, bệnh viện cũng sẽ tổ chức một ê kíp để tư vấn, chăm sóc sức khỏe cho cả gia đình người bệnh nhằm “lên dây cót tinh thần”, tránh bị sốc nếu người bệnh khó vượt qua bệnh tật.

Theo Thanh Khê
Phụ nữ online

Ước chân ngắn lại để đỡ bị gạ tình

Ước chân ngắn lại để đỡ bị gạ tình

Nhiều khi tôi chỉ muốn chân mình ngắn lại để khỏi phải nghe những lời “gạ tình” bất lịch sự đó.


Ước chân ngắn lại để đỡ bị gạ tình


Tôi phải nói thẳng, tôi rất ghét mấy anh đại gia ỷ mình lắm tiền, nhiều của rồi thích làm gì thì làm. Tôi là chân dài chính hiệu, nhưng lại không muốn trở thành món hàng mua vui cho mấy anh đại gia “não ngắn” đó. Tôi không giống với các em chân dài thích sống bám. Tôi có công việc ổn định, thu nhập tốt. Tôi có thể tự mua cho mình một chiếc túi hàng hiệu mà không cần phải “xin xỏ” ai nếu muốn. 28 tuổi, tôi đã mua được một căn chung cư tạm ổn và hài lòng với cuộc sống của mình.
Nhiều người thấy tôi kiêu với đàn ông lại hay nói xỏ. Nhưng quả thực, với loại đàn ông cứ nghĩ mình có tiền là có thể làm được mọi thứ, tôi xem thường lắm. Với tôi, họ chẳng là cái gì cả. Tôi thích công việc hiện tại của mình và được tiêu tiền do chính mình làm ra là một điều hạnh phúc.
Với vẻ ngoài xinh đẹp và đôi chân dài đáng mơ ước, nếu muốn cặp đại gia để sống nhàn rỗi, tôi đã có thể cặp với rất nhiều người. Nhưng tôi lại không thích. Tôi thấy kiểu sống ấy thật đáng khinh. Với tôi, đàn ông chỉ cần thông minh, có chí tiến thủ và yêu thương tôi là đủ. Tiếc rằng cho đến giờ, tôi vẫn chưa gặp được người nào như thế.
Ngược lại, những đại gia lắm tiền, mê sắc lại xếp hàng xung quanh tôi quá nhiều. Hở ra, tôi lại nhận được những tin nhắn kiểu như: “Yêu anh đi, anh sẽ mua nhà cho em”, “Làm tình nhân của anh nhé, anh sẽ cho em con Audi” hay kinh khủng hơn là: “Nếu em ngủ với anh một lần, tài khoản của em sẽ được rót tiền cả đời”…
Đa số những đại gia này đều biết tôi trong những lần giao dịch làm ăn và quen qua bạn bè giới thiệu. Khỏi phải nói tôi phải đau đầu thế nào trước những lời “mời chào” lộ liễu như thế. Vì mối quan hệ xã giao, có lúc tôi từ chối lịch sự, nhưng nhiều khi điên quá, tôi đã phải chửi vào mặt họ để “cắt đuôi”.
Quả thực, tôi quá khổ sở và thấy mình bị xúc phạm bởi những lời “gạ tình” kiểu ấy. Mới đây thôi, có một anh đại gia mới nổi vừa gặp tôi đã mê tôi mê mệt. Ngày nào anh ta cũng mua quà mang đến công ty tôi làm tôi phát ngại. Bao nhiêu con mắt của đồng nghiệp nhìn tôi dò xét, thậm chí, có người còn bảo tôi đang cặp đại gia.
Tôi đã từ chối không biết bao nhiêu lần nhưng anh chàng này vẫn không từ bỏ. Hôm sinh nhật tôi, anh ta mang tặng tôi một chiếc chìa khóa xe hơi sang trọng. Tôi phát hoảng, vội vã cáo từ. Nhưng ngày nào vị đại gia này cũng nhắn tin “khủng bố”. Và sau cùng, tôi cũng biết nguyện vọng lớn nhất đời của anh ta là “được ôm ấp em một lần vì đôi chân của em sexy quá”.
Anh ta vẫn bám tôi như đỉa cho đến khi tìm được một em khác có chân dài hơn và cũng dễ dãi hơn. Tôi tưởng mình sẽ thoát, nhưng không ngờ, mình lại lọt vào “tầm ngắm” của sếp mới.
Sếp tôi nhanh chóng để mắt đến đôi chân dài miên man của tôi. Ông liên tục mời tôi đi ăn và ngỏ ý, nếu “chiều” ông ấy, tôi sẽ được thăng chức nhanh chóng. Tôi đã rất khó xử và tìm kế hoãn binh nhiều lần. Nhưng sếp lại tấn công quá mạnh.
Có lần, ông ta còn lén bỏ thuốc mê vào rượu bắt tôi uống. May mà tôi cảnh giác, giả vờ làm đổ ly rượu rồi tìm cớ trốn về. Sau hôm đó, tôi lập tức nghỉ việc.
Tôi “dị ứng” và quá sợ hãi với những lời “gạ tình” từ các đại gia lắm tiền. Bởi tôi biết, họ chẳng yêu thương gì tôi mà chỉ thèm muốn thân xác tuyệt đẹp của tôi mà thôi. Nói đến đây tôi lại ước, giá như chân tôi ngắn lại, có lẽ tôi đã có một cuộc sống bình yên hơn.
Theo Eva

Bẫy nghèo" đang chờ sẵn những đối tượng chưa có BHYT

Bẫy nghèo" đang chờ sẵn những đối tượng chưa có BHYT

(Dân trí) - Cả nước hiện vẫn còn 35% dân số chưa tham gia Bảo hiểm y tế trong đó có cả các nhóm đối tượng phải tham gia bắt buộc. Và sự thiếu đồng bộ từ quá trình thực hiện đang đẩy nhóm đối tượng dễ bị tổn thương trong xã hội vào “bẫy nghèo”.

Phân tích của Vụ Bảo hiểm Y tế cho thấy, số người tham gia Bảo hiểm y tế (BHYT) tự nguyện hiện nay còn rất thấp, đa số người tham gia BHYT là những người mắc bệnh mãn tính, bệnh có chi phí điều trị cao… Đây là hệ quả của chất lượng khám chữa bệnh chưa đáp ứng nhu cầu của nhân dân; hệ thống y tế cơ sở chưa đáp ứng đủ điều kiện khám chữa bệnh; vướng mắc trong thanh toán chi phí khám chữa bệnh; việc chỉ đạo không đồng bộ, không thống nhất giữa Bộ Y tế và BHXH về một số vấn đề sử dụng thẻ, giấy chuyển viện, đấu thầu thuốc… nên bệnh viện lúng túng, bị động trong tổ chức thực hiện dẫn đến người dân phàn nàn, thiếu tin tưởng vào chính sách.
 
Hiện có tới 35% dân số chưa tham gia BHYT. Trong đó, hơn 50% người lao động đang làm việc tại các doanh nghiệp không được chủ doanh nghiệp mua Bảo hiểm y tế. Đây chủ yếu là những doanh nghiệp tư nhân, chủ doanh nghiệp đã lợi dụng sự lỏng lẻo trong công tác quản lý của các cấp ngành liên quan để trốn thuế, không đóng BHYT cho người lao động. Mặt khác người lao động trong các đơn vị này còn thiếu sự hiểu biết về quyền lợi của chính bản thân hoặc sợ ảnh hưởng tới công việc nên không dám đấu tranh để đòi quyền lợi chính đáng cho mình. 
 
Những hệ luỵ này đang đẩy người lao động vào bẫy của sự nghèo túng lúc ốm đau, bệnh tật.
Bẫy nghèo đang chờ sẵn những đối tượng chưa có BHYT
"Bẫy nghèo" đang chờ sẵn những đối tượng chưa có BHYT
Sự thiếu thống nhất trong việc triển khai đang gây vướng mắc cho việc thực hiện BHYT toàn dân. Theo lộ trình của Luật BHYT từ ngày 01/01/2012 đối tượng thuộc hộ gia đình là nông nghiệp, ngư nghiệp, lâm nghiệp, diêm nghiệp có mức sống trung bình sẽ được Ngân sách nhà nước hỗ trợ tối thiểu 30% mức đống BHYT. Tuy nhiên, đến 31/12/2011 Bộ Lao động Thương binh và Xã hội vẫn chưa trình ban hành tiêu chí xác định hộ gia đình có mức sống trung bình và quy trình rà soát đối tượng nên đến nay vẫn chưa có đủ điều kiện để triển khai BHYT cho đối tượng này.
Cùng với hai nhóm đối tượng trên, là nhóm thuộc diện cận nghèo không đủ điều kiện tham gia BHYT. Nhà nước đã có chính sách hỗ trợ 50% mức đóng BHYT cho đối tượng thuộc diện này nhưng đến nay nhiều địa phương chỉ tập trung bình xét danh sách hộ nghèo mà “quên” lập danh sách hộ cận nghèo.
Khu vực có tỷ lệ bao phủ BHYT thấp nhất cả nước hiện nay là vùng Đồng bằng Sông Cửu Long. Dù các đối tượng thuộc diện hộ cận nghèo được nhà nước hỗ trợ 50% mức đóng BHYT, Ngân hàng thế giới tài trợ thêm 30%, người dân chỉ phải đóng 20% chi phí khi mua BHYT nhưng hiện nay độ bao phủ của BHYT tại đây chưa đến 50% dân số
Để tạo được sự đồng thuận của người dân khi tham gia BHYT, Bộ Y tế đang vạch kế hoạch sửa đổi Luật BHYT trong thời gian sắp tới ở các điểm then chốt như: Cải cách về thủ tục, điều kiện khám chữa bệnh; giảm quá tải ở các bệnh viện tuyến trên bằng hệ thống bệnh viện vệ tinh và đề án Bác sĩ gia đình và Bác sĩ đa khoa thực hành.
Tại Hội nghị “Tổng kết, đánh giá 3 năm thực hiện Luật BHYT và định hướng sửa đổi, bổ sung một số điều chỉnh của Luật” Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến cho biết, sắp tới sẽ có thông tư về phân tuyến và vượt tuyến, nâng cao chất lượng khám chữa bệnh BHYT. Các bệnh viện tuyến dưới phải đảm bảo trình độ chuyên môn và tuyến trên không ngừng nâng cao nghiệp vụ để xứng đáng là bệnh viện loại I, phục vụ tốt nhất cho người bệnh.

Đầu tư rồi phá sản

Đầu tư rồi phá sản

Em gái thương yêu! Em sắp lên xe hoa. Cả nhà tất bật. Ba sửa sang hoa kiểng, em trai lau dọn, bày biện bàn thờ, nhà cửa. Mẹ lo bếp núc, tính toán. Chị em mình rong ruổi mua sắm, chuẩn bị hành trang cho em bước vào cuộc hành trình quan trọng của đời người.

Đầu tư rồi phá sản

Tối nào cả nhà cũng ngồi kiểm lại xem hôm nay mình làm được gì, nhắc nhau còn thiếu gì, nên thêm, bớt những gì… cho ngày vui trọng đại của em. Khi ba và em trai đi ngủ, mẹ còn giữ em lại để bảo ban, dặn dò. Những điều mà chị từng được nghe, từng được thấm nhuần và cố công thực hiện. Nhìn em mở to mắt nhìn, lắng nghe, như cố gắng “nuốt” từng lời mẹ nói, chị thương em đến xót lòng. Em gái chị liệu có thấu hiểu những mỹ từ êm ái: đảm đang, khéo léo, tinh tế, dịu dàng, nhẫn nại, hy sinh, độ lượng…, những thứ được suy ra từ tứ đức, như một ngọn núi đá phủ trùm lên thân phận người phụ nữ đời đời kiếp kiếp.
Ngày đó, chị cũng như em hôm nay, hăm hở gánh “giang sơn” nhà chồng một cách tự nguyện, pha chút sợ hãi. Sợ vì không biết mình có đủ sức đảm đương, có đủ khéo léo để chu toàn, có đủ tinh tế để làm hài lòng họ mạc, có đủ kiên nhẫn để phục vụ mọi người, có đủ sức mạnh để chịu đựng những “sóng to gió lớn” mà gìn giữ con thuyền gia đình? Bao nhiêu nỗi lo đó đã trở thành áp lực, thành nỗi ám ảnh nặng nề… khi chị xách vali về nhà người khác. Chị cứ vừa sống, vừa sợ như thế; đến nỗi bỏ quên mình để lo cho mọi người. Từ dọn dẹp nhà cửa, giặt ủi áo quần, nấu cơm nước… cho đến những đồng tiền chị cực khổ kiếm được cũng “trút” hết vào đó, để chỉ nhận lại vài lời khen phỉnh phờ, vài nụ cười hài lòng, vài cử chỉ âu yếm yêu thương. Chị mê muội với hai từ “hạnh phúc” mình đang đánh đổi bằng tất cả sức lực và tuổi thanh xuân. Chị tưởng mình được chồng yêu, “gái có công, chồng chẳng phụ” và trong đại gia đình chị đã là “dâu thảo”.
Rồi khi chị sinh liên tiếp hai bé gái Họa Mi và Sơn Ca, làm thất vọng cả nhà chồng. Bận chăm con, chị không còn sức khỏe lẫn thời gian để “hoàn thành xuất sắc” nhiệm vụ của mình như trước nữa. Thế là bao công sức làm dâu, làm vợ những năm qua đổ sông đổ biển. Không ai dành cho chị nụ cười tươi, lời vuốt ve an ủi nữa. Việc “động viên, khích lệ” lại càng không, chỉ toàn trách móc, mỉa mai, cay đắng. Tệ hơn, nhà chồng còn cổ vũ con trai ngoại tình để “tìm con nối dõi”. Em thấy đó, giờ chị đã ôm bé Sơn Ca về với mẹ. Không chút của cải riêng tư, nhan sắc, sức khỏe thì phai tàn, suy sụp; trong khi cả nhà họ chuẩn bị đón một “nạn nhân mới” về nhà.
Chị tâm sự với em điều này không phải vì hận thù hay luyến tiếc. Chị ngộ ra rằng, mọi việc chỉ do chị mù quáng, bị lừa mị bởi cái vỏ bọc ngôn từ, cái khuôn mẫu đức hạnh cùng những lời tung hô dành cho những phụ nữ tự nhốt mình trong lao tù “bổn phận, trách nhiệm, nghĩa vụ”. Chỉ phụ nữ mới có nghĩa vụ, phụ nữ phải đảm trách, phải phục vụ, phải chịu đựng, phải hy sinh mà thôi. Chị tha thiết khuyên em đừng cả tin như chị và nhiều phụ nữ đang bị lừa phỉnh. Là một phụ nữ hiện đại, có tri thức, tự đứng được trên đôi chân mình, em hãy sống một cách hồn nhiên, thoải mái khi bước vào hôn nhân. Thích thì làm việc, mệt thì nghỉ ngơi, buồn thì giải trí… Hãy biết lo cho bản thân, đừng vì “sợ” bất kỳ ai không hài lòng mà phải tự “đóng khuôn” mình vào đủ thứ bổn phận bị áp đặt.
Còn nữa, tiền em kiếm được, tài sản em có… hãy gìn giữ cẩn thận cho riêng em. Mọi chi phí gia đình phải san sẻ hợp lý. Phòng ngừa trường hợp chia tay, có tài sản bảo đảm cuộc sống cho mình thì việc tái hôn hay tìm kiếm một người mới cũng sẽ dễ dàng. Nếu phải ly hôn mà cảm thấy khó khăn, cũng chẳng cần giành giật nuôi con. Em thương con và lo lắng, quan tâm cho con, thì tự khắc con em sẽ nhận ra điều đó khi chúng lớn lên, dù sống với ai cũng vậy. Sự tự do sẽ cho em nhiều thời gian để chăm sóc bản thân, học tập để thăng tiến và tạo dựng cơ sở vững chắc cho mình. Cơ hội mới sẽ mỉm cười với em, có khi còn nhiều may mắn hơn xưa. Đừng đầu tư tất cả… để rồi phá sản cuộc đời như chị bây giờ, em nhé!
Theo Nguyễn Thúy Hạnh

Đàn ông nghĩ sao về “khúc dạo đầu”

Đàn ông nghĩ sao về “khúc dạo đầu”

(Dân trí) - “Khúc dạo đầu” là phần không thể thiếu trong bản nhạc ái ân đối với phái nữ, điều đó đã rõ. Nhưng còn phái mạnh, các chàng nghĩ sao về “thủ tục” này? Liệu có cho rằng quá rườm rà? Glamour thực hiện cuộc điều tra giúp bạn trên các độc giả nam.


1. “Anh có thực sự thích dạo đầu không?”

1. “Anh có thực sự thích dạo đầu không?” - Có chứ. Dạo đầu giúp tôi có thêm nhiều cảm xúc: 88%
- Không, tôi thích vào luôn “phần chính” hơn: 12%
2. “Màn dạo đầu” của anh kéo dài bao lâu?”
- 30 phút hoặc hơn: 30%
- 15 phút: 31%
- 7 phút: 19%
- Dưới 7 phút: 20%
3. Anh thích làm gì để khơi gợi cảm hứng?
- Vặn nhỏ ánh sáng đèn: 28%
- Nấu cho cô ấy món gì đó thật ngon: 24%
- Bật một đĩa nhạc lãng mạn: 8%
- Hỏi cô ấy có muốn “chuyện ấy” bây giờ không: 40%
4. Anh đặt ưu tiên cho hành động nào dưới đây trong khúc dạo đầu?
- Hôn cô ấy, khắp nơi: 30%
- Cọ xát cơ thể thật nhiều: 23%
- Loay hoay bên dưới: 47%
5. Và điều gì khiến anh thích nhất?
- Được hôn khắp nơi trên cơ thể: 15%
- Cọ xát cơ thể thật nhiều: 30%
- Cô ấy ở bên dưới: 55%
6. Có bao giờ anh sợ rằng mình không kéo dài được qua khúc dạo đầu?
- Đôi khi: 44%
- Không bao giờ. Tôi kiểm soát được: 50%
- Có. Tôi cũng sợ đấy!: 6%
7. Anh nghĩ sao về những câu nói có tính chất “kích động”?
- Rất nóng!: 50%
- Hơi lố, nhưng tôi có thể thử, không sao cả: 33%
- Không, tôi nghĩ im lặng tốt hơn: 17%
8. Anh nghĩ sao về việc cho đồ chơi tình dục nhập cuộc?
- Tuyệt!: 52%
- Hừm…: 31%
- Không đời nào: 17%
9. Đàn ông ghét hỏi thăm đường khi lái xe. Điều này có đúng với chuyện dạo đầu?
- Đúng đấy. Phải nói lúc đó là mất hứng toàn tập: 8%
- Tôi không ngại hỏi, nhưng lại không biết chính xác là nên hỏi thế nào: 20%
- Tôi cần được chỉ giúp: 51%
- Tôi không cần bất cứ sự chỉ dẫn nào: 21%
10. Thật thà mà nói, bạn có nghĩ “dạo đầu” như vậy là quá nhiều không?
- Có, đôi khi tôi chỉ muốn cứ thế mà thẳng tiến: 55%
- Không, tôi có thể nhẩn nha mãi với khúc dạo đầu: 45%

Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

Chân dài thêm nhờ đạp xe đúng cách

Chân dài thêm nhờ đạp xe đúng cách

Một trong những phương pháp đơn giản là giúp cải thiện chiều cao tốt là đi xe đạp đúng cách từ 3- 6 giờ/tuần.

  Chân dài thêm nhờ đạp xe đúng cách
Theo BS Dương Công Minh, Trung tâm dinh dưỡng TPHCM, đối với tuổi vị thành niên tập luyện tăng chiều cao khá quan trọng để phát triển vóc dáng.

Chiều cao chịu ảnh hưởng mạnh nhất là yếu tố dinh dưỡng với 30%, trong khi yếu tố di truyền chỉ tác động đến 23% và vận động thể lực là 20%. Một trong những phương pháp đơn giản là giúp cải thiện chiều cao tốt là đi xe đạp đúng cách từ 3-6 giờ/tuần.

Vì cứ mỗi lần đạp, chân của người đạp xe lại được duỗi dài ra vì yên xe và cổ xe được nâng cao hơn bình thường. Do đó mỗi khi đạp xuống, chân họ phải giãn thẳng ra để với tới bàn đạp. Bằng cách áp dụng cách đạp xe này, chân có thể dài ra ít nhất là 2cm.

Nghiên cứu của trường đại học Liverpool John Moores cho thấy, phương pháp hữu hiệu nhất là chỉnh lại yên xe để chân có thể duỗi ra hết cỡ khi đạp. Cổ xe cũng nên được nâng lên để người đạp phải giữ lưng và thân người thẳng. Khi đã quen đạp xe trong vị thế này sẽ không thấy khó chịu nữa và dần dần hai chân sẽ giãn ra.

Khi đạp xe với mục đích tăng chiều cao, mỗi người phải tự mình quan sát sự tiến bộ dài ra của cơ thể, biết khi nào nên nâng yên xe thêm lên và đồng thời chỉnh lại xe. Khi chân đã dài được theo ý muốn, không nên bỏ đạp xe mà giữa thói quen hữu ích này như là một cách tập thể dục hàng ngày.

Vì lợi ích của đạp xe đối với rèn luyện thể lực khá tốt. Bác sĩ dùng môn đạp xe cho những người muốn giảm cân, hoặc để tập phổi và để giữ cho thân thể khỏe mạnh. Sự hoạt động của các bắp thịt chân và bụng rất có ích cho sự tiêu hóa và sức khỏe tổng quát.

Một minh chứng thú vị là trước đây người Đức cao hơn người Hà Lan mặc dù sự dinh dưỡng và những hoạt động hàng ngày khác đều rất tương tự. Nhưng có nghiên cứu đã chỉ ra rằng, chỉ số chiều cao của hai nước này đang đổi chiều nhau: người Hà Lan đã cao hơn người Đức do việc sử dụng xe đạp ở hai nước này hoàn toàn khác nhau dù độ thông dụng về xe đạp là như nhau.

Người Hà Lan giữ người thẳng và duỗi chân thẳng khi đạp xe, trong khi người Đức có khuynh hướng khom về phía trước như những tay đua xe đạp. Người Đức lại không đạp xe thẳng thắn vì yên xe của họ không được nâng cao lên như xe của người Hà Lan.

Hơn nữa, dân Hà Lan nâng cổ xe hơi cao hơn cổ xe của dân Đức. Điều này giúp cho họ có thể giữ thân người thẳng khi đạp xe. Kết quả là người dân Hà Lan đã vô tình phát triển vóc dáng chiều cao nhờ làm những động tác thể dục làm giãn chân thường xuyên.một vài centimet nữa đang dần thu hút được nhiều người...

Theo Gia đình & Xã hội

78 sơn nữ "mất tích" bí ẩn: Tiếng buồn đọng lại miền biên viễn

78 sơn nữ "mất tích" bí ẩn: Tiếng buồn đọng lại miền biên viễn

(Dân trí) - Lời giải cho sự mất tích của 78 phụ nữ ở Bản Phố - Bắc Hà (Lào Cai) một phần “lộ sáng”. Đáng buồn thay, đa phần họ là những phụ nữ “tự nguyện” bỏ gia đình đi tìm “thiên đường”, để lại những tiếng thở dài đầy khắc khoải bên vách núi.
 >>  78 cô gái mất tích bí ẩn: Những “bông hoa rừng” bị hái trộm

Ký ức rùng mình của cô gái trở về từ “địa ngục trần gian”
Sùng Thị C. (SN 1995) ở thôn Phéc Bủng 1, xã Bản Phố - Bắc Hà - Lào Cai vừa may mắn trở về từ “thiên đường vỡ mộng”. Trong một lần giúp mẹ đi chợ bán củi, C. được một người cho đi nhờ xe máy. Sau đó người này rủ em đi qua đò sang đưa biên giới chơi. Khi C nhận ra mình bị bán cho một  nhóm người Trung Quốc thì đã muộn.
Suốt 8 tháng trời từ tháng 7/2011 đến tháng 3/201, em không nhớ hết mình phải chịu bao nhiêu trận đòn. Nhớ lại quãng thời gian ấy, lúc phải làm những công việc nặng nhọc từ sáng đến tối, khi thì bị ép “mua vui” cho những kẻ đồi bại, em không khỏi rùng mình. Quá đau đơn, tủi nhục, nhiều lần C. tìm đến cái chết nhưng không thành.
Ngồi bên bếp lửa nấu rượu giúp mẹ, C. vẫn có cảm giác run sợ mỗi khi nhắc đến những ngày tháng trốn chạy bên xứ người. 16 tuổi, cái tuổi ngây thơ trong sáng nhất thì em lại phải chịu đủ mọi cực hình từ hành hạ thể xác đến tinh thần. Em kể: “Ở bên đó còn có rất nhiều cô gái Việt Nam như em. Nhưng chúng em không được nói chuyện, trao đổi với nhau bởi luôn luôn có nhóm người đàn ông to cao, mặt dữ tợn kèm sát. Nếu có ý định bỏ trốn hoặc bỏ trốn bị bắt về thì ngay lập tức sẽ nhận những trận đòn thừa sống thiếu chết của nhóm bảo kê”.
78 sơn nữ mất tích bí ẩn: Tiếng buồn đọng lại miền biên viễn
Em Sùng Thị C. vừa trốn thoát khỏi "địa ngục trần gian" với những vết thương không liền sẹo cả thể xác lẫn tinh thần.
Trong suốt 8 tháng từ khi bị lừa bán sang Trung Quốc, em đã 5 lần tìm cách chạy trốn khỏi “địa ngục” xứ người và lần nào cũng để lại vết sẹo trên cơ thể. Lần thứ nhất, C. trèo tường bỏ trốn ngay trong lúc đám buôn bán người đang “giao dịch” giá cả. Nhân lúc sơ hở, C. lẻn ra ngoài và bỏ trốn. Chính người đem cô cho nhà chứa ở Trung Quốc đã bắt cô lại, đánh đập dã man để nhớ đời.
Lần thứ hai, nhân lúc khách say ngủ, C. tìm đường xuống cầu thang để trốn. Tuy nhiên, do không biết đường nên không lâu sau cô bị nhóm người xấu tìm thấy và bắt về. Lần thứ ba, C. bị điều đi phục vụ ở nhà riêng. Trong lúc nấu ăn đêm cho gã này, C. đã trèo tường ra cửa sau để bỏ trốn. Ngay sau khi ra được đường, C. vừa bỏ chạy vừa vẫy xin đi nhờ xe nhưng không được ai dừng lại giúp đỡ. Gần sáng, C. lạc vào phía ven rừng núi. Vừa đói, vừa mệt C. ngất lịm đi, lúc tỉnh dậy đã thấy mình đang bị trói tay. Người bắt em không ai khác chính là một tú bà chuyên buôn bán gái mại dâm.
Bị áp giải về nhà chứa, C. lại tiếp tục bị đánh đập tàn nhẫn rồi bán cho chủ chứa khác. Chúng thường xử theo cách dã man nhất để răn đe các cô gái nếu có ý định bỏ trốn. Cũng chẳng mấy ai quan tâm thân phận cô gái lạc loài, chẳng có ai trình báo hay giấy tờ gì trong người. Lần ấy, C. bị đánh đập mà đến bây giờ những vết sẹo vần còn hằn trên cơ thể.
Khoảng thời gian giáp Tết năm 2012, trên đường đi tiếp khách, C. lao ra khỏi đường và kêu cứu người đi đường. Nhưng chưa hết đau đớn vì vì vết xước trên người thì nhóm bảo kê nhanh chóng đuổi bắt C. và đưa em về giam lỏng. Đến tối, chúng ép cô gái cùng sử dụng ma túy “đá” để thác loạn. C. khóc thét từ chối liền bị chúng bắt sang một phòng khác. Tại đây, chúng đưa ra điều kiện nếu không phục vụ chúng sẽ tiêm chích vào người. Quá hoảng sợ, C phải liều mình đồng ý. Rất may khi nhóm người này chưa kịp thực hiện hành vi đồi bại thì nhân lúc đi vệ sinh em đã tìm được một góc kín ở vườn để trốn.
Đêm khuya, C. trèo tường bỏ chạy vào một ngách kín ven đường. Rạng sáng hôm sau, khi mặt trời vừa ló, C. vội vàng tìm hỏi đường về Việt Nam. Cô không biết tiếng Trung Quốc, chỉ biết dùng cử chỉ và những giọt nước mắt hoảng sợ. Một số người đoán cô gái này là người Việt Nam bị lừa bán nên đã thương tình, chỉ đường cho cô chạy theo hướng về biên giới Lạng Sơn. C. được các cán bộ ở Cục Hải quan Vân Nam (Trung Quốc) cứu thoát, đưa về trụ sở.
2 đối tượng buôn bán người bị bắt giữ.
2 đối tượng buôn bán người bị bắt giữ.
Ông Nguyễn Tường Long - Chi cục trưởng Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội Lào Cai cho biết: Địa bàn tỉnh Lào Cai có rất nhiều nạn nhân bị lừa bán sang Trung Quốc, đặc biệt ở Bản Phố, Bắc Hà và Bản Vược, Bát Xát. Tính từ năm 2009 tới nay, tỉnh Lào Cai mới chỉ mới tiếp nhận được khoảng 400 nạn nhân trở về, chiếm 16%, trong đó phần đông là những người phụ nữ tự trốn thoát.
Chính quyền địa phương bế tắc trước thực trạng “chảy máu hoa rừng”
Thượng úy Phạm Văn Năm - Đội phó Đội Phòng chống buôn bán người, Phòng PC45 (Công an tỉnh Lào Cai) - cho biết, hiện tượng phụ nữ bỏ đi hiện không chỉ xuất hiện tại Bản Phố, Bắc Hà mà còn ở nhiều địa phương lân cận. Sau một thời gian thu thập chứng cứ, tài liệu, bước đầu chúng tôi thấy đây là một hiện tượng lạ và rất khó truy tìm thủ phạm vì phần lớn các đối tượng phụ nữ bỏ đi này có hành vi tự nguyện.
Số lượng phụ nữ tự nguyện bỏ đi đang ngày một tăng tiến ở Lào Cai khiến cơ quan chức năng không khỏi lo ngại. Nó xuất hiện ở tất cả các bản người dân tộc H’Mông sinh sống. Theo tìm hiểu được biết, phần lớn những phụ nữ tự “ra đi” này đều ở độ tuổi từ 16 đến dưới 30 tuổi. Họ đều đang trong độ tuổi sinh nở, là người có nhan sắc nhưng không bằng lòng với cuộc sống của gia đình mình. Hiện nay, điểm đến cho những phụ nữ tự nguyện bỏ đi này được xác định là Trung Quốc hoặc các thị tứ. Vì cuộc sống khó khăn, mơ một nơi có thu nhập cao hơn nên họ đã ra đi. Phần lớn họ đều có dấu hiệu trốn tránh nên rất khó phát hiện.
Việc bỏ nhà ra đi của những người phụ nữ trong xã đã không chỉ để lại hậu quả tinh thần cho người thân, những đứa con côi cút, không bàn tay chăm sóc của mẹ, mà còn tạo thêm gánh nặng cho xã hội. Ông Thào Xuân Thành, Chủ tịch xã Bản Phố, cũng chia sẻ: Phụ nữ tự nguyện ra đi đã gây một ảnh hưởng lớn về an ninh trật tự và tâm lý của bà con trong xã. Có cái đặc biệt là thời gian trước phụ nữ mà chủ yếu là thiếu nữ mất tích đều rơi vào tình trạng bị lừa gạt dụ dỗ thì nay hiện tượng này đã dường như có sự chủ động. Đấy là sự tự nguyện của chị em nên đã gây rất nhiều khó khăn trong việc tìm kiếm để đưa họ về với gia đình.
2 đối tượng buôn bán người bị bắt giữ.
Đội phòng chống buôn bán người Công an tỉnh Lào Cai phối hợp với công an Trung Quốc giải cứu nạn nhân bị buôn bán.
Bộ chỉ huy BĐBP tỉnh Lào Cai cho biết, hiện tình hình hoạt động của tội phạm mua bán người (chủ yếu là mua bán phụ nữ và trẻ em) trên tuyến biên giới rất phức tạp. Qua công tác nắm tình hình, công tác điều tra cơ bản và kết quả trực tiếp đấu tranh với đối tượng trong các chuyên án, vụ án cho thấy phương thức và thủ đoạn của tội phạm này rất đa dạng. Chúng tạo lập thành các đường dây, ổ nhóm, cấu kết chặt chẽ giữa các đối tượng từ các tỉnh nội địa, dụ giỗ, lừa gạt phụ nữ, trẻ em đến Lào Cai tìm việc làm nhưng thực chất chúng lừa để đưa sang Hà Khẩu (Trung Quốc) bán cho các chủ chứa mại dâm để khai thác, bóc lột tình dục, tổ chức các đường dây cho thuê gái vào nội địa Trung Quốc thu lợi.
Nhiều bằng chứng cho thấy người bị bán ra nước ngoài có cuộc sống rất khổ cực, thường bị hành hạ, đánh đập tàn nhẫn, có người phải mang thương tật suốt đời. Một số khác bị biến thành nô lệ tình dục hoặc trở thành món hàng trao tay để người chồng kiếm lời, một số sau khi lấy chồng bị bạo hành, ngược đãi; số khác bỏ trốn được thì sống chui lủi, trốn tránh pháp luật vì nhập cư bất hợp pháp.
Người nào may mắn trở về được quê hương lại phải đối mặt với sự ruồng rẫy, ghẻ lạnh của gia đình. Nhiều người khi trở về không có công ăn việc làm, thậm chí mang trong mình những căn bệnh xã hội, việc đăng ký khai sinh và nhập hộ khẩu cho con gặp nhiều khó khăn, trở ngại do không có các thủ tục, giấy tờ cần thiết theo quy định của pháp luật. Hơn cả những nỗi đau thể chất, quãng thời gian là nạn nhân của bọn buôn người là những ký ức đau đớn, những vết sẹo tâm lý khó xóa nhòa đối với họ.
Trước tình hình phức tạp của nạn buôn bán người tại Bản Phố, huyện Bắc Hà đã thành lập Ban chỉ đạo phòng chống buôn bán người. Chính quyền cũng kết hợp cùng với các ban ngành, đoàn thể vận động, tuyên truyền bằng nhiều hình thức để người dân nhận thức, đối phó, không tiếp tay cho bọn buôn người. Nhưng có một điều quan trọng, là người dân vùng cao cần có những điều kiện để phát triển kinh tế, tránh mâu thuẫn nảy sinh do bế tắc về kinh tế. Bởi theo các cụ già trong bản, nếu quá khổ, tủi thân, người phụ nữ sẽ có những ý nghĩ tiêu cực là tìm cách rời khỏi quê hương đi theo kẻ xấu với ảo vọng đổi đời.

Sợ “gien” đào hoa

Sợ “gien” đào hoa

Thứ Bảy, 08/12/2012 22:38

Chúng tôi yêu nhau đã lâu, nhiều lần định bàn đến chuyện cưới hỏi nhưng rồi không đi đến đâu. Mẹ tôi nói “con nhà tông không giống lông cũng giống cánh” do ba anh từng bồ bịch, có vợ bé làm khổ má anh. Mẹ tôi sợ sau này tôi cũng sẽ khổ vì anh có “gien” đào hoa của ba. Có lần tôi nửa đùa, nửa thật nói điều này thì anh trả lời tỉnh rụi: “Mẹ nói đúng đó. Anh là con của ba mà. Nhưng quan trọng là em có đủ khả năng để giữ chân anh hay không thôi”.Điều anh nói khiến tôi hoang mang.

Bạn thân mến,
Cha mẹ nào cũng thương và mong muốn con cái của mình sẽ có được một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Lo lắng của mẹ bạn là có thể thông cảm bởi bà không muốn bạn đi vào vết xe đổ của mẹ chồng tương lai. Tuy nhiên, không phải người đàn ông đào hoa nào cũng sinh ra những đứa con trăng gió, bởi vậy mới có câu “cây đắng mà sinh trái ngọt”. Trong thực tế, có nhiều đôi lứa thề non hẹn biển nhưng về sống với nhau không bao lâu đã chia tay vì thất vọng, vì thấy con người đang chung sống hằng ngày, hằng giờ với mình hoàn toàn không giống người mình đã yêu thương trước đó.
Về chuyện của bạn, tôi có cảm giác là tình yêu các bạn dành cho nhau chưa đủ sâu đậm, chưa đến mức phải “sống chết có nhau” nên trong tư tưởng mới còn lăn tăn ý này, ý khác. Bạn cần nhớ một điều là đã yêu thì phải tin tưởng, phải kiên định vượt qua mọi trở ngại để bảo vệ tình yêu. Nếu bạn thấy mình chưa có những thứ ấy thì khoan hãy nghĩ đến hôn nhân, bởi một khi đã cột vào thì sẽ rất khó gỡ ra.

Em xài kiểu này chắc anh chết sớm”

Em xài kiểu này chắc anh chết sớm”

Thứ Hai, 10/12/2012 08:20

(NLĐO) - Chúng tôi cưới cách đây 3 tháng sau gần 2 năm quen biết và quan hệ lần đầu trước khi cưới khoảng 1 tháng. Ông xã tôi năm nay 30, còn tôi 26. Có thể nói, hai vợ chồng rất hợp nhau về “chuyện ấy” và cả hai rất nhiệt tình hưởng ứng khi phía bên kia có nhu cầu. Tính ra hầu như ngày nào vợ chồng cũng gần gũi, ít nhất là một lần, có khi 2-3 lần.

Tôi thấy như thế là bình thường và rất vui, tuy nhiên ông xã thỉnh thoảng lại nói đùa: “Em xài kiểu này chắc anh chết sớm”. Nghe vậy, tôi cũng giật mình. Có phải anh ấy đã bắt đầu bị quá tải, còn tôi thì có vấn đề, đúng hơn là bị “nghiện” chồng hay không? Như thế nào mới bị coi là bị mắc chứng “nghiện tình dục”?
thuminh…@gmail.com
Bạn thân mến,
Hai vợ chồng bạn còn rất trẻ, lại mới cưới nên chuyện ham muốn khám phá nhau là bình thường. Ở vào độ tuổi vợ chồng bạn, theo các chuyên gia tính toán thì có thể gần gũi mỗi ngày mà không có vấn đề gì. Đối với nhiều cặp vợ chồng trẻ, quan hệ tình dục nhiều khi không chỉ nhằm thỏa mãn ham muốn mà còn để cho đối tác thấy họ yêu thương, quan tâm đến người ấy, từ đó tạo nên chất keo gắn kết vợ chồng.
Việc ông xã bạn nói như vậy, tôi nghĩ không có nghĩa là anh ấy bị quá tải mà chỉ là một câu đùa vui để thêm gia vị cho cuộc sống vợ chồng; thậm chí có thể xem đó là một lời khen, một sự động viên để vợ mình mạnh dạn, chủ động hơn mỗi khi lên giường.
Bạn không nên quá lo lắng mà mất vui. Cứ tự nhiên thể hiện cảm xúc của mình. Điều cần chú ý là làm sao cho không ảnh hưởng đến sức khỏe, tinh thần, công việc và sau mỗi lần yêu, còn muốn “hẹn gặp lại lần sau trong thời gian sớm nhất có thể”. Chỉ khi nào vợ chồng lên giường mà anh ấy trùm mền kín mít hoặc nằm quay lưng về phía vợ và bảo rằng “để yên cho anh ngủ” thì khi ấy hãy nghĩ đến từ “quá tải”.
Về vấn đề “nghiện tình dục” thì trong thực tế cũng có xảy ra. Đó là khi con người ta có sự ham muốn tình dục quá mức, dẫn đến luôn ở trong trạng thái thèm muốn đến độ không còn quan tâm đến những việc khác chung quanh, từ đó ảnh hưởng đến nhân cách, lối sống.
Những người như vậy luôn tìm kiếm cơ hội để được thỏa mãn với bất cứ ai mà không phải chỉ với chồng, vợ mình. Với một số người, bệnh nghiện tình dục có thể biểu hiện ở trạng thái không làm chủ được bản thân, “khoe hàng” nơi công cộng, nói chuyện tục tĩu, thủ dâm, có nhiều bạn tình; thích xem sách báo, phim ảnh đồi truỵ, thích nhìn trộm người khác…
Nói chung, vấn đề của bạn chỉ nằm ở chỗ hai người “nghiện nhau” do sự mới mẻ, sung sức của một cặp vợ chồng mới cưới chứ không phải là “nghiện tình dục”. Sau này bạn có thai, sinh con, việc này tự khắc sẽ giảm bớt bởi khi đó các bạn còn nhiều việc khác phải lo nghĩ hơn bây giờ.
Điều lưu ý bạn là nên chú ý đến sức khỏe và cảm xúc của cả hai. Trong hôn nhân hay bất cứ việc gì khác trên đời, điều độ, vừa phải là tốt nhất. Đừng ăn no quá cũng đừng để đói quá bởi cả hai trạng thái đều không tốt cho… mọi mặt của sức khỏe.