Ai cũng từng biết ngày xưa vị nữ Hoàng đế duy nhất của Trung Hoa là Võ Tắc Thiên dù có tiền bạc đầy mình, quyền lực nhất thiên hạ thì cái mà "người đàn bà độc ác nhất Trung Quốc" vẫn luôn luôn cần là đàn ông, và bà bằng mọi cách kiếm tìm những chàng trai trẻ đẹp, có sức khỏe phục vụ mình. Còn những người đàn bà tôi biết không phải là người có quyền lực hay tiền bạc thừa mứa, cũng không quá già để phải khó khăn kiếm cho mình một người đàn ông, nhưng họ vẫn đi kiếm những gã "trai bao" mà theo như Lan Phương, cô gái 33 tuổi làm ở một công ty truyền thông lớn, nói "vùi mình vào ai đó để thấy đời không cô độc".
Ảnh minh họa
Nghe
có vẻ như câu nói đó quá kỳ lạ, bởi Lan Phương là một cô gái cao ráo,
không quá xinh để làm một người mẫu nhưng lại là người nổi bật nhất công
ty, tốt nghiệp hai bằng đại học, được nhiều người theo đuổi. Nhưng cô
có lý do riêng mà không phải ai cũng hiểu hết. Vì làm trong ngành truyền
thông nên cô giao tiếp nhiều, thời trẻ cũng có vài ba mối tình sâu đậm,
là cô gái hiện đại nên cũng đã sống với những người yêu "hết mình" sau
đó vì nhiều lý do thì chia tay.Một thời gian dài Lan Phương không làm sao có cảm xúc với bất kỳ ai nữa, gặp đàn ông dù cùng cơ quan hay đối tác cũng thấy họ nhạt nhẽo. Cô lao đầu vào công việc. Cuộc sống cứ thế trôi đi, ngày đi làm trăm công ngàn việc ở cơ quan, tối về ôm máy tính. "Lập trình" đó nhàm chán đến nỗi nhiều khi cô muốn phát điên. Bỗng một hôm cô vào mạng và bấm vào một trang web tìm bạn, tò mò chỉ vào cho vui, sau đó chát chít và lấy điện thoại bấm thử để nói chuyện. Lần đầu cô cũng lừa mình 50 tuổi, thừa tiền và thiếu thốn tình cảm nên tìm một người ngã giá và hẹn đi.
Cô
kể, khi gặp gã "trai bao" không ngờ cô trẻ quá cứ đứng ngây ra nhìn rồi
sau đó vui vẻ tâm sự, dù biết gã nói những lời đường mật để lấy tiền
của mình nhưng cô vẫn cảm nhận thấy ai đó quan tâm chia sẻ và yêu thương
mình. Mỗi lần cô gặp gã, gã chỉ lấy của cô 500 ngàn đồng vì cô trẻ và
thú vị. Lan Phương biết tỏng gã chỉ là một "trai bao" nhưng được nằm
trong vòng tay ngọt ngào và những lời thủ thỉ của gã mọi nỗi buồn tan
biến, và giờ đôi khi buồn và trống rỗng cô vẫn cầm điện thoại lên và bấm
vào tên gã.
Một
người bạn của tôi làm ở một quán bar cho biết ngày trước chỉ thấy các
bà các cô sồn sồn bụng một đống mỡ, mặt một tạ phấn xúng xính váy ngắn
áo dây thường đến tìm kép nhảy và khuya về đi thẳng lên đến khách sạn,
nhưng giờ đối tượng tìm trai bao ngày càng phong phú hơn: Không những
các "má già" mà còn cả những cô gái trẻ được ăn học đàng hoàng. Có một
cô tên Thanh vừa du học nước ngoài về hay đến đây, hôm thì tìm gã Tuấn
hôm lại tìm tên Nguyên... thay nhau đi chơi. Mấy gã trai kháo nhau rằng
Thanh nói chẳng thích yêu đương gì, giờ thích ai thì gọi đi một đêm sau
gặp nhau như không quen biết. Đàn ông như thế được sao đàn bà lại không?
Và cứ thế, ban ngày Thanh vẫn là một nhân viên mẫn cán, tối đến quán
bar tìm trai.
Còn
My thì khác, cô là một tiểu thư con nhà giàu, vì quá giàu nên ba mẹ
thường xuyên vắng nhà, để cô một mình với bà giúp việc già nua. Thế là
cô cũng yêu đương lăng nhăng, sau đó phát hiện ra những người yêu mình
chẳng qua cũng chỉ vì nhà mình giàu, thế là cô đâm ra hận đàn ông và
không còn thấy đáng trân trọng nữa. Cô nghĩ cô cứ sống thế, khi nào cần
bỏ mấy triệu ra là có một gã đẹp trai nhất mực, phục tùng mình còn hơn
cả nô lệ. Cô hả hê khi được như thế, cái cảm giác ấy xóa tan hết mọi ưu
phiền.
Và đàn ông không phải làm trai vì tiền
Nghe
có vẻ vô lý nhưng đó là thực tế của một số người, dù rằng nó chiếm rất
ít trong mớ nhầy nhụa của thế giới "trai bao" kiếm tiền bằng thân xác.
Tôi như không tin vào tai mình khi nghe cái gã đàn ông tên Vương nói với
tôi là hắn chỉ làm vì hắn thích, bởi hắn thú thật là nhu cầu tình dục
của hắn khá cao, không người bạn gái nào có thể chịu nổi hắn, thế là hắn
nghĩ tìm cách gì đó để thỏa mãn.
Hắn
kể cho tôi nghe có mấy người bạn của hắn cũng thế, làm kỹ sư và các
công việc danh giá hẳn hoi, lâu lâu vẫn tìm mối "quý bà" cho mình vì
muốn "đổi gió", muốn xem thử các quý bà như thế nào trong việc chăn gối.
Hắn còn nói nhìn nhiều bà cũng hấp dẫn lắm, đôi khi được các bà nhõng
nhẻo cũng thấy vui vui, bởi cảm giác đó nó lạ, mà cái gì lạ là hứng thú
hết ráo. Mà cái hấp dẫn hơn nữa là cảm giác vụng trộm, bởi các bà đa số
là có chồng, nên lâu lâu các bà thấy chồng chuẩn bị đi công tác nên cầm
máy lên nhắn tin cho mình cũng thú vị, vì thế nên muốn tìm vui ở đó,
không phải chỉ vì tiền.
Cả
ba cô gái Lan Phương, Thanh và My từng thốt lên rằng thật ra chính họ
cũng không lý giải làm sao mình lại làm như thế. Bởi sau những "cuộc
vui" họ trở về với những cô độc và trống rỗng đến tận cùng, họ chẳng
thấy mình đọng lại một cái gì có ích hay đại loại thế. Chỉ thấy càng
buồn hơn và thấy cuộc đời đen tối hơn. Nhưng mà đôi khi thấy buồn quá
lại đi tìm....
Có
trăm ngàn cách để người ta biện minh cho hành động của mình, tôi cũng
không muốn đúc kết những hệ lụy của mối quan hệ nhu cầu được gọi là
"bao", tôi "bao" anh cái này và anh "bao" tôi cái kia, bởi cái kết thì
ai cũng nhìn thấy, ai cũng biết được khi người ta không dùng sự chân
thành đến với nhau trong tình cảm thì cái người ta nhận được cũng chỉ là
những điều giả dối. Kẻ có tiền thì cũng chỉ tìm niềm vui như bong bóng
xà phòng, và kẻ cần tiền thì cũng chỉ thấy cuộc đời như chỉ là một giấc
chiêm bao phù phiếm, mở mắt ra thì mọi điều mơ mộng hết sạch.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét