Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013

Em muốn bỏ đi để sống cùng anh rể, có nên không?



Em muốn bỏ đi để sống cùng anh rể, có nên không?

Em và anh rể yêu nhau sâu đậm nhưng bị mọi người phát hiện. Giờ em rất muốn bỏ đi để sống cùng anh rể.

Em là một cô gái 21 tuổi và đang học tập tại nước ngoài. Em đã phạm một sai lầm rất lớn và hy vọng sẽ tìm được một lời khuyên từ chị.
Em được chị họ giúp đỡ để qua nước ngoài học. Chị đã có chồng và 2 con. Sau một năm chung sống cùng nhau, anh rể đã bày tỏ tình cảm với em. Em rất hoang mang. Nhưng vì anh vốn là một người đàn ông tốt, tuy không đẹp trai lắm nhưng anh rất tháo vát, giỏi giang và vui vẻ, em đã thầm thương trộm nhớ anh nên em chấp nhận lời yêu đó.
Em và anh ấy yêu nhau được 2 năm. Bọn em thực sự rất yêu nhau. Anh ấy luôn tâm sự và muốn chúng em có thể ra đi để có hạnh phúc riêng. Em yêu anh nhưng khi nghĩ đến chị và những hậu quả, tai tiếng sau này nên em đã không chấp nhận. Nhưng bọn em vẫn tiếp tục quan hệ. Trong khoảng một năm rưỡi, người thân đã giới thiệu bạn trai cho em vì nghĩ em đang cô đơn. Em đã chập nhận lời giới thiệu đó và nghĩ sẽ có thể quên anh rể. Người ấy rất thương em và em cũng có một chút tình cảm. Nhưng trong lòng em vẫn luôn nghĩ đến anh rể. Người yêu em đến nhà em và rất thân thiết với chị họ. Anh rể rất buồn và tâm sự với em là vẫn luôn mong chờ em. Vậy là em vẫn vừa tiếp tục lén lút với anh rể. Mặt khác vẫn tỏ ra có tình cảm với người yêu để mọi người không để tâm đến sự gần gũi của em và anh rể.
Và rồi cái ngày đó đã đến, chị họ em đọc được tin nhắn của em và anh rể. Chị đã rất phẫn nộ, có mặt 3 người , em và anh ấy đã thú nhận tình cảm với nhau nhưng chỉ dám nói mới yêu nhau được vài tháng. Chị họ chửi em và nghĩ chúng em đến với nhau vì tình dục. Nhưng không phải như vậy cả anh ấy và em đều hiểu chúng em đã yêu nhau đến nhường nào. Trước mặt chị họ, anh ấy luôn bênh vực em, nói rằng anh đã dụ dỗ em và để gia đình em không biết, anh đã nói rằng sẽ chia tay em.
Nhưng rồi anh và em vẫn tiếp tục lén lút nhắn tin và quan hệ. Anh luôn ngỏ ý ra đi cùng em nhưng vì sợ lời nói thiên hạ và gia đình nên em đã không thể. Chuyện xảy ra nên em đã nói thật tất cả cho người yêu của em và tất nhiên dù yêu em đến nhường nào thì không một người đàn ông nào có thể chập nhận sự thật đó.
Lại một lần nữa, chị họ lại phát hiện và lần này thật sự quá phẫn nộ. Anh lại hứa sẽ không liên lạc với em. Tối qua em nhắn tin anh rằng anh hãy đừng lo cho em và sống tốt. Em đã rất đau khổ khi nói ra điều đó. Anh phản hồi ngay lập tức: "Anh đã đánh mất đi tình yêu mà anh coi trọng nhất trong đời. Anh sẽ sống trong hối hận suốt cuộc đời còn lại".
Bây giờ em thật sự rất đau khổ và trong lòng em luôn muốn được sống cùng anh nhưng sợ mình sẽ không giữ được hạnh phúc đó. Em phải làm gì lúc này, liệu em có nên bỏ đi cùng anh ấy hay cố gắng quên anh đi? Mong chị hãy cho em một lời khuyên (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng giờ đây em đang đấu tranh tư tưởng rất dữ dội trước việc có nên vứt bỏ tất cả để chạy theo mối tình sai trái với anh rể hay không.
Đọc xong lá thư của thay vì muốn đưa cho em một lời khuyên, chị lại muốn vẽ ra cho em một viễn cảnh, dù là trong tưởng tượng. Bởi lẽ chị nghĩ ngay cả khi mọi chuyện bị công khai, bị phát giác mà em vẫn lao vào cuộc tình với người anh rể, trăn trở về việc có nên bỏ đi với người ấy hay không thì lời có lẽ không có nhiều tác dụng.
Cứ cho là em và anh rể "can đảm" bỏ lại sau lưng tất cả mọi lời đàm tiếu để tới một nơi khác sinh sống cùng nhau, em đã hình dung xem cuộc sống ấy sẽ như thế nào hay chưa? Xét cho cùng, nếu em bỏ đi người phải chịu những lời đàm tiếu đó là chị họ em, người thân của em - những người không thể bỏ đi mà phải ở lại để hứng chịu hậu quả mà em để lại chứ không phải là em. Nhưng liệu ở một vùng đất mới - miền đất hứa ấy tình cảm của em và người anh rể có thực sự hạnh phúc hay không?
Muốn bỏ đi để sống cùng anh rể?
Em và anh rể muốn bỏ đi để được sống cùng nhau (Ảnh minh họa)
Em mới chỉ nghĩ đến việc được sống cùng nhau mà không nghĩ tới việc khi sống cùng sẽ như thế nào. Những cặp đôi yêu thương nhau nhất, tới với nhau xuôi chèo mát mái nhất cũng không tránh khỏi những bất đồng khi sống cùng. Em đã nghĩ tới chuyện khi em và người đó bất đồng sẽ như thế nào chưa. Khi những áp lực trong cuộc sống đè nằng lên vai, khi sự hạnh phúc vì cuộc tình vụng trộm ấy qua đi trong những cuộc cãi vã khi chung sống em có dám chắc anh ấy tôn trọng em không? Trước anh ta, em sẽ chẳng còn sự cao thượng, mọi lời nói bảo vệ nhân cách của em cũng trở nên vô giá trị khi mà với em, chị họ, người thân - những người quan trọng của em em cũng đều dám vất bỏ và trà đạp lên tất cả chỉ vì anh ta.
Và em có bao giờ hình dung, một ngày nào đó  khi đã là chồng em rồi, dù không phải là từ một cô em họ (giống như em ngày xưa) mà là từ bất kì một cô gái nào khác đi chăng nữa, anh ta lại nhận ra "đó là tình yêu lớn nhất cuộc đời anh" hay chưa? Em đừng tự tin rằng anh ấy không bao giờ thay đổi. Trước khi gặp em, yêu em, hẳn anh ta cũng đã từng nói với chị họ em những lời như thế. Và khi anh ta phản bội, chị họ em có đủ tư cách đạo lí, pháp lí để oán trách anh ta, còn em, em không có quyền như thế. Em sẽ nói thế nào khi mà ngày trước em cũng là một kẻ cướp chồng?
Cuộc sống là một chặng đường dài, không chỉ có sự mở đầu mà còn cả một quá trình phía sau. Quá trình đó em cũng phải trải qua như tất cả người khác. Một cuộc hôn nhân không bất đồng, ngập tràn tình yêu ư? Chỉ có trong tiểu thuyết mà thôi em ạ. Và khi những bất đồng ấy xảy ra, với những gì em đã làm em sẽ phải đối diện với nhiều sự thiếu tôn trọng hơn một người vợ bình thường. Đó là điều chắc chắn.
Trước khi làm một điều gì (dù em có đủ lí do để bao biện như "đó là tình yêu đích thực" đi chăng nữa) em cũng nên đặt mình vào vị trí của người khác. Tình yêu đích thực của em đang được xây dựng trên hàng loạt những nỗi đau của người khác - những người rất thân thiết của em như chị họ, các cháu và cả bố mẹ. Đó có gọi là tình yêu hay sự ích kỉ đến tận cùng.
Hãy dừng lại mối tình sai trái đó. Thậm chí giờ đây, ngay cả khi em dừng lại, hạnh phúc của chị họ em cũng đã bị sứt mẻ quá nhiều vì em. Nhưng làm người cần có một chút suy nghĩ và lương tâm để không biết mình thành kẻ chỉ sống theo bản năng, bất chấp mọi thứ. Cuộc sống này rất công bằng em ạ. Thứ mà em lấy đi của người khác rồi sẽ mất đi theo đúng cái cách mà em đã chiếm được nó. Tìm cho mình một hạnh phúc khác, một người đàn ông khác thuộc về em chứ không phải giành giật để thuộc về em mà bỏ lại phía sau sự đau khổ của người khác.
Chúc em bình tâm và sáng suốt lựa chọn đường đi cho mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét