Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2012

Mất trinh rồi không dám yêu ai!

Mất trinh rồi không dám yêu ai!


A- A A+
Anh đã làm tan nát cuộc đời tôi! (ảnh minh họa)
Anh đã làm tan nát cuộc đời tôi! (ảnh minh họa)
Anh đưa tôi vào nhà nghỉ rồi giở trò… với tôi nhưng tôi không thể chống cự.
Đầu năm học 12, lớp tôi có một người bạn mới, lớn hơn tôi vài tuổi. Anh quan tâm đến tôi nhiều hơn những bạn bình thường, nên tôi cũng cảm mến anh. Một hôm, anh nói có chuyện nhờ tôi giúp và chở tôi đi thật xa mà tôi cũng không biết đó là nơi nào vì từ nhỏ tôi chỉ quanh quẩn chốn thôn quê.

Anh tâm sự rất nhiều về gia đình anh, nói anh rất khổ và muốn tìm người tâm sự. Trí óc non nớt của tôi chẳng nghĩ gì xa xôi, cứ tưởng anh thật lòng như vậy. Rồi anh bảo trời đã sắp tối không về được, anh sẽ thuê khách sạn cho tôi nghỉ rồi anh về nhà bạn anh gần đó ngủ nhờ.


Lúc đầu tôi sợ nhưng anh bảo anh xem tôi như em gái, bảo tôi cứ yên tâm nên tôi hoàn toàn tin tưởng anh. Nhưng, anh đưa tôi vào nhà nghỉ rồi giở trò… với tôi. Sức yếu không chống cự nổi nên tôi đã đánh mất tất cả trong cái đêm kinh khủng đó.
Mất trinh rồi không dám yêu ai! - 1
Suốt 4 năm học tôi không dám nghĩ tới chuyện tình yêu vì đối với tôi, nó như một món quà xa xỉ mà tôi mãi mãi không bao giờ có. (ảnh minh họa)
Sáng hôm sau tôi không về cùng xe với anh ta mà thuê xe ôm về. Lòng tôi tràn ngập nỗi đau không biết thổ lộ cùng ai. Tôi đã khóc, đã trừng phạt mình, thậm chí nghĩ đến cái chết nhưng thấy mẹ tôi hằng ngày lam lũ ngoài đồng, nhọc công vì con nên tôi cố giấu nỗi đau đó mà gượng dậy. Tôi cố gắng học hành chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp và thi đại học. Thật phũ phàng, sắp đến ngày thi tôi phát hiện mình đã có thai hơn 3 tháng, cái thai đã cử động trong cơ thể tôi. Tôi suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng tôi quyết định báo cho anh ta biết để tìm cách giải quyết. Hắn ném vội cho tôi một triệu đồng, bảo hãy đi phá thai vì hắn không thể có trách nhiệm với tôi. Tôi đau đớn đến nghẹn ngào, căm hận hắn đến xương tủy.

Tôi không thể sinh con khi tôi chưa nuôi nổi bản thân mình, gia đình tôi cũng nghèo, nếu mẹ tôi biết được chắc không sống nổi, nên dù rất đau lòng tôi vẫn quyết định phá thai. Tôi một mình đến bệnh viện, một mình chịu đựng nỗi đau cả thể xác lẫn tinh thần. Trời đất cũng còn thương tôi nên mọi chuyện cũng suôn sẻ. Từ một học sinh giỏi nhất nhì trường, tôi thi tốt nghiệp cấp ba chỉ vừa đủ điểm đậu. Tôi một lần nữa nén nỗi đau để ôn thi đại học. Kết quả tôi đậu Đại học Sư phạm. Suốt 4 năm học tôi không dám nghĩ tới chuyện tình yêu vì đối với tôi, nó như một món quà xa xỉ mà tôi mãi mãi không bao giờ có.


Hôm nay tôi viết ra những tâm sự mà tôi đã chôn vùi suốt 10 năm qua. Tôi hy vọng sẽ nhận được những chia sẻ thành tâm của các bạn để giúp tôi vượt qua những vết thương tâm hồn, giúp tôi mở lòng đón nhận một cuộc sống mới.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét