Đời trai bao cao cấp, trai bao gay, trai bao Tây đen, chợ trai bao
Gửi bởi: Kwon Sang
Cuộc đời trai bao có muôn hình vạn trạng, từ việc
trở thành trai bao cao cấp, trai bao cho người gay, đồng tính đến những
anh chàng Tây đen làm trai bao. Cuộc đời trai bao của họ bắt đầu như thế
nào ...
> Trai bao cho người đồng tính
> Tôi làm trai bao tuổi 20
Tôi trở thành trai bao
Trước đây, em luôn là một đứa con trai ngoan của ba mẹ. Học kỳ nào, em
cũng luôn là một đứa học sinh khá của lớp. Nhưng cuộc sống thường không
bao giờ như ý muốn. Vào giữa năm thứ nhất đại học, bố của em – người trụ
cột trong gia đình em đã qua đời do bị tai nạn. Mẹ em vì không chịu nổi
cú sốc này cũng ngày một tàn tạ, héo mòn và ốm đau liên miên
Tôi trở thành trai cao cấp
Thấy gia đình bắt đầu sắp gặp khó khăn, em ban đầu dự định bỏ học giữa
chừng để đi làm thêm kiếm tiền cho mẹ đỡ lo lắng rồi lại quay trở lại
học tiếp. Nhưng rồi, có lẽ do em được sống trong sự hưởng thụ quá lâu
rồi nên đi làm em không chịu được áp lực công việc. Đặc biệt những công
việc này làm vất vả là vậy mà những đồng tiền kiếm về lại chẳng được bao
nhiêu.
Thế là em cứ vừa làm vừa ngó nghiêng một công việc nhàn nhã hơn lại cho
thu nhập cao hơn. Trong quá trình đó thì em tình cờ gặp được một người
bạn ngày cấp 3. Khỏi phải nói người bạn này đã ngạc nhiên như thế nào
khi thấy em từ một cậu công tử nhà giàu giờ lại phải đi làm thuê kiếm ít
tiền hàng tháng. Và rồi, chuyện qua chuyện lại cậu ấy bảo em rằng có
muốn đi làm một công việc gì nhàn hạ lại chả mất gì mà lương cao không?
Tất nhiên, khi được cậu bạn gợi mở như thế, em rất là cảm kích và biết
ơn cậu bạn ấy. Dù sao thì cậu ấy cũng chỉ muốn em được sống tốt hơn. Và
rồi nghe lời cậu ấy, 20 tuổi em bắt đầu bập bẹ trở thành một “trai bao”
và cứ sau một vài lần đầu còn bỡ ngỡ, em bắt đầu nhắm mắt đưa chân lún
sâu từ bao giờ không hay.
Sẵn có cái vẻ ngoài điển trai, lạnh lùng và mang dáng dấp của một công
tử nhà giàu, nên em không phải đi “tút tát’ một tí nào hết trước khi vào
nghề. Như thằng bạn em nói, chỉ cần chiều theo những người đàn bà ấy,
chỉ cần ngọt ngào với họ và đáp ứng họ chuyện ấy, những người đàn bà đó
sẽ cho bạn cả cuộc sống giàu sang, sung túc.
Và mọi chuyện đúng như lời cậu bạn kia nói trước đó với em, mới chỉ đi
làm trai bao được 1 tháng mà em đã có trong tay nhiều thứ mà trước kia
em có như: quần áo hàng hiệu, nước hoa đắt tiền, dế siêu thời trang, xe
này xe nọ… Chỉ có điều, em luôn phải hết mình phục vụ những quý bà lăng
nhăng lắm tiền ít tình ấy một cách khá vất vả. Nhưng vất vả và nhục nhã
đến mấy em cũng chịu được. Em chỉ không chịu được khi em và những người
đàn bà nào đó từ trên xe bước xuống và nhìn thấy ánh mắt tò mò hoặc dè
bỉu của mọi người. Với em trai bao là một công việc, vì thế đã là công việc thì không có từ nhục nhã hay lăng mạ được ở đây.
Vì từ nhận thức như thế, em cứ lún sâu vào hết mối quan hệ này đến mối
quan hệ khác. Thậm chí khi chán làm trai bao cho những gái già lắm tiền
em còn là cả trai bao cho những người đàn ông đồng giới. Và ở thế giới
nào của họ, em cũng đều thấy bản thân thật thảm hại. Nhiều lúc em đã
muốn dừng lại nhưng những đứa bạn cùng cảnh ngộ như em lại động viên:
“Tại sao lại không chịu làm tiếp, mày có mất thứ gì đâu, mày chỉ được
nhiều hơn mất.”
Nhưng bây giờ, sau hơn 1 năm làm trai bao,
em đã cảm thấy quá chán ngán với cuộc sống này. Em chán vì những lần bị
đánh ghen tơi bời của vợ/chồng/bồ của họ. Em cũng chán phải lép vế nói
những lời trìu mến với những phụ nữ đáng tuổi mẹ mình. Tệ hơn hết là gần
2 năm “hoạt động”, em đã có những dấu hiệu bị các bệnh lây qua đường
tình dục. Em muốn đi khám bác sĩ nhưng lại ngại vì xấu hổ.
Trai bao gay
Đặng Hồng Q. sinh năm 1986 trong một gia đình đông con ở một vùng quê nghèo khó thuộc vùng đất quan họ Bắc Ninh.
Bố mất sớm, mẹ sức khỏe yếu nên không làm nông nghiệp được, chỉ quanh
quẩn bán mấy mớ rau cỏ ngoài chợ sáng, thu nhập chẳng nuôi nổi mấy miệng
ăn.
Cuộc sống tuy vất vả nhưng Q. cảm nhận được tình yêu thương, sự ấm áp của gia đình, của mẹ và anh chị dành cho mình.
Trong lớp học của Q. có một người bạn tên là T., nhà có điều kiện nên
được bố mẹ sắm cho máy tính ngay khi mới vào cấp III. Hàng ngày Q. cùng
cậu bạn vẫn đi học với nhau.
Nhiều hôm đi học về, nghe T. khoe khoang về những trò game mới down
trên mạng về, Q. rất háo hức muốn vào chơi nhưng lại sợ bác mắng.
Bác Q. rất nghiêm khắc, chỉ cần về muộn 5 phút là bác đã nhắc nhở. Cuối
học kỳ I năm đó, Q. nói dối bác đi học thêm nhưng thực chất là để có
thời gian đến nhà T. chơi.
Một lần đến nhà bạn, thấy cửa không đóng, Q. đi nhẹ vào và định làm cho
cậu bạn thân một phen hết hồn. Nhưng vừa bước vào nhà, đập vào mắt Q.
là cảnh tượng thằng bạn đang ngồi trên ghế, không một mảnh vải che thân
với những động tác rất dung tục trước màn hình máy tính. Q. để ý và thấy
trên màn hình là những thước phim đen, phim khiêu dâm.
Trai bao cho người gay, đồng tính (Ảnh MH)
Nhưng có điều lạ lùng, diễn cảnh “nóng” trên đó không phải là cặp nam
nữ như thông thường mà là hai cơ thể đàn ông cường tráng cứ quấn lấy
nhau.
Điều đó khiến đầu óc của một đứa trẻ vị thành niên như mụ mị, lạ lẫm và
cũng thấy cuốn hút. Q. đứng như chôn chân xuống nền nhà, miệng khô lại
và chẳng hiểu sao mắt không thể rời được những hình ảnh kia.
Bất chợt, T. quay lại. Mặt đối mặt, lúc đó Q. nghĩ rằng T. sẽ cảm thấy
xấu hổ nhưng ngược lại, cậu bạn cùng lớp chỉ cười nhăn nhở, mặt tỉnh bơ.
T. vội kéo Q. đến trước màn hình và bắt đầu lên lớp dạy đời, trong khi
đó cơ thể cậu ta vẫn trần truồng như nhộng. Và chính lúc ấy, tâm lý của
một chàng trai mới lớn đã bị phát triển lệch lạc.
“Người bạn tốt” đã sớm dạy cho cậu bạn quê mùa về tình dục đồng giới
trước khi cậu ta kịp tiếp cận với tình dục thông thường giữa nam và nữ.
“Hôm ấy, nó dạy em dùng tay kích thích cho nó. Em quả thực rất sợ và
run, nhưng vì nể nó nên cũng làm cho nó vui. Vừa làm, nó vừa cào cấu,
cắn xé em như một con thú” - Q. đau đớn kể lại với tôi những ký ức kinh
hoàng khi cậu ta mới chỉ 16 tuổi.
Một lúc, sau khi đã thỏa mãn cơn dục vọng, T. vào nhà tắm còn Q. như
bừng tỉnh sau một cơn ác mộng, mặc vội quần áo và chạy về nhà. Gặp bác ở
ngoài cửa, Q. nói dối rằng hôm nay hơi mệt nên xin về sớm. Sau đó, Q.
bỏ lên gác, đóng chặt cửa lại và thấy xấu hổ khi nghĩ về những chuyện đã
xảy ra.
Sau đó, từ việc dùng tay, T. bắt đầu dỗ dành Q. làm thật. “Mỗi lần như
thế, thằng T. lại hứa hẹn rằng làm xong “nhiệm vụ” sẽ cho em chơi điện
tử.
Mải mê phiêu lưu với những cảm giác xác thịt mới lạ cùng những trò game
chém giết trên mạng, Q. học hành sa sút và bị giáo viên chủ nhiệm triệu
tập phụ huynh lên để than phiền.
Sau lần đi họp phụ huynh về, bác ruột của Q. rất thất vọng rồi tỏ ý
muốn đuổi Q. về quê. Trong cơn tuyệt vọng, cậu bé 16 tuổi chẳng biết
phải đi đâu, về đâu.
Bước chân vô hồn lại đưa Q. đến nhà T. Sau khi nghe tâm sự cay đắng của
bạn, T. dúi vào tay Q. ít tiền rồi đưa Q. ra bến xe, cho Q. địa chỉ nhà
một người quen trên Hà Nội rồi dặn rằng cứ lên đó sẽ tìm được việc làm.
Trai bao Tây đen
Qua các buổi ăn chơi ở những sàn nhảy, quán bar, họ làm quen được với
những quý bà sồn sồn, nhiều tiền mà cũng lắm tật và... thiếu tình.
“Làm “trai bao” để nuôi “tình yêu của mình”, đó là câu nói mà khi mới
nghe tôi rất đỗi ngạc nhiên. Chàng trai cao to, tên Agu người Nigeria,
sang Việt Nam gần 5 năm. Agu chỉ là một dân lao động nghèo nhưng nghe
một người bạn giới thiệu đi du lịch Việt Nam rẻ nên đăng ký đi với một
nhóm bạn.
Sau khi sang chỉ được một vài tháng thì túi tiền cạn kiệt, Agu cũng
định về nước, nhưng thấy mấy người cùng quê với mình vẫn sống được ở
Việt Nam với nghề “trai bao” nên đã xin theo. Mới đầu làm cũng còn bỡ
ngỡ, song sau đó thấy vui vì vừa có tiền lại vừa... sung sướng nên chưa
bao giờ Agu có ý định sẽ bỏ nghề.
Trai bao cho người gay, đồng tính (Ảnh MH)
Trả lời câu tò mò của một “khách hàng” mới như chúng tôi về “thị trường” của mình, anh chàng trai bao da đen cơ bắp cho biết rằng, phần lớn là những đối tượng khoảng U40 mà vẫn cảm thấy thiếu tình.
Theo kinh nghiệm của những “phi công” Tây đen này thì đa số khách quen
đều là những quý bà độc thân “ngấy của nội và sính của ngoại”. “Giới phi
công” này cho biết: “Cũng có nhiều lý do để người ta tìm tới chúng tôi.
Cô đơn, thiếu thốn tình cảm, thậm chí chán nản trong công việc và
chuyện tình cảm gia đình. Những quý bà hay đi tìm của lạ thường là những
quý bà có tiền những cũng lắm tật”.
Chợ trai bao giữa Sài thành
Không giống với "chợ tình online", chợ trai bao lại xuất hiện với muôn mặt, từ người giàu có, dân gay, và có cả sinh viên
Chiếc xe hơi láng cóng đỗ xịch trước một thanh niên có “body” khá chuẩn
vừa bước ra từ góc đường nhờ nhờ sáng. Sau một phút thì thầm, gã thanh
niên mỉm cười vui vẻ rồi bước nhanh lên xe sau cú vuốt tóc khá điệu đà.
Đó là cách giao dịch của những đại gia đồng tính với đối tác tại các
“chợ tình” nam đang nhan nhản khắp Sài Gòn trong thời gian gần đây. Ở
những nơi này, mỗi đêm có hàng chục cuộc mua bán dâm của những gã trai
đứng đường và những người thuộc “thế giới thứ 3".
Chợ trai bao nơi "trao đổi tình yêu" khá nhộn nhịp
Từng được mệnh danh “thiên đường” của dân gay, đoạn đường từ Thảo Cầm
Viên đến Nguyễn Hữu Cảnh là chỗ hò hẹn của dân đồng tính nam tại TP HCM.
Nơi đây quy tụ rất nhiều thanh niên sống bằng nghề “trai bao”, chuyên
phục vụ cho các thượng đế lệch lạc về giới tính. Hàng đêm, khi các quán
bar, vũ trường đóng cửa, những vị khách ấy lại dạo một vòng đến con
đường vào loại đẹp nhất thành phố này để giải quyết sự “trống vắng”.
Không khó để phát hiện ra những thanh niên bán thân tại “bản doanh”
này. Thỉnh thoảng họ lấp ló sau những gốc cây cổ thụ được trồng thẳng
tắp hai bên đường rồi miệt mài đi tới đi lui. Dưới ánh đèn vàng vọt
xuyên qua các tàn cây rậm rạp, những dáng thanh niên liêu xiêu. Khu vực
này là đất làm ăn của những trai đứng đường chuyên phục vụ cho giới đồng
tính. Nhiều khách hàng ăn mặc lịch sự, đi xe tay ga đến tìm "hàng”
thường xuyên đến nỗi mọi người quen mặt. Nhộn nhịp nhất là khoảng từ 2
đến 4 giờ sáng khi người đi đường đã vắng. Các gã trai nhởn nhơ đứng ở
mép đường bắt khách, có nhóm dạo trên xe máy, lượn lờ dọc tuyến đường
vừa để tránh cơ quan chức năng vừa tiện tiếp cận khách
Chỉ một thanh niên trong chiếc áo sơ mi trắng bạc màu, tay đong đưa
chiếc cặp táp mỏng, cứ đứng lên ngồi xuống dưới một gốc cây, người bảo
vệ cho biết cậu này đã vào nghề được hơn năm nay. Có lần hỏi chuyện, cậu
ta nhận mình là sinh viên từ dưới quê lên Sài Gòn học. Do kinh tế gia
đình quá khó khăn nên “cắn răng” làm cái nghề bán thân này.
“Nghe thế thôi chứ tôi biết cậu ấy chẳng phải sinh viên đâu. Đó chỉ là
màn kịch để cậu ta “diễn” với khách để họ run rủi tình thương mà “bo”
nhiều tiền thôi”, ông Vương nhún vai nói.
Thanh Nam, một “trai bao” được bác bảo vệ cho là kỳ cựu tại “chợ tình”
này. Thuyết phục mãi, người này mới đồng ý một cuộc hẹn tại quán cà phê
gần đấy để chia sẻ về cái nghề chẳng giống ai này. Chọn một thế ngồi
thoải mái Nam cho biết, những năm trước tại đây làm ăn rất “thịnh”,
nhưng khoảng một năm trở lại đây người thuộc “thế giới thứ 3” không cón
mặn mà lắm với chốn này, các “trai bao” cũng chuyển đi nơi khác làm ăn
nên khu vực này đã vắng đi nhiều.
Hít một hơi thuốc, Nam thao thao kể về những “chiến tích” thời vàng son
nhất. Do có body đẹp nên Nam có 3-5 khách mỗi đêm, chủ yếu là khách
quen. Sau lần phục vụ đầu tiên, họ đã quay lại tìm Nam vì thích phong
cách chuyên nghiệp cũng như hết lòng vì “thượng đế” của cậu này. Với số
tiền kiếm được mỗi đêm, ngoài tiêu xài, mua sắm Nam vẫn còn một khoản đi
“tút” lại mình để tiếp tục làm ăn.
Cũng theo Nam, ở đây, giá một lần đi khách chỉ từ 100 đến 200 ngàn đồng
tuỳ vào ngoại hình cũng như cách phục vụ. “Có lần vừa ra đường, em đã
được một khách sộp chọn đi qua đêm bằng ôtô đắt tiền rồi chạy một mạch
về ngôi biệt thự sang trọng ở đường Lê Văn Sỹ. Sau một đêm mây mưa, do
phục vụ tốt nên em đã được hơn một triệu đồng gồm cả tiền ‘típ’”, Nam
vừa kể vừa cười hỉ hả.
Tuy nhiên cuộc đời trai bao cũng có bao điều cay đắng
Những người đồng tính thường rất ghen tuông, và khi “cặp” với một người
vốn không phải gay, chỉ chấp nhận quan hệ với họ do phụ thuộc kinh tế,
họ càng hay nghi ngờ và dò xét. Vì thế, chuyện bị “ăn đòn” của những
người như Kiên rất phổ biến và xảy ra thường xuyên như cơm bữa. Nhưng đó
không phải là nỗi đắng cay duy nhất.
Văn Hải tâm sự, phải rất nhiều ngày cậu mới quen được với kiểu làm tình mà anh bạn đồng tính áp đặt cho cậu: “Quá đau đớn và ghê sợ”. Tệ hơn, cậu mắc bệnh lây qua đường tình dục nhưng vì quá xấu hổ mà không dám đi khám. Lến lúc lấy hết can đảm đến phòng khám thì bị bác sĩ mắng nhiếc, y tá hắt hủi, đến nỗi những giọt nước mắt chua xót của Hải phải trào ra. Chưa hết, ở trường, cậu bị bạn bè chỉ trỏ, cười cợt. Các cô gái xa lánh cậu với vẻ ghê tởm, khinh bỉ rõ rệt.
Còn Dương thì đang sợ hãi vì sau một năm “chăn gối” với người đồng tính, anh hoang mang không còn hiểu giới tính thật của mình là gì. Từ chỗ kinh tởm, anh dần dần thích thú các cuộc làm tình đồng giới, và bắt đầu tưởng tượng ra cảnh “mây mưa” khi gặp một chàng trai “vừa mắt”. Trước đây Dương từng thích nhiều cô gái, nhưng bây giờ anh cảm thấy ham muốn đối với giới nữ đã nhạt đi rất nhiều.
Dương hiểu, đó là cái giá phải trả cho việc “bán thân”. Dù muốn thoát ra, nhưng anh hiểu rằng chừng nào còn dựa dẫm về tiền bạc, anh còn phải chịu những cay đắng ấy.
Văn Hải tâm sự, phải rất nhiều ngày cậu mới quen được với kiểu làm tình mà anh bạn đồng tính áp đặt cho cậu: “Quá đau đớn và ghê sợ”. Tệ hơn, cậu mắc bệnh lây qua đường tình dục nhưng vì quá xấu hổ mà không dám đi khám. Lến lúc lấy hết can đảm đến phòng khám thì bị bác sĩ mắng nhiếc, y tá hắt hủi, đến nỗi những giọt nước mắt chua xót của Hải phải trào ra. Chưa hết, ở trường, cậu bị bạn bè chỉ trỏ, cười cợt. Các cô gái xa lánh cậu với vẻ ghê tởm, khinh bỉ rõ rệt.
Còn Dương thì đang sợ hãi vì sau một năm “chăn gối” với người đồng tính, anh hoang mang không còn hiểu giới tính thật của mình là gì. Từ chỗ kinh tởm, anh dần dần thích thú các cuộc làm tình đồng giới, và bắt đầu tưởng tượng ra cảnh “mây mưa” khi gặp một chàng trai “vừa mắt”. Trước đây Dương từng thích nhiều cô gái, nhưng bây giờ anh cảm thấy ham muốn đối với giới nữ đã nhạt đi rất nhiều.
Dương hiểu, đó là cái giá phải trả cho việc “bán thân”. Dù muốn thoát ra, nhưng anh hiểu rằng chừng nào còn dựa dẫm về tiền bạc, anh còn phải chịu những cay đắng ấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét