Em ân hận bởi những việc em đã làm, chị Tâm An ơi, chẳng lẽ cả đời này em sẽ không được hưởng hạnh phúc ư?
- Mất trinh thì buồn, còn trinh thì chán
- Thú nhận chuyện "mất trinh"
- "Mất trinh mới chiều được chồng, em biết không?"
Hỏi:
Em chào chị Tâm An,
Em
đang không biết làm gì với quá khứ, tương lai và hạnh phúc hiện tại của
mình. Trước đây, em có dại khờ yêu nhầm một tên Sở Khanh và đã trao
trọn những gì quý giá nhất của một người con gái cho hắn, chúng em đã
sống chung với nhau như vợ chồng.
Những lời nói hoa mỹ, ong bướm ngọt ngào của hắn khiến em mụ mị. Khi biết em có ý muốn làm đám cưới cho danh chính ngôn thuận thì anh ta một đi không trở lại.
Sau
khi anh ta bỏ đi, em vật vờ, đau khổ suốt một thời gian dài. Em tự dặn
lòng là đàn ông người nào cũng đểu cả thôi. Em thu mình chẳng tiếp xúc
thân mật với bất cứ ai.
Thế
nhưng mới đây em gặp T. Em quen anh ấy qua một người bạn thân. Anh ấy
tốt tính, hiền hiền, nhiệt tình, có vẻ rất yêu thương em. Sự quan tâm từ
những điều rất nhỏ của anh khiến em rung động, hạnh phúc vô cùng.
Một
điều làm em ái ngại đó là có nên nói thật chuyện em đã mất trinh rồi
cho anh hay không? Đây chính là hàng rào ngăn cách em đến với anh. Cứ
tưởng tượng ra thảm cảnh gương mặt đau khổ, sự tức giận của anh ấy trong
đêm tân hôn khi biết em mất trinh, em lo sợ vô cùng.
Em
ân hận bởi những việc em đã làm, chị Tâm An ơi, chẳng lẽ cả đời này em
sẽ không được hạnh phúc ư? Em không muốn mối tình này tan vỡ bởi anh là
chàng trai nghiêm túc, thật lòng và hơn hết, em hạnh phúc khi được ở bên
anh.
Một điều làm em ái ngại đó là có nên nói thật chuyện em đã mất trinh rồi cho anh hay không? (Ảnh minh họa).
Cũng
vì chuyện này mà em suy nghĩ vẩn vơ cả ngày, nhiều khi ngồi ngay cạnh
anh ấy, em cũng ủ rũ, sầu não, khiến anh tưởng em không có tình cảm với
anh.
Em nên làm gì hả chị Tâm An, nói hay không? Em đau khổ quá, nói cũng dở mà không nói cũng không xong…
(Huyền Thanh, Quận 7, TP HCM)
Chị Tâm An trả lời:
Chào em Huyền Thanh,
Sự
trinh tiết, phẩm hạnh của một người con gái không phải là tấm phiếu bảo
hành cho hạnh phúc tương lai về sau đâu em. Chị nghĩ em đừng nên quá
mặc cảm, dằn vặt mình về chuyện quá khứ, điều này sẽ ảnh hưởng không tốt
tới tình cảm đang có của hai em.
Còn chuyện nên nói hay không nên nói về quá khứ thì em hãy suy nghĩ thật chắc chắn. Em hãy tìm hiểu kỹ xem anh ấy là con người như thế nào, yêu em nhiều đến đâu, là người hiện đại hay phong kiến…
Nếu
anh ấy mới đang trong giai đoạn tìm hiểu, em lại chủ động “bô bô”
chuyện cũ, chị không dám chắc anh ta còn dám tiếp tục theo đuổi em nữa
hay không. Bởi có nhiều người đàn ông miệng thì nói chuyện này không
quan trọng nhưng đó phải là chuyện xảy ra với người ngoài, còn với
trường hợp là vợ, là bạn gái của mình thì người đàn ông đó vẫn rất cổ
hủ.
Còn nếu hai em yêu nhau sâu sắc, tình cảm dạt
dào, anh ấy lại yêu em chân thành, em có thể nói với anh ấy khi anh ấy
hỏi và nói để lòng em được thanh thản, không day dứt.
Tuy nhiên, nói hay không nói, nói đến mức độ nào thì lại tùy thuộc vào em, vào hoàn cảnh, vào thái độ
của anh ấy. Giữa hai điều “nói tất cả” và “nói một nửa” thì việc một
nửa sự thật sẽ là giải pháp an toàn cho em lúc này. Em biết không, trong
thực tế có rất nhiều bạn gái cũng nói thẳng sự thật chuyện quá khứ và
họ vẫn sống hạnh phúc với nhau.
Bởi khi tình yêu lớn, người ta có thể bỏ qua cho nhau được nhiều điều. Thêm vào đó, chị tin rằng dù thế nào một người đàn ông tử tế, hiền lành, yêu em chân thành như T sẽ luôn yêu thương, đón nhận em.
An tâm lên em, chúc em hạnh phúc!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét